U mang theo Tần Mục Ca vừa định muốn vào mặt sau né tránh một chút, kết quả chưa kịp, mười mấy người đối phương hô xông vùn vụt vào.
“Trương đạo trưởng?!” Tần Mục Ca liếc mắt một cái thấy đó là Trương đạo trưởng khoa trương lại giả tạo vô lại hắt máu chó mình, trong lòng liền hiểu không ít, xem ra hắn là chuẩn bị tốt bản thân nên tới! “Ngươi cái cẩu tặc này!”
Trương đạo trưởng tay cầm phất trần, khinh miệt liếc mắt một cái lướt qua Tần Mục Ca, cười ha ha: “Ngươi cái yêu nghiệt này rốt cục lộ diện, bần đạo chờ thật lâu, ngươi không chỉ hạ cổ cho thái hậu còn hạ cổ cho Tam điện hạ, hiện tại bần đạo phải lấy tính mạng của ngươi rồi!”
“Câm mồm! Đây đều là ngươi làm, làm trò ngậm máu phun người! Tới cùng ngươi có âm mưu gì, dám xuống tay với thái hậu và Tam điện hạ, có thể đủ diệt cửu tộc ngươi! Ta nói cho ngươi, mặc kệ ngươi có ý đồ gì, tuyệt sẽ không thực hiện đựơc!” Tần Mục Ca tràn đầy sức mạnh, khí thế như hồng.
U bất động thanh sắc bày ra hai thanh kiếm đưa cho Tần Mục Ca một thanh, hiện tại xem ra không thể tránh né ác đấu, khuôn mặt hắn tuấn tú không khỏi léo ra khẩn trương.
“Tần tư thư ngươi tiến vào bên trong phòng, ta thủ ở trong này.” Hắn hướng về Tần Mục Ca nhàn nhạt nói, mục đích rất rõ ràng, hắn hi vọng Tần Mục Ca tiếp tục tìm kiếm manh mối có quan hệ với Tam điện hạ, mà hắn làm chính là ngăn cản đối phương tiến công.
Tần Mục Ca tiếp nhận được kiếm hướng đối phương gật đầu, xoay người liền vào trong phòng.
Trương đạo sĩ kia vừa thấy lập tức phất tay mệnh lệnh nói những thị vệ này: “Bắt cho ta!”
U cười ảm đạm, kiếm đặt ngang ở trước ngực giống như môn thần (thần giữ cửa) xem đúng thời cơ bắt đầu tiếp chiêu.
Tần Mục Ca vào trong phòng mặc kệ bên ngoài tiếng đánh nhau đao kiếm binh binh bang bang, chỉ bắt đầu hết sức tìm kiếm. Đây là tiểu các (nhà nhỏ bằng gỗ) một phòng để cho nghỉ ngơi tạm thời, bố trí lịch sự tao nhã đơn giản. Rất nhanh, nàng từ phía dưới lấy ra một búp bê vải rất nhỏ, vải dệt hẳn là Tam điện hạ, mặt trên cũng viết ba chữ Mộ Dung Huyên!
Tìm được rồi! Tần Mục Ca hưng phấn vừa mới đứng dậy, thì thấy một bóng dáng chợt tiến vào – Trương đạo trưởng không cười tay cầm một thanh kiếm bổ nhào về phía nàng!
Tần Mục Ca xuất phát từ phản xạ có điều kiện giơ kiếm liền vùng lên chiến đấu với đối phương, tuy nhiên không có nội lực nhưng mà thủ pháp linh hoạt, trong một lúc thật không có chịu thiệt.
“Hôm nay ngươi chết chắc rồi! Ngươi cái người đàn bà chết tiệt thật là phá huỷ chuyện tốt của ta!” Trương đạo trưởng vừa tấn công vừa bắt đầu mắng.
Tần Mục Ca cũng không rớt lại phía sau, vừa ngăn cản vừa mắng trả lại: “Ngươi cái mặt hàng ngu xuẩn không quá ba lần cũng dám ở trước mặt cô nãi nãi ngươi múa rìu qua mắt thợ, còn không nhanh tìm miếng đậu hủ đâm đầu vào tường phía Nam đi!”
