Ông bà nội tui mất sớm, cô chú bác anh chị em bên đó lại cách tuổi quá xa, nên tui chỉ thân với nhà ngoại thôi.
Mà nhà ngoại tui lễ tiết rối lắm, có mỗi việc anh tui thi đại học thôi mà phải đi hết chùa này đến chùa khác, bây giờ tui đang ở ngôi nhà thờ lớn với kiến trúc cổ của người Hoa.
Ông bà tui gốc Hoa, nên từ văn hóa đến đến cách ăn mặc đều mang văn hóa Trung Hoa. Ai nói người Hoa mũi tẹt xấu xí chứ hồi trẻ ông bà tui soái ca mỹ nữ thí mồ, có hình 50 năm trước hẳn hoi.
Người lớn đang nói chuyện với nhau, còn con nít bọn tui ngồi đây ăn bánh uống trà, đa số người Hoa ở tỉnh tui là dân Hàng Châu, Chiết Giang, cũng chỉ mới di dân từ đời ông bà tui thôi, nên có nhiều người vẫn còn liên hệ với quê cũ. Anh em tui may mắn được ăn bánh quế hoa, uống trà Long Tĩnh nức tiếng Tây Hồ. Mặc dù ếu biết thưởng thức trà ngon hay dở, nhưng mặt ai nấy nhìn cao thâm vcl!
2.
Đừng nhắc tới mấy vụ tranh chấp chủ quyền tà la với anh em tui. Lơ nó lâu rồi!
Sống hết mình vì gia đình, vì những người thân yêu, bạn đã quá tuyệt vời! Nhìn vào những mặt tươi sáng của cuộc đời mà sống, sẽ ko quá tệ đâu. Đó là những gì mà con lai như anh em tui tự nhủ với mình.
"Ực!" Trà thơm thiệt. Sống an nhàn như tiên cảnh thế này ko vui sao? Để tâm chi mấy chuyện rối rắm hại não ấy. Bạn có thực lực thì nơi nào chả được tôn trọng? Tôn trọng như một con người tài năng, chứ ko phải bị coi thường vì mình là dân ngoại bang. Chứng tỏ bản thân đê hỡi các tềnh yêu! Sống ko trái với lương tâm, sống để để những người thân yêu ko thất vọng về mình, người ngoài là cái thá gì mà bạn phải để ý đến ánh mắt của họ? Fighting!
À mà bạn nào có ý kiến, xin mời cứ việc! Hãy nói chuyện văn minh, tui sẽ vui vẻ trao đổi với bạn. Còn nhỡ mà phun tục, tui sẽ lờ đi. Đơn giản vì bạn ko đáng để tui phí lời, đừng ngu ngốc mà cho rằng tui sợ bạn nhé! Chào thân ái và quyết thắng!
3.
Bỗng nhiên, cả tập đoàn người lớn mặt nghiêm trọng đến chỗ anh em tui. Á à! Có biến!
Một ngày nào đó bạn trở thành tỷ phú.........tin ko?
Xu và Kid đang đứng trước chuyện này.
Anh trai của bà ngoại ở Hàng Châu vừa mất, ông ko con cái cháu chắt, chỉ có 1 công ty du lịch khá đồ sộ giờ truyền lại cho đứa con nuôi, nhưng vốn sống cần kiệm giản dị bao năm nên kho tài sản trong ngân hàng của ông còn gấp nhiều lần cái công ty kia. Giờ tất cả........chuyển vào tên Kid với Xu. Đơn giản vì........anh em này được ngoại cưng nhất. CÁI LÍ DO LÃNG NHÁCH GÌ VẬY!!!??
Đến mặt ông bà dì dượng còn ko tin nổi, nói gì sắp nhỏ! Bởi vậy cả nhà quyết định............Lơ nó đi!
Mà tạm thời thôi, sắp tới ông bà đi một chuyến về Hàng Châu, khi về mới tính tiếp được vụ này!
4.
Đừng suy diễn mấy chuyện tranh giành tài sản gì trong nhà tui. Không có đâu! Nhà người ta rất đoàn kết a, bởi không có ai thương mình bằng gia đình mình cả, với lại lòng tự trọng của các thành viên trong nhà tui cao như đỉnh E vờ rét, nói một cách khó nghe là bảo thủ, nhưng bảo thủ với những chính kiến tốt đẹp, độc lập.
Vid tí tởn cầm tờ báo giả mic đưa tới mồm tui với pi sà:
-E hèm, xin nhị vị huynh muội cho ta biết cảm nhận lúc này của hai vị?
-Trứng Kút!!! Ếu cảm nghĩ gì hết!!!-Tui.
-Nô tì đâu! Đem Hoàng huynh ta ra chém!!!-Pi sà.
-Tuân lệnh Pi sà!-Người đáp là Anh tỷ, vợ của Vương gia Vid. Và.....rest in peace Vid Điện hạ!
