Sáng hôm sau, nó lại đến trường như thường lệ. Và đương nhiên xác của bà giáo xấu số cũng đã được phát hiện. Nó vừa bước chân vào lớp Yin đã lao ra ôm tay nó - Vil! Vil biết tin gì chưa...mà hôm qua Vil đi đâu vậy?
- Về nhà - nó xoa đầu Yin
- Tình cảm wá à...- Cả lớp nhìn hai đứa nó
- Way...!- Yin đỏ mặt
Nó không nói gì bước vào chỗ. Yin cũng lon ton theo
- Bà giáo hôm qua nhéo tai cậu ấy...chết rồi...bị giết ghê lắm á...- lớp trưởng vừa nói vừa ôm mặt lắc đầu
- Ai động đến Vil đều bị chết hết à!
Nó nhếch mép
- Đã thấy ai động đến vua mà sống chưa
- Chưa...động vào va là khi quân, tội chết á...nhưng là thời phong kiến, giờ nước mình gì còn vua đâu - Một bạn nêu nhận xét
- Ta là vua - nó giương mắt tự đắc
Cả lớp nhìn nó như sinh vật lạ
- Lạ lắm à - nó nhíu mày
Cả lớp lắc đầu
- Tránh ra...ta ngủ..- Nó phẩy tay
Yin giật mình
- Chưa ngủ được...trường tổ chức đi thăm quan rừng đấy...hihi...Vil...
- Không đi
Yin chưa nói hết đã lập tức bị nó chặn
- Đi đi mà...đi đi...Vil....
- Cả lớp có mình Vil là boy à! Đi đi Vil
- Đi đi Vil... Đi đi...
. . .
Bản hợp xướng của 19 người của lớp
- IM...- nó bực mình
Lập tức 38 con măt long lanh hướng về phía nó
"Trời ơi"
- Được rồi...ehem...- nó hắng giọng- ta...quyết định... Ehèm...- Nó cố ý nói dài ra
19 vị tiểu thư mếu máo
- Lạy mấy hồn...đi là được chứ gì - Nó chắp tay vái vái
- Uj...Yêu Vil nhứt à...Hihi
Nó thở dài quay ra Yin
- Yun đi không?
- Có...cả trường à...khu A, khuB cùng đi hết...hihi - Yin cười tít măt
- Rồi...dẹp ra...ta đi ngủ
- Bệ hạ an giấc hihi...- Lớp trưởng cười trêu nó
- Ta mới là thái tử thôi....mà ns an giấc như kiểu tiễn ta an giấc ngàn thu ấy...- Nó xoa cằm
- Hihi...vậy thái tử ngủ ngon - Cả lớp đồng thanh
- Tốt và cút - Nó phẩy tay
- Hìhì
Hôm nay nó ngủ ngon từ đầu đến cuối và không ai làm phiền nó hế, đúng hơn là không ai dám làm phiền.
Tối đó, tại biệt thự Happy
- Là la lá la là....- Yun líu lo
- IM...IM VÀ IM...-nó bực mình hét lên- Ta nghĩ ngươi nên theo nghề khác
- Thái tử...người nỡ lòng nào...thần đang vui mà...- Yun tít mắt
Nó nhíu mày
- Yin nói...- Yun chỉ sang Yin đang ngồi ăn kẹo và xem hoạt hình
- Hửm...-nghe nhắc tên mình Yin ngoảnh lên
- Hay nhỉ - Nó nhìn Yin
- Hìhì...Yin đi lên xắp đồ đây...ngay kia đi đấy! Yin sắp giúp Vil luôn ha
- Ừ...- Nó nói rồi chăm chú vào màn hình trước mặt
- Anh nữa - Yun giơ tay
- Hai tự đi mà sắp- Yin lè lưỡi
- Ơ...sao phân biệt vậy...Vil giúp Yun đi - Yun ấm ức quay ra nó
- Cả ba cùng lên sắp - Nó đứng lên
- Ừ...hihi - Yin chạy ôm lấy tay nó, Yun cũng quàng vai nó đi lên gác. Để lại một bãi chiến trường ở phòng khách cho đám người làm.