Rất nhanh, lại một người thị vệ từ bên ngoài xông vào! Tình thế lập tức trở nên bất lợi với Tần Mục Ca!
Rất nhanh, cánh tay Tần Mục Ca bị Trương đạo sĩ (haiz nguyên bản cứ đạo sĩ với đạo trưởng không biết đâu mà lần >.< mình để theo cv nhé) r chém một vết, máu tươi lập tức phun ra! Tần Mục Ca xem xét cơ hội cũng cho đối phương một kiếm, chọc đến trên đùi của hắn!
“Giết cái người phụ nữ này cho ta!” Trương đạo trưởng đau đến nổi trận lôi đình.
Tần Mục Ca lắc mình một cái chạy ra phòng trong, thấy U đang bị mười mấy thị vệ vướng víu không rảnh phân thân, tình thế bên ta rất bất lợi!
Đúng lúc này, cửa Ngự thư phòng ầm ầm mở ra, một bóng dáng cao ngất dường như là bay vào, giơ kiếm đâm hướng thị vệ bắt qua Tần Mục Ca đâm trúng một kiếm!
“Đại tướng quân!” Tần Mục Ca kích động tột đỉnh, cao giọng hô to Hiên Viên Triệt.
Phía sau Hiên Viên Triệt cũng nhanh như gió xuất hiện hơn mười mấy người đàn ông y phục màu đen, bọn hắn vừa tiến vào thì lập tức gia nhập chiến đấu, nháy mắt cục diện được xoay chuyển!
Hiên Viên Triệt đi vài bước đến trước mặt Tần Mục Ca, khom người xé toang một mảnh vạt áo nhanh chóng thay Tần Mục Ca bang bó cầm máu, đồng thời cẩn thận xem xét tình huống của nàng, nói: “Kiên trì một chút, lập tức kêu thái y qua đây!”
trương đạo trưởng kia thấy tình thế không ổn, muốn theo vách tường chuồn mất, kết quả bị Hiên Viên Triệt chỉ phía xa nói: “Quay lại đây.”
Một người y phục đen đá đối phương một cước bay bổng qua đây, rơi ở trước mặt Hiên Viên Triệt.
U mang theo Tần Mục Ca vừa định muốn vào mặt sau né tránh một chút, kết quả chưa kịp, mười mấy người đối phương hô xông vùn vụt vào.
“Trương đạo trưởng?!” Tần Mục Ca liếc mắt một cái thấy đó là Trương đạo trưởng khoa trương lại giả tạo vô lại hắt máu chó mình, trong lòng liền hiểu không ít, xem ra hắn là chuẩn bị tốt bản thân nên tới! “Ngươi cái cẩu tặc này!”
Trương đạo trưởng tay cầm phất trần, khinh miệt liếc mắt một cái lướt qua Tần Mục Ca, cười ha ha: “Ngươi cái yêu nghiệt này rốt cục lộ diện, bần đạo chờ thật lâu, ngươi không chỉ hạ cổ cho thái hậu còn hạ cổ cho Tam điện hạ, hiện tại bần đạo phải lấy tính mạng của ngươi rồi!”
“Câm mồm! Đây đều là ngươi làm, làm trò ngậm máu phun người! Tới cùng ngươi có âm mưu gì, dám xuống tay với thái hậu và Tam điện hạ, có thể đủ diệt cửu tộc ngươi! Ta nói cho ngươi, mặc kệ ngươi có ý đồ gì, tuyệt sẽ không thực hiện đựơc!” Tần Mục Ca tràn đầy sức mạnh, khí thế như hồng.
U bất động thanh sắc bày ra hai thanh kiếm đưa cho Tần Mục Ca một thanh, hiện tại xem ra không thể tránh né ác đấu, khuôn mặt hắn tuấn tú không khỏi léo ra khẩn trương.
“Tần tư thư ngươi tiến vào bên trong phòng, ta thủ ở trong này.” Hắn hướng về Tần Mục Ca nhàn nhạt nói, mục đích rất rõ ràng, hắn hi vọng Tần Mục Ca tiếp tục tìm kiếm manh mối có quan hệ với Tam điện hạ, mà hắn làm chính là ngăn cản đối phương tiến công.