*chấm nước mắt*
Mà nhà ngoại tui lễ tiết rối lắm, có mỗi việc anh tui thi đại học thôi mà phải đi hết chùa này đến chùa khác, bây giờ tui đang ở ngôi nhà thờ lớn với kiến trúc cổ của người Hoa.
Ông bà tui gốc Hoa, nên từ văn hóa đến đến cách ăn mặc đều mang văn hóa Trung Hoa. Ai nói người Hoa mũi tẹt xấu xí chứ hồi trẻ ông bà tui soái ca mỹ nữ thí mồ, có hình 50 năm trước hẳn hoi.
Người lớn đang nói chuyện với nhau, còn con nít bọn tui ngồi đây ăn bánh uống trà, đa số người Hoa ở tỉnh tui là dân Hàng Châu, Chiết Giang, cũng chỉ mới di dân từ đời ông bà tui thôi, nên có nhiều người vẫn còn liên hệ với quê cũ. Anh em tui may mắn được ăn bánh quế hoa, uống trà Long Tĩnh nức tiếng Tây Hồ. Mặc dù ếu biết thưởng thức trà ngon hay dở, nhưng mặt ai nấy nhìn cao thâm vcl!
2.
Đừng nhắc tới mấy vụ tranh chấp chủ quyền tà la với anh em tui. Lơ nó lâu rồi!
Sống hết mình vì gia đình, vì những người thân yêu, bạn đã quá tuyệt vời! Nhìn vào những mặt tươi sáng của cuộc đời mà sống, sẽ ko quá tệ đâu. Đó là những gì mà con lai như anh em tui tự nhủ với mình.
"Ực!" Trà thơm thiệt. Sống an nhàn như tiên cảnh thế này ko vui sao? Để tâm chi mấy chuyện rối rắm hại não ấy. Bạn có thực lực thì nơi nào chả được tôn trọng? Tôn trọng như một con người tài năng, chứ ko phải bị coi thường vì mình là dân ngoại bang. Chứng tỏ bản thân đê hỡi các tềnh yêu! Sống ko trái với lương tâm, sống để để những người thân yêu ko thất vọng về mình, người ngoài là cái thá gì mà bạn phải để ý đến ánh mắt của họ? Fighting!
À mà bạn nào có ý kiến, xin mời cứ việc! Hãy nói chuyện văn minh, tui sẽ vui vẻ trao đổi với bạn. Còn nhỡ mà phun tục, tui sẽ lờ đi. Đơn giản vì bạn ko đáng để tui phí lời, đừng ngu ngốc mà cho rằng tui sợ bạn nhé! Chào thân ái và quyết thắng!
3.
Bỗng nhiên, cả tập đoàn người lớn mặt nghiêm trọng đến chỗ anh em tui. Á à! Có biến!
Một ngày nào đó bạn trở thành tỷ phú.........tin ko?
Xu và Kid đang đứng trước chuyện này.
Anh trai của bà ngoại ở Hàng Châu vừa mất, ông ko con cái cháu chắt, chỉ có 1 công ty du lịch khá đồ sộ giờ truyền lại cho đứa con nuôi, nhưng vốn sống cần kiệm giản dị bao năm nên kho tài sản trong ngân hàng của ông còn gấp nhiều lần cái công ty kia. Giờ tất cả........chuyển vào tên Kid với Xu. Đơn giản vì........anh em này được ngoại cưng nhất. CÁI LÍ DO LÃNG NHÁCH GÌ VẬY!!!??
Đến mặt ông bà dì dượng còn ko tin nổi, nói gì sắp nhỏ! Bởi vậy cả nhà quyết định............Lơ nó đi!
Mà tạm thời thôi, sắp tới ông bà đi một chuyến về Hàng Châu, khi về mới tính tiếp được vụ này!
4.
Đừng suy diễn mấy chuyện tranh giành tài sản gì trong nhà tui. Không có đâu! Nhà người ta rất đoàn kết a, bởi không có ai thương mình bằng gia đình mình cả, với lại lòng tự trọng của các thành viên trong nhà tui cao như đỉnh E vờ rét, nói một cách khó nghe là bảo thủ, nhưng bảo thủ với những chính kiến tốt đẹp, độc lập.
Vid tí tởn cầm tờ báo giả mic đưa tới mồm tui với pi sà:
-E hèm, xin nhị vị huynh muội cho ta biết cảm nhận lúc này của hai vị?
-Trứng Kút!!! Ếu cảm nghĩ gì hết!!!-Tui.
-Nô tì đâu! Đem Hoàng huynh ta ra chém!!!-Pi sà.
-Tuân lệnh Pi sà!-Người đáp là Anh tỷ, vợ của Vương gia Vid. Và.....rest in peace Vid Điện hạ!
*chấm nước mắt*