Tú Linh nằm ngủ ngon lành như không có chuyện xảy ra, lúc tỉnh lại nghe trước nhà không động tĩnh có lẽ anh đã về rồi đàn ông thật chả đáng tin cậy, còn tưởng sẽ đợi cô mở cửa ai dè cũng chỉ lo cho bản thân họ thôi.
Nhìn đồng hồ gần 9h tối, cô vậy mà ngủ một giấc từ 3h chiều đến bây giờ, bình thường chả thấy ngủ ngon như vậy. Cô lấy điện thoại đặt một phần đồ ăn cùng nước trái cây, sau đó đi vào phòng tâm rửa thay một bộ quần áo mới, lúc đi ra thì chuông cửa vừa lúc vang lên. Có lẽ đồ ăn giao đến, cô vừa lau tóc vừa đi ra mở cửa, nhìn người trước mặt cô bất ngờ đến rơi cả khăn trên đầu.
“Anh..anh..”
Đoàn Hạo lúc nãy về nhà tắm rửa định sáng mai lại sang đây, nhưng trong lòng lo lãng bồn chồn khiến anh không chịu nổi nên đã lái xe đến đợi ở đây, may mắn lúc nãy giao hàng đem đồ ăn đến nơi, anh nhận lấy rồi thanh toán cho người ta, có cơ hội bấm chuông. Cô không phòng bị mà mở cửa rất nhanh. Lời còn chưa kịp nói ra đã bị một bóng đen đẩy mạnh vào trong, đóng sập cửa lại, anh đẩy cô dựa vào tưởng lấp kín môi không cho cô có cơ hội lên tiếng, có trời mới biết anh đã rất lo sợ cô giận dỗi mà xa lánh, không biết từ lúc nào mà cô gái này đã rất quan trọng với anh, từng bước đi vào tim anh, không thể từ bỏ.
Tú Linh trợn tròn mắt đưa tay đánh vào vai anh, đồ ăn trên tay anh cũng vô tình rơi xuống đất từ bao giờ.
Nụ hôn rất mạnh mẽ, không dịu dàng quyến luyến như những lần trước, mà mang theo một tia d*c vọng khó khống chế.
Anh không quan tâm cô đánh mình như thế nào, mà chỉ tập trung dồn hết vào nụ hôn mạnh mẽ nóng bỏng này, Tú Linh bị anh hôn đến mềm nhũn, được anh đưa tay ôm lấy eo kéo sát lại.
Một lát sau, khi hơi thở trở nên khó khăn anh lưu luyến tách ra, nhưng lại không dừng lại ở đó, mà từ từ hôn dọc xuống cổ cùng xương quai xanh tinh tế của cô, cô vừa tắm xong, mặc một cái đầm ngủ lụa mỏng, cổ hơi sâu chỉ lướt qua đã thấy cảnh đẹp bên trong, trông rất gợi cảm, mùi hương nhẹ nhàng khiến anh không kiềm lòng được, Tú Linh giờ này không còn sức để chống cự, cõ bị anh hôn đến mê muội.
Đoàn Hạo đưa tay xuống chân cô cúi người bế cô lên hướng thẳng đến phòng ngủ, đặt cô trên giường anh gấp gáp đè lên trên, hơi thở tràn đầy d*c vọng.
“Anh muốn em."
Mắt cô giờ đây đã long lanh nước, cô không biết rốt cuộc mình nên trả lời như thế nào, vừa muốn cùng anh thân mật hơn chút nữa, lại vừa lấn cấn chuyện hôm nay, làm cô không thể nào đưa ra quyết định, thấy cô không trả lời, anh xem như cô im lặng là đồng ý nên lại cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn dịu dàng triền miên như không thể tách rời, nụ hôn càng xuống dưới thì hơi thở của cô càng dồn dập khó khăn, hai tay nắm chặt lấy ga giường, khuôn mặt đỏ bừng khi cảm nhận anh hôn khắp nơi trên cơ thể mình.
