Cầm 2 ly trà bạc hà trên tay Pu bước ra ngoài. Nhưng dường như Bin vẫn không nhận ra chỉ khi Pu ngồi xuống cạnh bên thì Bin khẽ giật mình mới quay sang hỏi
-Ủa Pu em ra đây khi nào vậy?
-Em mới ra thôi. Em xin lỗi vì làm ảnh hưởng anh đang suy nghĩ nha. Anh uống trà bạc hà đi. – Pu hối lỗi nhìn Bin
-Có gì đâu, tại không biết làm gì nên ngòai cho mát thôi. À mà cám ơn em vì ly trà nha
-Trời không cần khách sáo vậy đâu anh. – Pu vừa trả lời xong thì quay sang Bin đã thấy anh lại hướng ánh nhìn xa xăm. Nhớ lại chuyện lần trước Pu không biết làm gì nên đành xin lỗi
-Em xin lỗi.
-Hả có chuyện gì mà em lại xin lỗi anh. – Bin ngạc nhiên nhìn Pu
-Chắc tại em làm anh lại nhớ tới người mà anh muốn quên nữa đúng không?
-Không phải lỗi của em đâu, chỉ là tại anh không quên được thôi. Nhưng mà có lẽ từ bây giờ anh phải quên thật rồi vì cô ấy bây giờ đã thay đổi quá nhiều đến mức anh chẳng thể nhận ra được. Theo em nghĩ thì 1 người co thể dễ dàng thay đổi khi họ trưởng thành không.- Tuy Bin không nhìn Pu nhưng gương mặt anh hiện rõ vẻ mất mát
-Em nghĩ là có chứ. Con người không thể cứ trẻ mãi được.Họ cần phải thay đổi để thích nghi với môi trường và hoàn cảnh của họ. Càng trưởng thành thì suy nghĩ của họ sẽ càng chín chắn hơn. Nhưng dù cho có thay đổi như thế nào thì em nghĩ bản chất vẫn vậy.
-Vậy có khi nào 1 con người sẽ thay đổi hoàn toàn không em?
-Em nghĩ là có nhưng không dễ đâu anh à, nó đòi hỏi cả 1 quá trình đó. Nhưng nếu như họ thay đổi theo hướng tích cự thì càng hay chứ sao vì họ đã nổ lực hết mình để vượt qua chính bản thân mình.
-Vậy nếu thay đổi theo hướng tiêu cực thì sao?
-còn nếu họ thay đổi hoàn toàn theo thì em thấy họ đáng thương hơn đáng trách vì có lẽ họ đã phải trải qua 1 cú sốc hay bị 1 cái gì đó mạnh mẽ lắm mới làm thay đổi được hoàn toàn
Nghe Pu nói bỗng dưng Bin quay mặt sang nhìn cô với ánh mắt ngỡ ngàng. Anh thật sự không tin nổi 1 cô gái với tuổi đời còn quá trẻ như Pu lại có suy nghĩ như vậy. Và khi nghe từ miệng của Pu nói ra những lời này anh càng nghi ngờ những lời Ken nói về Pu với anh lúc trước và khi nhìn vào ánh mắt côthì anh càng tin hơn là Ken đã sai lầm. Bin khẽ cười nhìn Pu tiếp tục hỏi
- Vậy nếu sau này có bạn trai thì mẫu bạn trai nào với em là lí tưởng?
-Có nhiều người thường muốn bạn trai của họ phải giàu, phải đẹp trai, phải có công việc ổn định hay phải có quyền lực gì đó. Nhưng em lại không nghĩ vậy, cho nên em cũng không đặt 1 hình mẫu nào hết. Điều em cần chỉ là sự đồng cảm giữa 2 người mà thôi. Những thứ còn lại nếu nói không cần là không đúng nhưng em nghĩ muốn hạnh phúc thì cần học cách chấp nhận, cho nên trong chừng mực nào đó thì em nghĩ chỉ cần nhìn được công việc ổn định là tốt
-là sao anh thấy nhìn được với công việc ổn định cũng gần như là tất cả rồi mà.
-như anh cũng biết đó con trai thì thường có tự ái rất cao, trong 1 mối quan hệ nếu như người nam thấy mình thua thiệt bạn gái quá nhiều sẽ khiến họ tự ti và dù cho người con gái có khéo léo cũng khó lòng mà giữ được.
Bin chăm chú ngồi nghe Pu nói mà tim anh khẽ đập chệnh 1 nhịp.
-À mà em nghĩ gì về Ken?
-anh Ken hả.Thật ra ảnh cũng là người vui tính năng động hoạt bát nhưng sống khá tình cảm chỉ có mỗi tội không kiểm soát được tâm trạng của mình thôi. Em thấy ảnh rất dễ nổi cáu đặc biệt là với em. Nhưng dễ nổi cáu vậy thôi chứ ảnh cũng không phải là người hay để bụng. – Pu nhắc về Ken với gương mặt ánh lên niềm vui nhưng đâu đó trong mắt cô vẫn là sự thất vọng.
