- Không! Con muốn tự quyết định hạnh phúc... Ba đừng xen vào - Yin hét lên - Nghe lời ba đi Yin. Thằng Ken nó yêu con thật lòng mà - ông Nam nhìn Yin cầu khẩn
- Nhưng con không yêu cậu ta! Với lại chẳng phải con đã có hôn ước với Vil sao?
- Thằng Vil nó biệt tích 5 năm rồi...
- Nhưng bama Vil vẫn còn...
- Hai người họ cũng đồng ý cho con lấy người khác
- Không! Bama mà bắt con lấy hắn ta con tự sát cho bama coi - mắt Yin bắt đầu đỏ hoe
- Phải đó bama... Bama để em tự định hôn nhân của mình đi - Yun cũng cầu xin giúp Yin
- Không phải ta không muốn... Nhưng ba của Ken là chủ phiệt lớn nhất hiện nay... Nếu không nghe theo e là...
- Cháu sẽ lo
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, từ ngoài một chàng trai thiên thần lạnh giá với ánh mắt như có thể đóng băng mọi thứ bước vào. Vẫn phong cách trắng trắng và trắng, bạc bạc và bạc. Không ai khác, chính là nó.
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên...
- Vil? - Yin nhìn nó. Bao nhiêu cảm xúc vui buồn lẫn lộn trong cô, kia chẳng phải là người con trai khiến cô đau khổ... Chẳng phải là người cô vẫn bao đêm hằng mong sao?
- Sao? - nó khẽ cười- không vui à?
- Vui! Vui lắm á! - Yin cười tươi, nụ cười thiên thần sau hơn 5 năm thất lạc quay trở về. Hạnh phúc vỡ oà, Yin ôm chầm lấy nó, ôm thật chặt như sợ nó biến mất một lần nữa. Nó cũng đưa tay ôm lấy Yin. Phải chính là mùi hương này, thoáng nhẹ dễ chịu, nó nhẹ hôn vào má Yin. Còn Yin hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của nó ( t/g: ước gì mình được như cô ấy/ Vil: ghen à? / t/g* không cảm xúc*: ừ)
- Ehèm! Ở đây không phải có hai anh chị đâu nhá - Yun hắng giọng.
Nó buông Yin ra, nhìn Vil, nhếch mép
- Hai vị đây còn chưa nói... Trẻ con dám phát biểu linh tinh
- Her...
Mọi người đều tủm tỉm cười
- Bao lâu nay cháu đi đâu vậy? - Như nhìn nó trìu mến - Cháu ngồi đi đã
Nó ngồi xuống, Yin cũng ngồi xuống cùng nó, bám xiết lấy tay nó
- Yin! Con buông Vil ra xem nào! - ông Nam nhíu mày nhìn con
- Thói quen không sử được ấy mà chú! - nó quay sang Yin vỗ đầu cô nhóc.
- Hì...- Yin tít mắt
- Chẹp chẹp... Ai vừa nước mắt ngắn nước mắt dài mà...Oái! - Yun đang nói thì bị nó tương thẳng cái gối vào mặt
- Im
- Dạ - Yun ngoan ngoãn
Nam nhìn nó
- Cháu chắc sẽ đối phó được với Ken chứ?
- Thừa sức...- Nó ngồi ngả ra ghế, vắt chân lên, dáng vẻ khoan thai của một vị chúa.
- Được! Chàng trai! - Nam vỗ vai nó - Giao lại nơi này cho mấy đứa, ta phải đi gấp
- Dạ
- Good Bye các tình yêu - Như hôn gió
- Amen! Mẹ đi cho con nhờ - Yun xua xua...
- thằng nhóc này - Như nhìn Yun bó tay.
Sau khi bama Yin đi khuất
- Đi nốt đi - Nó nhìn Yun
- Hehe... Đi liền! Hạnh phúc nhá! - Yun cười tít mắt rồi chuồn thẳng.
- Bao lâu nay Vil đi đâu vậy? - Yin nhìn nó cười buồn
Nó hôn nhẹ lên môi Yin
- Xin lỗi! Vil sai rồi
- Ơ...- Yin mặt đỏ rần
- Cái này... Cho Vil nhá - Nó rút từ trong túi ra cái lọ thủy tinh
- Hả?...ơ... - Yin ngạc nhiên
Nó đặt lên môi Yin một nụ hôn nồng nàn, đầy tình cảm
- Đói! - nó buông Yin ra
- Yin đi làm đồ ăn cho Vil nha! - Yin đỏ mặc chạy vào trong bếp
Nó nhìn theo bóng Yin thầm cười. Hạnh phúc của nó chính là đây sao?
