Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt yêu nhau.
Nghe được tin tức này người đau khổ nhất không ai khác chính là Tinh Anh. Hắn mang tâm trạng không yên ổn đau lòng tặng cho Bạch Liên Hoa một bộ chén dĩa nhập khẩu dùng để ăn món Tây, kể cả dao nĩa. Dụng ý của hắn vốn là để Bạch Liên Hoa mỗi lúc ăn cơm đều có thể nhớ đến hắn, cuối cùng bởi vì Yêu Nghiệt không thích ở nhà ăn cơm Tây, bộ chén dĩa đó bị nhét dưới hộc bàn làm đồ trang trí.
Cao Kiền vì biết được Bạch Liên Hoa chọn Yêu Nghiệt cũng lấy làm than ngắn thở dài vài hôm. Con trai của hắn mấy ngày nay tinh thần cũng không được phấn chấn. Đương nhiên, đối tượng bé thỏ trắng yêu mến không phải là Bạch Liên Hoa mà lại là Yêu Nghiệt, người cậu nhóc chỉ vừa gặp được một lần.
“Ai... Vì cái lẽ gì mà đàn ông tốt trên đời này đều bị mù thế hả, sao lại nhìn không rõ đâu là lựa chọn tốt nhất chứ?”
Hai cha còn cùng nhau thở dài. Sau đó một tiếp tục nhìn đám công văn, một tiếp tục nhìn đám bài tập.
Cao Kiền có đôi khi sẽ nghĩ, hắn muốn chia rẽ Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt thiệt là dễ như trở bàn tay, âm thầm đùa giỡn người khác trước giờ chính là sở trường của hắn. Thế nhưng chính bởi vì trước giờ luôn sống trong thế giới tràn ngập quỷ kế, nên hắn càng không muốn tổn thương đến người lương thiện đơn thuần như Bạch Liên Hoa.
Không phải không muốn phá hư, mà là không nỡ phá hư. Đây chính là tâm trạng hiện tại của Cao Kiền đối với Bạch Liên Hoa. Hắn vẫn sẽ ngẫu nhiên mời Bạch Liên Hoa về nhà chơi, cho dù ánh mắt của Yêu Nghiệt nhìn hắn chẳng khác nào đang nhìn ăn cướp, nhưng hắn cảm thấy nội tâm của mình rất bình thản.
Đã không thể có được thì đứng nhìn từ xa vậy.
Chỉ có một người duy nhất là nổi trận lôi đình nhưng không phát hỏa nổi sau khi biết Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt trở thành người yêu. Ngày đó ở khách sạn, Bạch Liên Hoa thành công thuyết phục Quỷ Súc tha cho Yêu Nghiệt, đồng thời tiễn bốn thủ hạ đắc lực nhất của Quỷ Súc về làm vườn, điều này làm cho thực lực của Quỷ Súc giảm đi rất nhiều. Về sau hoạt động trong hắc đạo, thế lực của Quỷ Súc bị nhổ tận gốc, bản thân hắn cũng trở thành tội phạm truy nã, sau khi dưỡng thương xong cũng không biết phải trốn đi nơi nào. Nhìn từ một khía cạnh khác, cho dù là A Bưu thật lâu trước đây đã được Bạch Liên Hoa cảm hóa, hay là bốn tên thủ hạ bị anh đập cho bẹp dí, tất cả đều đã thoát được một kiếp nhờ Bạch Liên Hoa.
Hiện tại trong lòng Bạch Liên Hoa vẫn còn một đống chuyện phiền não, khác một chút là nó không làm anh đau đầu thôi. Yêu Nghiệt sẽ ngẫu nhiên giận dỗi với anh, nhưng Bạch Liên Hoa có thể dễ dàng dùng sự dịu dàng của mình xoa vuốt Yêu Nghiệt. Bình thường anh đối đãi với người không quen biết đã dịu dàng đến chảy nước, huống chi là với người yêu.
Bạch Liên Hoa mỗi ngày đều cố gắng trở thành một tình nhân hoàn hảo. Anh không cần phải ngồi tâm sự với di ảnh của ba mẹ nữa, Yêu Nghiệt sẽ nguyện ý nghe lời anh. Mặc dù thỉnh thoảng phương pháp an ủi của Yêu Nghiệt là lôi anh lên giường…, nhưng Bạch Liên Hoa vẫn cảm thấy, trên thế giới này không còn ai hiểu anh như Yêu Nghiệt, yêu anh như Yêu Nghiệt.
