Chung trọ với gái!
Đó là điều mà một số thanh niên bất hủ ở đây và cả thằng tác tác giả đang nghĩ đến. Nhưng đời không như là mơ sau khi hắn nghe Như My đặt hai phòng riêng.
"Xin lỗi quý khách, hiện giờ chúng tôi chỉ còn một phòng duy nhất, mong quý khách chịu khó!"
"Đù! Ông trời có mắt!"- Thiên mừng thầm.
Nhưng Như My nào có dễ dàng bỏ cuộc như vậy, nàng kéo hắn đi qua những ngôi nhà trọ khác đặt phòng.
Có vẻ như ông trời có mắt thật, tất cả các nhà trọ quanh đó đều đã hết phòng. Rốt cục, đôi nam nữ cũng phải quay về quán trọ cũ ở tạm.
Công nhận nhà trọ ở đây đúng chuẩn chất lượng cao cứ như khách sạn vậy, phòng thì rộng, đồ gia dụng cũng đủ cả, vậy mà giá cả lại rất rẻ chứ không như ở thế giới của hắn, chỗ nào cũng có giá đắt đỏ mà chất lượng lại kém.
"Aaaa...mình sẽ ngủ ở đây sao? thích quá!"- Thiên phi lên chiếc giường nhún nhảy như một đứa trẻ con.
"Hở? Ai bảo ngươi sẽ ngủ ở đây? Chỗ của ngươi ở kia kìa!"- Nói rồi, My chỉ tay sang phía bên phải của mình.
Thiên theo phản xạ nhìn theo hướng tay My.
"Ch...chỗ đó là ban công mà."- Thiên nhíu mày.
"Thì sao? Ta đường đường là một nữ nhi "chong chắng", để ngươi nằm bên cạnh để ngươi hóa chaos rồi thịt ta sao?"
"Ờ thì chong chắng."- Hắn cũng không dám cãi lại vì biết hậu quả sẽ như thế nào.
Hai người trọ ở đó vài ngày thì một nam nhân tự xưng là người của Cửu Nam Hoa đến chuyển lời cho Thiên thay lão, nói rằng lão đã sắp xếp xong chuyện đưa hắn vào học ở Học viện Bình Minh, hôm sau chỉ cần đến đó báo danh là có thể vào học ngay. Như My cũng đã đậu vào học viện nên sáng hôm sau hai người đi cùng nhau.
Trở lại hiện tại.
Sau khi cất hành lí, Thiên cùng My đến khu lễ tân lúc trước để báo danh xếp lớp. Vì báo danh cùng lúc nên cả hai được xếp vào cùng một lớp.
Phòng học ở đây rất rộng, đủ để cho cả trăm người ngồi, bàn ghế được sắp xếp theo kiểu thấp ở trước và cao dần về phía sau để các học viên có thể dễ dàng theo dõi bài giảng của giảng viên, phía đối diện dãy bàn học là một chiếc bản đen cỡ lớn để các giảng viên trình bày nội dung đang học. Xung quanh là các học viên đang rôm rả trò chuyện với nhau. Nhìn sơ qua có nét giống với các phòng học đại học ở thế giới của Thiên.
Hắn chọn chỗ ngồi ở góc tay trái dãy bàn xế cuối, nơi hắn từng ngồi lúc vẫn còn sống tại thế giới trước. Bao nhiêu kỉ niệm cũ ùa về làm hắn xúc động, nhớ những lúc đùa giỡn cùng đám bạn ( đúng ra là anh chị do Thiên học nhảy lớp, nhưng viết vậy nó không có hay), nhớ những lúc lén lút ăn quà vặt trong giờ học, nhớ những lúc bày bài cho lũ bạn xung quanh khi chúng hứa sẽ bao ăn vặt,...
Clap! Clap!
Lúc hắn đang thơ thẩn trời mây thì một nam nhân bước vào, trông có vẻ như là một giảng viên, người này vỗ tay ra hiệu. Ngay lập tức, đám học viên đang ồn ào ngay lập tức im lặng, tự giác bước về chỗ ngồi của mình. Thiên há hốc ngạc nhiên, hắn không ngờ rằng lại có một môi trường học tập gương mẫu đến như vậy. Nhưng như thế vẫn chưa làm hắn ngạc nhiên đến tột độ như vậy, lý do hắn ngạc nhiên là vì mọi nữ sinh ở đây rất xinh đẹp mặc dù trông như chẳng có ai trang điểm cả, ngay cả nhan sắc tệ nhất cũng phải cỡ Ngọc Trinh đó nha, chắc là do người dân thế giới này không tiếp xúc với mỹ phẩm và sống hòa hợp với thiên nhiên nên ai cũng đẹp vậy a.
