"Cũng được, làm phiền Thái Phó, hôm nay ta với Triệt liền dùng bữa ở đây rồi." Mộ Dung Huyên cũng không từ chối, ánh mắt lóe sáng ý cười dịu dàng trước sau như một thoáng liếc qua Hiên Viên Triệt, quyết định thay hắn, sau đó nhìn Tần Mục Ca tuy được nha hoàn đỡ, nhưng vết thương ở chân vẫn chạm đất, liền muốn sai khiến ma ma cõng Tần Mục Ca vào phòng khách.
"Để ta tới." Hiên Viên Triệt nói một câu ngắn gọn, đi đến trước mặt Tần Mục Ca trực tiếp khom người ôm lấy nàng sải bước vào phòng khách.
Mộ Dung Huyên theo ở phía sau dặn dò một câu "Cẩn thận".
Tần phu nhân nhìn Hiên Viên Triệt thế nhưng lại bế Tần Mục Ca lên, vừa khiếp sợ vừa tức giận, nhất thời không nói lên lời.
Quan hệ của hai người không phải là như nước với lửa sao, tại sao lại xuất hiện hình ảnh như vậy? ! Chính mình cũng nghe ngóng hiểu rõ Hiên Viên Triệt này, công trạng lớn lao, lãnh ngạo nội liễm* lại làm theo ý mình, thế nào mà hôm nay lại thay đổi, trước mặt nhiều người như vậy mà lại ôm Tần Mục Ca mà hắn thống hận nhất vào phòng khách? !
*Lãnh ngạo nội liễm: kiêu ngạo lạnh nhạt và kín đáo
Là nơi nào xảy ra vấn đề chứ? !
Mà Tần Vũ Phỉ đứng ở sau lưng mọi người, trên mặt là vẻ dịu dàng nhàn nhạt, đáy mắt thâm sâu lại vô cùng thâm thúy, nàng (TVP) bất động thanh sắc, đi theo sau Hiên Viên Triệt, chờ đối phương đặt Tần Mục Ca ở trên ghế trước mặt, thậm chí nàng (TVP) còn vội vàng giúp nâng đỡ Tần Mục Ca, để nàng (TMC) chầm chậm ngồi xuống.
Hiên Viên Triệt cũng đỡ Tần Mục Ca ngồi xuống, đồng thời nhắc nhở nói, "Nhất định không được dùng sức ở mắt cá chân..."
Tần thị lang đi vào cảm giác tràng diện có chút thay đổi, hiện tại Tần Mục Ca dường như trở thành trung tâm, cái này có chút không hợp với ước nguyện ban đầu của mình, vội vàng khách khí tùy ý nói: "Điện hạ, đại tướng quân, mời ngồi..."
Lúc đầu Hiên Viên Triệt không cảm thấy xấu hổ chút nào, sau lại cảm thấy mọi người khác thường, thản nhiên giải thích nói: "Tần tư thư bởi vị tại hạ mới bị thương, nên tại hạ ôm nàng đi vào cũng là điều nên làm..."
"Thì ra là thế, đại tướng quân thật sự quá khách khí, đó là việc nàng phải làm..." Tần thị lang bỗng nhiên hiểu ra, vội vàng khách khí nói.
Sắc mặt của Tần phu nhân cũng khôi phục lại bình thường, cười gượng nói: "Đều nói đại tướng quân khoan hồng độ lượng, thật sự là danh bất hư truyền*..."
Khoan hồng độ lượng, danh bất hư truyền: khoan dung rộng lượng, danh tiếng truyền đi đúng như thực tế.
Mộ Dung Huyên nhìn kỹ Hiên Viên Triệt vmấy lần, nhưng không nhìn ra manh mối gì. Nhưng động tác vừa rồi của hắn đối với Tần Mục Ca với thái độ trước sau như một hoàn toàn không phù hợp, hơn nữa với tính tình bình tĩnh ung dung, lạnh lùng ít nói của hắn cũng không phù hợp, là do sinh ra lòng áy này sao?
Tần Mục Ca lại càng không thích ứng hành động vừa rồi của Hiên Viên Triệt, cho nên mặt nàng không khỏi đỏ hồng lên, sau đó cố gắng bình tĩnh nói: "Đại tướng quân không cần lo lắng, giống như phụ thân ta nói, đó là phải làm..."
