"Không không không, ta tuyệt đối không có ý tứ này, Mục Ca là gieo gió gặt bão, ta quyết sẽ không lại vì nàng nói một câu, hơn nữa trước khi ta đi ta đã quyết định, tìm một người gia cảnh bình thường định thân cho nàng," Tần Thị Lang chỉ sợ Hiên Viên Triệt sẽ hiểu lầm vì vậy mà tức giận, cho nên lập tức phủ định, "Ta là nói, đại nữ nhi Vũ Phỉ của ta nhã nhặn lịch sự thục nhã (hiền lành mẫu mực), dung mạo đoan trang, ta hy vọng nàng có thể đến bên cạnh đại tướng quân làm tiểu thiếp, hầu hạ tướng quân thật tốt, cũng coi là ta đền tội rồi..."
Cao Xương cũng có phong tục này, nếu thê tử bị hưu khí vì sai phạm, nhà trai có thể tiếp tục thú tỷ tỷ muội muội nhà gái, hơn nữa không cần sính lễ và đồ cưới dù ít hay nhiều.
Tam điện hạ bên cạnh, mày nhíu lại, cảm giác sâu sắc ngoài ý muốn, hắn cũng không có nghĩ tới Thái Phó của mình lại mượn cơ hội này cầu hôn với Hiên Viên Triệt, cũng thật không ngờ đối phương đã quyết định tim một người gia cảnh bình thường gả Tần Mục Ca đi, nữ tử lanh lợi mỹ lệ như thế, nếu tìm một người gia cảnh bình thường, không thể nghi ngờ là đem minh châu vùi trong bụi than!
Hiên Viên Triệt hơi dừng lại một chút, lập tức đặt ly rượu ở mặt bàn, chắp tay nói với Tần thị lang: "Ý tốt của Thị Lang đại nhân tại hạ tâm lĩnh*, chỉ là hiện tại tại hạ thật sự không có lòng dạ dự định lại nạp thêm người, thật xin lỗi."
*Tâm lĩnh: lời khước từ nhã nhặn để miễn nhận một tặng phẩm hoặc một buổi chiêu đãi, đồng thời tỏ ý cảm ơn
Hắn trực tiếp cự tuyệt đối phương.
Trên mặt Tần thị lang ngượng ngùng, cười cười: "Ta biết đại tướng quân tuấn tú lịch sự tao nhã, nữ tử ái mộ tướng quân có khôi người, tại hạ thật sự đã trèo cao rồi..."
"Không, Thị Lang đại nhân hiểu lầm, ý tại hạ là, mặc kệ là ai nhắc tới chuyện này, tại hạ đều trả lời như vậy -- trước mắt ý định tại hạ chỉ toàn lực trợ giúp điện hạ, việc khác, sau này hãy nói..."
Dung nhan thanh nhã tuấn tú của Hiên Viên Triệt lộ ra vẻ mặt ôn hòa hiếm thấy, cấp cho Tần thị lang một cái bậc thềm.
Tam điện hạ nhìn đối phương nói chuyện không sai biệt lắm, liền nhìn như tùy ý hói han: "Thái Phó muốn chuẩn bị tìm phu gia cho Tần tư thư - có chọn được người thích hợp chưa?
Tần thị lang cố gắng thu hồi mất mát, chuyển sang Mộ Dung Huyên cười nhạt một tiếng trả lời: "Trước mắt cũng nhận được thiếp mời của mấy nhà muốn kết thân, nhưng đa số muốn Mục Ca làm tiểu thiếp. Mặc dù nàng đã thành hôn qua một lần, thanh danh cũng không được khá lắm, nhưng ta vẫn hi vọng bằng vào những đồ cưới này nàng có thể làm chính thê, nhà người thường là tốt rồi, như vậy ta cũng coi như không làm phụ lòng nương đã mất sớm của nàng...
Tam điện hạ trầm mặc trong chốc lát, không nói gì.
