Thấm thoát 1 mùa hè nữa lại trôi qua. Sự nóng bức tới ngột ngạt đành phải nhường chỗ cho cái k khí se se lạnh, mát mẻ của mùa thu. Mọi người bắt đầu mặc những chiếc áo dài và ấm hơn, những cô nàng dù muốn dù k cũng k thể mặc những chiếc váy ngắn cũn cỡn đã bị cắt xén đi rất nhiều. Tuy vậy, ỏ 1 nơi nào đó vẫn có 1 cô nàng mình đồng da sắt, mặc những bộ quần áo như mùa hè( k phải là hở hang mà như vậy nè: k mang thêm áo ấm, cũng chẳng chịu mang tất dài). cứ phơi phới như kiểu chả quan tâm tới thời tiết
-Nè Ngọc, sao mùa thu tới rồi mà cậu chẳng chịu mang thêm áo gì vậy?_Phuơng nhăn nhó hỏi cô nhóc có khuôn mặt xinh đẹp nhưng k khác gì tảng băng di động , đang cắm đầu vào cuốn sách
-Mùa thu rồi sao? Hèn gì mấy bữa giờ thấy mát mát_Ngọc ngước mặt lên trời và nói
-Trời ơi là trời, sang tháng 8 được hơn 1 tuần rồi cậu có biết k?_Trinh nghe câu nói của Ngọc thì chịu k nổi
-Hả? Sang tháng 8 được 1 tuần rồi sao?_Ngọc hét lên
-Ờ, cậu làm sao vậy?_Kiệt hỏi
-Sang tháng 8 1 tuần rồi mà lương tháng 7 vừa rồi anh Tuấn vẫn chưa đưa cho mình. Chẳng lẽ ảnh định quỵt luôn hả?_Ngọc nhăn nhó nói
(nhắc lại 1 chút: anh Tuấn là ông chủ tiệm cà-phê Ngọc đang làm thêm)
-Trời, mình lạy cậu. Ảnh k tới nỗi quỵt tiền cậu đâu mà lo. K trả cậu cho ăn đấm, ai mà dám_Vũ trêu
-Ờ ha, cũng hay đó_Ngọc nói và mỉm cười. Gần đây, Ngọc càng ngày càng vui vẻ, thỉnh thoảng cũng biết cảm ơn và mỉm cười nhẹ với các bạn cùng lớp, tuy cười k tuơi bằng lúc ở với tụi nó nhưng cũng xóa đí phần nào cái hình ảnh công chúa lạnh lùng trong mắt mọi người
-Nhưng trước khi đòi nợ, cậu làm ơn mặc áo ấm giùm tụi này đi_Kiệt nói
-Nhưng mình chưa thấy lạnh. Để thêm vài tháng nữa rồi mặc luôn_Ngọc đùa
-Vài tháng nữa? Vậy là sang màu đông rồi còn gì?_Phong hỏi lại
-k, khoảng chừng 6 tháng nữa cơ_Ngọc lại đùa
-5 tháng nữa? Vậy là sang mùa xuân rồi còn gì? Lúc đó thì còn cần gì áo ấm nữa?_Kiệt hét lên
-K cần biết cậu có lạnh hay k, ngay ngày mai phải mặc thêm áo khoác đi học. Nếu k....._Phuơng ra lệnh và bẻ cổ tay
-Thì...thì sao?_Ngọc thấy hơi ớn lạnh
-Thì cậu sẽ được nếm trải cù léc chửng của tụi này_Trinh hùa theo
-Á! Vậy thì thôi. Mai mình mặc_Ngọc nói rồi lấy cuốn sách che mặt lại
-Vậy có phải tốt hơn k_kiệt nói và cả bọn cùng cười
Tiếng cười giòn tan, âm vang mãi trên nền trời cao vút. Và cũng chính cái tiếng cười đó đã làm cho sào huyệt của bọn rắn độc rung động, báo hiệu những sóng gió mới lại bắt đầu
