Editor: Nguyệt
Với cấp bậc hiện giờ thì Ariel không có quyền tham gia hội nghị chiến lược cỡ này. Nhưng hắn có người cha rất tin tưởng vào năng lực của con trai mình, nên sau khi hội nghị kết thúc, hắn được nghe bố mình kể lại nội dung vắn tắt.
“Chiến hạm kiểu mới ạ?” Ariel gõ nhẹ tay lên bàn, ra chiều đăm chiêu.
Tướng quân Clifford vẫn duy trì bộ mặt không biểu cảm tiêu chuẩn: “Con có ý kiến gì không?”
Ariel cười trừ: “Bàn đến chiến lược chiến thuật thì con còn đưa được ý kiến, chứ khoa học kỹ thuật thì … Thiết bị bay con mang về lần trước đã được nghiên cứu thấu triệt chưa ạ?”
Tướng quân Clifford gật đầu: “Chính nhờ chiếc phi thuyền con mang về đó mà chúng ta mới biết được đặc điểm loại chiến hạm mới của địch, chứ không mấy ông ở viện nghiên cứu còn lâu mới mày mò ra được. Bên phía Liên minh kiểm soát rất chặt chẽ loại chiến hạm này, nếu không thể chạy thoát chúng sẽ cho nổ ngay, quân ta không thu hề được chiếc nào lành lặn, mà mảnh vỡ chiến hạm thì lại không có nhiều giá trị nghiên cứu.”
“Vậy còn màng dưỡng khí thì sao ạ?”
Trông tướng quân Clifford có vẻ phiền muộn: “Căn cứ vào tình báo thu thập được, loại màng dưỡng khí này “mọc” ra từ chiến hạm sinh vật, là sản phẩm sẵn có của nó, thể tích lại quá nhỏ nên không tìm được biện pháp khắc chế hiệu quả.
“Sinh vật … năng lượng …” Ariel trầm ngâm. Cái vấn đề bị bỏ xa về khoa học kỹ thuật này đúng là làm người ta đau đầu. Không phải không thể giải quyết, mà là chỉ có biện pháp biển người. Không một sĩ quan chỉ huy nào thích dùng chiến thuật này, vì nó chỉ làm nổi bật sự yếu kém của họ mà thôi. Làm thế có khác gì dùng tính mạng các binh sĩ để đổi lấy thắng lợi.
“Không còn biện pháp nào khác ạ?”
Tướng quân Clifford lắc đầu: “Trước mắt, viện nghiên cứu còn chưa tìm hiểu rõ hệ thống vận hành năng lượng thực vật của chiến hạm sinh vật. Kể cả có nghiên cứu ra thì cũng không thể tìm được biện pháp giải quyết trong một thời gian ngắn.”
Sắc mặt Ariel trở nên trầm trọng. Chung Thịnh ngồi phía sau Ariel, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
“Chung Thịnh, dạo này có khỏe không?” Tướng quân Clifford đột nhiên hỏi.
Chung Thịnh vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, đáp: “Vâng, thưa ngài tướng quân, tôi rất khỏe.”
“Đừng căng thẳng, đều là người một nhà cả.” Tướng quân Clifford mỉm cười. “Mẹ Ariel rất nhớ hai đứa, có thời gian nhớ gọi điện cho cô ấy.”
Chung Thịnh hơi ngượng ngùng. Phu nhân Clifford rất nhiệt tình, còn tốt với anh hơn với Ariel nữa, làm Ariel thỉnh thoảng lại ghen tỵ, khiến anh dở khóc dở cười.
“Vâng, thật ra cháu cũng rất nhớ phu nhân.”
“Ừ, vậy nhé.” Hiển nhiên tướng quân Clifford không giỏi tán gẫu việc nhà, chỉ hỏi thăm vài câu liền kết thúc câu chuyện.
“Khoan đã ạ …”
“Sao thế?”
“Là thế này …” Chung Thịnh ngập ngừng một lúc rồi nói: “Cháu nghĩ đến một loài thực vật có đặc tính hấp thu năng lượng rất đặc biệt. Cháu đang nghĩ, cùng là thực vật, liệu chúng ta có thể dùng nó để tấn công chiến hạm thực vật của quân địch hay không.”
“Thực vật hấp thu năng lượng?” Mắt tướng quân Clifford thoáng qua vẻ ngạc nhiên.