Đối với Bạch Liên Hoa mà nói, khuôn mặt Yêu Nghiệt như luôn tỏa sáng. Có đôi khi Bạch Liên Hoa đang ngủ mà tỉnh dậy, anh có thể chừa ra nửa tiếng nhìn ngắm Yêu Nghiệt, sau đó mới lưu luyến rời giường. Trong lòng lúc nào cũng tràn ngập tình yêu, thổ lộ thế nào cũng không hết được.
Bạch Liên Hoa cảm thấy sau khi gặp Yêu Nghiệt anh mới cảm nhận được thế nào là yêu.
Anh lặng lẽ viết cho mỗi người bạn trai một bức thư xin lỗi, nói cho bọn họ biết lúc quen với bọn họ anh cũng không hiểu được thế nào là yêu, chỉ là muốn tìm một người bạn trai lí tưởng, vì vậy mà làm chậm trễ thời gian của họ, anh vô cùng xin lỗi. Hiện tại anh đã có Yêu Nghiệt, sau này sẽ cùng Yêu Nghiệt sống một cuộc sống hạnh phúc.
Yêu Nghiệt nghe nói đến bức thư này liền cười đến ngả trước ngả sau. Cậu cảm thấy mấy bức thư này của Bạch Liên Hoa thiệt đáng ăn đòn, lại có chút đáng yêu. Đương nhiên, cậu không hề có một chút đồng cảm nào đối với những người kia, ai bảo họ là tình địch của cậu chớ!
Yêu Nghiệt cảm thấy việc làm đúng đắn nhất của cậu chính là cố tình quan sát Bạch Liên Hoa, cố tìm ra điểm yếu của anh. Tuy làm như vậy kết quả là bây giờ cậu mất đi tự do, nhưng đồng thời cậu cũng thành công vì dân trừ hại, đem một tên Bạch Liên Hoa vạn người mê nuôi thành một Bạch Liên Hoa nhị thập tứ hiếu.
Trên người Bạch Liên Hoa có hơn 20 năm ôn hòa tích lũy. Tựa như Thái Bình Dương, làm cho người ta nhịn không được muốn cởi bỏ áo ngoài, lộ ra nơi mềm mại nhất.
Nói đến cởi quần áo, Yêu Nghiệt gần đây cảm thấy bản thân đang có xu hướng biến thành Sắc Cuồng. Mọi cử động của Bạch Liên Hoa đều có thể làm cậu liên tưởng đến vài sự việc mang tính nguyên thủy nào đó. Tuyệt đối không thể bại dưới tay Bạch Liên Hoa, Yêu Nghiệt quyết định cậu cũng sẽ đi quyến rũ Bạch Liên Hoa. Kết quả đương nhiên là...
Ngay thời điểm đầu năm thứ bảy hai người bên nhau, Yêu Nghiệt đột nhiên phát hiện bản thân càng ngày càng xuống cấp, mà chỉ số mị lực của Bạch Liên Hoa lại càng lúc càng tăng.
Cái này không công bằng! Tại sao chất lượng của Yêu Nghiệt lại kém hơn Bạch Liên Hoa chứ? Cứ như vậy sẽ đến lúc cậu trở nên xấu xí, còn anh ấy vẫn đẹp trai như cũ! Tôi không muốn sắm vai ông già xấu xí đâu!
“Vậy em định làm thế nào?” Bạch Liên Hoa dùng đôi mắt dịu dàng nhìn cậu.
“Chỉ có một biện pháp thôi.” Yêu Nghiệt vẻ mặt như rút ra kinh nghiệm xương máu, “Nghe nói người ở mặt trên lão hóa tương đối chậm.”
Bạch Liên Hoa nhíu mày, “Em định không tuân thủ quy ước, tính chơi xấu à?”
“Cái quy ước này em đã tuân thủ bảy năm rồi! Cùng cái loại bàn tay vàng như anh tuân thủ quy ước không phải là muốn chết à! Em lúc đầu nhất định là nước vào não mới có thể nghĩ ra chuyện so so cái kia với anh! Anh yêu à, chúng tôi quy ước đi được không?”
“Không phải muốn chết.”
“Cái gì cơ?”
“Là tìm…”
Bạch Liên Hoa phun ra một chữ vào lỗ tai Yêu Nghiệt, eo lưng Yêu Nghiệt lập tức mềm nhũn. Cho đến hết ngày hôm đó, cậu đều không một lần nhớ tới việc cần phải thay đổi quy ước lúc nãy.
