.
Hôm nay tui đi thăm ông anh họ, ổng mới thi đại học biết điểm, ko biết có ổn ko nữa. Ổng hiền thí mồ, ko giống mấy người khác lúc nào cũng chọc tui, nên tui thương với lo cho ổng lắm. Mà đề năm nay khó như quỷ! Đó mới là chương trình 11, 12 thôi đó, tới lứa 2k2 như tui......ôi toàn một chữ TẠCH!
Phù, may quá. Mặt ổng còn phởn thí mồ!
-Nhiêu hở Kid?-Tui hỏi, hồi nhỏ cả nhà hay gọi ổng là Kít, lớn lên ổng biên chế lại thành "Kid" cho ngầu lòi
-Tổng 24,5. Nguyện vọng 1 anh nộp năm ngoái cũng cỡ đó, nên năm nay hạ điểm là đủ lọt.
-Tốt rồi. Mà Kid học ở đâu?
-Sài Gòn, còn Xu thì sao, 2 năm nữa cũng Sài Gòn hệ? Qua đó ở ké mấy dì luôn!-Xu là biệt danh của tui, thiệt ra là Xù cơ, nhưng lớn rùi bớt cái dấu cho đỡ quê.
-Đắt thí mồ! Em tính đi Đà Nẵng, chi phí sống rẻ hơn, nhưng nếu muốn học thì vẫn thích Sài Gòn, chắc hên xui hoy, tới hồi đó rồi biết.
-Bánh trôi nước quá hể?
-Lênh đênh vê nhờ Kid ơi!
Chợt tôi nghĩ đến nó, nó giỏi như vậy.........Sài Gòn Hà Nội là cái chắc!
2.
Hôm sau, cái tin Hà Giang hot sềnh sệch trên mạng, đi đâu cũng nghe bàn tán, ngay cả Kid bình thường ít mắng chửi mà cũng ko nhịn đc phun tục:
-ĐCMN! Anh ôn bài, làm bài ngày đêm sấp mặt, vô thi cái đầu căng như dây đàn mới được bấy nhiêu! Bất công vầy ai mà chịu được!
Vid-anh ruột Kid, cũng là anh họ lớn của tui, ổng vừa nhai nhai túi gà khô chắc mới thó đc ở đâu, tay vừa cầm ai phôn X mới mua lướt lướt:
-Bại hoại hết rồi! Càng ngày càng ko ra gì! Thi mọe tự luận hết phải khỏe hơm?
Ai ném đá thì ném đá, chớ tui cũng muốn vậy, tại tui chuyên khoa học tự nhiên mà, toàn thi kiểu ABCD ko thôi. Mặc dù là chuyên gia đánh lụi trắc nghiệm, song tui rất ghét phải làm như thế, càng ngày càng thoái hóa văn từ, mỗi khi trình bày bài ra giấy là y rằng phải xóa đi xóa lại mấy lần, ko nặn ra 1 chữ nào trình bày cho hợp lí, khốn thấy mọe!
3.
Hôm nay tui đi học thêm, thầy tui cũng nói về cái vụ này, ý nghĩ của thầy ko khác gì tui, và.......nó cũng vậy.
Thầy còn kể 1 câu chuyện khá thú vị: Phỏng vấn thủ khoa.
Hờ hờ, cái gì mà em chỉ đọc thêm trong sgk với tự học ở nhà, rồi tìm thêm trên mạng? Cho dù có cũng rất rất rất rất ít, như cái xác suất thống kê của thầy Lê Đức Vĩnh trong vụ Hà Giang vậy. Thử hỏi coi, chương trình càng ngày càng nâng lé vồ, mà sgk.........xin lỗi chớ anh Vid hơn tui 11 tuổi, mà nhìn mấy cuốn sách còn quen, đủ thấy trình độ cũ rích rồi. Sắp tới đổi sách mới, có khi còn dùng cái câu này được!