Ariel lập tức sáng rực hai mắt: “Ý em là cái ở tinh cầu PE-0921 …”
“Đúng vậy.” Chung Thịnh gật đầu.
Ariel vội vàng kể lại chuyện lần trước đi cứu viện nhị hoàng tử đế quốc Elan cho bố mình nghe, còn đặc biệt nhấn mạnh vào khả năng hấp thu năng lượng và lượng độc tố cực mạnh của loài cây đó.
Tướng quân Clifford đăm chiêu một lúc rồi mở báo cáo họ nộp lên sau khi hoàn thành nhiệm vụ ra. Xem hết một lượt, ông đưa báo cáo cho lính cần vụ, bảo anh ta gửi cho Viện nghiên cứu 1 tinh cầu thủ đô để họ nghiên cứu loài thực vật này.
Trước khi tìm ra đối sách, quân đội Liên Bang chỉ đành rút lui từng bước, nhường ra một vùng chiến khu lớn. Ngay cả tinh cầu QZ-1228 mà Ariel phụ trách cũng nằm trong danh sách nhường đất.
Buộc lòng trao lại quyền kiểm soát, không có hạm đội vũ trụ yểm hộ, căn cứ dưới mặt đất càng chẳng thể làm gì hạm đội vũ trụ lớn mạnh của quân địch. Sau khi lực lượng không quân rút hết, bộ đội lục chiến của Ariel cũng phải rút đi. May là trước kia hắn từng làm chỉ huy không quân, nên giờ dù phải dẫn dắt nhiều binh lính hơn vẫn có thể điều khiển đâu ra đấy.
Ngay lúc người ta tưởng rằng Liên minh Người tiến hóa chuẩn bị chiếm lấy phần đất được nhường đó, thì quân Liên minh lại đột nhiên chuyển sang trạng thái phòng thủ khiến ai nấy đều bất ngờ. Chiến hạm sinh vật cũng thu hẹp phạm vi tuần tra, chỉ canh chừng mấy chỗ họ đã kiểm soát mấy năm nay, xây dựng hệ thống phòng ngự hoàn thiện cho nó.
Chuyện này … rút cuộc là thế nào?
Chính phủ và quân đội Liên Bang đều thấy khó hiểu. Rõ ràng mấy hôm trước còn đánh nhau hùng hùng hổ hổ, sao giờ lại tự dưng lùi bước? Liên Bang rút lui là để bảo toàn lực lượng, tranh thủ thời gian tìm giải pháp mới. Vậy còn Liên minh Người tiến hóa đang chiếm ưu thế tại sao lại đột nhiên chuyển sang phòng thủ?
Chắc chắn Liên minh đã xảy ra chuyện! Nhanh chóng có người nghĩ theo chiều hướng này, thế là rất nhiều phi thuyền tàng hình được phái đến hang ổ của địch. Các gián điệp bắt đầu hoạt động mạnh, tất cả là để tìm hiểu rõ xem chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh sau đó, có tin tức truyền ra. Chuyện này quả thực quá mức nghiêm trọng, khiến thủ lĩnh Liên minh dù muốn cũng không giấu được. Với lại, các chiến sĩ cải tạo gene bị Liên Bang bắt về làm tù binh cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề.
Vỡ cấu trúc gene.
Hai loại gene bị cưỡng ép dung hòa luôn tồn tại tính bài xích lẫn nhau, kể cả ở những người sống sót sau quá trình cải tạo, vấn đề chỉ là mức độ bài xích lớn hay nhỏ mà thôi. Theo thời gian trôi qua cùng số lần biến đổi hình dạng động vật tăng dần, tính bài xích sẽ càng thể hiện rõ.
Hiện giờ trong Liên minh đã có rất nhiều chiến sĩ cải tạo gene sau khi biến đổi không thể khôi phục hình dạng con người nữa, lý trí cũng dần mất đi.
Sự việc này gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, vì bản thân những người đồng ý cấy gene động vật vào cơ thể đều xuất phát từ mong muốn tăng cường sức mạnh cho bản thân, nếu đánh mất ý thức, trở thành một con thú chỉ còn bản năng động vật, vậy thì cái họ gọi là “tiến hóa” có khác nào trò cười.
Nhóm người cải tạo gene đợt đầu xuất hiện tình trạng này sớm nhất, hơn nửa trong số đó đã hoàn toàn biến thành động vật. May là lúc trước sự kiện này gây tranh cãi dư luận nên số người can đảm tiến hành cải tạo gene không nhiều.