-em hiểu rõ Ken quá nhỉ. Vậy em nghĩ sao về gia thế của Ken.
-em biết anh muốn nói gì rồi. Không phải chỉ có mình Ken mà cả 4 anh đều là những người có gia thế rất tốt. anh Bo là cháu của tổng GĐ, anh ken thì có bố làm quan to, anh Kei thì con của 1 đại gia miền sông nước, còn ba của anh là doanh nhân Phạm Minh Cường nổi tiếng . Em không biết anh Ken đã kể với anh những gì nhưng mà thật sự chỉ là hiểu lầm.Lúc đó chỉ vì mất thăng bằng nên em mới té như vậy chứ em không cố ý giống như trong suy nghĩ của Ken.
-anh có hỏi gì đâu mà em khai hết vậy. – Bin vừa nói vừa buồn cười với Pu. Hình ảnh Pu chững chạc trong suy nghĩ lúc nãy đâu mất tiêu thay váo đó là 1 Pu trẻ con đến lạ thường
-thì em biết trước sau gì anh cũng sẽ hỏi tới thôi. Tính anh vốn thích sự rõ ràng mà.
Bin ngạc nhiên với cô bé này. Ngay cả khi trước đây anh rất ít khi tiếp xúc với cô vậy mà cô vẫn nắm tính cách của anh.
-em thay đổi liên tục vậy đến anh còn chóng mặt huống chi Ken.Mới trẻ con đó lại trở nên già dặn, mới trưởng thành đó lại biến thành bé con.
-thì cái nào cũng là em mà anh. Tại em đang trong cái tuổi dở dở ương ương đó. Nói lớn thì không lớn mà nhỏ thì không nhỏ nên suy nghĩ nó có thể bị ảnh hưởng, chờ vài năm nữa em lớn hoàn toàn thì chắc em sẽ khác. – Pu tinh nghịch nhìn Bin trả lời
-biết là vậy nhưng anh hi vọng nó sẽ đến chậm thật chậm. Vì con người hiện tại của em là niềm mơ ước của nhiều người lắm đó. Em vừa có thể suy nghĩ thấu đáo như 1 người lớn nhưng em cũng không làm vấn đề trở nên nghiêm trọng bởi trong em còn 1 suy nghĩ rất trong sáng, trẻ con.
-em có thể hiểu là lời khen hay lời chê đây
-Đương nhiên là anh khen em đấy. Cô bé ngốc.- Bin nhìn Pu cười.
Cầm ly trà bạc hà trên tay Pu bước ra ngoài. Nhưng dường như Bin vẫn không nhận ra chỉ khi Pu ngồi xuống cạnh bên thì Bin khẽ giật mình mới quay sang hỏi
-Ủa Pu em ra đây khi nào vậy?
-Em mới ra thôi. Em xin lỗi vì làm ảnh hưởng anh đang suy nghĩ nha. Anh uống trà bạc hà đi. – Pu hối lỗi nhìn Bin
-Có gì đâu, tại không biết làm gì nên ngòai cho mát thôi. À mà cám ơn em vì ly trà nha
-Trời không cần khách sáo vậy đâu anh. – Pu vừa trả lời xong thì quay sang Bin đã thấy anh lại hướng ánh nhìn xa xăm. Nhớ lại chuyện lần trước Pu không biết làm gì nên đành xin lỗi
-Em xin lỗi.
-Hả có chuyện gì mà em lại xin lỗi anh. – Bin ngạc nhiên nhìn Pu
-Chắc tại em làm anh lại nhớ tới người mà anh muốn quên nữa đúng không?
-Không phải lỗi của em đâu, chỉ là tại anh không quên được thôi. Nhưng mà có lẽ từ bây giờ anh phải quên thật rồi vì cô ấy bây giờ đã thay đổi quá nhiều đến mức anh chẳng thể nhận ra được. Theo em nghĩ thì người co thể dễ dàng thay đổi khi họ trưởng thành không.- Tuy Bin không nhìn Pu nhưng gương mặt anh hiện rõ vẻ mất mát
-Em nghĩ là có chứ. Con người không thể cứ trẻ mãi được.Họ cần phải thay đổi để thích nghi với môi trường và hoàn cảnh của họ. Càng trưởng thành thì suy nghĩ của họ sẽ càng chín chắn hơn. Nhưng dù cho có thay đổi như thế nào thì em nghĩ bản chất vẫn vậy.
-Vậy có khi nào con người sẽ thay đổi hoàn toàn không em?
-Em nghĩ là có nhưng không dễ đâu anh à, nó đòi hỏi cả quá trình đó. Nhưng nếu như họ thay đổi theo hướng tích cự thì càng hay chứ sao vì họ đã nổ lực hết mình để vượt qua chính bản thân mình.
-Vậy nếu thay đổi theo hướng tiêu cực thì sao?