"Thôi làm cái bộ mặt quái dị kia đi! Thật là mất mặt!"- Như My bĩu môi.
Nàng ngồi ngay đằng sau hắn cho tiện việc theo dõi cũng như bắt nạ... à nhầm, giúp đỡ hắn trong việc tu luyện linh lực.
Tiết học đầu tiên diễn ra khá suôn sẻ, tiêu biểu là màn chào hỏi bựa người của học viên các miền. Vì bị phân biệt đối sử do bản thân mang tư chất Bạch sắc, Thiên chỉ làm quen được với ba người. Hai người nam tên là Thanh Thản và Quy Tiên, hai tên này tự đến làm quen với hắn nên hắn chào hỏi rất nhiệt tình. Còn một cô bé tên là Ái Thi, Thiên làm quen được là do hắn nổi máu ấu dâm sân si tới làm quen khi nàng tỏ ra lúng túng trước đám đông, cô bé này đúng gu của hắn a.
Kết thúc buổi học, cả nhóm rủ nhau xuống phố xem hội. Hằng năm vào dịp khai giảng khóa học mới, thành phố Quang Minh thường tổ chức một lễ hội, gọi là hội Khai Khóa nhằm khích lệ các học viên cũng như giảng viên học hành tích cực trong năm tới.
"Khai Quá? Khai Quá lễ hội gì mà tên kì cục vậy?"- Thiên thắc mắc.
"Là Khai Khóa! Mày nghe bằng gì vậy Thiên?"- Thản nhíu mày.
"Oh! Ra rứa!"
Lối vào lễ hội là một chiếc cổng đình khổng lồ được làm từ gỗ cây cổ thụ, thân trụ khắc hình những con phụng trông rất tinh xảo. Con đường ngập tràn màu sắc của những chiếc lồng đèn kì lạ được làm từ những chiếc lông vũ gắn liền với một quả cầu vải, bên trong có một thứ khiến chiếc lồng đèn phát sáng, nó không phải là một ngọn nến, cũng không phải là đèn điện, mà nó là một viên ngọc phát sáng. Lấy làm lạ, Thiên mua một chiếc về nghiên cứu. Thấy Thiên có vẻ chú tâm vào viên ngọc, Tiên hỏi:
"Mày lấy viên sỏi bảy màu làm gì vậy Thiên?"
"Hử? Thứ này mà là sỏi á?"
"Ờ, nó có đầy ở bờ sông Cầu Vồng ấy, tha hồ cho mày lấy."
Bờ sông cầu vồng cũng là nơi tổ chức lễ hội Khai Khóa, nhờ ánh sáng tỏa ra từ những viên sỏi bảy màu mà nơi này trông như ban ngày. Trải dài dọc bờ sông là các gian hàng buôn bán các mặt hàng đa dạng như đồ ăn, đồ lưu niệm,...và các tiệm trò chơi giải trí. Nhưng những điều đó không khiến Thiên thích thú cho lắm, điều mà hắn quan tâm bây giờ cách thức hoạt động của viên sỏi bảy màu và trên hết là........Gái! Những cô gái ở đây cực kì xinh đẹp, trên hết là tất cả bọn họ đều mặc những bộ áo tứ thân đa dạng màu sắc, nó làm sức quyến rũ của họ được nâng lên một tầm cao mới.
Trong đầu hắn bây giờ đang hồi tưởng lại hàng đống kế dụ gái mà hắn đã học ở thế giới cũ. Hắn cúi xuống, nhặt một viên sỏi lên rồi sau đó giả vờ quan sát nó một cách chăm chú. Tất nhiên, đã là thính thì cá nó sẽ đớp trừ khi thính của bạn hết hạn sử dụng. Một bé gái cực kì dễ thương mang kính gọng tròn tiến tới bắt chuyện với hắn, tò mò hỏi:
"Ngươi đang làm gì đấy?"
"Ta đang phân tích hòn sỏi này?"
"Phân tích hòn sỏi á? Thế ngươi phân tích được gì rồi?"
