*
“Phải, nếu muốn có thu hoạch thì buổi tối phải tới kiểm tra. Anh cũng là bất đắc dĩ, nếu không anh đã không để em theo lên núi thế này… Dương Dương, em đừng nhìn anh bằng ánh mắt như vậy, anh không có tâm tư gì khác.” Đường Dũng nói.
Anh ta bị tôi nhìn có chút không được từ nhiên, thở dài trong bóng tối, sau đó lại lục lọi một trận. Lúc lôi ra trên tay anh ta là hai chiếc túi ngủ.
Lúc này tôi mới nhoẻn miệng cười, Đường Dũng thúi này còn nói không có tâm tư khác. Nếu như vừa rồi tôi không trừng mắt nhìn anh ta thì chắc gì anh ta đã chịu lấy túi ngủ ra. Trong núi lạnh như vậy hai người chỉ có thể ôm nhau ngủ để sưởi ấm cho nhau…
Đồ tiểu nhân, đều là chiêu cưa gái tầm thường…