Về đến nhà Kevil - Mẹ à!!! Nói cho con biết chuyện gì xảy ra đi? Tại sao mẹ lại biết cô gái đó????
- Khoan đã nào con trai, lần đầu tiên mẹ thấy con quan tâm đến một cô gái như vậy đấy!
- Con chỉ là có chút tò mò thôi, mẹ cả con khó tính lắm mà sao lại dễ dàng thân với một cô gái không quen biết vậy chứ. - Kevil như bị mẹ nói trúng nên lúc đầu có hơi lúng túng khi trả lời, nhưng bằng sự thông minh của mình thỳ anh nhanh chóng giải quyết được.
- Ta và con bé ầy là có duyên với nhau thôi. - Bà Loan dùng cái giọng của người từng trải để nói với anh
- Cái duyên ấy là gì, con đang tò mò đây. - Anh dường như không thể chờ được nữa, dường như anh muốn biết tất cả những gì thuộc về cô gái ấy.
- Được rồi, chuyện là như thế này. Lúc đang nói chuyện điện thoại với con thì....bala bala.... - Bà Loan bắt đầu tường thuật lại chuyện xảy ra cho đứa con trai của mình nghe.
- Thì ra là vậy. - Sau một hồi lắng nghe câu chuyện, anh cất lên một câu kết luận - Chỉ là hành động lên làm thôi. Thôi con xin phép lên phòng đây,mẹ cứ ăn cơm đi, con không ăn đâu.
- Ơ cái thằng này lại để cho mẹ ăn cơm một mình nữa à!!!! - Bà nói với theo khi anh đã sải bước đi về phía cầu thang.
" Ta biết chứ con trai, lòng con có một chút gì đó vương vấn rồi, mặc dù miệng con nói thế nhưng trong lòng con hẳn là khác hoàn toàn "
Trên phòng Kevil
- Alo! Anh Dương tìm hiểu cho em cô bé tên là Quỳnh An mà lần trước em nói chuyện đi. Nhanh lên, ngày mai đưa em kết quả. - Kevil dùng chất giọng lạnh lùng, dứt khoát để nói với anh quản lí.
- Ơ cái thằng này tìm hiểu cô gái đó làm gì, cô ta ở đâu để anh còn biết đường tìm. - Anh dương cũng hơi bất ngờ khi lần đầu tiên thấy Kevil biết quan tâm một người con gái như vậy.
- Thứ nhất tìm hiểu làm gì đó là chuyện của em, thứ hai nếu biết cô gái đó ở đâu thì em còn cần anh tìm hiểu làm gì nữa. Không nói nhiều ngày mai đưa kết quả cho em.
- Tút....tút.... Ơ cái thằng này.... - Chưa kịp để cho anh Dương nói câu gì thì Kevil đã tắt máy mất rồi. Cái tính ấy sao mấy năm rồi mà không sửa đi chứ, vì cái tính ấy mà nhiều lần làm cho anh Dương điên lên rồi.
Bên nhà Quỳnh An
Một cô gái thì đang ngồi trên bàn học, chăm chú học bài. Còn một cô gái thì đang nằm trên chiếc dường gần đó, hai chân dơ lên đung đưa, tay thì ấn điện thoại, miệng cười tủm tỉm. Không cần nói thêm chắc mọi người cũng biết ai đang ngồi trên bàn học và ai đang nằm trên dường rồi chứ.
- À An, mày kể cho tao nghe về chuyện từ chiều mày đi xin việc đi. - Huyền My chợt dừng tay đang ấn điện thoại lại, ngẩn mặt lên hòi Quỳnh An.
- Cũng không có gì đặc săc lắm, tao gặp mẹ của tên Kevil gì gì đó thôi. -Quỳnh An đang chăm chú học bài nên cũng chỉ hờ hững đáp lại.
- À ừ.... Sao!!!!! Mày gặp mẹ của anh Kevil á????? - Ban đầu Huyền My chưa nhận thức được câu nói của Quỳnh An nên cũng chỉ ừ đại, nhưng đến khi nhận thức được rồi thì ô trời ơi, Huyền My la toáng lên như không tin vào tai mình nữa. Cô bật dậy, phi ngay đến chỗ Quỳnh An.
- Mày làm gì mà hét toáng lên vậy, làm tao giật cả mình tưởng như voi bị xổng chuồng!!!! - Quỳnh An phải chịu phục cái con này, cứ nhắc đến tên Kevil hay chuyện gì liên quan đến hắn là mắt nó cứ sáng trưng lên, không còn kiềm được cảm xúc nữa.