Sáng hôm sau, nó lại đến trường như thường lệ. Và đương nhiên xác của bà giáo xấu số cũng đã được phát hiện. Nó vừa bước chân vào lớp Yin đã lao ra ôm tay nó - Vil! Vil biết tin gì chưa...mà hôm qua Vil đi đâu vậy?
- Về nhà - nó xoa đầu Yin
- Tình cảm wá à...- Cả lớp nhìn hai đứa nó
- Way...!- Yin đỏ mặt
Nó không nói gì bước vào chỗ. Yin cũng lon ton theo
- Bà giáo hôm qua nhéo tai cậu ấy...chết rồi...bị giết ghê lắm á...- lớp trưởng vừa nói vừa ôm mặt lắc đầu
- Ai động đến Vil đều bị chết hết à!
Nó nhếch mép
- Đã thấy ai động đến vua mà sống chưa
- Chưa...động vào va là khi quân, tội chết á...nhưng là thời phong kiến, giờ nước mình gì còn vua đâu - Một bạn nêu nhận xét
- Ta là vua - nó giương mắt tự đắc
Cả lớp nhìn nó như sinh vật lạ
- Lạ lắm à - nó nhíu mày
Cả lớp lắc đầu
- Tránh ra...ta ngủ..- Nó phẩy tay
Yin giật mình
- Chưa ngủ được...trường tổ chức đi thăm quan rừng đấy...hihi...Vil...
- Không đi
Yin chưa nói hết đã lập tức bị nó chặn
- Đi đi mà...đi đi...Vil....
- Cả lớp có mình Vil là boy à! Đi đi Vil
- Đi đi Vil... Đi đi...
. . .
Bản hợp xướng của người của lớp
- IM...- nó bực mình
Lập tức con măt long lanh hướng về phía nó
"Trời ơi"
- Được rồi...ehem...- nó hắng giọng- ta...quyết định... Ehèm...- Nó cố ý nói dài ra
vị tiểu thư mếu máo
- Lạy mấy hồn...đi là được chứ gì - Nó chắp tay vái vái
- Uj...Yêu Vil nhứt à...Hihi
Nó thở dài quay ra Yin
- Yun đi không?
- Có...cả trường à...khu A, khuB cùng đi hết...hihi - Yin cười tít măt
- Rồi...dẹp ra...ta đi ngủ
- Bệ hạ an giấc hihi...- Lớp trưởng cười trêu nó
- Ta mới là thái tử thôi....mà ns an giấc như kiểu tiễn ta an giấc ngàn thu ấy...- Nó xoa cằm
- Hihi...vậy thái tử ngủ ngon - Cả lớp đồng thanh
- Tốt và cút - Nó phẩy tay
- Hìhì
Hôm nay nó ngủ ngon từ đầu đến cuối và không ai làm phiền nó hế, đúng hơn là không ai dám làm phiền.
Tối đó, tại biệt thự Happy
- Là la lá la là....- Yun líu lo
- IM...IM VÀ IM...-nó bực mình hét lên- Ta nghĩ ngươi nên theo nghề khác
- Thái tử...người nỡ lòng nào...thần đang vui mà...- Yun tít mắt
Nó nhíu mày
- Yin nói...- Yun chỉ sang Yin đang ngồi ăn kẹo và xem hoạt hình
- Hửm...-nghe nhắc tên mình Yin ngoảnh lên
- Hay nhỉ - Nó nhìn Yin
- Hìhì...Yin đi lên xắp đồ đây...ngay kia đi đấy! Yin sắp giúp Vil luôn ha
- Ừ...- Nó nói rồi chăm chú vào màn hình trước mặt
- Anh nữa - Yun giơ tay
- Hai tự đi mà sắp- Yin lè lưỡi
- Ơ...sao phân biệt vậy...Vil giúp Yun đi - Yun ấm ức quay ra nó
- Cả ba cùng lên sắp - Nó đứng lên
- Ừ...hihi - Yin chạy ôm lấy tay nó, Yun cũng quàng vai nó đi lên gác. Để lại một bãi chiến trường ở phòng khách cho đám người làm.