Dương Di quay đầu nhìn Tạ Kiến Minh đang đứng với nét mặt vừa hoang mang vừa lo lắng cho cô.
Cuối cùng cô cũng chỉ thở dài hít một hơi thật sâu rồi nhìn anh nói.
- ‘’ Hiện tại em đang rất tin tưởng anh cho nên đừng đi theo em ‘’
Tạ Kiến Minh ‘’…’’
Anh không hiểu chuyện gì xảy ra lại làm cô gái nhỏ của mình tức giận đến như vậy, anh chỉ biết nghe theo lời nhìn cô tức tối bỏ đi ra khỏi cửa.
Hạ Dương Di vội vàng bắt xe đi đến công ty …cô đang muốn tìm Trần Chí Phong vì bay giờ có lẽ anh ta là người cuối cùng có thể giúp cô làm sáng tỏ chuyện này.
Đến trước công ty cô từng bước nhanh đi thẳng vào bên trong không ai ngăn cô lại vì trong công ty có lẽ ai cũng biết rõ mặt mũi con gái lớn của cố chủ tịch trước đây, ai có gan mới dám chặn đường chủ nhân tương lai của công ty.
Hạ Dương Di rất quen thuộc địa hình của công ty nên muốn tìm phòng của Trần Chí Phong mà không hỏi người khác rất nhanh chóng.
Trần Chí Phong đang làm việc nhức đầu đau não trong phòng thì cách cửa mở toẹt ra, đang định cau có mặt mày mắng nhân viên không có ý tứ thì vừa ngước nhìn lên là Dương Di thì lời sắp nói ra cũng nuốt vào lại.
Anh đặt đóng giấy tờ trên tay ngã người ra lưng ghế nhìn Dương Di hỏi.
- ‘’ Lần sau đến thì báo trước được không ‘’
Dương Di đi đến đứng trước bàn làm việc đối diện nhìn Trần Chí Phong hỏi luôn vào vấn đề chính.
- ‘’ Trần Chí Phong anh có nhớ Tịnh Y Tâm thư ký của Tạ Kiến Minh không ‘’
Anh gật đầu trả lời.
- ‘’ Nhớ sao vậy lại chọc cô chửi à ‘’
- ‘’ Hôm qua cô ta hẹn tôi đến quán cafe nói …’’
Dương Di đứng kể tất tần tật chuyện xảy ra hôm qua với Tịnh Y Tâm về việc Tạ Kiến Minh có liên quan đến cái c.
h.
ế.
t của cha cô rồi đến chuyện sáng nay tài khoản wechat bị vô hiệu hoá có lẽ vì sợ có đoạn tin nhắn nên cô ta đã tìm người hack mất rồi.
Trần Chí Phong nghe xong khá vô lý vì bản thân anh biết rõ Tạ Kiến Minh rất quý mến Hạ Tề chắc chắn không thể nào làm ra chuyện đó được …nghĩ một lúc lại sực nhớ ra một chuyện, anh nhìn Dương Di cất giọng.
- ‘’ Không đúng hôm xảy ra tai nạn chủ tịch không đi xe của ông ấy cơ mà ‘’
Dương Di đờ người ra ngạc nhiên bất động chỉ theo bản năng đáp một từ.
- ‘’ Hả ‘’
Trần Chí Phong nghe đến đây thì quả thật nhận thức được chuyện này không hề đơn giản nữa mà đứng dậy nhìn cô đáp.
- ‘’ Cô không biết à? hôm đó chủ tịch không biết lý do gì mà lại đi chiếc xe thường xuyên chở cô và Tử Hầu đi học chứ không phải dùng xe thường ngày của ông ấy, chuyện này khi xảy ra tai nạn bản số xe chính là chiếc của cô mà …nếu như lời Tịnh Y Tâm nói thì lại không đúng rồi ‘’
Đầu óc của Dương Di và cả Trần Chí Phong đều như quay cuồng, tại sao vấn đề ngay từ đầu suy nghĩ lại càng ngày càng không đúng rồi.
Nếu như vậy thì ngay từ đầu người mà bị hại sắp tai nạn chính là cô và Tử Hầu nhưng lại vô tình hôm đó Hạ Tề lại lấy chiếc xe thường ngày đưa cô và em trai đi học.
Nếu Tịnh Y Tâm bịa ra câu chuyện này để muốn chia cắt cô với Tạ Kiến Minh thì lại càng không đúng, Hạ Dương Di rất biết rõ anh tài xế lái xe cho cô và em trai rất yêu quý xe chắc chắn xe không để nó bị trầy xước huống hồ là mất phanh mà không biết.
Hôm đó Hạ Tử Hầu đi chung với bạn nên không đi xe nhà, còn cô đi chung với Hiểu Hiểu thi đại học nên không dùng xe nhà vì vậy anh tài xế cũng không hay biết Hạ Tề đã lái chiếc xe của cô.
Nếu hôm đó lỡ như cô đi xe nhà chắc chắn cọ và anh tài xế đã mất từ hai năm trước rồi …người mà ngay từ đầu bị hại theo kế hoạch chắc chắn là Hạ Dương Di cô.
Ngồi suy nghĩ bình tĩnh lại Trần Chí Phong quyết định tìm đến anh tài xế lái xe cho Dương Di năm đó hỏi chuyện về chiếc xe.
Vì sau khi Hạ Tề mất thì anh tài xế và một vài người giúp việc đều do cô cho nghỉ bớt hết.
Tìm được số điện thoại của anh tài xế, Trần Chí Phong liền gọi cho bên kia nhân tiện mở loa lớn cho Dương Di nghe cùng.
Gọi đến lần thứ hai thì bên kia mới nhất máy cất giọng.
[Tài xế]: A Lô ai đấy.
Trần Chí Phong ra hiệu cho Dương Di trả lời, cô hiểu ý nhận lấy điện thoại đáp.
- ‘’ Em là Dương Di đây anh còn nhớ em không ‘’
Đầu anh bên kia lẩm bẩm một hồi cái tên Dương Di để nhớ lại rồi nói to.
[Tài xế]: À nhớ rồi Hạ Dương Di sao hôm nay em gọi cho anh vậy.
Lúc trước cô với anh tài xế này khá thân vì anh ta đã lái xe cho hai chị em cô từ lúc cô học lớp 5 rồi.
- ‘’ Em muốn hỏi anh về chuyện của hai năm trước, chiếc xe mà anh lái thường ngày để đưa đón em trước cái hôm bố em tai nạn thì nó có hư hại gì không ‘’
Bên đầu dây bên kia nhanh chóng đáp lại không chừa một giây nào.
[Tài xế]: Không không không Dương Di em biết anh rất yêu thích xe cộ mà chắc chắn nó sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, hôm đó anh xem trên bản tin tức thấy bản xe là chiếc anh thường lái rất bất ngờ vì tối hôm trước đó anh chở em về thì nó chắc chắn 100% không bị hư hại gì …chỉ có điều hôm đó mọi người đều đau buồn nên anh cũng quên mất chuyện này nhưng mà sao vậy.
Dương Di nghe anh tài xế nói một hồi lâu suy nghĩ không trả lời lại đến lúc đầu dây bên kia gọi tên cô một lần nữa thì cô mới nhẹ nhàng đáp.
- ‘’ Em tin anh cho nên anh trả lời lại một lần nữa rằng chiếc xe trước hôm xảy ra tai nạn hoàn toàn không bị hư hại gì đúng không ‘’
[Tài xế]: …Đúng.