Thấy Nhu Nhu ngoan ngoãn như thế thì hắn liền vươn bàn tay to lớn ra lấy một chiếc gối êm kê dưới phần bụng của cô làm cho cặp mông căn tròn kia vểnh cao lên không ít.
Mạn Nhu Nhu còn đang trong cơn hoang mang vì không hiểu tại sao cái tên này lại làm động tác như thế , thì một khắc sâu đó Mạn Nhu Nhu đầu óc như nổ tung mà hét lớn.
----- A!.
Ưm!.
Tại sao nó lại vào sâu như thế chứ ? Xin anh hãy dừng lại được không tôi chịu không nổi ! Tôi có thể dùng miệng và tay giúp anh có được không ?----
Mạn Nhu Nhu mệt mỏi nói ra những lời từ trong đáy lòng mình , sắc mặt cô mếu máo như muốn khóc thân thể thì mệt mỏi nằm úp xuống ghế sofa.
Điềm Cảnh Nghi nghe thấy như thế thì trên khuôn mặt liền nở nụ cười tà trông rất đắc ý , hắn cúi đầu xuống ghé sát vào bên tai cô mà tà mị nói.
------ Em gọi tôi bằng chồng , tôi sẽ làm theo ý mà em muốn !-----
Nói xong hắn như muốn không cho cô suy nghĩ mà nhập nhanh hơn nữa vào sâu bên trong nơi tư mật của Nhu Nhu ,đôi bàn tay to lớn của hắn không ngừng xoa bóp lấy bờ mông căn tròn vểnh cao kia làm cho Nhu Nhu rùng người liên tục.
Mạn Nhu Nhu như ăn trúng món mình không thích khuôn mặt tái nhợt hoảng sợ đến vô cùng , nhưng nghe hắn nói thế thì một tia lý trí bên trong đầu củng không có phép cô làm như thế.
Như mà Mạn Nhu Nhu củng không muốn gặp cảm giác như thế này mà vội vã nài nĩ đáp.
----- Ưkm!.
! Anh chậm lại một chút ! Nhưng lúc anh muốn tôi gọi anh bằng " Chủ nhân " được không ? Tôi thật sự không mở miệng gọi theo ý anh muốn được ! Nếu như anh còn muốn ép tôi như thế nữa thì tôi cũng chẳng dám chống đối anh !----
Nói xong Mạn Nhu Nhu củng vô lực mà nhắm đôi mắt cảm nhận lấy phần thân dưới của mình như muốn vỡ tan không chịu nổi.
Còn về phần Điềm Cảnh Nghi trông khi hắn đang duy chuyển mạnh bạo bên trong nơi tư mật đầy ẩm ướt kia của cô , khi hắn nghe thấy cô gọi hai từ " Chủ nhân " khi thì thân thể như bị kch thích đến cực điểm.
Hắn dùng bàn tay to lớn bóp chặt lấy đôi bông đào cao vút kia , phần thân dưới khúc thịt to lớn kia cố gắng duy chuyển nhanh hơn bên trong cô , thân thể hắn rùng mình co giật lấy một hồi những tinh hoa như nước lũ đều nhanh chòn chảy vào bên trong nơi tư mật kia của cô.
Mạn Nhu Nhu mệt mỏi trong cơn mơ mang như cảm nhận được bên trong bụng phần thân dưới có những thứ gì đó ấm nóng chảy vào bên trong , cô củng không thèm để tâm mà muốn khép đôi mắt nghĩ ngơi.
Bỡi vị cô cảm nhận được cái vật to lớn đầy hung tợn ấy đã được lấy ra khỏi người , thân thể cô nhẹ nhỏm cả thể xác lẩn tinh thần mà muốn khép mờ đôi mắt.
Nhưng cuộc đời không đẹp như mơ tưởng , khi cô dự tính khép mờ đôi mắt thì cái vật hung tợn to lớn kia của hắn vẩn đang ngẩn cao đầu trước mắt cô.
Mạn Nhu Nhu như muốn sụp đỗ trong cơn tuyệt vọng vậy , thấy cô có biểu hiện như thế thì hắn thì ôn nhu nói.
---- Bảo bối ! Hôm nay tôi tạm tha cho em lần này , em chỉ cần dùng miệng giúp tôi m.
út sạch những chất dinh dưỡng này là được !-----
Trái tim Mạn Nhu Nhu như được thả lỏng xuống mà nhẹ nhỏm thở phào một hơi , cô không giám lãnh đạm mà nhanh chóng yếu ớt mở bờ môi đỏ mộng ngậm lấy cái vật gây guốc to lớn của hắn mà l.
iếm.
láp.
Chiếc lưỡi nhỏ nhắn như rắn nước ấy rất nhanh chóng đã làm theo ý mà hắn muốn , Điềm Cảnh Nghi hoảng sợ mình lại lên cơn nên nhanh chóng lấy bảo vật của mình ra khỏi miệng cô.
Mạn Nhu Nhu thấy thế liền nhẹ nhỏm an tâm chìm vào trong giấc ngủ , hắn liền cúi xuống hôn nhẹ lên đôi gò má cô dùng đôi bàn tay vuốt ve lấy mái tóc có chút rối bời kia, một tay còn lại cũng tiện thể kéo lấy một tấm nệm mỏng đắp lên thân thể cô.