Đang miên man trong suy nghĩ của mình bỗng phòng ông có tiếng gõ cửa. “ Mời vào”
Thư ký mang các dự án chờ ông giải quyết trong sáng nay vào để chờ được duyệt nhưng lại thấy nét mặt đăm chiêu của ông nên lo lắng hỏi: “ Chú ơi chú có sao không?”
Ông GĐ gượng cười trả lời : “ Chú không sao. À mà cháu gọi giùm chú Nam lên phòng chú”. Anh thư ký đưa hồ sơ và bước ra ngoài làm tiếp công việc của mình.
Khoảng 10 phút sau ông Nam lên phòng GĐ. Khẽ gõ cửa: Cốc ..Cốc… Từ trong phát ra tiếng “ Mời vào”
Ông Nam bước vào ngồi xuống ghế salon ở trong phòng nhìn ông bạn già của mình vừa suy nghĩ vừa hỏi: “ Ông sao vậy? nhìn mặt ông khó coi quá!” ông GĐ nhìn bạn mình trả lời “
Bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao nữa. Thằng cháu của tui tự nhiên giở chứng ko chịu bắt đầu sự nghiệp solo mà lại muốn thành lập nhóm nhạc. Tôi ko biết phải làm như thế nào nữa”
Khẽ nhăn trán lại suy nghĩ ông Nam trả lời bạn mình: “ Tôi thấy ý tưởng này cũng hay đó ông à. Bây giờ ca sĩ trẻ nhiều quá rồi hát đủ thể loại giờ mình cho nó ra liệu có cạnh tranh nổi không? Thằng Bo nó suy nghĩ vậy là chính chắn rồi đó ông”
Ông GĐ nhìn bạn mình, dường như hiểu ý ông Nam nói tiếp “ông đang lo chuyện kinh phí đầu tư à?” Ông GĐ không nói gì chỉ gật đầu biểu thị sự đồng ý.
Ông Nam suy nghĩ “Cũng đúng lo cho 1 người cũng tốn rất nhiều chi phí rồi.
Nhưng dường như có ý tưởng nụ cười nhanh chóng trở lại trên gương mặt đã có tuổi của ông. Vỗ vai ông bạn gìa của mình ông nói tôi nghĩ lo cho 1 người hay nhiều người cũng vậy thôi tuy chi phí về đầu tư cho tụi nó có tăng lên nhưng ông nghĩ xem so với việc 1 mình thằng Bo ra hát solo có phải cũng gần bằng nhau ko? Mà thằng Bo nó ra chưa chắc được đón nhận chứ nhóm nhạc ra thì tôi rất có niềm tin. Mà thôi ông đừng lo nữa theo kinh nghiệm bao nhiêu năm tui làm cố vấn trong lĩnh vực giải trí thì ông cứ tin ở tôi, đầu tuần tôi sẽ mang cho ông 1 bản kế hoạch thật hoàn chỉnh.”
Ông đúng là bạn tốt, nếu ông nói vậy tôi cũng phần nào yên tâm, tôi giao ông mảng giải trí công ty mình nhé. Công việc cố vấn của ông cũng khỏe mà. Thêm 1 công việc mới cho cuộc sống thú vị ông thấy sao?”
Ông Nam vừa cười lớn vừa nói “ Nhất trí thế đi” Nói xong ông bước ra ngoài.
Còn ông GĐ 1 mình trong phòng giờ đây gương mặt ông đã có phần thư giãn bớt đi. Lúc trước ông dự định đầu tư cho Bo nên nhất quyết mời ông bạn của mình về làm cố vấn quả thật quyết định ấy không sai.
Còn về phía ông Nam thì ông vừa đi vừa mỉm cười. Có thể nói tâm nguyện cuối cùng của ông là tạo được 1 nhóm nhạc thần tượng Việt Nam vì mấy năm gần đây ông thấy sao giới trẻ dường như hướng ngoại nhiều quá lại hâm mộ thần tượng nước ngoài theo những cách rất tiêu cực cứ thế mà quên hết đi những giá trị truyền thống của con người. Theo ông người VN sao ko thần tượng người VN mà cứ phải sính ngoại. Cho nên ông đã đeo đuổi ước mơ này từ lâu bản kế hoạch cũng đã lên sẵn nhưng chưa có dịp thực hiện. Nay nhờ ông bạn thân mà ông đã có thể thực hiện được.