Cứ như vậy, câu chuyện xưa của Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt đã nói xong.
Bên cạnh chúng ta có rất nhiều người, bọn họ chỉ chấp nhận hi sinh vì một người trong tim họ, bọn họ nhìn như không quan tâm tới bất kì ai, thật ra lòng thì mềm như bún. Những người này giống như Yêu Nghiệt vậy. Quý trọng những người như Yêu Nghiệt, họ sẽ vươn tay ra giúp đỡ mỗi khi bạn cần nhất.
Còn có những người, bọn họ giống như là người quân tử thời cổ đại, họ luôn dùng hết lòng mình đối đãi người khác, thoạt nhìn họ như không hiểu thế gian hiểm ác, có đôi khi sẽ vì làm chuyện tốt mà chịu thiệt thòi. Những người này chính là Bạch Liên Hoa. Đừng cười nhạo Bạch Liên Hoa, cũng đừng cố ý lợi dụng sự tốt bụng của Bạch Liên Hoa. “Người quân tử có thể bị lừa gạt nhưng sẽ không thay đổi ý chí.” Mọi người có thể vì chiếm được chút lợi nhỏ từ Bạch Liên Hoa mà vui vẻ, nhưng không thể dao động sự kiên định của Bạch Liên Hoa. Chính vì có hàng ngàn hàng vạn Bạch Liên Hoa luôn kiên trì vì lí tưởng của mình như vậy nên thế giới này mới có thể ngày càng tốt đẹp hơn.
Nếu trong cuộc đời này bạn là Tinh Anh, sau khi thành công về mặt vật chất đừng quên bồi dưỡng đạo đức tinh thần. Cho dù nắm tay trong quyền hành giống như Cao Kiền, cũng đừng lợi dụng nó mà ức hiếp người khác. Cũng đừng học Quỷ Súc, lợi dụng sức mạnh gây đau khổ cho người khác, bởi vì sau khi mất đi quyền lực, trong tay bạn cũng sẽ không còn gì.
Bạn làm chuyện gì, trời cũng dõi theo.
Cuối cùng, mong tất cả mọi người có thể tìm ra được đặc tính đúng đắn của bản thân, trở thành người thành công trên bước đường của riêng mình.
Nghe được tin tức này người đau khổ nhất không ai khác chính là Tinh Anh. Hắn mang tâm trạng không yên ổn đau lòng tặng cho Bạch Liên Hoa một bộ chén dĩa nhập khẩu dùng để ăn món Tây, kể cả dao nĩa. Dụng ý của hắn vốn là để Bạch Liên Hoa mỗi lúc ăn cơm đều có thể nhớ đến hắn, cuối cùng bởi vì Yêu Nghiệt không thích ở nhà ăn cơm Tây, bộ chén dĩa đó bị nhét dưới hộc bàn làm đồ trang trí.
Cao Kiền vì biết được Bạch Liên Hoa chọn Yêu Nghiệt cũng lấy làm than ngắn thở dài vài hôm. Con trai của hắn mấy ngày nay tinh thần cũng không được phấn chấn. Đương nhiên, đối tượng bé thỏ trắng yêu mến không phải là Bạch Liên Hoa mà lại là Yêu Nghiệt, người cậu nhóc chỉ vừa gặp được một lần.
“Ai... Vì cái lẽ gì mà đàn ông tốt trên đời này đều bị mù thế hả, sao lại nhìn không rõ đâu là lựa chọn tốt nhất chứ?”
Hai cha còn cùng nhau thở dài. Sau đó một tiếp tục nhìn đám công văn, một tiếp tục nhìn đám bài tập.
Cao Kiền có đôi khi sẽ nghĩ, hắn muốn chia rẽ Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt thiệt là dễ như trở bàn tay, âm thầm đùa giỡn người khác trước giờ chính là sở trường của hắn. Thế nhưng chính bởi vì trước giờ luôn sống trong thế giới tràn ngập quỷ kế, nên hắn càng không muốn tổn thương đến người lương thiện đơn thuần như Bạch Liên Hoa.
Không phải không muốn phá hư, mà là không nỡ phá hư. Đây chính là tâm trạng hiện tại của Cao Kiền đối với Bạch Liên Hoa. Hắn vẫn sẽ ngẫu nhiên mời Bạch Liên Hoa về nhà chơi, cho dù ánh mắt của Yêu Nghiệt nhìn hắn chẳng khác nào đang nhìn ăn cướp, nhưng hắn cảm thấy nội tâm của mình rất bình thản.
