Dương Di và Hiểu Hiểu bước ra cửa phòng chuẩn bị đi về thì liền gặp Trần Chí Phong.
Hắn nhìn thấy hai người liền tỏ ra bộ mặt xem thường
- Tiểu thư Hạ sao rồi, Có phải trong đó nói xấu tôi với chủ tịch không hả
Hiểu Hiểu khó chịu nhíu mày lên giọng mắng
- Không phải ai cũng hèn hạ như anh đâu
Trần Chí Phong liền phì cười tỏ ra dáng vẻ tự đắc ý vô cùng đáng ghét nhìn Dương Di và Hiểu Hiểu
- Cho dù là con của chủ tịch thì chẳng làm gì được tôi....Bởi vì tôi luôn là người được Chủ Tịch Hạ Tề trọng dụng
Dương Di tức giận kéo tay Hiểu Hiểu đi thì lại bị tên Trần Chí Phong cản lại đưa tay lên vuốt tóc của Dương Di
- Ể hình như hai người vẫn chưa xin lỗi tôi thì phải
Nghe xong Dương Di tức giận không kìm chế được nữa muốn mắng cái tên đáng ghét này một trận thì từ đằng sau có bàn tay nắm chặt tay Trần Chí Phong ra.
Dương Di giật mình quay lại thấy Tạ Kiến Minh.
Kiến Minh ôm vai của Dương Di về phía mình nhìn Trần Chí Phong mỉm cười nói
- Giám đốc Trần lâu ngày không gặp,đừng làm khó dễ bạn nhỏ Di Di của tôi nữa
Trần Chí Phong ngạc nhiên nhìn anh
- Tạ Kiến Minh....Cậu về nước rồi sao
- Chính xác là về hôm qua
Dương Di khó chịu muốn kéo tay Tạ Kiến Minh ra khỏi vai mình nhưng mà càng kéo Tạ Kiến Minh lại càng ôm chặt.
Tạ Kiến Minh kéo cô đi lướt qua Trần Chí Phong vừa nói to
- Chào giám đốc Trần, bữa khác gặp giờ tôi phải dẫn bạn nhỏ về rồi
Hiểu Hiểu định chạy theo thì Trần Chí Phong kéo lại đưa cho cô chiếc kẹp tóc nhẹ nhàng nói.
- Cái này lúc nãy làm rơi
Hiểu Hiểu sờ lên đầu đúng là không có kẹp tóc liền giật lấy kẹp tóc trên tay Trần Chí Phong vội vã chạy đi.
Trần Chí Phong quay đầu nhìn bóng dáng Lưu Hiểu Hiểu chạy bất giác nhìn cô mỉm cười...
Dương Di khó chịu hất tay Tạ Kiến Minh ra
- Ai là bạn nhỏ của chú chứ, có tin tôi nói với bố là chú động tay động chân vào người tôi không
Tạ Kiến Minh nhìn cô cười nói
- Sao hung dữ với tôi còn tên Trần Chí Phong thì lại không dám nói gì chứ
- Tôi...
Tạ Kiến Minh định kéo tay cô vào xe thì Lưu Hiểu Hiểu vội vàng chạy ra kéo tay Dương Di về phía mình rồi nhìn Tạ Kiến Minh nói
- Bọn em có việc rồi, cảm ơn anh ạ
Nói xong liền kéo Dương Di chạy đi để Tạ Kiến Minh một mình đứng đó nhìn hai cô nhóc chạy đi phì cười
- Định bắt bạn nhỏ mà giờ về tay không rồi
Dương Di cùng Lưu Hiểu Hiểu đến shop thời trang nam lựa đồ làm quà cho Lý Quân Hạo.
- Người lúc nãy là ai vậy Di Di
- Là bạn của bố mình đó
- Bạn của chú Hạ trẻ vậy sao, trông cũng đẹp trai nhỉ
Dương Di bĩu môi chê bai
- Chú ta 30 tuổi rồi,lớn hơn chúng ta 14 tuổi
Hiểu Hiểu ngạc nhiên đáp
- 30 tuổi sao, trông trẻ thật
- Nhưng mà chú ta đáng ghét lắm....thôi cậu đừng nhắc nữa
Hiểu Hiểu nhìn Dương Di phì cười...
Lựa được một lúc lâu cuối cùng cũng chọn xong.
Trên xe đi về cùng nhau bỗng dưng Lưu Hiểu Hiểu nhớ lại dáng vẻ dịu dàng của Trần Chí Phong nhìn cô lúc trả lại kẹp tóc...Nghĩ đến nghĩ lui cũng không hiểu sao lúc đó tên đấy lại dịu dàng như vậy nhỉ.
Đến nhà bước vào nhà liền thấy trước mắt là Tạ Kiến Minh cùng Hạ Tử Hầu ngồi trên sofa chơi game với nhau.
Dương Di khó chịu tại sao lúc nào Tạ Kiến Minh ở đâu cũng xuất hiện trước mặt cô vậy
- Tạ Kiến Minh sao chú lại ở đây
Tạ Kiến Minh cùng Hạ Tử Hầu giật mình quay đầu lại nhìn
- Chị về rồi à, Chú Kiến Minh đến đây chơi với em đó
- Di Di sao khó chịu vậy, không thích chú xuất hiện trong nhà sao
- Kệ chị ấy đi
Dương Di bực bội tức giận đi lên phòng.
Tạ Kiến Minh nhìn cô bực bội như thế trong lòng tự nhiên lại thấy vui vẻ quay sang Hạ Tử Hầu nói
- Tử Hầu cháu chơi đi, chú đi vệ sinh
- Được ạ
Nói xong liền đứng dậy nhẹ nhàng đi thẳng lên tầng đứng trước phòng Dương Di nhẹ nhàng mở cửa ra..