Chương
Vừa rồi Nguyễn Khánh Linh nghe thấy lời Trần Hữu Nghị nói, trong lòng còn đầy hy vọng. Kết quả lại bị Phạm Nhật Minh từ chối, cô không khỏi có chút thất vọng chủ mỏ.
Không cho uống thì cô không uống…
Trần Hữu Nghị nhìn cặp vợ chồng này, anh ta chỉ cảm thấy bọn họ thật buồn cười, anh ta nói: ” Ở đây mới ra sản phẩm mới chuyên dành cho người có tửu lượng kém, anh đi hỏi một chút xem có thể cho chị dâu nhỏ uống không?”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong, con mắt lập tức dấy lên hi vọng: “Thật sao?”
Phạm Nhật Minh thấy cô lại nổi lên, anh quay đầu vẻ mặt có chút nghiêm túc nói: “Em đừng quên mình đã đồng ý những gì ở nhà với anh đó?”
Nghe thấy lời anh, Nguyễn Khánh Linh như quả khinh khí cầu bị đâm thủng. Cô trực tiếp xẹp xuống quệt miệng đáp: “Em không quên.”
Phạm Nhật Minh thấy dáng vẻ tội nghiệp của cô không khỏi nhíu mày.
Sau đó chỉ nghe thấy người phụ nữ nói thầm: “Mọi người đều đang uống rượu, em cũng khát nước mà…”
Cuối cùng Phạm Nhật Minh vẫn không nhẫn tâm để cô gái này thất vọng, anh để nhân viên phục vụ đi pha chế một ly rượu tới.
Nguyễn Khánh Linh bưng ly rượu, trông thấy màu hồng hồng trong ly rượu, cô lập tức nở nụ cười.
Nhưng nhân viên phục vụ viên vẫn nhắc nhở một câu: “Dù gì đây cũng là rượu cốc-tai, bên trong không thể nào không có chút cồn được. Tác dụng chậm sẽ có chút lớn, nếu như cô đây không hề biết uống rượu, tốt nhất cô đừng nên uống nhiều.”
“Em có nghe thấy không?” Phạm Nhật Minh nói với chú mèo ham ăn bên cạnh.
Tất nhiên là Nguyễn Khánh Linh gật đầu, hiện tại cô chỉ thưởng thức xem ly rượu ngon lành này có mùi vị gì.
Sau khi được người đàn ông cho phép, cái miệng nhỏ của Nguyễn Khánh Linh uống một chút. Cô vừa cẩn thận nếm hương vị, cũng không biết là do tác dụng hay là gì khác mà cô cảm thấy ly rượu này uống rất ngon…
Là vị ô mai, không hề có mùi vị rượu chút nào.
Nguyễn Khánh Linh thừa dịp Phạm Nhật Minh và Trần Hữu Nghị nói chuyện phiếm, cô lại uống thêm hai ngụm.
Cô cảm thấy ly rượu này thật thần kỳ, thật sự không hề có mùi rượu chút nào. Vả lại hình như cô uống nhiều rồi cũng không có say, thế là cô càng thêm yên lòng uống vào mấy ngụm. Uống đến vừa lòng thỏa ý, cô nhanh chóng uống cạn đáy ly rượu mới đặt ly rượu lên bàn.
Phạm Nhật Minh đang nói chuyện phiếm với Trần Hữu Nghị, hai người nhìn người nhảy múa chính giữa sân khấu cách đó không xa, còn có ca hát, trò chuyện câu được câu không.
Ở trong quá trình này, Phạm Nhật Minh không quá để ý đến Nguyễn Khánh Linh.
Sau khi người phụ nữ này uống rượu thì vẫn luôn dựa vào cánh tay anh lặng yên không nói gì.
Bỗng nhiên trong quán bar vang lên khúc dạo đầu của một bài hát, anh chỉ cảm thấy người phụ nữ bên cạnh lập tức đứng lên.
Cô nhìn mình cười nói: ” Phạm Nhật Minh, để em lên hát cho anh nghe.”
Nói xong cô đã lảo đảo chạy lên sân khấu.