Đã không thể có được thì đứng nhìn từ xa vậy.
Chỉ có một người duy nhất là nổi trận lôi đình nhưng không phát hỏa nổi sau khi biết Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt trở thành người yêu. Ngày đó ở khách sạn, Bạch Liên Hoa thành công thuyết phục Quỷ Súc tha cho Yêu Nghiệt, đồng thời tiễn bốn thủ hạ đắc lực nhất của Quỷ Súc về làm vườn, điều này làm cho thực lực của Quỷ Súc giảm đi rất nhiều. Về sau hoạt động trong hắc đạo, thế lực của Quỷ Súc bị nhổ tận gốc, bản thân hắn cũng trở thành tội phạm truy nã, sau khi dưỡng thương xong cũng không biết phải trốn đi nơi nào. Nhìn từ một khía cạnh khác, cho dù là A Bưu thật lâu trước đây đã được Bạch Liên Hoa cảm hóa, hay là bốn tên thủ hạ bị anh đập cho bẹp dí, tất cả đều đã thoát được một kiếp nhờ Bạch Liên Hoa.
Hiện tại trong lòng Bạch Liên Hoa vẫn còn một đống chuyện phiền não, khác một chút là nó không làm anh đau đầu thôi. Yêu Nghiệt sẽ ngẫu nhiên giận dỗi với anh, nhưng Bạch Liên Hoa có thể dễ dàng dùng sự dịu dàng của mình xoa vuốt Yêu Nghiệt. Bình thường anh đối đãi với người không quen biết đã dịu dàng đến chảy nước, huống chi là với người yêu.
Bạch Liên Hoa mỗi ngày đều cố gắng trở thành một tình nhân hoàn hảo. Anh không cần phải ngồi tâm sự với di ảnh của ba mẹ nữa, Yêu Nghiệt sẽ nguyện ý nghe lời anh. Mặc dù thỉnh thoảng phương pháp an ủi của Yêu Nghiệt là lôi anh lên giường…, nhưng Bạch Liên Hoa vẫn cảm thấy, trên thế giới này không còn ai hiểu anh như Yêu Nghiệt, yêu anh như Yêu Nghiệt.
Đối với Bạch Liên Hoa mà nói, khuôn mặt Yêu Nghiệt như luôn tỏa sáng. Có đôi khi Bạch Liên Hoa đang ngủ mà tỉnh dậy, anh có thể chừa ra nửa tiếng nhìn ngắm Yêu Nghiệt, sau đó mới lưu luyến rời giường. Trong lòng lúc nào cũng tràn ngập tình yêu, thổ lộ thế nào cũng không hết được.
Bạch Liên Hoa cảm thấy sau khi gặp Yêu Nghiệt anh mới cảm nhận được thế nào là yêu.
Anh lặng lẽ viết cho mỗi người bạn trai một bức thư xin lỗi, nói cho bọn họ biết lúc quen với bọn họ anh cũng không hiểu được thế nào là yêu, chỉ là muốn tìm một người bạn trai lí tưởng, vì vậy mà làm chậm trễ thời gian của họ, anh vô cùng xin lỗi. Hiện tại anh đã có Yêu Nghiệt, sau này sẽ cùng Yêu Nghiệt sống một cuộc sống hạnh phúc.
Yêu Nghiệt nghe nói đến bức thư này liền cười đến ngả trước ngả sau. Cậu cảm thấy mấy bức thư này của Bạch Liên Hoa thiệt đáng ăn đòn, lại có chút đáng yêu. Đương nhiên, cậu không hề có một chút đồng cảm nào đối với những người kia, ai bảo họ là tình địch của cậu chớ!
Yêu Nghiệt cảm thấy việc làm đúng đắn nhất của cậu chính là cố tình quan sát Bạch Liên Hoa, cố tìm ra điểm yếu của anh. Tuy làm như vậy kết quả là bây giờ cậu mất đi tự do, nhưng đồng thời cậu cũng thành công vì dân trừ hại, đem một tên Bạch Liên Hoa vạn người mê nuôi thành một Bạch Liên Hoa nhị thập tứ hiếu.
Trên người Bạch Liên Hoa có hơn 20 năm ôn hòa tích lũy. Tựa như Thái Bình Dương, làm cho người ta nhịn không được muốn cởi bỏ áo ngoài, lộ ra nơi mềm mại nhất.