Tần Mục Ca tiếp nhận được kiếm hướng đối phương gật đầu, xoay người liền vào trong phòng.
Trương đạo sĩ kia vừa thấy lập tức phất tay mệnh lệnh nói những thị vệ này: “Bắt cho ta!”
U cười ảm đạm, kiếm đặt ngang ở trước ngực giống như môn thần (thần giữ cửa) xem đúng thời cơ bắt đầu tiếp chiêu.
Tần Mục Ca vào trong phòng mặc kệ bên ngoài tiếng đánh nhau đao kiếm binh binh bang bang, chỉ bắt đầu hết sức tìm kiếm. Đây là tiểu các (nhà nhỏ bằng gỗ) một phòng để cho nghỉ ngơi tạm thời, bố trí lịch sự tao nhã đơn giản. Rất nhanh, nàng từ phía dưới lấy ra một búp bê vải rất nhỏ, vải dệt hẳn là Tam điện hạ, mặt trên cũng viết ba chữ Mộ Dung Huyên!
Tìm được rồi! Tần Mục Ca hưng phấn vừa mới đứng dậy, thì thấy một bóng dáng chợt tiến vào – Trương đạo trưởng không cười tay cầm một thanh kiếm bổ nhào về phía nàng!
Tần Mục Ca xuất phát từ phản xạ có điều kiện giơ kiếm liền vùng lên chiến đấu với đối phương, tuy nhiên không có nội lực nhưng mà thủ pháp linh hoạt, trong một lúc thật không có chịu thiệt.
“Hôm nay ngươi chết chắc rồi! Ngươi cái người đàn bà chết tiệt thật là phá huỷ chuyện tốt của ta!” Trương đạo trưởng vừa tấn công vừa bắt đầu mắng.
Tần Mục Ca cũng không rớt lại phía sau, vừa ngăn cản vừa mắng trả lại: “Ngươi cái mặt hàng ngu xuẩn không quá ba lần cũng dám ở trước mặt cô nãi nãi ngươi múa rìu qua mắt thợ, còn không nhanh tìm miếng đậu hủ đâm đầu vào tường phía Nam đi!”
Rất nhanh, lại một người thị vệ từ bên ngoài xông vào! Tình thế lập tức trở nên bất lợi với Tần Mục Ca!
Rất nhanh, cánh tay Tần Mục Ca bị Trương đạo sĩ (haiz nguyên bản cứ đạo sĩ với đạo trưởng không biết đâu mà lần >.
“Giết cái người phụ nữ này cho ta!” Trương đạo trưởng đau đến nổi trận lôi đình.
Tần Mục Ca lắc mình một cái chạy ra phòng trong, thấy U đang bị mười mấy thị vệ vướng víu không rảnh phân thân, tình thế bên ta rất bất lợi!
Đúng lúc này, cửa Ngự thư phòng ầm ầm mở ra, một bóng dáng cao ngất dường như là bay vào, giơ kiếm đâm hướng thị vệ bắt qua Tần Mục Ca đâm trúng một kiếm!
“Đại tướng quân!” Tần Mục Ca kích động tột đỉnh, cao giọng hô to Hiên Viên Triệt.
Phía sau Hiên Viên Triệt cũng nhanh như gió xuất hiện hơn mười mấy người đàn ông y phục màu đen, bọn hắn vừa tiến vào thì lập tức gia nhập chiến đấu, nháy mắt cục diện được xoay chuyển!
Hiên Viên Triệt đi vài bước đến trước mặt Tần Mục Ca, khom người xé toang một mảnh vạt áo nhanh chóng thay Tần Mục Ca bang bó cầm máu, đồng thời cẩn thận xem xét tình huống của nàng, nói: “Kiên trì một chút, lập tức kêu thái y qua đây!”
trương đạo trưởng kia thấy tình thế không ổn, muốn theo vách tường chuồn mất, kết quả bị Hiên Viên Triệt chỉ phía xa nói: “Quay lại đây.”
Một người y phục đen đá đối phương một cước bay bổng qua đây, rơi ở trước mặt Hiên Viên Triệt.