Sáng hôm sau. Nó bị đánh thức bởi tiếng hét của Yun - A.....DẬY...DẬY NHANH.....
Yin giật mình lăn xuống giường
"Cốp..."
- Au...huhu...- Yin mếu máo - ANH HAI BỊ THẦN KINH À !!!?... Yin hét lên.
- Sao hai người lại nằm ôm nhau ngủ trên giường...còn Yun lại nằm dưới đất - Yun ấm ức
- Hôm qua tên nào lăn xuống đất...- Nó giương đôi mắt ngây thơ nhìn Yun
- À...ờ...thì....Vil phải gọi Yun lên chứ...dỗiiii....
- Thôi...hai đừng dỗi... Yin đi mua kẹo cho hai ha - Yin tít mắt
- Ưm...đi...hihi- Yun cũng cười
- Huhu...anh hai vừa làm em cộc đầu xuống đất...bắt đền hai..- Yin lại mè nheo
- Lạy 2 hồn...đi ăn...- Nó chắp tay rồi vào phòng tắm. Yin và Yun cũng lon ton đi theo.
Vệ sinh cá nhân xong tụi nó cùng nhau xuống canteen.
- Woaaaa....- Yun hít lấy hít để- thơm woá....
Nó cốc đầu Yun
- Cẩn thận không người ta tưởng con nhà chết đói
Yin và Yun tít mắt chạy vội vào bàn ăn. Ăn lấy ăn để, tối qua không ăn gì...đói. Nó thở dài, vừa ngồi vào bàn..
- Trông kìa... Bọn nhận học bổng vào trường...ăn cho đã đi không không ăn được nữa đâu...haha...- Một tên cỡ lớp 5 nhìn tụi nó
- HAHAHA.... - lũ bạn của tên đó ùa theo
Yin đỏ ửng mặt lên vì giận. Yun bất bình đứng lên
- Mấy người hơn ai chứ
Bọn kia hung hăng lại gần bàn nó thách thức
- Sao nào oắt con
Cả phòng ăn đều nhìn vào chỗ tụi nó. Bây giờ vẫn sớm nên khá it người...và có vẻ như chẳng ai muốn tham gia vào vấn đề con nít này.
- Bảo vệ - nó lạnh lùng
- Dạ...thưa thiếu gia - Hai tên bảo vệ ở đó lại gần.
Là bảo vệ cấp cao nên đương nhiên đám bảo vệ này đều đã biết mặt nó- thiếu gia của họ. ( à ha...nói là bảo vệ nhưng toàn sát thủ )
- Nói về thân phận bọn ta rồi cho chúng hưởng nốt lần đi này.
- Dạ...- một tên cung kính - Đây là thiếu gia, Alexender thiếu gia con trai của chủ tịch Tập đoàn thời trang Star và nhà tài phiệt lớn nhất thế giới cũng là ông chủ của chúng tôi- người đồng tổ chức chuyến đi này - tên bảo vệ đưa tay giới thiệu nó.
Đơ...
Sốc toàn tập...nhất là mấy tên lúc nãy... Kiểu này đuổi học là chắc. Do lần trước thấy nó và hai người kia nằm trong top nhận học bổng mà người nhận học bổng chắc là nghèo nên... Bọn chúng toát mồ hôi
- Còn đây là...- tên bảo vệ tiếp tục
- A...A... Xin lỗi, xin lỗi... Anh đùa thôi mà...anh đi mua kẹo cho ba....- tên kia toat mồ hôi chặn ngang lời tên bảo vệ.
- Cút...-nó lạnh lùng làm mọi người lạnh sống lưng.
Một thằng nhóc chỉ với một từ mà có thể khiến mọi người sợ như vậy thì tương lai... Sẽ khủng khiếp tới đâu...( Vil: ta làm bá chủ chứ sao / T/g: cho làm bá chủ ăn mày/ Vil : *xì khói* )
Sáng hôm sau. Nó bị đánh thức bởi tiếng hét của Yun - A.....DẬY...DẬY NHANH.....
