Chương
Chú Hùng cười khoát tay, sau đó tiếp tục đi làm việc.
Dù sao hôm nay ông vừa về, trong biệt thự vẫn còn rất nhiều chuyện cần làm, chú ấy phải tiếp tục làm cho xong.
Lúc đang đợi nấu canh, Nguyễn Khánh Linh ngồi xuống ghế sofa, cô mở laptop ra tìm hiểu những thông tin cơ bản về công ty DR, quả nhiên đúng như lời chú Hùng nói, gần hai năm qua đánh giá trên mạng về DR không mấy lạc quan.
Bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau, khách hàng đều bỏ đi, tiêu thụ giảm dần theo từng năm.
Nguyễn Khánh Linh đọc càng nhiều thì càng không nhịn được thở dài.
Vừa tiếc tâm huyết kinh doanh bao năm của bố mẹ lúc này lại xuống dốc, lại vừa lo lắng.
Nguyễn Khánh Linh vừa tiếp nhận DR từ tay bố mình nhưng mà đã phải lo lắng.
Giống như những gì Tưởng Vinh Hoa nói vậy, cô thật sự đúng là không có kinh nghiệm, cũng không có kiến thức chuyên nghiệp, nên mới là người thừa kế không đủ năng lực đảm nhận vị trí này.
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh thật ra rất sợ, cô sợ mình làm không được tốt trái lại sẽ ảnh hưởng đến công ty, không thể hoàn thành tâm nguyện của bố mẹ…
Đúng lúc này giọng nói của chú Hùng vang lên sau lưng Nguyễn Khánh Linh.
“Mợ chủ, canh gà xong rồi.”
Lúc này cô mới hoàn hồn, vì không muốn để chú Hùng lo lắng nên cô vội vàng giấu đi khuôn mặt u sầu, gấp laptop lại, đứng dậy cười nói với chú Hùng: “Được, vậy chúng ta lên đường thôi.”
“Được.”
Lúc này trời đã tối, Nguyễn Khánh Linh ngồi trên xe nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, cô nghĩ đến việc sau khi mình từ quán cà phê về, vì tâm trạng không tốt nên vẫn chưa hỏi thăm Phạm Nhật Minh thế nào đã đi về nhà rồi.
Chắc hẳn là anh rất lo lắng, chỉ là không thể hiện ra mà thôi.
Bây giờ cô cũng đã dần bình tĩnh lại, cảm thấy đợi lát nữa quay lại sẽ nói chuyện với anh nhiều hơn một chút, đừng để anh ấy đã bị thương rồi mà còn phải lo lắng cho mình.
Đến bệnh viện, chú Hùng và Nguyễn Khánh Linh đi thẳng vào phòng bệnh.Tên miền mới của bên mình Truyen.one. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Lúc Phạm Nhật Minh nhìn thấy chú Hùng thì hơi ngạc nhiên, nhưng mà trên gương mặt lạnh lùng cũng nhanh chóng hiện lên sự mừng rỡ.
Mặc dù không thể hiện rõ nhưng mà với Phạm Nhật Minh thì như vậy đã là nói rõ là khi anh thấy chú Hùng xuất hiện thì vui đến mức nào.
Dù sao trong lòng của Phạm Nhật Minh thì chú Hùng không chỉ là quản gia mà còn là người ở bên cạnh từ lúc anh mới sinh ra, sau khi bố mẹ qua đời thì chú Hùng vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc anh.
Có thể nói chú Hùng đã vô tình đảm nhận vai trò và tình cảm của bố mẹ trong lòng Phạm Nhật Minh.
Tất nhiên là chú Hùng cũng nghĩ vậy.
Ông không con không cái, sau nhiều năm chăm sóc và ở cạnh nhau, thật ra không phải chỉ ông làm bạn ở bên Phạm Nhật Minh mà Phạm Nhật Minh cũng bầu bạn với ông.
Hai người chưa bao giờ nói ra nhưng mà trong tận đáy lòng thì tình cảm giữa họ đã vượt xa tình cảm chủ tớ.
Vậy nên một người bình thường không hề để lộ cảm xúc trước mặt người khác như chú Hùng, lúc này khi nhìn thấy Phạm Nhật Minh thì không nhịn được hai vành mắt đỏ lên.