Chương
“Lúc đó tôi vô cùng biết ơn tổng giám đốc Phạm, muốn cảm tạ nhưng anh ấy lại thoái thác, chỉ bảo tôi cố gắng quan tâm cô ở công ty. Cho nên lần này tập đoàn nhà họ Phạm xảy ra chuyện, tôi giúp cô, không chỉ vì lời hứa hẹn lúc trước mà còn vì muốn trả ân tình cho tổng giám đốc Phạm.”
Ông Lý thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Nguyễn Khánh Linh, ông ấy tiếp tục, hai mắt tuy rằng đã vẩn đục nhưng vẫn có thể thấy tràn đầy tinh khí, gừng càng già càng cay, ông ấy nói tiếp: “Mợ chủ, sau này nếu như có chuyện gì, cô cứ trực tiếp nói với tôi là được rồi, ân tình của tổng giám đốc Sở cứu giúp cháu trai tôi, chỉ cần ngày nào tôi còn ở công ty, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô.”
Nghe ông Lý nói vậy, trong lòng Nguyễn Khánh Linh bỗng cảm thấy dạt dào.
Cô cảm thấy vừa bất ngờ vừa xúc động nhưng cũng không kém phần vui vẻ.
Không ngờ, cô lại được một ông lão kiên định ủng hộ đến vậy.
Mà tất cả những điều này lại là vì Phạm Nhật Minh, anh âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, giúp đỡ cô xây dựng hình tượng ở công ty, lôi kéo lòng người nhưng anh lại không hề nói ra, hôm nay nếu như không phải ông Lý chủ động nói thì có lẽ cả đời này cô cũng không biết được.
“Cảm ơn ông, ông Lý.”
Nguyễn Khánh Linh cảm động nói lời cảm ơn, cô lập tức rời khỏi công ty, ngồi chuyên cơ bay về Lâm Đồng.
Có tập đoàn nhà họ Nguyễn rót vốn, tập đoàn nhà họ Phạm rất nhanh sẽ có thể vượt qua khủng hoảng.
Nguyễn Khánh Linh kích động, muốn nhanh chóng nói chuyện này cho Phạm Nhật Minh biết.
Có điều, khi máy bay vừa hạ cánh, Nguyễn Khánh Linh lại mệt tới nỗi ngủ quên trong cabin.
Nhân viên thấy người phụ nữ ngủ say, không biết nên làm thế nào cho phải.
Đúng lúc này, một người đàn ông cao lớn bước lên máy bay, bước chân anh vội vàng, vẻ mặt lạnh lùng, cả người toát ra một luồng khí lạnh.
Sự lạnh lẽo của anh khiến người ta không nhịn được mà phải nhún nhường.
Người tới là Phạm Nhật Minh, anh vốn dĩ không biết Nguyễn Khánh Linh gạt anh đi làm việc, mãi tới khi chạng vạng thấy một khoản tiền lớn được chuyển vào công tư, anh phái người đi điều tra nguồn gốc của khoản tiền đó mới biết là tới từ tập đoàn nhà họ Nguyễn.
Anh đoán có lẽ là Nguyễn Khánh Linh, vì vậy anh bèn gọi điện cho người phụ nữ này, nhưng điện thoại của cô lại tắt máy. Mãi tới khi về đến nhà, hỏi chú Hùng anh mới biết người phụ nữ này vì giúp anh mà buổi chiều đã lên đường tới tập đoàn nhà họ Nguyễn.
Nguyễn Khánh Linh thật muốn giấu Phạm Nhật Minh, có điều chuyên cơ mà cô ngồi vẫn mang danh nghĩa của Phạm Nhật Minh, người đàn ông này chỉ cần tra một chút là sẽ ra ngay.
Sau khi anh làm xong việc ở công ty, không hề nghỉ ngơi mà lập tức đi tới sân bay.
Trên đường đi, tâm tư Phạm Nhật Minh thay đổi liên hồi , một mặt anh cảm thấy cảm động vì cô vợ nhỏ giúp đỡ mình, nhưng mặt khác anh lại có chút tức giận, rõ ràng tối qua anh vừa mới nói với cô, bảo cô không cần lo lắng cho chuyện của công ty.
Anh cũng không muốn cô vì chuyện của mình mà phải bận rộn bôn ba.
Nhưng người phụ nữ này, lúc đó ra vẻ ngoan ngoãn đồng ý với anh, anh cũng không ngờ cô lại có khả năng làm chuyện lớn mà không rên một tiếng như vậy.
Về chuyện công việc, tuy rằng tập đoàn nhà họ Phạm đã hóa giải được ngọn lửa cháy xém lông mày, có điều khoản đầu tư mà tập đoàn nhà họ Nguyễn góp vào, quả thật là một nguồn giúp đỡ vô cùng to lớn cho tập đoàn nhà họ Phạm.
Lần này Nguyễn Khánh Linh đã giúp anh rất nhiều.
Nhưng nói về chuyện cá nhân, Phạm Nhật Minh lại không muốn cô gái của mình phải vất vả mệt mỏi như vậy, vì bản thân mình mà bôn ba khắp nơi, đặc biệt là khi cô còn đang mang thai.