Đừng sợ, có cô rồi. Cô mỉm cười cho nó yên tâm. Nó bắt đầu : Chào … chào các bạn … mình.. tên là Như, mong các bạn giúp đỡ.. Nó nói lí nhí lí nhí
- Nói nhỏ quá! Tên cậu ấy là gì ý nhỉ?
- Hình như là Như Như gì đo
- Ờ, chắc tại lớp to đẹp quá nên bỡ ngỡ ý mà, đúng là …… hihi
- Hihi
Nghe thấy vậy, nó đỏ mặt, cụp đầu xuống. Cậu bạn mới kia thấy vậy liền cắt ngay:
- Xin chào tất cả các bạn, tên mình là Gia Khiêm, mình cũng là học sinh mới, mà có vẻ các bạn quá quan tâm tới bạn kia rồi nhỉ? Bạn ấy cũng là học sinh bình thường thôi mà, đúng không? Nói rồi, cậu ta cười, nụ cười đốn tim tất cả các bạn nữ trong lớp
- Đẹp trai quá!
- Đúng rồi
- Nhưng làm sao bằng được Thiên Tùng chứ!
- Đâu có, đẹp hơn mà
- Mình thích những chàng trai lạnh lùng như Thiên Tùng kìa
- Còn mình lại thích những chàng trai dễ thương giống như Gia Khiêm
- Vậy thì kệ cậu chứ
- Cậu chả đnag quay ra tranh cãi với mình à?
- Hừ, cậu được lắm
- Chứ sao!
Phần giới thiệu có vẻ đã xong, cô xếp chỗ cho nó và Khiêm. Như, em sẽ ngồi ở chỗ kia. Còn Khiêm, ngồi chỗ đó
- Cái gì vậy trời, con nhỏ đó … nó … nó …
- Nó may mắn thật đó, được ngồi cạnh Thiên Tùng kia kìa
- Nó chết với Khánh Linh rồi
- Chính xác
- Mà cũng không qua được bọn mình đâu. Phải làm cho nhỏ đó không thể tới gần Tùng mới được.Nghĩ vậy, họ liền nói ngay: thưa cô, tại sao bạn mới vào mà lại được ngồi cùng Thiên Tùng thế ạ? Vô lí quá!.Cô nói: chỉ có bàn của Thiên Tùng là thừa chỗ thôi mà! Các em nhường cho bạn đi, không cần phải sợ Như cướp mất đâu hihi, cô cười khoái chí.
- Thôi kệ đi Châu, nó vậy chắc chẳng dám làm gì đâu
- Ukm
Lại tới nó, nó theo hướng cô chỉ và đi xuống, một cái ghế đã được xếp đặt sẵn , bên cạnh là một tia băng đang chực nhìn nó mà phóng vào làm nó thấy lành lạnh chỉ trực khóc lên. Nhưng không nói gì, nó từ từ đi tới, đặt chiếc cặp và ngồi xuống, không dám ho he gì, cả tiết học hôm đó nó run lên bần bật vì cái không khí đáng sợ vậy quanh chàng trai kia. Nó nghĩ cứ như vậy thì chết mất thôi, rồi lại run lên tiếp
- Ngồi im đi! Cậu cứ rung bàn thì làm sao tôi viết được! Hắn gắt um lên
- Mình … mình xinh lỗi ( lí nhí, lí nhí)
- ….. ( lại cắm cúi viết bài)
Bỗng ‘ reng, reng, reng ‘ trống báo hiệu hết tiết học vang lên. Nó thở phào
Các bạn ơi, đọc xong hãy viết comment cho mình biết ý kiến nhé! Iu các bạn nhìu!:)) Hihi
- Nói nhỏ quá! Tên cậu ấy là gì ý nhỉ?
- Hình như là Như Như gì đo
- Ờ, chắc tại lớp to đẹp quá nên bỡ ngỡ ý mà, đúng là …… hihi
- Hihi
Nghe thấy vậy, nó đỏ mặt, cụp đầu xuống. Cậu bạn mới kia thấy vậy liền cắt ngay:
- Xin chào tất cả các bạn, tên mình là Gia Khiêm, mình cũng là học sinh mới, mà có vẻ các bạn quá quan tâm tới bạn kia rồi nhỉ? Bạn ấy cũng là học sinh bình thường thôi mà, đúng không? Nói rồi, cậu ta cười, nụ cười đốn tim tất cả các bạn nữ trong lớp
- Đẹp trai quá!
- Đúng rồi
- Nhưng làm sao bằng được Thiên Tùng chứ!
- Đâu có, đẹp hơn mà
- Mình thích những chàng trai lạnh lùng như Thiên Tùng kìa
- Còn mình lại thích những chàng trai dễ thương giống như Gia Khiêm
- Vậy thì kệ cậu chứ
- Cậu chả đnag quay ra tranh cãi với mình à?
- Hừ, cậu được lắm
- Chứ sao!
Phần giới thiệu có vẻ đã xong, cô xếp chỗ cho nó và Khiêm. Như, em sẽ ngồi ở chỗ kia. Còn Khiêm, ngồi chỗ đó
- Cái gì vậy trời, con nhỏ đó … nó … nó …
- Nó may mắn thật đó, được ngồi cạnh Thiên Tùng kia kìa
- Nó chết với Khánh Linh rồi
- Chính xác
- Mà cũng không qua được bọn mình đâu. Phải làm cho nhỏ đó không thể tới gần Tùng mới được.Nghĩ vậy, họ liền nói ngay: thưa cô, tại sao bạn mới vào mà lại được ngồi cùng Thiên Tùng thế ạ? Vô lí quá!.Cô nói: chỉ có bàn của Thiên Tùng là thừa chỗ thôi mà! Các em nhường cho bạn đi, không cần phải sợ Như cướp mất đâu hihi, cô cười khoái chí.
- Thôi kệ đi Châu, nó vậy chắc chẳng dám làm gì đâu
- Ukm
Lại tới nó, nó theo hướng cô chỉ và đi xuống, một cái ghế đã được xếp đặt sẵn , bên cạnh là một tia băng đang chực nhìn nó mà phóng vào làm nó thấy lành lạnh chỉ trực khóc lên. Nhưng không nói gì, nó từ từ đi tới, đặt chiếc cặp và ngồi xuống, không dám ho he gì, cả tiết học hôm đó nó run lên bần bật vì cái không khí đáng sợ vậy quanh chàng trai kia. Nó nghĩ cứ như vậy thì chết mất thôi, rồi lại run lên tiếp
- Ngồi im đi! Cậu cứ rung bàn thì làm sao tôi viết được! Hắn gắt um lên
- Mình … mình xinh lỗi ( lí nhí, lí nhí)
- ….. ( lại cắm cúi viết bài)
Bỗng ‘ reng, reng, reng ‘ trống báo hiệu hết tiết học vang lên. Nó thở phào
Các bạn ơi, đọc xong hãy viết comment cho mình biết ý kiến nhé! Iu các bạn nhìu!:)) Hihi