"Bây giờ ngươi dưỡng thương cho tốt, chờ thêm mấy ngày nữa liền dời đến cung đi, như vậy vừa tránh khỏi mỗi ngày bôn ba vất vả qua lại, cũng sẽ an toàn một chút." Tam điện hạ không bỏ lỡ cơ hội, nói ra lời mời với Tần Mục Ca.
Tần Mục Ca gật gật đầu, nói: "Được."
"Hiện tại chúng ta đi dùng bữa đi, Tam điện hạ, đại tướng quân." Tần thị lang nhìn thời gian không sai biệt lắm, liền gọi hai người đi phòng ăn dùng bữa.
Tần Mục Ca là nữ quyến, cho nên nàng với mấy người dùng bữa ở chỗ khác.
Lại nói Tần thị lang ân cần mời rượu, chăm sóc chu đáo, uống rượu như chưa từng được uống, hắn liếc nhìn Hiên Viên Triệt vẫn trầm mặc, giơ ly rượu lên nói: "Đại tướng quân, ly rượu này lão phu kính ngươi, thứ nhất thay khuyển nữ nhận lỗi với ngươi, còn cảm tạ khoan hồng độ lượng của ngươi, không tính toán chi li với nàng..."
Hiên Viên Triệt cũng nâng chén khẽ chạm với đối phương một cái, lạnh nhạt nói: "Thị Lang đại nhân quá lo lắng, chuyện đã qua không cần nhắc lại."
"Nhưng lão phu suy nghĩ vẫn muốn bồi thường một chút, không biết đại tướng quân có cho ta cơ hội này hay không?" Sau khi Tần thị lang uống một hơi cạn sạch, vẻ mặt kỳ vọng nhìn Hiên Viên Triệt, chờ đối phương bày tỏ.
Hiên Viên Triệt cũng uống cạn rượu trong cốc, sau đó ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, hỏi: "Thị Lang đại nhân muốn như thế nào?--Muốn ta tái hợp lại với lệnh thiên kim sao?..."
"Cũng được, làm phiền Thái Phó, hôm nay ta với Triệt liền dùng bữa ở đây rồi." Mộ Dung Huyên cũng không từ chối, ánh mắt lóe sáng ý cười dịu dàng trước sau như một thoáng liếc qua Hiên Viên Triệt, quyết định thay hắn, sau đó nhìn Tần Mục Ca tuy được nha hoàn đỡ, nhưng vết thương ở chân vẫn chạm đất, liền muốn sai khiến ma ma cõng Tần Mục Ca vào phòng khách.
"Để ta tới." Hiên Viên Triệt nói một câu ngắn gọn, đi đến trước mặt Tần Mục Ca trực tiếp khom người ôm lấy nàng sải bước vào phòng khách.
Mộ Dung Huyên theo ở phía sau dặn dò một câu "Cẩn thận".
Tần phu nhân nhìn Hiên Viên Triệt thế nhưng lại bế Tần Mục Ca lên, vừa khiếp sợ vừa tức giận, nhất thời không nói lên lời.
Quan hệ của hai người không phải là như nước với lửa sao, tại sao lại xuất hiện hình ảnh như vậy? ! Chính mình cũng nghe ngóng hiểu rõ Hiên Viên Triệt này, công trạng lớn lao, lãnh ngạo nội liễm lại làm theo ý mình, thế nào mà hôm nay lại thay đổi, trước mặt nhiều người như vậy mà lại ôm Tần Mục Ca mà hắn thống hận nhất vào phòng khách? !
Lãnh ngạo nội liễm: kiêu ngạo lạnh nhạt và kín đáo
Là nơi nào xảy ra vấn đề chứ? !
Mà Tần Vũ Phỉ đứng ở sau lưng mọi người, trên mặt là vẻ dịu dàng nhàn nhạt, đáy mắt thâm sâu lại vô cùng thâm thúy, nàng (TVP) bất động thanh sắc, đi theo sau Hiên Viên Triệt, chờ đối phương đặt Tần Mục Ca ở trên ghế trước mặt, thậm chí nàng (TVP) còn vội vàng giúp nâng đỡ Tần Mục Ca, để nàng (TMC) chầm chậm ngồi xuống.
