Chương
Chỉ thấy vẻ mặt bà ấy nghi ngờ, hỏi: “Con này, đứa con trong bụng người phụ nữ kia chắc chắn là con của con sao? Con đừng bị cô ta lừa.”
Phạm Hoàng Anh gật đầu: “Vâng.”
“Con vợ của Phạm Nhật Minh, cũng mang thai.”
Nói xong Phạm Hoàng Anh gạt tay của mẹ mình ra đi lên lầu.
Anh ta biết chỉ cần nói ra chuyện Nguyễn Khánh Linh mang thai thì dù mẹ mình không thích đứa con của Hà Thanh thì cũng chỉ có thể ra sức bảo vệ.
Toàn bộ người nhà họ Phạm đều biết ông cụ Phạm rất muốn có cháu.
Chỉ vì để ông được vui lòng thôi thì bọn họ cũng phải giữ đứa bé trong bụng của Hà Thanh lại.
Phạm Hoàng Anh đi vào phòng, Hà Thanh không thèm nhìn anh ta, ngồi trên giường nghịch điện thoại di động.
Người đàn ông bước nhanh về phía trước, đưa tay giật lấy di động của cô ta, ném lên giường.
“Không cho phép phá thai, có nghe không?”
Giọng của Phạm Hoàng Anh nghiêm túc.
Nghe vậy Hà Thanh lại nở nụ cười, hỏi ngược lại: “Sao nào? Anh còn muốn hưởng thụ phúc của thần tiên sao? Không phải anh đã làm người ta lớn bụng ở ngoài sao? Bây giờ còn cần đứa con trong bụng tôi sao?”
Cô ta lẩm bẩm nói: “Nếu trong sinh nhật của ông nội đã nói là sẽ ly hôn, tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi, đứa bé này vốn không nên sinh ra, sau khi chúng ta ly hôn tôi nhất định sẽ bỏ nó đi.”
Hà Thanh kiên quyết nói.
Nhưng mà mỗi một chữ mà cô ta nói ra lại như là búa tạ đập mạnh vào lòng Phạm Hoàng Anh.
Anh ta dùng sức bắt lấy cổ tay của Hà Thanh, giận dữ nói: “Ông đây đã nói không được phá thai, không cho ly hôn, mẹ kiếp cô có nghe không?”
Hà Thanh bị Phạm Hoàng Anh bóp cổ tay làm đau.
Nhưng mà cô ta vẫn cắn chặt môi dưới không hé răng.
Thấy vẻ mặt quật cường của người phụ nữ kia, Phạm Hoàng Anh vô thức buông lỏng tay, cơn giận cũng có vẻ giảm xuống, anh ta kiềm chế lửa giận nói: “Con khốn kia lừa tôi, cô ta vốn không mang thai.”
Lúc này ở một góc khuất mà Phạm Hoàng Anh không nhìn thấy, trên gương mặt thấp hèn của Hà Thanh hiện lên vẻ châm chọc.
Đúng thật là do con khốn kia tự cho mình thông minh.
Nhưng mà Hà Thanh vốn tưởng là Phạm Hoàng Anh có tình cảm với người phụ nữ kia, không ngờ là anh ta cũng chỉ vì đứa con trong bụng cô ta mà thôi.
Anh ta để ý con cái như vậy sao?
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Hà Thanh, cô ta cũng không quan tâm lắm.
Lúc này Phạm Hoàng Anh ngồi xuống bên cạnh cô ta, giọng anh ta có vẻ khác trước, nhưng Hà Thanh lại không biết là khác chỗ nào.
“Tôi sẽ cắt đứt với người phụ nữ kia, cô ta dùng chuyện mang thai lừa tôi, tốt nhất là cô đừng có gạt tôi.”
Hà Thanh quay đầu nhìn anh ta một cái: “Trái lại tôi càng muốn lừa anh, lừa anh không có thai.”