Nhưng sau đó, lớp người cải tạo thứ hai cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng tương tự. Liên minh Người tiến hóa thực sự lo ngại về vấn đề này. Không duy trì được quân số thì họ đừng mơ chống lại cả một quốc gia.
Sau này có người phát hiện, ngoại trừ những người dùng thuốc cải tạo gene do thủ lĩnh Liên minh mang từ vùng không gian khác đến, tất cả những người dùng thuốc cải tạo gene được điều chế sau này đều xuất hiện tình trạng vỡ cấu trúc gene, những người ít khi lên chiến trường thì bớt nghiêm trọng hơn, nhưng cũng không kéo dài được mấy năm.
Trên cơ sở đó, các nhà khoa học ngày đêm nghiên cứu và nhanh chóng tìm ra nguyên nhân. Thuốc cải tạo gene được điều chế ở Liên Bang thiếu mất một thành phần so với thuốc mà thủ lĩnh Liên minh mang đến. Thành phần này có tác dụng làm chậm quá trình phá vỡ cấu trúc gene. Có thể nói, chỉ khi được tiêm loại thuốc ức chế này, những người đã cải tạo gene còn lại mới có thể sống với thân phận con người.
Biết tin này xong, thủ lĩnh Liên minh nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh chuyển từ tấn công sang phòng thủ, sau đó tìm kiếm thành phần còn thiếu trong thuốc.
Có lẽ vì hai vùng vũ trụ khác nhau nên dù tìm kiếm đã lâu, các nhà khoa học của Liên minh vẫn chưa phát hiện ra khoáng vật nào chứa thành phần này. Tiếp đó, họ bắt đầu thu thập hàng mẫu rồi tiến hành nghiên cứu phân tích, đến lúc tưởng chừng như tuyệt vọng thì đột nhiên phát hiện ra thành phần này có trong khoáng thạch Lyra.
Các chuyên gia mừng rỡ như điên, chắt lọc thành phần hóa học mới trong khoáng thạch rồi tiêm vào vật thí nghiệm. Chỉ tiếc hàm lượng thành phần chế thuốc có trong Lyra quá ít, gần mười tấn khoáng thạch thô mới điều chế ra được một liều thuốc ức chế.
Trong phạm vi kiểm soát của Liên minh Người tiến hóa có ba nơi có khoáng thạch Lyra, nhưng số lượng thì quá ít so với những gì họ cần. Rơi vào đường cùng, chúng chuyển sang tăm tia khu vực do Liên Bang kiểm soát. Muốn nhanh chóng đánh đuổi quân Liên Bang, chiếm lĩnh toàn bộ tinh vực là điều không thể. Cho nên chúng phái ra từng phân đội nhỏ, đi tập kích những nơi có mỏ Lyra, hoặc đi cướp tàu vận chuyển khoáng thạch.
Lãnh đạo cấp cao cũng nhận được tin tức này, ai nấy đều vui sướng. Trước mắt, Liên Bang đang ở trong hoàn cảnh bất lợi, nhưng vẫn có thể giữ thế giằng co trong vòng vài năm. Chỉ cần không để Liên minh Người tiến hóa lấy đủ khoáng thạch Lyra là có thể chờ nhìn chúng chết dần chết mòn vì vỡ cấu trúc gene.
Khoáng thạch Lyra vốn chỉ được một vài ngành công nghiệp cần đến nay trở nên quý hiếm. Hai bên tập trung vào những nơi có chứa khoáng thạch, các trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt.
Các khu mỏ của Liên Bang vẫn khá là ổn định, dù sao thì Liên minh Người tiến hóa có muốn cũng không thể cướp khoáng thạch trong tình huống có quân đội canh phòng nghiêm ngặt được. Tàu vận chuyển khoáng thạch trở thành đối tượng dễ bị tập kích hơn.
Tinh cầu vệ tinh số 17 nằm ở vùng giữa chiến khu vừa hay là chiến trường giao tranh quyết liệt giữa hai bên, nên chưa đến ba ngày đã bị phá hoại nặng nề. Sau cùng, quân Liên Bang đành bỏ tinh cầu này. Nhưng khi Liên minh Người tiến hóa chiếm được nó rồi, chạy đến mỏ khoáng lại phát hiện tất cả máy móc đều biến mất, ngay cả quặng mỏ cũng bị lính Liên Bang gài bom phá sập.
