Chương
Vân Nhã Phương vẫn đứng đó không muốn đi đâu. Cô ta nhìn anh từ từ rời đi. Thấp thoáng bóng lưng, cô ta si mê nhìn không rời, ganh tị nói: “Nguyễn Khánh Linh quả thật may mắn như vậy sao? Cô ta có một người chồng giàu như vậy đã thế lại còn đẹp trai đến chết người! ”
“…. Tuy nhiên….” gương mặt của cô ta nhanh chóng biến sắc, nở nụ cười nham hiểm: “….không bao lâu nữa anh ấy sẽ là của tôi!”
Phạm Nhật Minh bước vào thang máy. Gương mặt anh vẫn giữ nét bình tĩnh rất lâu trong nháy mắt gương mặt anh bắt đầu lộ ra sự ghê tởm và lạnh lùng.
Anh nhanh chóng rút chiếc khăn tay ra và lau cẩn thận bàn tay mà anh đã đỡ cô ta.
Anh lau tay mình cho đến khi tay anh ửng đỏ thì anh mới dừng lại.
Cùng lúc đó thì thang máy cũng đã dừng đúng tầng.
Anh không ngần ngại ném thẳng chiếc khăn tay vào thùng rác.
Phạm Nhật Minh đang đang đi giữa chừng thì anh đột ngột dừng lại giống như anh đột nhiên đã nghĩ ra điều gì đó. Anh lại quay lại chỗ thùng rác rồi cởi chiếc áo vest của mình ném thẳng vào thùng rác.
Người phụ nữ kia rất giống những con mèo Tổng Giám Đốc Phạm đi quyến rũ người khác. Nếu thử cô ta với một người phụ nữ khác thì người phụ nữ so tài với cô ta cũng phải khóc thét.
Phạm Nhật Minh liền nhớ tới vụ việc lúc ở văn phòng, sắc mặt anh dần lắng xuống.
Vân Nhã Phương vừa rồi đã hét lớn trong phòng làm việc, anh chỉ vô tình đi ngang qua đó và nghe được.
Vì vậy nên anh mới đứng ngoài cửa lâu như vậy.
Mặc dù anh không nghe được âm thanh nào trong văn phòng nữa nhưng anh vẫn không thể chủ quan được.
Vân Nhã Phương chắc chắn sẽ không nói câu nó mà không có mục đích nào Có nghĩa là Tưởng Vinh Hoa và cô ta có lẽ đang âm mưu lập kế hoạch hãm hại Nguyễn Khánh Linh.
Anh không thể lập tức biết ngay kế hoạch của họ.
Cho nên lúc nãy gặp Vân Nhã Phương uốn éo cơ thể quyến rũ anh, Phạm Nhật Minh cố gắng chịu đựng dù rất ghê tởm cô ta những vẫn đối đáp cô ta đàng hoàng.
Vì anh không biết kế hoạch của họ là gì nên Phạm Nhật Minh sẽ bắt đầu tiếp cận từ Vân Nhã Phương.
Người đáng tin cậy nhất của Tương Vinh Hoa là Vân Nhã Phương, Vì vậy anh sẽ moi hết thông tin của ông ta từ người phụ nữ đó!
Muốn hận muốn trách thì trách bản thân ông ta hết lần này đến lần khác hãm hại Nguyễn Khánh Linh.
Bởi vì công ty có một số Tổng Giám Đốc Phạm cần giải quyết nên Phạm Nhật Minh trước hết cần quay về công ty.
Anh để một số người đến để thảo luận về Tổng Giám Đốc Phạm hợp tác với Nguyễn Khánh Linh.
Tối đến, Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đã nằm trên giường.
Cô vẫn đang xem tài liệu trên máy tính và cũng không biết khi nào mới ngủ.
Phạm Nhật Minh liếc nhìn cô, anh nhìn thấy tài liệu về Tổng Giám Đốc Phạm hợp tác lúc chiều, anh lo lắng rằng cô sẽ làm việc đến khuya mới xong. Vì vậy anh đã hướng dẫn cho cô vài chỗ.
Nguyễn Khánh Linh vốn rất thông minh. Sau khi Phạm Nhật Minh hướng dẫn vài chỗ cô nhanh chóng học được rất nhiều thứ và việc xử lý cũng đã xử lý xong rất nhanh.
Nhìn Nguyễn Khánh Linh dọn dẹp máy tính và tài liệu, anh không nhịn được liền dang tay ôm lấy cô vào lòng và nhéo má cô mỉm cười nói: ” Tại sao trước kia anh không phát hiện ra sớm hơn là vợ anh thật sự rất thông minh.”