Đang miên man trong suy nghĩ của mình bỗng phòng ông có tiếng gõ cửa. “ Mời vào”
Thư ký mang các dự án chờ ông giải quyết trong sáng nay vào để chờ được duyệt nhưng lại thấy nét mặt đăm chiêu của ông nên lo lắng hỏi: “ Chú ơi chú có sao không?”
Ông GĐ gượng cười trả lời : “ Chú không sao. À mà cháu gọi giùm chú Nam lên phòng chú”. Anh thư ký đưa hồ sơ và bước ra ngoài làm tiếp công việc của mình.
Khoảng phút sau ông Nam lên phòng GĐ. Khẽ gõ cửa: Cốc ..Cốc… Từ trong phát ra tiếng “ Mời vào”
Ông Nam bước vào ngồi xuống ghế salon ở trong phòng nhìn ông bạn già của mình vừa suy nghĩ vừa hỏi: “ Ông sao vậy? nhìn mặt ông khó coi quá!” ông GĐ nhìn bạn mình trả lời “
Bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao nữa. Thằng cháu của tui tự nhiên giở chứng ko chịu bắt đầu sự nghiệp solo mà lại muốn thành lập nhóm nhạc. Tôi ko biết phải làm như thế nào nữa”
Khẽ nhăn trán lại suy nghĩ ông Nam trả lời bạn mình: “ Tôi thấy ý tưởng này cũng hay đó ông à. Bây giờ ca sĩ trẻ nhiều quá rồi hát đủ thể loại giờ mình cho nó ra liệu có cạnh tranh nổi không? Thằng Bo nó suy nghĩ vậy là chính chắn rồi đó ông”
Ông GĐ nhìn bạn mình, dường như hiểu ý ông Nam nói tiếp “ông đang lo chuyện kinh phí đầu tư à?” Ông GĐ không nói gì chỉ gật đầu biểu thị sự đồng ý.
Ông Nam suy nghĩ “Cũng đúng lo cho người cũng tốn rất nhiều chi phí rồi.
Nhưng dường như có ý tưởng nụ cười nhanh chóng trở lại trên gương mặt đã có tuổi của ông. Vỗ vai ông bạn gìa của mình ông nói tôi nghĩ lo cho người hay nhiều người cũng vậy thôi tuy chi phí về đầu tư cho tụi nó có tăng lên nhưng ông nghĩ xem so với việc mình thằng Bo ra hát solo có phải cũng gần bằng nhau ko? Mà thằng Bo nó ra chưa chắc được đón nhận chứ nhóm nhạc ra thì tôi rất có niềm tin. Mà thôi ông đừng lo nữa theo kinh nghiệm bao nhiêu năm tui làm cố vấn trong lĩnh vực giải trí thì ông cứ tin ở tôi, đầu tuần tôi sẽ mang cho ông bản kế hoạch thật hoàn chỉnh.”
Ông đúng là bạn tốt, nếu ông nói vậy tôi cũng phần nào yên tâm, tôi giao ông mảng giải trí công ty mình nhé. Công việc cố vấn của ông cũng khỏe mà. Thêm công việc mới cho cuộc sống thú vị ông thấy sao?”
Ông Nam vừa cười lớn vừa nói “ Nhất trí thế đi” Nói xong ông bước ra ngoài.
Còn ông GĐ mình trong phòng giờ đây gương mặt ông đã có phần thư giãn bớt đi. Lúc trước ông dự định đầu tư cho Bo nên nhất quyết mời ông bạn của mình về làm cố vấn quả thật quyết định ấy không sai.
Còn về phía ông Nam thì ông vừa đi vừa mỉm cười. Có thể nói tâm nguyện cuối cùng của ông là tạo được nhóm nhạc thần tượng Việt Nam vì mấy năm gần đây ông thấy sao giới trẻ dường như hướng ngoại nhiều quá lại hâm mộ thần tượng nước ngoài theo những cách rất tiêu cực cứ thế mà quên hết đi những giá trị truyền thống của con người. Theo ông người VN sao ko thần tượng người VN mà cứ phải sính ngoại. Cho nên ông đã đeo đuổi ước mơ này từ lâu bản kế hoạch cũng đã lên sẵn nhưng chưa có dịp thực hiện. Nay nhờ ông bạn thân mà ông đã có thể thực hiện được.