Yin giật mình lăn xuống giường
"Cốp..."
- Au...huhu...- Yin mếu máo - ANH HAI BỊ THẦN KINH À !!!?... Yin hét lên.
- Sao hai người lại nằm ôm nhau ngủ trên giường...còn Yun lại nằm dưới đất - Yun ấm ức
- Hôm qua tên nào lăn xuống đất...- Nó giương đôi mắt ngây thơ nhìn Yun
- À...ờ...thì....Vil phải gọi Yun lên chứ...dỗiiii....
- Thôi...hai đừng dỗi... Yin đi mua kẹo cho hai ha - Yin tít mắt
- Ưm...đi...hihi- Yun cũng cười
- Huhu...anh hai vừa làm em cộc đầu xuống đất...bắt đền hai..- Yin lại mè nheo
- Lạy hồn...đi ăn...- Nó chắp tay rồi vào phòng tắm. Yin và Yun cũng lon ton đi theo.
Vệ sinh cá nhân xong tụi nó cùng nhau xuống canteen.
- Woaaaa....- Yun hít lấy hít để- thơm woá....
Nó cốc đầu Yun
- Cẩn thận không người ta tưởng con nhà chết đói
Yin và Yun tít mắt chạy vội vào bàn ăn. Ăn lấy ăn để, tối qua không ăn gì...đói. Nó thở dài, vừa ngồi vào bàn..
- Trông kìa... Bọn nhận học bổng vào trường...ăn cho đã đi không không ăn được nữa đâu...haha...- Một tên cỡ lớp nhìn tụi nó
- HAHAHA.... - lũ bạn của tên đó ùa theo
Yin đỏ ửng mặt lên vì giận. Yun bất bình đứng lên
- Mấy người hơn ai chứ
Bọn kia hung hăng lại gần bàn nó thách thức
- Sao nào oắt con
Cả phòng ăn đều nhìn vào chỗ tụi nó. Bây giờ vẫn sớm nên khá it người...và có vẻ như chẳng ai muốn tham gia vào vấn đề con nít này.
- Bảo vệ - nó lạnh lùng
- Dạ...thưa thiếu gia - Hai tên bảo vệ ở đó lại gần.
Là bảo vệ cấp cao nên đương nhiên đám bảo vệ này đều đã biết mặt nó- thiếu gia của họ. ( à ha...nói là bảo vệ nhưng toàn sát thủ )
- Nói về thân phận bọn ta rồi cho chúng hưởng nốt lần đi này.
- Dạ...- một tên cung kính - Đây là thiếu gia, Alexender thiếu gia con trai của chủ tịch Tập đoàn thời trang Star và nhà tài phiệt lớn nhất thế giới cũng là ông chủ của chúng tôi- người đồng tổ chức chuyến đi này - tên bảo vệ đưa tay giới thiệu nó.
Đơ...
Sốc toàn tập...nhất là mấy tên lúc nãy... Kiểu này đuổi học là chắc. Do lần trước thấy nó và hai người kia nằm trong top nhận học bổng mà người nhận học bổng chắc là nghèo nên... Bọn chúng toát mồ hôi
- Còn đây là...- tên bảo vệ tiếp tục
- A...A... Xin lỗi, xin lỗi... Anh đùa thôi mà...anh đi mua kẹo cho ba....- tên kia toat mồ hôi chặn ngang lời tên bảo vệ.
- Cút...-nó lạnh lùng làm mọi người lạnh sống lưng.
Một thằng nhóc chỉ với một từ mà có thể khiến mọi người sợ như vậy thì tương lai... Sẽ khủng khiếp tới đâu...( Vil: ta làm bá chủ chứ sao / T/g: cho làm bá chủ ăn mày/ Vil : xì khói )