Thấm thoát mùa hè nữa lại trôi qua. Sự nóng bức tới ngột ngạt đành phải nhường chỗ cho cái k khí se se lạnh, mát mẻ của mùa thu. Mọi người bắt đầu mặc những chiếc áo dài và ấm hơn, những cô nàng dù muốn dù k cũng k thể mặc những chiếc váy ngắn cũn cỡn đã bị cắt xén đi rất nhiều. Tuy vậy, ỏ nơi nào đó vẫn có cô nàng mình đồng da sắt, mặc những bộ quần áo như mùa hè( k phải là hở hang mà như vậy nè: k mang thêm áo ấm, cũng chẳng chịu mang tất dài). cứ phơi phới như kiểu chả quan tâm tới thời tiết
-Nè Ngọc, sao mùa thu tới rồi mà cậu chẳng chịu mang thêm áo gì vậy?_Phuơng nhăn nhó hỏi cô nhóc có khuôn mặt xinh đẹp nhưng k khác gì tảng băng di động , đang cắm đầu vào cuốn sách
-Mùa thu rồi sao? Hèn gì mấy bữa giờ thấy mát mát_Ngọc ngước mặt lên trời và nói
-Trời ơi là trời, sang tháng được hơn tuần rồi cậu có biết k?_Trinh nghe câu nói của Ngọc thì chịu k nổi
-Hả? Sang tháng được tuần rồi sao?_Ngọc hét lên
-Ờ, cậu làm sao vậy?_Kiệt hỏi
-Sang tháng tuần rồi mà lương tháng vừa rồi anh Tuấn vẫn chưa đưa cho mình. Chẳng lẽ ảnh định quỵt luôn hả?_Ngọc nhăn nhó nói
(nhắc lại chút: anh Tuấn là ông chủ tiệm cà-phê Ngọc đang làm thêm)
-Trời, mình lạy cậu. Ảnh k tới nỗi quỵt tiền cậu đâu mà lo. K trả cậu cho ăn đấm, ai mà dám_Vũ trêu
-Ờ ha, cũng hay đó_Ngọc nói và mỉm cười. Gần đây, Ngọc càng ngày càng vui vẻ, thỉnh thoảng cũng biết cảm ơn và mỉm cười nhẹ với các bạn cùng lớp, tuy cười k tuơi bằng lúc ở với tụi nó nhưng cũng xóa đí phần nào cái hình ảnh công chúa lạnh lùng trong mắt mọi người
-Nhưng trước khi đòi nợ, cậu làm ơn mặc áo ấm giùm tụi này đi_Kiệt nói
-Nhưng mình chưa thấy lạnh. Để thêm vài tháng nữa rồi mặc luôn_Ngọc đùa
-Vài tháng nữa? Vậy là sang màu đông rồi còn gì?_Phong hỏi lại
-k, khoảng chừng tháng nữa cơ_Ngọc lại đùa
- tháng nữa? Vậy là sang mùa xuân rồi còn gì? Lúc đó thì còn cần gì áo ấm nữa?_Kiệt hét lên
-K cần biết cậu có lạnh hay k, ngay ngày mai phải mặc thêm áo khoác đi học. Nếu k....._Phuơng ra lệnh và bẻ cổ tay
-Thì...thì sao?_Ngọc thấy hơi ớn lạnh
-Thì cậu sẽ được nếm trải cù léc chửng của tụi này_Trinh hùa theo
-Á! Vậy thì thôi. Mai mình mặc_Ngọc nói rồi lấy cuốn sách che mặt lại
-Vậy có phải tốt hơn k_kiệt nói và cả bọn cùng cười
Tiếng cười giòn tan, âm vang mãi trên nền trời cao vút. Và cũng chính cái tiếng cười đó đã làm cho sào huyệt của bọn rắn độc rung động, báo hiệu những sóng gió mới lại bắt đầu