"Hmm... ta nghĩ hòn sỏi này phát sáng vì các nguyên tử của nó chuyển động một cách không ngừng nghỉ và những nguyên tử đó chuyển động ma sát với nhau làm cho chúng nóng lên và phát sáng, nhưng nếu như vậy thì nó sẽ không có hình dạng cố định nào cả nên nó được bao phủ bởi một lớp vật chất dày và cứng để bảo vệ phần nhân của nó, đồng thời giúp hòn sỏi có được hình dạng cố định. Còn việc mỗi viên sỏi có phát ra một màu sắc khác nhau là do lớp vật chất trong suốt bên ngoài mang màu sắc khác nhau nên ánh sáng từ tâm hòn sỏi chiếu qua lớp vật chất này cũng sẽ phát ra ánh sáng cùng màu. Ta chỉ biết được như vậy thôi!"- Vừa nói, Thiên vừa đưa hòn đá lên cao ngắm nghía.
"Sa...sao ngươi biết được những điều đó?"- Nàng ngạc nhiên.
"Đơn giản thôi! Khi cầm lên, ngươi sẽ thấy hòn sỏi âm ấm, điều đó có nghĩa là nó đã phát ra một lượng nhiệt, có hai trường hợp cơ bản lượng nhiệt được sinh ra, một là do hấp thụ nhiệt của mặt trời và hai là do nguyên tử của nó chuyển động ma sát với nhau sinh ra nhiệt. Nhưng hôm nay ta thấy trời không nóng lắm và bây giờ cũng đang là ban đêm nên có thể loại đi trường hợp thứ nhất, như vậy chỉ còn trường hợp thứ hai. Và hòn sỏi này còn phát ra ánh sáng, điều đó càng củng có cho giả thiết trên là đúng vì khi nguyên tử của một loại vật chất chuyển động nhanh và ma sát với nhau, nó sinh ra một lượng nhiệt và đôi khi loại vật chất đó có thể phát sáng, nhưng nếu nguyên tử của chúng chuyển động như vậy thì nó sẽ không có được hình dạng nhất định nên ta nghĩ nó được bao bọc bởi lớp vỏ trong suốt bên ngoài."
"Ngư...ngươi là ai?"- Nàng sửng sốt nhìn hắn.
"Ta ư? Ta là người sẽ trở thành Ma Vương của thế giới này, Vương Nhật Thiên!"- Hắn đứng phắt dậy, đưa hai tay lên trời như thể cả thế giới này là của hắn.
Đó là điều mà một số thanh niên bất hủ ở đây và cả thằng tác tác giả đang nghĩ đến. Nhưng đời không như là mơ sau khi hắn nghe Như My đặt hai phòng riêng.
"Xin lỗi quý khách, hiện giờ chúng tôi chỉ còn một phòng duy nhất, mong quý khách chịu khó!"
"Đù! Ông trời có mắt!"- Thiên mừng thầm.
Nhưng Như My nào có dễ dàng bỏ cuộc như vậy, nàng kéo hắn đi qua những ngôi nhà trọ khác đặt phòng.
Có vẻ như ông trời có mắt thật, tất cả các nhà trọ quanh đó đều đã hết phòng. Rốt cục, đôi nam nữ cũng phải quay về quán trọ cũ ở tạm.
Công nhận nhà trọ ở đây đúng chuẩn chất lượng cao cứ như khách sạn vậy, phòng thì rộng, đồ gia dụng cũng đủ cả, vậy mà giá cả lại rất rẻ chứ không như ở thế giới của hắn, chỗ nào cũng có giá đắt đỏ mà chất lượng lại kém.
"Aaaa...mình sẽ ngủ ở đây sao? thích quá!"- Thiên phi lên chiếc giường nhún nhảy như một đứa trẻ con.
"Hở? Ai bảo ngươi sẽ ngủ ở đây? Chỗ của ngươi ở kia kìa!"- Nói rồi, My chỉ tay sang phía bên phải của mình.
Thiên theo phản xạ nhìn theo hướng tay My.
"Ch...chỗ đó là ban công mà."- Thiên nhíu mày.
"Thì sao? Ta đường đường là một nữ nhi "chong chắng", để ngươi nằm bên cạnh để ngươi hóa chaos rồi thịt ta sao?"
"Ờ thì chong chắng."- Hắn cũng không dám cãi lại vì biết hậu quả sẽ như thế nào.
Hai người trọ ở đó vài ngày thì một nam nhân tự xưng là người của Cửu Nam Hoa đến chuyển lời cho Thiên thay lão, nói rằng lão đã sắp xếp xong chuyện đưa hắn vào học ở Học viện Bình Minh, hôm sau chỉ cần đến đó báo danh là có thể vào học ngay. Như My cũng đã đậu vào học viện nên sáng hôm sau hai người đi cùng nhau.