Hiên Viên Triệt cũng đỡ Tần Mục Ca ngồi xuống, đồng thời nhắc nhở nói, "Nhất định không được dùng sức ở mắt cá chân..."
Tần thị lang đi vào cảm giác tràng diện có chút thay đổi, hiện tại Tần Mục Ca dường như trở thành trung tâm, cái này có chút không hợp với ước nguyện ban đầu của mình, vội vàng khách khí tùy ý nói: "Điện hạ, đại tướng quân, mời ngồi..."
Lúc đầu Hiên Viên Triệt không cảm thấy xấu hổ chút nào, sau lại cảm thấy mọi người khác thường, thản nhiên giải thích nói: "Tần tư thư bởi vị tại hạ mới bị thương, nên tại hạ ôm nàng đi vào cũng là điều nên làm..."
"Thì ra là thế, đại tướng quân thật sự quá khách khí, đó là việc nàng phải làm..." Tần thị lang bỗng nhiên hiểu ra, vội vàng khách khí nói.
Sắc mặt của Tần phu nhân cũng khôi phục lại bình thường, cười gượng nói: "Đều nói đại tướng quân khoan hồng độ lượng, thật sự là danh bất hư truyền..."
Khoan hồng độ lượng, danh bất hư truyền: khoan dung rộng lượng, danh tiếng truyền đi đúng như thực tế.
Mộ Dung Huyên nhìn kỹ Hiên Viên Triệt vmấy lần, nhưng không nhìn ra manh mối gì. Nhưng động tác vừa rồi của hắn đối với Tần Mục Ca với thái độ trước sau như một hoàn toàn không phù hợp, hơn nữa với tính tình bình tĩnh ung dung, lạnh lùng ít nói của hắn cũng không phù hợp, là do sinh ra lòng áy này sao?
Tần Mục Ca lại càng không thích ứng hành động vừa rồi của Hiên Viên Triệt, cho nên mặt nàng không khỏi đỏ hồng lên, sau đó cố gắng bình tĩnh nói: "Đại tướng quân không cần lo lắng, giống như phụ thân ta nói, đó là phải làm..."
"Bây giờ ngươi dưỡng thương cho tốt, chờ thêm mấy ngày nữa liền dời đến cung đi, như vậy vừa tránh khỏi mỗi ngày bôn ba vất vả qua lại, cũng sẽ an toàn một chút." Tam điện hạ không bỏ lỡ cơ hội, nói ra lời mời với Tần Mục Ca.
Tần Mục Ca gật gật đầu, nói: "Được."
"Hiện tại chúng ta đi dùng bữa đi, Tam điện hạ, đại tướng quân." Tần thị lang nhìn thời gian không sai biệt lắm, liền gọi hai người đi phòng ăn dùng bữa.
Tần Mục Ca là nữ quyến, cho nên nàng với mấy người dùng bữa ở chỗ khác.
Lại nói Tần thị lang ân cần mời rượu, chăm sóc chu đáo, uống rượu như chưa từng được uống, hắn liếc nhìn Hiên Viên Triệt vẫn trầm mặc, giơ ly rượu lên nói: "Đại tướng quân, ly rượu này lão phu kính ngươi, thứ nhất thay khuyển nữ nhận lỗi với ngươi, còn cảm tạ khoan hồng độ lượng của ngươi, không tính toán chi li với nàng..."
Hiên Viên Triệt cũng nâng chén khẽ chạm với đối phương một cái, lạnh nhạt nói: "Thị Lang đại nhân quá lo lắng, chuyện đã qua không cần nhắc lại."
"Nhưng lão phu suy nghĩ vẫn muốn bồi thường một chút, không biết đại tướng quân có cho ta cơ hội này hay không?" Sau khi Tần thị lang uống một hơi cạn sạch, vẻ mặt kỳ vọng nhìn Hiên Viên Triệt, chờ đối phương bày tỏ.
Hiên Viên Triệt cũng uống cạn rượu trong cốc, sau đó ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, hỏi: "Thị Lang đại nhân muốn như thế nào?--Muốn ta tái hợp lại với lệnh thiên kim sao?..."