Hiên Viên Triệt thấy thế, liền tìm đề tài khác tán gẫu, không khí lại sôi động trở lại.
-
Dùng qua bữa cơm trưa, hai bên lại hàn huyên một lát,Mộ Dung Huyên và Hiên Viên Triệt mới cáo từ rời đi.
Mộ Dung Huyên và Tần thị lang hàn huyên vài câu, quay đầu lại nhìn thấy Tần Mục Ca muốn đứng dậy, vội vàng dặn dò: "Không được chuyển động nhiều, mấy ngày này dưỡng thương cho tốt, chờ ta trở lại thăm ngươi..."
Tần Mục Ca có chút thụ sủng nhược kinh*, đứng dậy phúc thân nói: "Điện hạ một ngày kiếm ngàn vạn lượng, Mục Ca không dám chậm trễ thời gian quý giá của điện hạ, cho ta nghỉ ngơi hai ba ngày rồi đi làm lại..."
*Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà sợ hãi.
"Nghỉ ngơi bảy ngày, lúc đó ta sẽ sai người tới đón ngươi." Mộ Dung Huyên mỉm cười nhìn chằm chằm Tần Mục Ca một cái, xoay người chắp tay cáo từ với Tần thị lang.
Trước khi đi, Hiên Viên Triệt ghé sát Tần Mục Ca nói: "Cái bố cáo kia ta đã dán ra ngoài, hi vọng có trợ giúp với việc khôi phục thanh danh của ngươi -- nhớ kỹ, không cần lại đâm chọt cái gì, nếu không cẩn thận không gả ra được."
Những lời sau cùng này hắn hạ thấp giọng đặc biệt nói cho Tần Mục Ca nghe, cho nên người khác cũng không có chú ý.
Tần Mục Ca trợn mắt nhìn Hiên Viên Triệt một cái, nhỏ giọng cảnh cáo nói: "Không cần nguyền rủa bản tiểu thư, ta nhất định sẽ gả cho một người tốt, hạnh phúc đến già!"
"Không không không, ta tuyệt đối không có ý tứ này, Mục Ca là gieo gió gặt bão, ta quyết sẽ không lại vì nàng nói một câu, hơn nữa trước khi ta đi ta đã quyết định, tìm một người gia cảnh bình thường định thân cho nàng," Tần Thị Lang chỉ sợ Hiên Viên Triệt sẽ hiểu lầm vì vậy mà tức giận, cho nên lập tức phủ định, "Ta là nói, đại nữ nhi Vũ Phỉ của ta nhã nhặn lịch sự thục nhã (hiền lành mẫu mực), dung mạo đoan trang, ta hy vọng nàng có thể đến bên cạnh đại tướng quân làm tiểu thiếp, hầu hạ tướng quân thật tốt, cũng coi là ta đền tội rồi..."
Cao Xương cũng có phong tục này, nếu thê tử bị hưu khí vì sai phạm, nhà trai có thể tiếp tục thú tỷ tỷ muội muội nhà gái, hơn nữa không cần sính lễ và đồ cưới dù ít hay nhiều.
Tam điện hạ bên cạnh, mày nhíu lại, cảm giác sâu sắc ngoài ý muốn, hắn cũng không có nghĩ tới Thái Phó của mình lại mượn cơ hội này cầu hôn với Hiên Viên Triệt, cũng thật không ngờ đối phương đã quyết định tim một người gia cảnh bình thường gả Tần Mục Ca đi, nữ tử lanh lợi mỹ lệ như thế, nếu tìm một người gia cảnh bình thường, không thể nghi ngờ là đem minh châu vùi trong bụi than!
Hiên Viên Triệt hơi dừng lại một chút, lập tức đặt ly rượu ở mặt bàn, chắp tay nói với Tần thị lang: "Ý tốt của Thị Lang đại nhân tại hạ tâm lĩnh, chỉ là hiện tại tại hạ thật sự không có lòng dạ dự định lại nạp thêm người, thật xin lỗi."
