Trên đường đi, nó ngơ ngác nhìn những cây cổ thụ trơ lá, cành khẳng khiu, nó giật mình: mùa đông rồi. Những cành cây xào xạc, lạnh lẽo, làm nó khẽ run lên, nhưng ….nhìn sang bên hắn, khuôn mặt hắn vẫn vô hồn, hắn vẫn bước đi bình thường, đôi mắt trong veo, không một tia sóng ~
Trong đầu nó hiện lên bao nhiêu suy nghĩ, thế nên chẳng mấy chốc mà đã bước chân tới trường, đám con gái đã chờ sẵn hắn ở cánh cổng làm bằng gỗ lim tuyệt đẹp. Nhưng điều khác lạ là không thấy nhỏ Linh đâu.
- Thiên Tùng, cuối cùng cậu cũng tới!
- Bắt đầu mùa đông rồi, cậu có lạnh không?
- Mình may áo cho cậu nha!
- Thiên Tùng, đi chơi với mình đi mà!
- Cậu làm bạn trai mình đi!
- Mình sẽ đan khăn cho cậu nhé!
Đan khăn sao? Nó nghĩ.
Mình cũng muốn đan khăn cho Thiên Tùng, nhưng cậu ấy có đồng ý không nhỉ?
- Thiên Tùng, nói gì đi mà!
- Sáng mai cậu có muốn mình làm cơm cho không?
- Thiên Tùng! ………
- Thiên Tùng!...........
- Thiên Tùng! ……..
Đám con gái cứ tiếp tục nhao nhao, hắn bực mình lừ mắt: Biến hết cho tôi! Tôi phải đi học! Một câu nói lạnh băng thốt ra khiến bao người khiếp sợ, họ nhanh chóng rẽ đường cho hắn đi, nó lon ton chạy theo.
- AAAAa!!!!! THIÊN TÙNG NÓI NGẦU QUÁ ĐI!
- Aaaaaa!!!!! Đúng vậy đúng vậy!
- Nhao nhao
- Nhao nhao
Đang bước lên cầu thang ….nó hỏi:hắn:
- Nè, cậu có lạnh không?
- Không, tôi không lạnh
- A, vậy à? Nó tiu nghỉu, hắn kịp nhìn thấy.
- Có vấn đề gì thì cứ nói đi!
- …….Ây da ~ Cậu ấy không lạnh thì đan làm gì chứ? Nhưng …..nó nghĩ
- Cậu …cậu có phiền khi ai đó đan khăn cho cậu không?
Hắn nhìn nó rồi nói:
- Có.
- Hả? Có?
- Cái gì? Hắn nhăn mặt
- À không, không có gì, mình ….mình chỉ ….
- Đúng là nhảm nhí!
Nó đỏ mặt, hắn biết ý định của nó rồi.
- Mình xin lỗi, nó nói
- Này, lại gần đây! Hắn vẫy tay.
- Sao thế? Nó hỏi đồng thời đi tới
- Cốc!! Hắn gõ vào đầu nó một phát đau đến nỗi làm nó ứa nước mắt, nhưng nó không dám nói gì.
- Tôi đã nói là đừng bao giờ xin lỗi tôi rồi cơ mà! Cậu không có não à?
- Có! Mình có chứ!
- Thế đâu rồi? Hắn cười khẩy
- ……im lặng
- Mà tôi đổi ý rồi, nếu cậu muốn đan khăn cho tôi thì cũng được, nhưng phải bỏ cả cái não của cậu vào đó! Hiểu chưa?
- Nhưng …nãy cậu nói phiền mà ….
- Với đồ cún hư như cậu thì không đâu!
- …….đỏ mặt
- Thôi, đừng làm bộ mặt đờ đẫn ấy nữa, liệu mà đan nhanh lên đi, không là tôi đổi ý đấy!
- Hihi, biết rồi, nó tươi tỉnh
Thật sự hắn không muốn làm người con gái mình thích phải buồn.
Trong đầu nó hiện lên bao nhiêu suy nghĩ, thế nên chẳng mấy chốc mà đã bước chân tới trường, đám con gái đã chờ sẵn hắn ở cánh cổng làm bằng gỗ lim tuyệt đẹp. Nhưng điều khác lạ là không thấy nhỏ Linh đâu.
- Thiên Tùng, cuối cùng cậu cũng tới!
- Bắt đầu mùa đông rồi, cậu có lạnh không?
- Mình may áo cho cậu nha!
- Thiên Tùng, đi chơi với mình đi mà!
- Cậu làm bạn trai mình đi!
- Mình sẽ đan khăn cho cậu nhé!
Đan khăn sao? Nó nghĩ.
Mình cũng muốn đan khăn cho Thiên Tùng, nhưng cậu ấy có đồng ý không nhỉ?
- Thiên Tùng, nói gì đi mà!
- Sáng mai cậu có muốn mình làm cơm cho không?
- Thiên Tùng! ………
- Thiên Tùng!...........
- Thiên Tùng! ……..
Đám con gái cứ tiếp tục nhao nhao, hắn bực mình lừ mắt: Biến hết cho tôi! Tôi phải đi học! Một câu nói lạnh băng thốt ra khiến bao người khiếp sợ, họ nhanh chóng rẽ đường cho hắn đi, nó lon ton chạy theo.
- AAAAa!!!!! THIÊN TÙNG NÓI NGẦU QUÁ ĐI!
- Aaaaaa!!!!! Đúng vậy đúng vậy!
- Nhao nhao
- Nhao nhao
Đang bước lên cầu thang ….nó hỏi:hắn:
- Nè, cậu có lạnh không?
- Không, tôi không lạnh
- A, vậy à? Nó tiu nghỉu, hắn kịp nhìn thấy.
- Có vấn đề gì thì cứ nói đi!
- …….Ây da ~ Cậu ấy không lạnh thì đan làm gì chứ? Nhưng …..nó nghĩ
- Cậu …cậu có phiền khi ai đó đan khăn cho cậu không?
Hắn nhìn nó rồi nói:
- Có.
- Hả? Có?
- Cái gì? Hắn nhăn mặt
- À không, không có gì, mình ….mình chỉ ….
- Đúng là nhảm nhí!
Nó đỏ mặt, hắn biết ý định của nó rồi.
- Mình xin lỗi, nó nói
- Này, lại gần đây! Hắn vẫy tay.
- Sao thế? Nó hỏi đồng thời đi tới
- Cốc!! Hắn gõ vào đầu nó một phát đau đến nỗi làm nó ứa nước mắt, nhưng nó không dám nói gì.
- Tôi đã nói là đừng bao giờ xin lỗi tôi rồi cơ mà! Cậu không có não à?
- Có! Mình có chứ!
- Thế đâu rồi? Hắn cười khẩy
- ……im lặng
- Mà tôi đổi ý rồi, nếu cậu muốn đan khăn cho tôi thì cũng được, nhưng phải bỏ cả cái não của cậu vào đó! Hiểu chưa?
- Nhưng …nãy cậu nói phiền mà ….
- Với đồ cún hư như cậu thì không đâu!
- …….đỏ mặt
- Thôi, đừng làm bộ mặt đờ đẫn ấy nữa, liệu mà đan nhanh lên đi, không là tôi đổi ý đấy!
- Hihi, biết rồi, nó tươi tỉnh
Thật sự hắn không muốn làm người con gái mình thích phải buồn.