Quần áo của hai người từ từ được gỡ bỏ, hai thân thể tr@n trụi từ từ dính sát vào nhau, hoà lại làm một, lúc anh sắp đưa vào cô mới giật mình mở tủ đầu giường lấy ra một cái hộp đưa cho anh.
Cô xấu hổ lập bắp nói: "Cái này...cái này là mẹ em bảo phải dự trữ trong nhà”
Đoàn Hạo cười vui vẻ.
“Thật là cảm ơn mẹ vợ". Vừa nói anh vừa mang thứ đó vào, rồi chăm chú đi vào.
Tú Linh bị đau đến trán đổ cả mồ hôi.
“Em chịu đựng một chút, ngoan, nhanh sẽ ổn thôi" Anh vừa hôn vừa xoa dịu nỗi đau cho cô, nhưng bên dưới vẫn chuyển động không ngừng.
“Cô gái hồi chiều là em gái của một người bạn, cậu ta nhờ anh chỉ dẫn về một đề tài, anh không có ý gì với cô ta cả, điện thoại bị hết pin, anh xin lỗi, anh hứa về sau sẽ luôn giữ khoảng cách với tất cả phụ nữ trừ em, đừng giận anh nhé?". Ngay lúc cô đang trầm luân thì anh lại thủ thỉ bên tai, khiến cô vừa vui mừng vừa có cảm giác sung sướng khi được anh mang lại.
"Anh chỉ yêu em” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, cô đã bị anh làm cho không tỉnh táo nổi, cất từng tiếng r3n rỉ, trong lòng thầm nghĩ, có ai mà như anh cơ chứ, bạn gái còn đang giận chưa được anh dỗ dành mà bị anh đem ra ăn sạch sẽ, nhưng mà cảm giác xa lạ này cũng thật tuyệt vời.
Hôm sau, Đoàn Hạo giúp Tú Linh thu dọn hành lý, chuyển sang căn hộ của anh, ở chung một thời gian cô mới nhận ra, anh cực kì dính người, nếu không bận sẽ luôn bám lấy cô, đã vậy nếu có cơ hội sẽ hành cô đến thảm.
Nhìn đồng hồ gần 9h tối, cô vậy mà ngủ một giấc từ 3h chiều đến bây giờ, bình thường chả thấy ngủ ngon như vậy. Cô lấy điện thoại đặt một phần đồ ăn cùng nước trái cây, sau đó đi vào phòng tâm rửa thay một bộ quần áo mới, lúc đi ra thì chuông cửa vừa lúc vang lên. Có lẽ đồ ăn giao đến, cô vừa lau tóc vừa đi ra mở cửa, nhìn người trước mặt cô bất ngờ đến rơi cả khăn trên đầu.
“Anh..anh..”
Đoàn Hạo lúc nãy về nhà tắm rửa định sáng mai lại sang đây, nhưng trong lòng lo lãng bồn chồn khiến anh không chịu nổi nên đã lái xe đến đợi ở đây, may mắn lúc nãy giao hàng đem đồ ăn đến nơi, anh nhận lấy rồi thanh toán cho người ta, có cơ hội bấm chuông. Cô không phòng bị mà mở cửa rất nhanh. Lời còn chưa kịp nói ra đã bị một bóng đen đẩy mạnh vào trong, đóng sập cửa lại, anh đẩy cô dựa vào tưởng lấp kín môi không cho cô có cơ hội lên tiếng, có trời mới biết anh đã rất lo sợ cô giận dỗi mà xa lánh, không biết từ lúc nào mà cô gái này đã rất quan trọng với anh, từng bước đi vào tim anh, không thể từ bỏ.
Tú Linh trợn tròn mắt đưa tay đánh vào vai anh, đồ ăn trên tay anh cũng vô tình rơi xuống đất từ bao giờ.
Nụ hôn rất mạnh mẽ, không dịu dàng quyến luyến như những lần trước, mà mang theo một tia d*c vọng khó khống chế.