Tâm lĩnh: lời khước từ nhã nhặn để miễn nhận một tặng phẩm hoặc một buổi chiêu đãi, đồng thời tỏ ý cảm ơn
Hắn trực tiếp cự tuyệt đối phương.
Trên mặt Tần thị lang ngượng ngùng, cười cười: "Ta biết đại tướng quân tuấn tú lịch sự tao nhã, nữ tử ái mộ tướng quân có khôi người, tại hạ thật sự đã trèo cao rồi..."
"Không, Thị Lang đại nhân hiểu lầm, ý tại hạ là, mặc kệ là ai nhắc tới chuyện này, tại hạ đều trả lời như vậy -- trước mắt ý định tại hạ chỉ toàn lực trợ giúp điện hạ, việc khác, sau này hãy nói..."
Dung nhan thanh nhã tuấn tú của Hiên Viên Triệt lộ ra vẻ mặt ôn hòa hiếm thấy, cấp cho Tần thị lang một cái bậc thềm.
Tam điện hạ nhìn đối phương nói chuyện không sai biệt lắm, liền nhìn như tùy ý hói han: "Thái Phó muốn chuẩn bị tìm phu gia cho Tần tư thư - có chọn được người thích hợp chưa?
Tần thị lang cố gắng thu hồi mất mát, chuyển sang Mộ Dung Huyên cười nhạt một tiếng trả lời: "Trước mắt cũng nhận được thiếp mời của mấy nhà muốn kết thân, nhưng đa số muốn Mục Ca làm tiểu thiếp. Mặc dù nàng đã thành hôn qua một lần, thanh danh cũng không được khá lắm, nhưng ta vẫn hi vọng bằng vào những đồ cưới này nàng có thể làm chính thê, nhà người thường là tốt rồi, như vậy ta cũng coi như không làm phụ lòng nương đã mất sớm của nàng...
Tam điện hạ trầm mặc trong chốc lát, không nói gì.
Hiên Viên Triệt thấy thế, liền tìm đề tài khác tán gẫu, không khí lại sôi động trở lại.
-
Dùng qua bữa cơm trưa, hai bên lại hàn huyên một lát,Mộ Dung Huyên và Hiên Viên Triệt mới cáo từ rời đi.
Mộ Dung Huyên và Tần thị lang hàn huyên vài câu, quay đầu lại nhìn thấy Tần Mục Ca muốn đứng dậy, vội vàng dặn dò: "Không được chuyển động nhiều, mấy ngày này dưỡng thương cho tốt, chờ ta trở lại thăm ngươi..."
Tần Mục Ca có chút thụ sủng nhược kinh, đứng dậy phúc thân nói: "Điện hạ một ngày kiếm ngàn vạn lượng, Mục Ca không dám chậm trễ thời gian quý giá của điện hạ, cho ta nghỉ ngơi hai ba ngày rồi đi làm lại..."
Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà sợ hãi.
"Nghỉ ngơi bảy ngày, lúc đó ta sẽ sai người tới đón ngươi." Mộ Dung Huyên mỉm cười nhìn chằm chằm Tần Mục Ca một cái, xoay người chắp tay cáo từ với Tần thị lang.
Trước khi đi, Hiên Viên Triệt ghé sát Tần Mục Ca nói: "Cái bố cáo kia ta đã dán ra ngoài, hi vọng có trợ giúp với việc khôi phục thanh danh của ngươi -- nhớ kỹ, không cần lại đâm chọt cái gì, nếu không cẩn thận không gả ra được."
Những lời sau cùng này hắn hạ thấp giọng đặc biệt nói cho Tần Mục Ca nghe, cho nên người khác cũng không có chú ý.
Tần Mục Ca trợn mắt nhìn Hiên Viên Triệt một cái, nhỏ giọng cảnh cáo nói: "Không cần nguyền rủa bản tiểu thư, ta nhất định sẽ gả cho một người tốt, hạnh phúc đến già!"