Nói đến cởi quần áo, Yêu Nghiệt gần đây cảm thấy bản thân đang có xu hướng biến thành Sắc Cuồng. Mọi cử động của Bạch Liên Hoa đều có thể làm cậu liên tưởng đến vài sự việc mang tính nguyên thủy nào đó. Tuyệt đối không thể bại dưới tay Bạch Liên Hoa, Yêu Nghiệt quyết định cậu cũng sẽ đi quyến rũ Bạch Liên Hoa. Kết quả đương nhiên là...
Ngay thời điểm đầu năm thứ bảy hai người bên nhau, Yêu Nghiệt đột nhiên phát hiện bản thân càng ngày càng xuống cấp, mà chỉ số mị lực của Bạch Liên Hoa lại càng lúc càng tăng.
Cái này không công bằng! Tại sao chất lượng của Yêu Nghiệt lại kém hơn Bạch Liên Hoa chứ? Cứ như vậy sẽ đến lúc cậu trở nên xấu xí, còn anh ấy vẫn đẹp trai như cũ! Tôi không muốn sắm vai ông già xấu xí đâu!
“Vậy em định làm thế nào?” Bạch Liên Hoa dùng đôi mắt dịu dàng nhìn cậu.
“Chỉ có một biện pháp thôi.” Yêu Nghiệt vẻ mặt như rút ra kinh nghiệm xương máu, “Nghe nói người ở mặt trên lão hóa tương đối chậm.”
Bạch Liên Hoa nhíu mày, “Em định không tuân thủ quy ước, tính chơi xấu à?”
“Cái quy ước này em đã tuân thủ bảy năm rồi! Cùng cái loại bàn tay vàng như anh tuân thủ quy ước không phải là muốn chết à! Em lúc đầu nhất định là nước vào não mới có thể nghĩ ra chuyện so so cái kia với anh! Anh yêu à, chúng tôi quy ước đi được không?”
“Không phải muốn chết.”
“Cái gì cơ?”
“Là tìm…”
Bạch Liên Hoa phun ra một chữ vào lỗ tai Yêu Nghiệt, eo lưng Yêu Nghiệt lập tức mềm nhũn. Cho đến hết ngày hôm đó, cậu đều không một lần nhớ tới việc cần phải thay đổi quy ước lúc nãy.
Cứ như vậy, câu chuyện xưa của Bạch Liên Hoa và Yêu Nghiệt đã nói xong.
Bên cạnh chúng ta có rất nhiều người, bọn họ chỉ chấp nhận hi sinh vì một người trong tim họ, bọn họ nhìn như không quan tâm tới bất kì ai, thật ra lòng thì mềm như bún. Những người này giống như Yêu Nghiệt vậy. Quý trọng những người như Yêu Nghiệt, họ sẽ vươn tay ra giúp đỡ mỗi khi bạn cần nhất.
Còn có những người, bọn họ giống như là người quân tử thời cổ đại, họ luôn dùng hết lòng mình đối đãi người khác, thoạt nhìn họ như không hiểu thế gian hiểm ác, có đôi khi sẽ vì làm chuyện tốt mà chịu thiệt thòi. Những người này chính là Bạch Liên Hoa. Đừng cười nhạo Bạch Liên Hoa, cũng đừng cố ý lợi dụng sự tốt bụng của Bạch Liên Hoa. “Người quân tử có thể bị lừa gạt nhưng sẽ không thay đổi ý chí.” Mọi người có thể vì chiếm được chút lợi nhỏ từ Bạch Liên Hoa mà vui vẻ, nhưng không thể dao động sự kiên định của Bạch Liên Hoa. Chính vì có hàng ngàn hàng vạn Bạch Liên Hoa luôn kiên trì vì lí tưởng của mình như vậy nên thế giới này mới có thể ngày càng tốt đẹp hơn.
Nếu trong cuộc đời này bạn là Tinh Anh, sau khi thành công về mặt vật chất đừng quên bồi dưỡng đạo đức tinh thần. Cho dù nắm tay trong quyền hành giống như Cao Kiền, cũng đừng lợi dụng nó mà ức hiếp người khác. Cũng đừng học Quỷ Súc, lợi dụng sức mạnh gây đau khổ cho người khác, bởi vì sau khi mất đi quyền lực, trong tay bạn cũng sẽ không còn gì.
Bạn làm chuyện gì, trời cũng dõi theo.
Cuối cùng, mong tất cả mọi người có thể tìm ra được đặc tính đúng đắn của bản thân, trở thành người thành công trên bước đường của riêng mình.