Trở lại hiện tại.
Sau khi cất hành lí, Thiên cùng My đến khu lễ tân lúc trước để báo danh xếp lớp. Vì báo danh cùng lúc nên cả hai được xếp vào cùng một lớp.
Phòng học ở đây rất rộng, đủ để cho cả trăm người ngồi, bàn ghế được sắp xếp theo kiểu thấp ở trước và cao dần về phía sau để các học viên có thể dễ dàng theo dõi bài giảng của giảng viên, phía đối diện dãy bàn học là một chiếc bản đen cỡ lớn để các giảng viên trình bày nội dung đang học. Xung quanh là các học viên đang rôm rả trò chuyện với nhau. Nhìn sơ qua có nét giống với các phòng học đại học ở thế giới của Thiên.
Hắn chọn chỗ ngồi ở góc tay trái dãy bàn xế cuối, nơi hắn từng ngồi lúc vẫn còn sống tại thế giới trước. Bao nhiêu kỉ niệm cũ ùa về làm hắn xúc động, nhớ những lúc đùa giỡn cùng đám bạn ( đúng ra là anh chị do Thiên học nhảy lớp, nhưng viết vậy nó không có hay), nhớ những lúc lén lút ăn quà vặt trong giờ học, nhớ những lúc bày bài cho lũ bạn xung quanh khi chúng hứa sẽ bao ăn vặt,...
Clap! Clap!
Lúc hắn đang thơ thẩn trời mây thì một nam nhân bước vào, trông có vẻ như là một giảng viên, người này vỗ tay ra hiệu. Ngay lập tức, đám học viên đang ồn ào ngay lập tức im lặng, tự giác bước về chỗ ngồi của mình. Thiên há hốc ngạc nhiên, hắn không ngờ rằng lại có một môi trường học tập gương mẫu đến như vậy. Nhưng như thế vẫn chưa làm hắn ngạc nhiên đến tột độ như vậy, lý do hắn ngạc nhiên là vì mọi nữ sinh ở đây rất xinh đẹp mặc dù trông như chẳng có ai trang điểm cả, ngay cả nhan sắc tệ nhất cũng phải cỡ Ngọc Trinh đó nha, chắc là do người dân thế giới này không tiếp xúc với mỹ phẩm và sống hòa hợp với thiên nhiên nên ai cũng đẹp vậy a.
"Thôi làm cái bộ mặt quái dị kia đi! Thật là mất mặt!"- Như My bĩu môi.
Nàng ngồi ngay đằng sau hắn cho tiện việc theo dõi cũng như bắt nạ... à nhầm, giúp đỡ hắn trong việc tu luyện linh lực.
Tiết học đầu tiên diễn ra khá suôn sẻ, tiêu biểu là màn chào hỏi bựa người của học viên các miền. Vì bị phân biệt đối sử do bản thân mang tư chất Bạch sắc, Thiên chỉ làm quen được với ba người. Hai người nam tên là Thanh Thản và Quy Tiên, hai tên này tự đến làm quen với hắn nên hắn chào hỏi rất nhiệt tình. Còn một cô bé tên là Ái Thi, Thiên làm quen được là do hắn nổi máu ấu dâm sân si tới làm quen khi nàng tỏ ra lúng túng trước đám đông, cô bé này đúng gu của hắn a.
Kết thúc buổi học, cả nhóm rủ nhau xuống phố xem hội. Hằng năm vào dịp khai giảng khóa học mới, thành phố Quang Minh thường tổ chức một lễ hội, gọi là hội Khai Khóa nhằm khích lệ các học viên cũng như giảng viên học hành tích cực trong năm tới.
"Khai Quá? Khai Quá lễ hội gì mà tên kì cục vậy?"- Thiên thắc mắc.
"Là Khai Khóa! Mày nghe bằng gì vậy Thiên?"- Thản nhíu mày.
"Oh! Ra rứa!"
Lối vào lễ hội là một chiếc cổng đình khổng lồ được làm từ gỗ cây cổ thụ, thân trụ khắc hình những con phụng trông rất tinh xảo. Con đường ngập tràn màu sắc của những chiếc lồng đèn kì lạ được làm từ những chiếc lông vũ gắn liền với một quả cầu vải, bên trong có một thứ khiến chiếc lồng đèn phát sáng, nó không phải là một ngọn nến, cũng không phải là đèn điện, mà nó là một viên ngọc phát sáng. Lấy làm lạ, Thiên mua một chiếc về nghiên cứu. Thấy Thiên có vẻ chú tâm vào viên ngọc, Tiên hỏi:
"Mày lấy viên sỏi bảy màu làm gì vậy Thiên?"