Anh không quan tâm cô đánh mình như thế nào, mà chỉ tập trung dồn hết vào nụ hôn mạnh mẽ nóng bỏng này, Tú Linh bị anh hôn đến mềm nhũn, được anh đưa tay ôm lấy eo kéo sát lại.
Một lát sau, khi hơi thở trở nên khó khăn anh lưu luyến tách ra, nhưng lại không dừng lại ở đó, mà từ từ hôn dọc xuống cổ cùng xương quai xanh tinh tế của cô, cô vừa tắm xong, mặc một cái đầm ngủ lụa mỏng, cổ hơi sâu chỉ lướt qua đã thấy cảnh đẹp bên trong, trông rất gợi cảm, mùi hương nhẹ nhàng khiến anh không kiềm lòng được, Tú Linh giờ này không còn sức để chống cự, cõ bị anh hôn đến mê muội.
Đoàn Hạo đưa tay xuống chân cô cúi người bế cô lên hướng thẳng đến phòng ngủ, đặt cô trên giường anh gấp gáp đè lên trên, hơi thở tràn đầy d*c vọng.
“Anh muốn em."
Mắt cô giờ đây đã long lanh nước, cô không biết rốt cuộc mình nên trả lời như thế nào, vừa muốn cùng anh thân mật hơn chút nữa, lại vừa lấn cấn chuyện hôm nay, làm cô không thể nào đưa ra quyết định, thấy cô không trả lời, anh xem như cô im lặng là đồng ý nên lại cúi đầu hôn lên môi cô, nụ hôn dịu dàng triền miên như không thể tách rời, nụ hôn càng xuống dưới thì hơi thở của cô càng dồn dập khó khăn, hai tay nắm chặt lấy ga giường, khuôn mặt đỏ bừng khi cảm nhận anh hôn khắp nơi trên cơ thể mình.
Quần áo của hai người từ từ được gỡ bỏ, hai thân thể tr@n trụi từ từ dính sát vào nhau, hoà lại làm một, lúc anh sắp đưa vào cô mới giật mình mở tủ đầu giường lấy ra một cái hộp đưa cho anh.
Cô xấu hổ lập bắp nói: "Cái này...cái này là mẹ em bảo phải dự trữ trong nhà”
Đoàn Hạo cười vui vẻ.
“Thật là cảm ơn mẹ vợ". Vừa nói anh vừa mang thứ đó vào, rồi chăm chú đi vào.
Tú Linh bị đau đến trán đổ cả mồ hôi.
“Em chịu đựng một chút, ngoan, nhanh sẽ ổn thôi" Anh vừa hôn vừa xoa dịu nỗi đau cho cô, nhưng bên dưới vẫn chuyển động không ngừng.
“Cô gái hồi chiều là em gái của một người bạn, cậu ta nhờ anh chỉ dẫn về một đề tài, anh không có ý gì với cô ta cả, điện thoại bị hết pin, anh xin lỗi, anh hứa về sau sẽ luôn giữ khoảng cách với tất cả phụ nữ trừ em, đừng giận anh nhé?". Ngay lúc cô đang trầm luân thì anh lại thủ thỉ bên tai, khiến cô vừa vui mừng vừa có cảm giác sung sướng khi được anh mang lại.
"Anh chỉ yêu em” Anh cúi đầu hôn lên môi cô, cô đã bị anh làm cho không tỉnh táo nổi, cất từng tiếng r3n rỉ, trong lòng thầm nghĩ, có ai mà như anh cơ chứ, bạn gái còn đang giận chưa được anh dỗ dành mà bị anh đem ra ăn sạch sẽ, nhưng mà cảm giác xa lạ này cũng thật tuyệt vời.
Hôm sau, Đoàn Hạo giúp Tú Linh thu dọn hành lý, chuyển sang căn hộ của anh, ở chung một thời gian cô mới nhận ra, anh cực kì dính người, nếu không bận sẽ luôn bám lấy cô, đã vậy nếu có cơ hội sẽ hành cô đến thảm.