- Con quỷ này còn trêu tao nữa!! Mau kể cho tao nghe đi, sao mày lại gặp được bác ý. - Huyền My mặc kệ những lời chọc ghẹo của con bạn, điều quan trọng bây giờ là phải biết rõ chuyện này.
- Thì chuyện là thế này....bala....bala.... - Quỳnh An lại tiếp tục tường thuật lại cho con bạn nghe về chuyện xảy ra lúc chiều. - Vậy đấy, đang nói chuyện thì hắn ta đi đến OMG tao không thể ngờ người như bác ấy lại có một đứa con chảnh choẹ như vậy.
- Chảnh choẹ gì chứ, anh Kevil bình thường mà. Nhưng mà nghe nói bác ấy khó tính lắm ý, sao lại nói chuyện vui vẻ với mày thế nhờ. - Huyền My sau khi nghe xong chuyện thì liền đưa ra ý kiến, tò mò. Nếu như trước nghe mọi người nói thì mẹ của Kevil là một người cực kì khó tính, cô gái nào lọt được vào mắt bác ấy thì phải thật sự là hoàn hảo.
- Bác ấy khó tính á, sao tao thấy bác ấy nói chuyện cũng bình thường mà. - Quỳnh An ngây thơ nói thật những điều mình nghĩ.
- Mày nhầm rồi, từ trước đến giờ bác ấy nổi tiếng là một người khó tính đấy. Cô gái nào để lọt được vào mặt bác ấy thì phải thật sự là hoàn hảo. Những cô gái cứ õng ẹo rồi cứ bám lấy anh ấy, kể cả những diễn viên hay ca sĩ nổi tiếng gì đó thì bác ấy cũng không quan tâm đâu. - Huyền My dùng bộ mặt nghiêm trọng để nói với Quỳnh An, sự thật thì bác ấy rất khó tính.
- Thật vậy á?? - Quỳnh An vẫn chuưa thể tin được, khi nói chuyện với bác ấy cô có cảm nhận được bác ấy là một người khó tính đâu nhỉ.
- Mày vẫn chưa tin á, cứ dần tiếp xúc với bác ấy đi rồi biết.
- Làm gì có cơ hội dần dần tiếp xúc mày ơi.
- Tao nghĩ mày có duyên với bác ấy ớ.
- Ừ. Thôi mày cứ ngồi đấy mà ảo tưởng dùm tao đi nhá!!!
- Ơ hay cái con này tao nói đúng còn không tin.
- Khoan đã nào con trai, lần đầu tiên mẹ thấy con quan tâm đến một cô gái như vậy đấy!
- Con chỉ là có chút tò mò thôi, mẹ cả con khó tính lắm mà sao lại dễ dàng thân với một cô gái không quen biết vậy chứ. - Kevil như bị mẹ nói trúng nên lúc đầu có hơi lúng túng khi trả lời, nhưng bằng sự thông minh của mình thỳ anh nhanh chóng giải quyết được.
- Ta và con bé ầy là có duyên với nhau thôi. - Bà Loan dùng cái giọng của người từng trải để nói với anh
- Cái duyên ấy là gì, con đang tò mò đây. - Anh dường như không thể chờ được nữa, dường như anh muốn biết tất cả những gì thuộc về cô gái ấy.
- Được rồi, chuyện là như thế này. Lúc đang nói chuyện điện thoại với con thì....bala bala.... - Bà Loan bắt đầu tường thuật lại chuyện xảy ra cho đứa con trai của mình nghe.
- Thì ra là vậy. - Sau một hồi lắng nghe câu chuyện, anh cất lên một câu kết luận - Chỉ là hành động lên làm thôi. Thôi con xin phép lên phòng đây,mẹ cứ ăn cơm đi, con không ăn đâu.
- Ơ cái thằng này lại để cho mẹ ăn cơm một mình nữa à!!!! - Bà nói với theo khi anh đã sải bước đi về phía cầu thang.
" Ta biết chứ con trai, lòng con có một chút gì đó vương vấn rồi, mặc dù miệng con nói thế nhưng trong lòng con hẳn là khác hoàn toàn "
Trên phòng Kevil
- Alo! Anh Dương tìm hiểu cho em cô bé tên là Quỳnh An mà lần trước em nói chuyện đi. Nhanh lên, ngày mai đưa em kết quả. - Kevil dùng chất giọng lạnh lùng, dứt khoát để nói với anh quản lí.
- Ơ cái thằng này tìm hiểu cô gái đó làm gì, cô ta ở đâu để anh còn biết đường tìm. - Anh dương cũng hơi bất ngờ khi lần đầu tiên thấy Kevil biết quan tâm một người con gái như vậy.