Với cấp bậc hiện giờ thì Ariel không có quyền tham gia hội nghị chiến lược cỡ này. Nhưng hắn có người cha rất tin tưởng vào năng lực của con trai mình, nên sau khi hội nghị kết thúc, hắn được nghe bố mình kể lại nội dung vắn tắt.
“Chiến hạm kiểu mới ạ?” Ariel gõ nhẹ tay lên bàn, ra chiều đăm chiêu.
Tướng quân Clifford vẫn duy trì bộ mặt không biểu cảm tiêu chuẩn: “Con có ý kiến gì không?”
Ariel cười trừ: “Bàn đến chiến lược chiến thuật thì con còn đưa được ý kiến, chứ khoa học kỹ thuật thì … Thiết bị bay con mang về lần trước đã được nghiên cứu thấu triệt chưa ạ?”
Tướng quân Clifford gật đầu: “Chính nhờ chiếc phi thuyền con mang về đó mà chúng ta mới biết được đặc điểm loại chiến hạm mới của địch, chứ không mấy ông ở viện nghiên cứu còn lâu mới mày mò ra được. Bên phía Liên minh kiểm soát rất chặt chẽ loại chiến hạm này, nếu không thể chạy thoát chúng sẽ cho nổ ngay, quân ta không thu hề được chiếc nào lành lặn, mà mảnh vỡ chiến hạm thì lại không có nhiều giá trị nghiên cứu.”
“Vậy còn màng dưỡng khí thì sao ạ?”
Trông tướng quân Clifford có vẻ phiền muộn: “Căn cứ vào tình báo thu thập được, loại màng dưỡng khí này “mọc” ra từ chiến hạm sinh vật, là sản phẩm sẵn có của nó, thể tích lại quá nhỏ nên không tìm được biện pháp khắc chế hiệu quả.
“Sinh vật … năng lượng …” Ariel trầm ngâm. Cái vấn đề bị bỏ xa về khoa học kỹ thuật này đúng là làm người ta đau đầu. Không phải không thể giải quyết, mà là chỉ có biện pháp biển người. Không một sĩ quan chỉ huy nào thích dùng chiến thuật này, vì nó chỉ làm nổi bật sự yếu kém của họ mà thôi. Làm thế có khác gì dùng tính mạng các binh sĩ để đổi lấy thắng lợi.
“Không còn biện pháp nào khác ạ?”
Tướng quân Clifford lắc đầu: “Trước mắt, viện nghiên cứu còn chưa tìm hiểu rõ hệ thống vận hành năng lượng thực vật của chiến hạm sinh vật. Kể cả có nghiên cứu ra thì cũng không thể tìm được biện pháp giải quyết trong một thời gian ngắn.”
Sắc mặt Ariel trở nên trầm trọng. Chung Thịnh ngồi phía sau Ariel, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
“Chung Thịnh, dạo này có khỏe không?” Tướng quân Clifford đột nhiên hỏi.
Chung Thịnh vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, đáp: “Vâng, thưa ngài tướng quân, tôi rất khỏe.”
“Đừng căng thẳng, đều là người một nhà cả.” Tướng quân Clifford mỉm cười. “Mẹ Ariel rất nhớ hai đứa, có thời gian nhớ gọi điện cho cô ấy.”
Chung Thịnh hơi ngượng ngùng. Phu nhân Clifford rất nhiệt tình, còn tốt với anh hơn với Ariel nữa, làm Ariel thỉnh thoảng lại ghen tỵ, khiến anh dở khóc dở cười.
“Vâng, thật ra cháu cũng rất nhớ phu nhân.”
“Ừ, vậy nhé.” Hiển nhiên tướng quân Clifford không giỏi tán gẫu việc nhà, chỉ hỏi thăm vài câu liền kết thúc câu chuyện.
“Khoan đã ạ …”
“Sao thế?”
“Là thế này …” Chung Thịnh ngập ngừng một lúc rồi nói: “Cháu nghĩ đến một loài thực vật có đặc tính hấp thu năng lượng rất đặc biệt. Cháu đang nghĩ, cùng là thực vật, liệu chúng ta có thể dùng nó để tấn công chiến hạm thực vật của quân địch hay không.”
“Thực vật hấp thu năng lượng?” Mắt tướng quân Clifford thoáng qua vẻ ngạc nhiên.
Ariel lập tức sáng rực hai mắt: “Ý em là cái ở tinh cầu PE-0921 …”
“Đúng vậy.” Chung Thịnh gật đầu.