"Hử? Thứ này mà là sỏi á?"
"Ờ, nó có đầy ở bờ sông Cầu Vồng ấy, tha hồ cho mày lấy."
Bờ sông cầu vồng cũng là nơi tổ chức lễ hội Khai Khóa, nhờ ánh sáng tỏa ra từ những viên sỏi bảy màu mà nơi này trông như ban ngày. Trải dài dọc bờ sông là các gian hàng buôn bán các mặt hàng đa dạng như đồ ăn, đồ lưu niệm,...và các tiệm trò chơi giải trí. Nhưng những điều đó không khiến Thiên thích thú cho lắm, điều mà hắn quan tâm bây giờ cách thức hoạt động của viên sỏi bảy màu và trên hết là........Gái! Những cô gái ở đây cực kì xinh đẹp, trên hết là tất cả bọn họ đều mặc những bộ áo tứ thân đa dạng màu sắc, nó làm sức quyến rũ của họ được nâng lên một tầm cao mới.
Trong đầu hắn bây giờ đang hồi tưởng lại hàng đống kế dụ gái mà hắn đã học ở thế giới cũ. Hắn cúi xuống, nhặt một viên sỏi lên rồi sau đó giả vờ quan sát nó một cách chăm chú. Tất nhiên, đã là thính thì cá nó sẽ đớp trừ khi thính của bạn hết hạn sử dụng. Một bé gái cực kì dễ thương mang kính gọng tròn tiến tới bắt chuyện với hắn, tò mò hỏi:
"Ngươi đang làm gì đấy?"
"Ta đang phân tích hòn sỏi này?"
"Phân tích hòn sỏi á? Thế ngươi phân tích được gì rồi?"
"Hmm... ta nghĩ hòn sỏi này phát sáng vì các nguyên tử của nó chuyển động một cách không ngừng nghỉ và những nguyên tử đó chuyển động ma sát với nhau làm cho chúng nóng lên và phát sáng, nhưng nếu như vậy thì nó sẽ không có hình dạng cố định nào cả nên nó được bao phủ bởi một lớp vật chất dày và cứng để bảo vệ phần nhân của nó, đồng thời giúp hòn sỏi có được hình dạng cố định. Còn việc mỗi viên sỏi có phát ra một màu sắc khác nhau là do lớp vật chất trong suốt bên ngoài mang màu sắc khác nhau nên ánh sáng từ tâm hòn sỏi chiếu qua lớp vật chất này cũng sẽ phát ra ánh sáng cùng màu. Ta chỉ biết được như vậy thôi!"- Vừa nói, Thiên vừa đưa hòn đá lên cao ngắm nghía.
"Sa...sao ngươi biết được những điều đó?"- Nàng ngạc nhiên.
"Đơn giản thôi! Khi cầm lên, ngươi sẽ thấy hòn sỏi âm ấm, điều đó có nghĩa là nó đã phát ra một lượng nhiệt, có hai trường hợp cơ bản lượng nhiệt được sinh ra, một là do hấp thụ nhiệt của mặt trời và hai là do nguyên tử của nó chuyển động ma sát với nhau sinh ra nhiệt. Nhưng hôm nay ta thấy trời không nóng lắm và bây giờ cũng đang là ban đêm nên có thể loại đi trường hợp thứ nhất, như vậy chỉ còn trường hợp thứ hai. Và hòn sỏi này còn phát ra ánh sáng, điều đó càng củng có cho giả thiết trên là đúng vì khi nguyên tử của một loại vật chất chuyển động nhanh và ma sát với nhau, nó sinh ra một lượng nhiệt và đôi khi loại vật chất đó có thể phát sáng, nhưng nếu nguyên tử của chúng chuyển động như vậy thì nó sẽ không có được hình dạng nhất định nên ta nghĩ nó được bao bọc bởi lớp vỏ trong suốt bên ngoài."
"Ngư...ngươi là ai?"- Nàng sửng sốt nhìn hắn.
"Ta ư? Ta là người sẽ trở thành Ma Vương của thế giới này, Vương Nhật Thiên!"- Hắn đứng phắt dậy, đưa hai tay lên trời như thể cả thế giới này là của hắn.