Chương
Nguyễn Khánh Linh bỏ qua tất cả những ánh mắt đó, vẻ mặt bình tĩnh, gật đầu nói: “Ừm, mọi người cứ tiếp tục họp đi, đừng để tôi làm ảnh hưởng.”
Ha, quả nhiên là vị chủ tịch này vẫn quá trẻ tuổi.
Lúc này những người đang muốn xem kịch vui thấy hết chuyện, chán nản thu hồi tầm mặt của mình lại.
Cuộc họp tiếp tục diễn ra.
Do Nguyễn Khánh Linh đã xem trước tài liệu của cuộc họp lần này nên có thể hiểu được đại khái những gì mà Tưởng Vinh Hoa nói. Nhưng khi nghe Tưởng Vinh Hoa nhắc đến tên công ty bất động sản kia, cô không khỏi kinh ngạc một lát.
Bởi vì công ty kia không phải công ty nào khác, mà chính là công ty trên danh nghĩa của Phạm Nhật Minh…
Hơn nữa, Tưởng Vinh Hoa còn nhấn mạnh, đề cập đến đối thủ cạnh tranh lớn nhất của DR là công ty trang sức Dasha. Trùng hợp là trước kia Nguyễn Khánh Linh đã tìm hiểu khá kỹ về một số công ty trang sức tương đối nổi tiếng, mà cô lại có ấn tượng cực kỳ sâu về công ty trang sức Dasha này.
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh nghe Tưởng Vinh Hoa nói: “Cho tới bây giờ thì tin tức mà chúng ta nhận được là đối phương muốn hợp tác với Dasha. Mặc dù tin tức còn chưa được công bố, nhưng tính tin cậy khá cao.”
“Vừa nãy tôi cũng phân tích sơ qua rồi, nếu lần này công ty bất động sản hợp tác với công ty châu báu hợp tác thành công thì sẽ đạt được lợi nhuận vô cùng lớn. Nhưng nếu để Dasha ngậm mất cục thịt mỡ này, vậy thì DR sẽ bị tổn thất rất lớn.”
Tưởng Vinh Hoa quét mắt nhìn mọi người, ông ta nói: “Vậy nên hôm nay tôi tổ chức cuộc họp này, mục đích chủ yếu là muốn nghe các vị ở đây thiết kế ra một phương án thị trường có thể đề cao sức cạnh tranh của DR, để đối phương chú ý đến chúng ta mà không phải Dasha.”
Trong lúc Tưởng Vinh Hoa tạm ngừng nói một lát, trong đầu Nguyễn Khánh Linh cũng suy nghĩ không ít.
Dasha là công ty của Lãnh Nhược Giai, Phạm Nhật Minh muốn đưa dự án hợp tác lớn như vậy cho Lãnh Nhược Giai mà không chọn DR sao? Với cô mà nói, chuyện này khá là đáng tiếc, dù sao vừa rồi Tưởng Vinh Hoa cũng đã nói chuyện hợp tác này quan trọng thế nào rồi.
Bỗng nhiên, trong đầu cô lại nảy sinh một ý nghĩ, nếu cô quay về nói với Phạm Nhật Minh một câu, nói không chừng cuộc hợp tác này vẫn còn không gian để xoay chuyển…
Nhưng Nguyễn Khánh Linh cũng nhanh chóng nhận ra được một vấn đề, Phạm Nhật Minh là một người có đầu óc kinh doanh như vậy, nếu anh ấy lựa chọn Dasha mà không phải DR thì chắc chắn là có lý do của anh ấy. Nếu vì một hai câu nói của cô mà làm thay đổi những suy tính trước đó của anh ấy, vậy thì cô có khác gì lúc trước đâu?
Hơn nữa, không chừng là DR thật sự có chỗ nào đó không đủ tốt nên mới không thể thu hút được Phạm Nhật Minh đến hợp tác với mình.
Không được, cô không thể làm việc xúc động như vậy được, vẫn nên nhìn lại hình thức của mình trước đã.
Tưởng Vinh Hoa gọi Vân Nhã Phương một tiếng, nói: “Cô gửi tài liệu cho mọi người đi.”
“Vâng ạ.”
Ngay sau đó, Vân Nhã Phương đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi chia tài liệu cho mọi người ngồi quanh bàn tròn.
Sau đó giọng nói của Tưởng Vinh Hoa cũng vang lên: “Trước kia công ty trang sức Dasha đã cạnh tranh với DR quá nhiều lần trong ngành, bọn họ cũng muốn tranh đoạt thị trường của công ty chúng ta nhiều lần. Sau khi mọi người về nhớ xem những tài liệu này thật cẩn thận, sau đó nộp một bản phương án có thể sử dụng được. Deadline là cuối tuần này, hiểu hết chưa?”
“Hiểu rồi ạ.” Các câu nói vang lên liên tiếp.