Ariel vội vàng kể lại chuyện lần trước đi cứu viện nhị hoàng tử đế quốc Elan cho bố mình nghe, còn đặc biệt nhấn mạnh vào khả năng hấp thu năng lượng và lượng độc tố cực mạnh của loài cây đó.
Tướng quân Clifford đăm chiêu một lúc rồi mở báo cáo họ nộp lên sau khi hoàn thành nhiệm vụ ra. Xem hết một lượt, ông đưa báo cáo cho lính cần vụ, bảo anh ta gửi cho Viện nghiên cứu 1 tinh cầu thủ đô để họ nghiên cứu loài thực vật này.
Trước khi tìm ra đối sách, quân đội Liên Bang chỉ đành rút lui từng bước, nhường ra một vùng chiến khu lớn. Ngay cả tinh cầu QZ-1228 mà Ariel phụ trách cũng nằm trong danh sách nhường đất.
Buộc lòng trao lại quyền kiểm soát, không có hạm đội vũ trụ yểm hộ, căn cứ dưới mặt đất càng chẳng thể làm gì hạm đội vũ trụ lớn mạnh của quân địch. Sau khi lực lượng không quân rút hết, bộ đội lục chiến của Ariel cũng phải rút đi. May là trước kia hắn từng làm chỉ huy không quân, nên giờ dù phải dẫn dắt nhiều binh lính hơn vẫn có thể điều khiển đâu ra đấy.
Ngay lúc người ta tưởng rằng Liên minh Người tiến hóa chuẩn bị chiếm lấy phần đất được nhường đó, thì quân Liên minh lại đột nhiên chuyển sang trạng thái phòng thủ khiến ai nấy đều bất ngờ. Chiến hạm sinh vật cũng thu hẹp phạm vi tuần tra, chỉ canh chừng mấy chỗ họ đã kiểm soát mấy năm nay, xây dựng hệ thống phòng ngự hoàn thiện cho nó.
Chuyện này … rút cuộc là thế nào?
Chính phủ và quân đội Liên Bang đều thấy khó hiểu. Rõ ràng mấy hôm trước còn đánh nhau hùng hùng hổ hổ, sao giờ lại tự dưng lùi bước? Liên Bang rút lui là để bảo toàn lực lượng, tranh thủ thời gian tìm giải pháp mới. Vậy còn Liên minh Người tiến hóa đang chiếm ưu thế tại sao lại đột nhiên chuyển sang phòng thủ?
Chắc chắn Liên minh đã xảy ra chuyện! Nhanh chóng có người nghĩ theo chiều hướng này, thế là rất nhiều phi thuyền tàng hình được phái đến hang ổ của địch. Các gián điệp bắt đầu hoạt động mạnh, tất cả là để tìm hiểu rõ xem chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh sau đó, có tin tức truyền ra. Chuyện này quả thực quá mức nghiêm trọng, khiến thủ lĩnh Liên minh dù muốn cũng không giấu được. Với lại, các chiến sĩ cải tạo gene bị Liên Bang bắt về làm tù binh cũng bắt đầu xuất hiện vấn đề.
Vỡ cấu trúc gene.
Hai loại gene bị cưỡng ép dung hòa luôn tồn tại tính bài xích lẫn nhau, kể cả ở những người sống sót sau quá trình cải tạo, vấn đề chỉ là mức độ bài xích lớn hay nhỏ mà thôi. Theo thời gian trôi qua cùng số lần biến đổi hình dạng động vật tăng dần, tính bài xích sẽ càng thể hiện rõ.
Hiện giờ trong Liên minh đã có rất nhiều chiến sĩ cải tạo gene sau khi biến đổi không thể khôi phục hình dạng con người nữa, lý trí cũng dần mất đi.
Sự việc này gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, vì bản thân những người đồng ý cấy gene động vật vào cơ thể đều xuất phát từ mong muốn tăng cường sức mạnh cho bản thân, nếu đánh mất ý thức, trở thành một con thú chỉ còn bản năng động vật, vậy thì cái họ gọi là “tiến hóa” có khác nào trò cười.
Nhóm người cải tạo gene đợt đầu xuất hiện tình trạng này sớm nhất, hơn nửa trong số đó đã hoàn toàn biến thành động vật. May là lúc trước sự kiện này gây tranh cãi dư luận nên số người can đảm tiến hành cải tạo gene không nhiều.