Như chị thủ khoa tỉnh tui năm ngoái, cũng là học trò thầy mà tui đang theo học, chị ấy học thêm điên cuồng, chạy sô như ma rượt, nhưng tới hồi lên tivi phỏng vấn lại rập khuôn y chang thế. Sau đó chị vội gọi lại cho thầy xin lỗi, bởi đài truyền hình bắt phải nói vậy, thậm chí còn giơ tấm bảng đằng trước bảo chị nhìn theo nữa. Ôi vãi cả giáo dục ngày nay!
Đó là 1 số bức xúc của tui, có ai giống vậy ko?
4.
Đứng ngoài cổng chờ phụ huynh, tôi cũng nghe nó với bọn con trai bàn tán rầm rầm, tui chỉ là người ngoài cuộc thôi, chơi với nó toàn thánh chớ chả phải người!
Nhưng nó lại bắt chuyện với tui:
-Ê Ngân, sau này mày đc thủ khoa rồi phỏng vấn thì sao?
Có vẻ nó ko nhớ gì về tin nhắn mấy bữa trước, vậy nên tui cũng phải thản nhiên ngầu lòi:
-Đóng cửa! Thả chó!
-Ghê!!!!-Bọn con trai giơ ngón cái bái phục, tui cũng có chút tự đắc.
Bỗng 1 thằng chỉ đằng xa:
-Ê chó kìa!
Nguyên con bẹc giê hàm răng nhọn hoắc, tui vô thức lùi lùi lại. Nó thừa cơ chọc tui:
-Vừa nãy nói hay lắm mà!
Tui khinh khỉnh hất cằm:
-Tin người vcl! Tao sợ chó thí mồ!
Nó phì cười vỗ vai tui:
-Vậy mày nên làm quen đi!
-Chi?
-Nhà tao nuôi 5 con y như vậy!
-.........-Sa mạc lời
Lũ bạn nó ồ lên cực kì đáng ngờ, mặt đứa nào đứa này nhìn mà tui muốn đấm mấy phát. Tại tụi nó cao to quá hoy, hông phải là tui hông dám đâu à!
Hôm nay tui đi thăm ông anh họ, ổng mới thi đại học biết điểm, ko biết có ổn ko nữa. Ổng hiền thí mồ, ko giống mấy người khác lúc nào cũng chọc tui, nên tui thương với lo cho ổng lắm. Mà đề năm nay khó như quỷ! Đó mới là chương trình 11, 12 thôi đó, tới lứa 2k2 như tui......ôi toàn một chữ TẠCH!
Phù, may quá. Mặt ổng còn phởn thí mồ!
-Nhiêu hở Kid?-Tui hỏi, hồi nhỏ cả nhà hay gọi ổng là Kít, lớn lên ổng biên chế lại thành "Kid" cho ngầu lòi
-Tổng 24,5. Nguyện vọng 1 anh nộp năm ngoái cũng cỡ đó, nên năm nay hạ điểm là đủ lọt.
-Tốt rồi. Mà Kid học ở đâu?
-Sài Gòn, còn Xu thì sao, 2 năm nữa cũng Sài Gòn hệ? Qua đó ở ké mấy dì luôn!-Xu là biệt danh của tui, thiệt ra là Xù cơ, nhưng lớn rùi bớt cái dấu cho đỡ quê.
-Đắt thí mồ! Em tính đi Đà Nẵng, chi phí sống rẻ hơn, nhưng nếu muốn học thì vẫn thích Sài Gòn, chắc hên xui hoy, tới hồi đó rồi biết.
-Bánh trôi nước quá hể?
-Lênh đênh vê nhờ Kid ơi!
Chợt tôi nghĩ đến nó, nó giỏi như vậy.........Sài Gòn Hà Nội là cái chắc!
2.
Hôm sau, cái tin Hà Giang hot sềnh sệch trên mạng, đi đâu cũng nghe bàn tán, ngay cả Kid bình thường ít mắng chửi mà cũng ko nhịn đc phun tục:
-ĐCMN! Anh ôn bài, làm bài ngày đêm sấp mặt, vô thi cái đầu căng như dây đàn mới được bấy nhiêu! Bất công vầy ai mà chịu được!
