Chương
Anh ta tình nguyện dùng tiền cũng không muốn gánh chịu phiêu lưu.
Dù sao, hiện tại Hà Thanh mang thai, nếu như bị ông biết anh ta còn cùng cô gái ở ngoài làm tình, dưới cơn nóng giận không chừng làm ra chuyện gì…
Bỗng nhiên, biển đấu giá trên tay Hà Thanh bị người đàn ông đoạt qua.
Phạm Hoàng Anh nhìn cũng không nhìn cô ta, trực tiếp nâng biển, “ tỷ.”
Người trước chỉ báo giá tỷ, sau khi anh ta thoáng cái tăng giá nhiều như vậy, đối phương cũng không tiếp tục báo giá nữa, rất nhanh anh ta liền dùng giá tỷ lấy được dây chuyền mã não kia.
Chuyện xảy ra trong nháy mắt, Hà Thanh thậm chí phản ứng không kịp nữa.
Cô ta giật mình nhìn người đàn ông bên người, cô ta còn tưởng rằng Phạm Hoàng Anh chắc chắn sẽ không bỏ ra số tiền này mua dây chuyền cho cô ta, thế nhưng anh vậy mà dùng tỷ để mua.
Hà Thanh một cách tự nhiên cho rằng sợi dây chuyền kia là đưa cho mình.
Tuy rằng giá cả so ra kém Phạm Nhật Minh đưa cho Nguyễn Khánh Linh, thế nhưng cô ta cũng cảm nhận được thỏa mãn.
Chí ít, anh ta đồng ý tốn tiền vì mình.
Hà Thanh không khỏi ảo tưởng, nếu như Phạm Hoàng Anh y tiếp tục giữ vững như vậy, cuộc sống tương lai nói không chừng thật có thể đủ biến thành như mong muốn của cô ta…
Hội đấu giá tiếp tục, nhưng mà kế tiếp hàng triển lãm Phạm Nhật Minh không có cảm giác hứng thú.
Nguyễn Khánh Linh cũng vậy, cô nhàm chán lật sách nhỏ, thường thường nói hai câu với Phạm Nhật Minh.
Trong chốc lát, cô nói muốn đi ra ngoài hít thở không khí, cô ngồi quá lâu, hơn nữa bên trong nhiệt độ thật cao, dòng người lại lớn, ngây ngô lâu cũng cảm giác được khó chịu.
Phạm Nhật Minh đồng ý.
Nhưng mà, trước khi rời khỏi, Phạm Nhật Minh càng khoác áo khoác lên trên người cô, bọc cô thật chặt rồi lúc này hai người mới dắt tay rời đi.
Bởi Phạm Nhật Minh ngồi hàng thứ nhất, cho nên lúc rời đi, cùng làm cho không ít người đang ngồi hàng thứ nhất cũng nhìn thấy.
Lăng Huyền cùng Trần Hữu Nghị chính là hai người trong đó.
Ánh mắt cô ấy lơ đãng mang theo hâm mộ và ước ao nhìn bóng lưng của hai người, thấp giọng cảm thán nói: “Cảm tình của Linh cùng Phạm Nhật Minh thật là tốt.”
Nghe vậy, Trần Hữu Nghị còn tưởng rằng cô ấy là ước ao Phạm Nhật Minh dùng nhiều tiền mua cây trâm cho Nguyễn Khánh Linh.
Dù sao con gái có lòng hư vinh rất bình thường, huống chi Nguyễn Khánh Linh là của chị em tốt của cô ấy, bọn họ có, nếu Lăng Huyền không có, chẳng phải là trong lòng sẽ rất mất cân bằng à?
Huống chi, Phạm Nhật Minh người ta mua đồ cho bà xã của mình.
Nếu là anh ta không mua, luôn cảm thấy trong lòng không quá thoải mái, cũng hiểu được Lăng Huyền tủi thân.
Thế là, Trần Hữu Nghị cười ôm vai Lăng Huyền nói “Không cần ước ao, anh cũng có thể mua cho em, đợi lát nữa có thích cái gì nói với anh.”
Lăng Huyền vừa nghe lời của anh ta thì biết Trần Hữu Nghị hiểu sai ý.
Cô ấy cười lắc đầu, trên mặt không có chút khát vọng nào đối với trang sức đắt giá.
Lăng Huyền nói: “Vừa rồi em nói, không phải là cũng muốn cho anh mua cái gì cho em, em chỉ là đơn thuần vui vẻ cho hai người họ mà thôi, anh nghĩ nhiều rồi.”