- Không! Con muốn tự quyết định hạnh phúc... Ba đừng xen vào - Yin hét lên - Nghe lời ba đi Yin. Thằng Ken nó yêu con thật lòng mà - ông Nam nhìn Yin cầu khẩn
- Nhưng con không yêu cậu ta! Với lại chẳng phải con đã có hôn ước với Vil sao?
- Thằng Vil nó biệt tích năm rồi...
- Nhưng bama Vil vẫn còn...
- Hai người họ cũng đồng ý cho con lấy người khác
- Không! Bama mà bắt con lấy hắn ta con tự sát cho bama coi - mắt Yin bắt đầu đỏ hoe
- Phải đó bama... Bama để em tự định hôn nhân của mình đi - Yun cũng cầu xin giúp Yin
- Không phải ta không muốn... Nhưng ba của Ken là chủ phiệt lớn nhất hiện nay... Nếu không nghe theo e là...
- Cháu sẽ lo
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên, từ ngoài một chàng trai thiên thần lạnh giá với ánh mắt như có thể đóng băng mọi thứ bước vào. Vẫn phong cách trắng trắng và trắng, bạc bạc và bạc. Không ai khác, chính là nó.
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên...
- Vil? - Yin nhìn nó. Bao nhiêu cảm xúc vui buồn lẫn lộn trong cô, kia chẳng phải là người con trai khiến cô đau khổ... Chẳng phải là người cô vẫn bao đêm hằng mong sao?
- Sao? - nó khẽ cười- không vui à?
- Vui! Vui lắm á! - Yin cười tươi, nụ cười thiên thần sau hơn năm thất lạc quay trở về. Hạnh phúc vỡ oà, Yin ôm chầm lấy nó, ôm thật chặt như sợ nó biến mất một lần nữa. Nó cũng đưa tay ôm lấy Yin. Phải chính là mùi hương này, thoáng nhẹ dễ chịu, nó nhẹ hôn vào má Yin. Còn Yin hạnh phúc trong vòng tay ấm áp của nó ( t/g: ước gì mình được như cô ấy/ Vil: ghen à? / t/g không cảm xúc: ừ)
- Ehèm! Ở đây không phải có hai anh chị đâu nhá - Yun hắng giọng.
Nó buông Yin ra, nhìn Vil, nhếch mép
- Hai vị đây còn chưa nói... Trẻ con dám phát biểu linh tinh
- Her...
Mọi người đều tủm tỉm cười
- Bao lâu nay cháu đi đâu vậy? - Như nhìn nó trìu mến - Cháu ngồi đi đã
Nó ngồi xuống, Yin cũng ngồi xuống cùng nó, bám xiết lấy tay nó
- Yin! Con buông Vil ra xem nào! - ông Nam nhíu mày nhìn con
- Thói quen không sử được ấy mà chú! - nó quay sang Yin vỗ đầu cô nhóc.
- Hì...- Yin tít mắt
- Chẹp chẹp... Ai vừa nước mắt ngắn nước mắt dài mà...Oái! - Yun đang nói thì bị nó tương thẳng cái gối vào mặt
- Im
- Dạ - Yun ngoan ngoãn
Nam nhìn nó
- Cháu chắc sẽ đối phó được với Ken chứ?
- Thừa sức...- Nó ngồi ngả ra ghế, vắt chân lên, dáng vẻ khoan thai của một vị chúa.
- Được! Chàng trai! - Nam vỗ vai nó - Giao lại nơi này cho mấy đứa, ta phải đi gấp
- Dạ
- Good Bye các tình yêu - Như hôn gió
- Amen! Mẹ đi cho con nhờ - Yun xua xua...
- thằng nhóc này - Như nhìn Yun bó tay.
Sau khi bama Yin đi khuất
- Đi nốt đi - Nó nhìn Yun
- Hehe... Đi liền! Hạnh phúc nhá! - Yun cười tít mắt rồi chuồn thẳng.
- Bao lâu nay Vil đi đâu vậy? - Yin nhìn nó cười buồn
Nó hôn nhẹ lên môi Yin
- Xin lỗi! Vil sai rồi
- Ơ...- Yin mặt đỏ rần
- Cái này... Cho Vil nhá - Nó rút từ trong túi ra cái lọ thủy tinh
- Hả?...ơ... - Yin ngạc nhiên
Nó đặt lên môi Yin một nụ hôn nồng nàn, đầy tình cảm
- Đói! - nó buông Yin ra
- Yin đi làm đồ ăn cho Vil nha! - Yin đỏ mặc chạy vào trong bếp
Nó nhìn theo bóng Yin thầm cười. Hạnh phúc của nó chính là đây sao?