- Thứ nhất tìm hiểu làm gì đó là chuyện của em, thứ hai nếu biết cô gái đó ở đâu thì em còn cần anh tìm hiểu làm gì nữa. Không nói nhiều ngày mai đưa kết quả cho em.
- Tút....tút.... Ơ cái thằng này.... - Chưa kịp để cho anh Dương nói câu gì thì Kevil đã tắt máy mất rồi. Cái tính ấy sao mấy năm rồi mà không sửa đi chứ, vì cái tính ấy mà nhiều lần làm cho anh Dương điên lên rồi.
Bên nhà Quỳnh An
Một cô gái thì đang ngồi trên bàn học, chăm chú học bài. Còn một cô gái thì đang nằm trên chiếc dường gần đó, hai chân dơ lên đung đưa, tay thì ấn điện thoại, miệng cười tủm tỉm. Không cần nói thêm chắc mọi người cũng biết ai đang ngồi trên bàn học và ai đang nằm trên dường rồi chứ.
- À An, mày kể cho tao nghe về chuyện từ chiều mày đi xin việc đi. - Huyền My chợt dừng tay đang ấn điện thoại lại, ngẩn mặt lên hòi Quỳnh An.
- Cũng không có gì đặc săc lắm, tao gặp mẹ của tên Kevil gì gì đó thôi. -Quỳnh An đang chăm chú học bài nên cũng chỉ hờ hững đáp lại.
- À ừ.... Sao!!!!! Mày gặp mẹ của anh Kevil á????? - Ban đầu Huyền My chưa nhận thức được câu nói của Quỳnh An nên cũng chỉ ừ đại, nhưng đến khi nhận thức được rồi thì ô trời ơi, Huyền My la toáng lên như không tin vào tai mình nữa. Cô bật dậy, phi ngay đến chỗ Quỳnh An.
- Mày làm gì mà hét toáng lên vậy, làm tao giật cả mình tưởng như voi bị xổng chuồng!!!! - Quỳnh An phải chịu phục cái con này, cứ nhắc đến tên Kevil hay chuyện gì liên quan đến hắn là mắt nó cứ sáng trưng lên, không còn kiềm được cảm xúc nữa.
- Con quỷ này còn trêu tao nữa!! Mau kể cho tao nghe đi, sao mày lại gặp được bác ý. - Huyền My mặc kệ những lời chọc ghẹo của con bạn, điều quan trọng bây giờ là phải biết rõ chuyện này.
- Thì chuyện là thế này....bala....bala.... - Quỳnh An lại tiếp tục tường thuật lại cho con bạn nghe về chuyện xảy ra lúc chiều. - Vậy đấy, đang nói chuyện thì hắn ta đi đến OMG tao không thể ngờ người như bác ấy lại có một đứa con chảnh choẹ như vậy.
- Chảnh choẹ gì chứ, anh Kevil bình thường mà. Nhưng mà nghe nói bác ấy khó tính lắm ý, sao lại nói chuyện vui vẻ với mày thế nhờ. - Huyền My sau khi nghe xong chuyện thì liền đưa ra ý kiến, tò mò. Nếu như trước nghe mọi người nói thì mẹ của Kevil là một người cực kì khó tính, cô gái nào lọt được vào mắt bác ấy thì phải thật sự là hoàn hảo.
- Bác ấy khó tính á, sao tao thấy bác ấy nói chuyện cũng bình thường mà. - Quỳnh An ngây thơ nói thật những điều mình nghĩ.
- Mày nhầm rồi, từ trước đến giờ bác ấy nổi tiếng là một người khó tính đấy. Cô gái nào để lọt được vào mặt bác ấy thì phải thật sự là hoàn hảo. Những cô gái cứ õng ẹo rồi cứ bám lấy anh ấy, kể cả những diễn viên hay ca sĩ nổi tiếng gì đó thì bác ấy cũng không quan tâm đâu. - Huyền My dùng bộ mặt nghiêm trọng để nói với Quỳnh An, sự thật thì bác ấy rất khó tính.
- Thật vậy á?? - Quỳnh An vẫn chuưa thể tin được, khi nói chuyện với bác ấy cô có cảm nhận được bác ấy là một người khó tính đâu nhỉ.
- Mày vẫn chưa tin á, cứ dần tiếp xúc với bác ấy đi rồi biết.
- Làm gì có cơ hội dần dần tiếp xúc mày ơi.
- Tao nghĩ mày có duyên với bác ấy ớ.
- Ừ. Thôi mày cứ ngồi đấy mà ảo tưởng dùm tao đi nhá!!!
- Ơ hay cái con này tao nói đúng còn không tin.