Vid-anh ruột Kid, cũng là anh họ lớn của tui, ổng vừa nhai nhai túi gà khô chắc mới thó đc ở đâu, tay vừa cầm ai phôn X mới mua lướt lướt:
-Bại hoại hết rồi! Càng ngày càng ko ra gì! Thi mọe tự luận hết phải khỏe hơm?
Ai ném đá thì ném đá, chớ tui cũng muốn vậy, tại tui chuyên khoa học tự nhiên mà, toàn thi kiểu ABCD ko thôi. Mặc dù là chuyên gia đánh lụi trắc nghiệm, song tui rất ghét phải làm như thế, càng ngày càng thoái hóa văn từ, mỗi khi trình bày bài ra giấy là y rằng phải xóa đi xóa lại mấy lần, ko nặn ra 1 chữ nào trình bày cho hợp lí, khốn thấy mọe!
3.
Hôm nay tui đi học thêm, thầy tui cũng nói về cái vụ này, ý nghĩ của thầy ko khác gì tui, và.......nó cũng vậy.
Thầy còn kể 1 câu chuyện khá thú vị: Phỏng vấn thủ khoa.
Hờ hờ, cái gì mà em chỉ đọc thêm trong sgk với tự học ở nhà, rồi tìm thêm trên mạng? Cho dù có cũng rất rất rất rất ít, như cái xác suất thống kê của thầy Lê Đức Vĩnh trong vụ Hà Giang vậy. Thử hỏi coi, chương trình càng ngày càng nâng lé vồ, mà sgk.........xin lỗi chớ anh Vid hơn tui 11 tuổi, mà nhìn mấy cuốn sách còn quen, đủ thấy trình độ cũ rích rồi. Sắp tới đổi sách mới, có khi còn dùng cái câu này được!
Như chị thủ khoa tỉnh tui năm ngoái, cũng là học trò thầy mà tui đang theo học, chị ấy học thêm điên cuồng, chạy sô như ma rượt, nhưng tới hồi lên tivi phỏng vấn lại rập khuôn y chang thế. Sau đó chị vội gọi lại cho thầy xin lỗi, bởi đài truyền hình bắt phải nói vậy, thậm chí còn giơ tấm bảng đằng trước bảo chị nhìn theo nữa. Ôi vãi cả giáo dục ngày nay!
Đó là 1 số bức xúc của tui, có ai giống vậy ko?
4.
Đứng ngoài cổng chờ phụ huynh, tôi cũng nghe nó với bọn con trai bàn tán rầm rầm, tui chỉ là người ngoài cuộc thôi, chơi với nó toàn thánh chớ chả phải người!
Nhưng nó lại bắt chuyện với tui:
-Ê Ngân, sau này mày đc thủ khoa rồi phỏng vấn thì sao?
Có vẻ nó ko nhớ gì về tin nhắn mấy bữa trước, vậy nên tui cũng phải thản nhiên ngầu lòi:
-Đóng cửa! Thả chó!
-Ghê!!!!-Bọn con trai giơ ngón cái bái phục, tui cũng có chút tự đắc.
Bỗng 1 thằng chỉ đằng xa:
-Ê chó kìa!
Nguyên con bẹc giê hàm răng nhọn hoắc, tui vô thức lùi lùi lại. Nó thừa cơ chọc tui:
-Vừa nãy nói hay lắm mà!
Tui khinh khỉnh hất cằm:
-Tin người vcl! Tao sợ chó thí mồ!
Nó phì cười vỗ vai tui:
-Vậy mày nên làm quen đi!
-Chi?
-Nhà tao nuôi 5 con y như vậy!
-.........-Sa mạc lời
Lũ bạn nó ồ lên cực kì đáng ngờ, mặt đứa nào đứa này nhìn mà tui muốn đấm mấy phát. Tại tụi nó cao to quá hoy, hông phải là tui hông dám đâu à!