Chương
Hà Thanh thấy vậy, tất nhiên trong lòng nổi lên một sự tò mò: “Sao vậy? Nhật Minh xảy ra chuyện gì sao?”
Lẽ nào mối quan hệ giữa anh và Nguyễn Khánh Linh xảy ra trục trặc?
Hà Thanh không khỏi thắc mắc trong lòng.
Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Trần Hữu Nghị ngay lập tức kéo cô ta trở về thực tại.
“Hôm nay ông cụ Phạm vừa triệu tập cuộc họp cổ đông, quyết định chuyển Nhật Minh về văn phòng chi nhánh phía Tây, ý tứ của ông cụ là gì, cô chắc hẳn biết rõ rồi chứ?”
Nói xong, hai người họ còn đặc biệt để ý đến biểu cảm của Hà Thanh.
Vẻ mặt cô ta lập tức cứng đờ, rõ ràng cô ta không ngờ rằng mọi chuyện lại thành thành ra như vậy.
Hà Thanh vốn dĩ muốn níu kéo tình cảm ngày trước với Phạm Nhật Minh, chỉ là vì địa vị hiện tại của anh ta, nhưng hôm nay Trần Hữu Nghị lại nói ra những lời đó, điều này đã thể hiện rõ một điều, Phạm Nhật Minh đã bị loại ra khỏi chiếc ghế chủ tịch tập đoàn nhà họ Phạm.
Như vậy, việc Phạm Nhật Minh bỏ ra ngoài, đối với Hà Thanh mà nói cô ta dường như không có chút hài lòng nào.
Trong lúc cô ta đang tự hỏi, Trần Hữu Nghị nói thêm: “Trở lại chuyện chính đi, hiện tại Phạm Thành vừa mới làm quản lý mọi việc của tập đoàn nhà họ Phạm, tương lai con trai ông ta – Hoàng Anh sẽ chính thức trở thành người nối nghiệp, cho nên cô chắc chắn muốn treo cổ Nhật Minh sao?”
Anh ta dường như đang thật sự suy nghĩ cho Hà Thanh.
Hiển nhiên lời này của Trần Hữu Nghị cũng làm cho tâm lý của Hà Thanh dao động.
Nếu như Hoàng Anh thật sự là người kế thừa tập đoàn nhà họ Phạm trong tương lai, vậy thì cô ta phải trở thành vợ của Hoàng Anh thì mới có thể trở thành bà chủ của tập đoàn nhà họ Phạm.
Nhưng còn Phạm Nhật Minh, cho dù cô ta có thích anh, có muốn gả cho anh nhiều như thế nào đi chăng nữa, thì đến cuối cùng những điều này đều là phí công vô ích, những cố gắng của cô ta liền biến thành hết sức vô dụng sau khi Phạm Nhật Minh bị loại.
Nhìn sắc mặt của Hà Thanh lặng lẽ thay đổi, Trần Hữu Nghị khẽ chọc vào cánh tay của Giang Đức, lúc ánh mắt hai người đối diện với nhau, sâu trong đáy mắt đều hiện lên một chút hứng thú.
Quả nhiên, người phụ nữ này từ lúc ban đầu đối với Phạm Nhật Minh đã không phải là tâm tư đơn thuần gì.
Hà Thành cảm giác hôm nay mình thu hoạch được tin tức cần thời gian để tiêu hóa một chút, cô ta cũng đề cập gì đến Phạm Nhật Minh nữa, chỉ tùy tiện tìm lấy một cái cớ rồi rời đi.
Hai người Trần Hữu Nghị đương nhiên cũng sẽ không ngăn cản cô ra, chẳng qua thời điểm Hà Thanh sắp quay người rời đi, Trần Hữu Nghị đột nhiên bày ra bản tính nghịch ngợm tạo trò vui, anh ta tiện tay rút ra một tờ giấy sau đó nhanh chóng viết xuống phương thức liên lạc của Giang Đức lên trên đó.
“Hà Thanh, chờ một chút, tôi có cái này muốn đưa cho cô.”
Trần Hữu Nghị chạy đuổi theo.
Người phụ nữ phía trước dừng bước đi, quay đầu lại nghi hoặc nhìn cậu ta, lúc này Trần Hữu Nghị mới đưa tờ giấy cầm trong tây cho đối cô ta và nói: “Chúng tôi cũng tính là bạn bè, cũng có thể hiểu được tình huống khó khăn gần đây của cô, đây là phương thức liên lạc và số điện thoại của Phạm Hoàng Anh, cô có thể sẽ cần dùng đến.”
Hà Thanh nhìn qua tờ giấy Trần Hữu Nghị đưa, đôi mắt của cô ta âm thầm lóe lên, không nhận lấy mảnh giấy từ đối phương.
Cô ta ngẩng đầu, từ chối lòng tốt của cậu ta, nói: “Cảm ơn anh, nhưng tôi nghĩ tôi không cần dùng đến cái này.”