-còn nếu họ thay đổi hoàn toàn theo thì em thấy họ đáng thương hơn đáng trách vì có lẽ họ đã phải trải qua cú sốc hay bị cái gì đó mạnh mẽ lắm mới làm thay đổi được hoàn toàn
Nghe Pu nói bỗng dưng Bin quay mặt sang nhìn cô với ánh mắt ngỡ ngàng. Anh thật sự không tin nổi cô gái với tuổi đời còn quá trẻ như Pu lại có suy nghĩ như vậy. Và khi nghe từ miệng của Pu nói ra những lời này anh càng nghi ngờ những lời Ken nói về Pu với anh lúc trước và khi nhìn vào ánh mắt côthì anh càng tin hơn là Ken đã sai lầm. Bin khẽ cười nhìn Pu tiếp tục hỏi
- Vậy nếu sau này có bạn trai thì mẫu bạn trai nào với em là lí tưởng?
-Có nhiều người thường muốn bạn trai của họ phải giàu, phải đẹp trai, phải có công việc ổn định hay phải có quyền lực gì đó. Nhưng em lại không nghĩ vậy, cho nên em cũng không đặt hình mẫu nào hết. Điều em cần chỉ là sự đồng cảm giữa người mà thôi. Những thứ còn lại nếu nói không cần là không đúng nhưng em nghĩ muốn hạnh phúc thì cần học cách chấp nhận, cho nên trong chừng mực nào đó thì em nghĩ chỉ cần nhìn được công việc ổn định là tốt
-là sao anh thấy nhìn được với công việc ổn định cũng gần như là tất cả rồi mà.
-như anh cũng biết đó con trai thì thường có tự ái rất cao, trong mối quan hệ nếu như người nam thấy mình thua thiệt bạn gái quá nhiều sẽ khiến họ tự ti và dù cho người con gái có khéo léo cũng khó lòng mà giữ được.
Bin chăm chú ngồi nghe Pu nói mà tim anh khẽ đập chệnh nhịp.
-À mà em nghĩ gì về Ken?
-anh Ken hả.Thật ra ảnh cũng là người vui tính năng động hoạt bát nhưng sống khá tình cảm chỉ có mỗi tội không kiểm soát được tâm trạng của mình thôi. Em thấy ảnh rất dễ nổi cáu đặc biệt là với em. Nhưng dễ nổi cáu vậy thôi chứ ảnh cũng không phải là người hay để bụng. – Pu nhắc về Ken với gương mặt ánh lên niềm vui nhưng đâu đó trong mắt cô vẫn là sự thất vọng.
-em hiểu rõ Ken quá nhỉ. Vậy em nghĩ sao về gia thế của Ken.
-em biết anh muốn nói gì rồi. Không phải chỉ có mình Ken mà cả anh đều là những người có gia thế rất tốt. anh Bo là cháu của tổng GĐ, anh ken thì có bố làm quan to, anh Kei thì con của đại gia miền sông nước, còn ba của anh là doanh nhân Phạm Minh Cường nổi tiếng . Em không biết anh Ken đã kể với anh những gì nhưng mà thật sự chỉ là hiểu lầm.Lúc đó chỉ vì mất thăng bằng nên em mới té như vậy chứ em không cố ý giống như trong suy nghĩ của Ken.
-anh có hỏi gì đâu mà em khai hết vậy. – Bin vừa nói vừa buồn cười với Pu. Hình ảnh Pu chững chạc trong suy nghĩ lúc nãy đâu mất tiêu thay váo đó là Pu trẻ con đến lạ thường
-thì em biết trước sau gì anh cũng sẽ hỏi tới thôi. Tính anh vốn thích sự rõ ràng mà.
Bin ngạc nhiên với cô bé này. Ngay cả khi trước đây anh rất ít khi tiếp xúc với cô vậy mà cô vẫn nắm tính cách của anh.
-em thay đổi liên tục vậy đến anh còn chóng mặt huống chi Ken.Mới trẻ con đó lại trở nên già dặn, mới trưởng thành đó lại biến thành bé con.
-thì cái nào cũng là em mà anh. Tại em đang trong cái tuổi dở dở ương ương đó. Nói lớn thì không lớn mà nhỏ thì không nhỏ nên suy nghĩ nó có thể bị ảnh hưởng, chờ vài năm nữa em lớn hoàn toàn thì chắc em sẽ khác. – Pu tinh nghịch nhìn Bin trả lời
-biết là vậy nhưng anh hi vọng nó sẽ đến chậm thật chậm. Vì con người hiện tại của em là niềm mơ ước của nhiều người lắm đó. Em vừa có thể suy nghĩ thấu đáo như người lớn nhưng em cũng không làm vấn đề trở nên nghiêm trọng bởi trong em còn suy nghĩ rất trong sáng, trẻ con.
-em có thể hiểu là lời khen hay lời chê đây
-Đương nhiên là anh khen em đấy. Cô bé ngốc.- Bin nhìn Pu cười.