Trên đường xuống thư viện
- Cậu là chồng tương lai của Linh thật sao?
- Không biết nữa
- Mình thấy tội nghiệp cậu ấy lắm, cậu ấy thích cậu vậy mà …
- ……
- Cậu không thích cậu ấy à?
- Nếu tôi nói thích thì sao? Mà không thích thì sao?
- Thích thì mình vui cho hai cậu
- Chứ không phải cậu ghen à?
- Ghen?
- Ừ, hắn nhếch miệng cười
- Là sao?
- Là … bí … mật ….hắn gằn từng chữ rồi đi thẳng
- Cậu nói đi, nói đi mà! Nó chạy đuổi theo năn nỉ
- Sau này thông minh hơn một chút cậu sẽ hiểu
- Hihi, cậu không nói cũng được, mình sẽ đi hỏi Gia Khiêm, cậu ấy rất thông minh, cậu ấy sẽ nói cho mình biết
Nghe thấy nó nói vậy, hắn bước đi chậm hơn
- Con cún ngốc kia! Hắn dừng hẳn lại
- Gì cơ?
- Nghe đây, từ nay, ngoài tôi ra, cậu không được quẫy đuôi với kẻ khác đấy!
- Ơ, tại sao? Nó hỏi
- Vì cậu là cún của tôi mà
- Nhưng mà ….
Hắn lừ mắt, đôi mắt xanh hút hồn cùng cặp kính dày trừng trừng nhìn nó
- Cậu muốn trái lệnh? Hắn gằn giọng
- ……..
- Cậu im lặng coi như đã đồng ý rồi đó! Hắn nhếch miệng cười, nó thì ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Hắn quay lại nhìn ( ánh mắt chất chứa sát khí)
- Nếu cậu dám trái thì đừng có trách
- …….
Sau khi lên lớp, hắn bảo nó lên một mình, còn hắn thì đi đâu đó một lát, nó chạy lên, bước chân vào lớp nó thấy Khiêm đang ngồi làm bài
- Gia Khiêm! Nó gọi
- Như, Khiêm cười, có chuyện gì vậy?
- À, thật ra mình có chuyện muốn hỏi cậu, nhưng nếu cậu đang làm bài thì thôi
vậy, nó nhìn vở bài tập nói nhỏ
- Không, mình làm bài xong rồi, cậu cứ nói đi! Khiêm cười
Nó gật đầu và kể cho cậu bạn ấy nghe
- Thiên Tùng nói cậu ghen sao?
- …nó gật
- Thật ra chẳng có gì đâu, cậu ấy nói vui đấy! Cậu cười nhìn đẹp dã man
- Vậy sao?
- Ừ, cậu đó! Đừng ngây thơ như vậy chứ! Cười nào! Hì hì ( nó cười)
- Mình về chỗ nha! Cảm ơn cậu nhiều lắm!
Thật ra, Khiêm không nói cho nó suy nghĩ thật của Khiêm rằng: có lẽ với hắn, nó có một chút đặc biệt
- Cậu là chồng tương lai của Linh thật sao?
- Không biết nữa
- Mình thấy tội nghiệp cậu ấy lắm, cậu ấy thích cậu vậy mà …
- ……
- Cậu không thích cậu ấy à?
- Nếu tôi nói thích thì sao? Mà không thích thì sao?
- Thích thì mình vui cho hai cậu
- Chứ không phải cậu ghen à?
- Ghen?
- Ừ, hắn nhếch miệng cười
- Là sao?
- Là … bí … mật ….hắn gằn từng chữ rồi đi thẳng
- Cậu nói đi, nói đi mà! Nó chạy đuổi theo năn nỉ
- Sau này thông minh hơn một chút cậu sẽ hiểu
- Hihi, cậu không nói cũng được, mình sẽ đi hỏi Gia Khiêm, cậu ấy rất thông minh, cậu ấy sẽ nói cho mình biết
Nghe thấy nó nói vậy, hắn bước đi chậm hơn
- Con cún ngốc kia! Hắn dừng hẳn lại
- Gì cơ?
- Nghe đây, từ nay, ngoài tôi ra, cậu không được quẫy đuôi với kẻ khác đấy!
- Ơ, tại sao? Nó hỏi
- Vì cậu là cún của tôi mà
- Nhưng mà ….
Hắn lừ mắt, đôi mắt xanh hút hồn cùng cặp kính dày trừng trừng nhìn nó
- Cậu muốn trái lệnh? Hắn gằn giọng
- ……..
- Cậu im lặng coi như đã đồng ý rồi đó! Hắn nhếch miệng cười, nó thì ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Hắn quay lại nhìn ( ánh mắt chất chứa sát khí)
- Nếu cậu dám trái thì đừng có trách
- …….
Sau khi lên lớp, hắn bảo nó lên một mình, còn hắn thì đi đâu đó một lát, nó chạy lên, bước chân vào lớp nó thấy Khiêm đang ngồi làm bài
- Gia Khiêm! Nó gọi
- Như, Khiêm cười, có chuyện gì vậy?
- À, thật ra mình có chuyện muốn hỏi cậu, nhưng nếu cậu đang làm bài thì thôi
vậy, nó nhìn vở bài tập nói nhỏ
- Không, mình làm bài xong rồi, cậu cứ nói đi! Khiêm cười
Nó gật đầu và kể cho cậu bạn ấy nghe
- Thiên Tùng nói cậu ghen sao?
- …nó gật
- Thật ra chẳng có gì đâu, cậu ấy nói vui đấy! Cậu cười nhìn đẹp dã man
- Vậy sao?
- Ừ, cậu đó! Đừng ngây thơ như vậy chứ! Cười nào! Hì hì ( nó cười)
- Mình về chỗ nha! Cảm ơn cậu nhiều lắm!
Thật ra, Khiêm không nói cho nó suy nghĩ thật của Khiêm rằng: có lẽ với hắn, nó có một chút đặc biệt