Chương
Nguyễn Khánh Linh cũng không cảm thấy nghi ngờ vì trước đó nhân viên công tác còn nói cho cô biết rằng đây là một địa điểm cực kỳ nổi tiếng. Lần này bọn họ cũng phải đặt trước từ lâu mới có thể thuê hết toàn bộ khu vực này được.
Nói cách khác thì việc chụp ảnh trong cả ngày hôm nay sẽ không bị người lạ đến làm phiền.
Nhưng mà rất nhanh sau đó sự yên tĩnh này đã bị phá vỡ.
Bởi vì đột nhiên xuất hiện một đám khách không mời mà đến.
Ngay lúc nhân viên của DR đã chuẩn bị tốt mọi thứ ở trong lều và địa điểm chụp ảnh, bọn họ chuẩn bị chụp ảnh thì đột nhiên có vài chiếc xe thương vụ màu đen xuất hiện và cắt ngang việc chụp ảnh của bọn họ.
Trưởng phòng phụ trách việc chụp ảnh lần này nhướng mày, anh ta ra hiệu cho tổ chụp ảnh tiếp tục. Sau đó anh ta đứng dậy đi đến bên cạnh mấy chiếc xe kia.
Tuy rằng bên này vẫn đang tiếp tục chụp ảnh, nhưng mà không biết vì sao khi Nguyễn Khánh Linh nhìn vào những chiếc xe đen ở phía bên kia thì cô luôn cảm giác tim mình đập nhanh hơn, trong lòng cũng trở nên bất an hơn.
Một lát sau, tiếng động của bên kia cũng lập tức lớn dần lên, giống như là họ đang cãi nhau về điều gì.
Tổ chụp hình đang làm việc bên này cũng dừng lại.
“Mau qua đó xem xem.”
Lúc này Nguyễn Khánh Linh là người có thân phận cao nhất ở tổ chụp hình, cô dặn người đứng bên cạnh đi qua đó để xem tình hình một chút.
Kết quả, không bao lâu sau người đó đã vội vàng chạy trở về, vừa tức giận vừa thở phì phò: “Tổng giám đốc Linh, bên kia, bên kia có một đám người đang tranh cãi ầm ĩ với trưởng phòng của chúng ta.”
“Sao lại thế này?”
Lông mày của Nguyễn Khánh Linh nhíu lại, cô cảm thấy việc này hơi kỳ quái.
Cô từng tiếp xúc với người trưởng phòng kia vài lần trước đây rồi, anh ta là một người biết nói lý lẽ nên sẽ không vô duyên vô cớ gây xung đột với người khác. Huống chi trước đó bọn họ đã đặt hết nơi này rồi, đột nhiên đám người kia lại xuất hiện, thật có cảm giác những người này không hề tốt lành gì.
“Những người này nói hôm nay bọn họ cũng tới để sử dụng nơi này, rồi họ còn nói cái gì mà ông chủ của nơi này quen biết với tổng giám đốc của bọn họ, nói thế nào thì họ cũng không chịu để ngày mai tới.”
Còn có chuyện như thế này sao?
Nguyễn Khánh Linh nhìn về phía bên kia, cô bình tĩnh nói: “Những người đó là của công ty nào?”
“Công ty Dasha.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Công ty Dasha?
Nghe vậy, khuôn mặt Nguyễn Khánh Linh bỗng trở nên nghiêm túc, nhưng mà cô lại càng thêm bình tĩnh: “Đi, chúng ta cùng qua đó xem xem.”
“Vâng.”
Sau khi nói xong thì đám người của Nguyễn Khánh Linh bên này cũng từ từ đi đến trước mặt bọn người bên kia.
Trưởng phòng đã bị đám người kia vây quanh. Nhìn bọn họ ăn mặc trông rất nhã nhặn và lịch sự, nhưng động tác lại nhìn như đang bắt đầu muốn xô xát nhau, cứ như là bọn họ đang muốn dạy dỗ người kia vậy.
Trong lời bọn họ nói còn mang theo ý nhục mạ nữa.
Nguyễn Khánh Linh vừa nghe xong, cô bình tĩnh thét lên một câu: “Ai dám động vào anh ta?”