Nhưng sau đó, lớp người cải tạo thứ hai cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng tương tự. Liên minh Người tiến hóa thực sự lo ngại về vấn đề này. Không duy trì được quân số thì họ đừng mơ chống lại cả một quốc gia.
Sau này có người phát hiện, ngoại trừ những người dùng thuốc cải tạo gene do thủ lĩnh Liên minh mang từ vùng không gian khác đến, tất cả những người dùng thuốc cải tạo gene được điều chế sau này đều xuất hiện tình trạng vỡ cấu trúc gene, những người ít khi lên chiến trường thì bớt nghiêm trọng hơn, nhưng cũng không kéo dài được mấy năm.
Trên cơ sở đó, các nhà khoa học ngày đêm nghiên cứu và nhanh chóng tìm ra nguyên nhân. Thuốc cải tạo gene được điều chế ở Liên Bang thiếu mất một thành phần so với thuốc mà thủ lĩnh Liên minh mang đến. Thành phần này có tác dụng làm chậm quá trình phá vỡ cấu trúc gene. Có thể nói, chỉ khi được tiêm loại thuốc ức chế này, những người đã cải tạo gene còn lại mới có thể sống với thân phận con người.
Biết tin này xong, thủ lĩnh Liên minh nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh chuyển từ tấn công sang phòng thủ, sau đó tìm kiếm thành phần còn thiếu trong thuốc.
Có lẽ vì hai vùng vũ trụ khác nhau nên dù tìm kiếm đã lâu, các nhà khoa học của Liên minh vẫn chưa phát hiện ra khoáng vật nào chứa thành phần này. Tiếp đó, họ bắt đầu thu thập hàng mẫu rồi tiến hành nghiên cứu phân tích, đến lúc tưởng chừng như tuyệt vọng thì đột nhiên phát hiện ra thành phần này có trong khoáng thạch Lyra.
Các chuyên gia mừng rỡ như điên, chắt lọc thành phần hóa học mới trong khoáng thạch rồi tiêm vào vật thí nghiệm. Chỉ tiếc hàm lượng thành phần chế thuốc có trong Lyra quá ít, gần mười tấn khoáng thạch thô mới điều chế ra được một liều thuốc ức chế.
Trong phạm vi kiểm soát của Liên minh Người tiến hóa có ba nơi có khoáng thạch Lyra, nhưng số lượng thì quá ít so với những gì họ cần. Rơi vào đường cùng, chúng chuyển sang tăm tia khu vực do Liên Bang kiểm soát. Muốn nhanh chóng đánh đuổi quân Liên Bang, chiếm lĩnh toàn bộ tinh vực là điều không thể. Cho nên chúng phái ra từng phân đội nhỏ, đi tập kích những nơi có mỏ Lyra, hoặc đi cướp tàu vận chuyển khoáng thạch.
Lãnh đạo cấp cao cũng nhận được tin tức này, ai nấy đều vui sướng. Trước mắt, Liên Bang đang ở trong hoàn cảnh bất lợi, nhưng vẫn có thể giữ thế giằng co trong vòng vài năm. Chỉ cần không để Liên minh Người tiến hóa lấy đủ khoáng thạch Lyra là có thể chờ nhìn chúng chết dần chết mòn vì vỡ cấu trúc gene.
Khoáng thạch Lyra vốn chỉ được một vài ngành công nghiệp cần đến nay trở nên quý hiếm. Hai bên tập trung vào những nơi có chứa khoáng thạch, các trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt.
Các khu mỏ của Liên Bang vẫn khá là ổn định, dù sao thì Liên minh Người tiến hóa có muốn cũng không thể cướp khoáng thạch trong tình huống có quân đội canh phòng nghiêm ngặt được. Tàu vận chuyển khoáng thạch trở thành đối tượng dễ bị tập kích hơn.
Tinh cầu vệ tinh số 17 nằm ở vùng giữa chiến khu vừa hay là chiến trường giao tranh quyết liệt giữa hai bên, nên chưa đến ba ngày đã bị phá hoại nặng nề. Sau cùng, quân Liên Bang đành bỏ tinh cầu này. Nhưng khi Liên minh Người tiến hóa chiếm được nó rồi, chạy đến mỏ khoáng lại phát hiện tất cả máy móc đều biến mất, ngay cả quặng mỏ cũng bị lính Liên Bang gài bom phá sập.