Chương
Cô nhìn Lê Tuấn trong chốc lát, lại chuyển tầm mắt đến vết thương trên chân anh, rốt cuộc vẫn không thể nào nhẫn tâm được.
Lúc này cô cố gắng ra vẻ nghiêm túc: “Được.”
Ngay lúc Lê Tuấn vui đến muốn ôm chặt cô vào lòng, Tống Ngọc tránh sang bên cạnh, hai tay anh rơi xuống khoảng không.
Tống Ngọc thấy đáy mắt Lê Tuấn hiện lên vẻ nghi ngờ và bối rối.
Cô nén ý cười, nghiêm mặt nói: “Anh cũng đừng vui mừng quá sớm, có mấy điều em phải nhắc nhở trước.”
“Điều gì?”
Lê Tuấn thầm cảm thấy không tốt.
Quả nhiên, chỉ thấy Tống Ngọc cười thật gian xảo, nói: “Đầu tiên, em chỉ cho anh cơ hội một lần, cũng không phải đã làm hòa với nhau, trước khi anh khiến em cảm động, anh vẫn không được… làm hành vi vượt qua mức bạn bè với em.”
“Nói cách khác, từ giờ trở đi, em có thể cho anh cơ hội theo đuổi em một lần nữa, nhưng, trạng thái giữa chúng ta vẫn là không được quấy rầy, can thiệp lẫn nhau, nếu anh không thể thuyết phục em, vậy em vẫn sẽ rời đi.”
“Được!”
Lê Tuấn gật đầu đồng ý.
Trên thực tế, đúng là anh còn thiếu Tống Ngọc một quá trình theo đuổi, hai người ở với nhau chỉ là do sai lầm, lúc trước người anh thích là Khánh Linh, giao cả trái tim cho cô ấy, nhưng lại không hề quan tâm đến Tống Ngọc.
Có lẽ, phải mượn cơ hội lần này để hiểu Tống Ngọc hơn, cũng khiến tình cảm với cô trở nên khăng khít hơn.
Tống Ngọc thấy anh sảng khoái đồng ý thì cười nhướng mày, sau đó đi ra ngoài.
Được, biểu hiện vừa rồi của anh cũng không tệ lắm.
Cô thầm cộng một điểm đầu tiên cho Lê Tuấn.
Ngày tiếp theo, biệt thự nhà Phạm.
Phạm Nhật Minh bỗng nhiên nói với Nguyễn Khánh Linh là muốn đi thăm Lê Tuấn.
Ban đầu Nguyễn Khánh Linh bất ngờ: “Anh ấy nằm viện?”
Không phải Lê Tuấn đang đi Thụy Sĩ theo đuổi lại Tống Ngọc sao? Đã về rồi à?
Phạm Nhật Minh nói: “Anh ta mới về, cả Tống Ngọc cũng về rồi, hai người đều ở bệnh viện.”
“Sao lại như vậy?”
Nguyễn Khánh Linh lập tức hơi lo lắng.
Chẳng lẽ hai người vẫn chưa làm hòa? Nhưng sao cả hai đều phải nằm viện vậy?
Vì thế, Phạm Nhật Minh nhanh chóng kể hết chuyện của Lê Tuấn và Tống Ngọc cho Nguyễn Khánh Linh.
Nguyễn Khánh Linh không biết cũng là điều bình thường, đến anh cũng vừa biết tin sáng nay thôi.
“Sao đàn anh lại hồ đồ như vậy chứ.”
Đều là phụ nữ, tất nhiên Nguyễn Khánh Linh hiểu được tâm trạng khi đó của Tống Ngọc, may là đứa nhỏ không sao, lỡ như có chuyện không hay xảy ra, có lẽ cả đời Tống Ngọc cũng không tha thứ Lê Tuấn đâu.