Giật mình em nhìn xuống hoá ra séc quần chưa kéo. Hơi ái ngại nhưng mà không sao, những thằng khoai to là những thằng hay quên kéo khoá.
Hai nàng vội nhanh xuống bếp làm vài món tây với thức ăn có sẵn trong tủ lạnh. Em vội đưa tay xin bế thằng bé em Phi, nó dễ thương lắm các bác ạ, bập bẽ thấy nói vài câu. Ngồi xem tivi, bật toàn xì xồ chẳng hiểu mịa gì. Xong lại xuống bếp nói chuyện với hai cô bé, em nhờ Quân phiên dịch hộ, em khen thằng ku dễ thương, thỉnh thoảng lấy tay chỉ trỏ, mồm nói biu ti pun, biu ti pun gơn, so ku te, à so biu ti fun, ve li gút…ô mai chúa, món này nhìn ngon quá. ( khổ mẹ cho ăn học, chỉ biết ăn mà không học, nên dốt inh lình thế đấy).
Hai đứa bầy ra bàn, đại gia đình là đậy, có trai có gái có cả thằng ku. Em hạnh phúc lắm, được cái thằng bé quý em cứ trêu đùa với em. Thấy thế Phi cứ tíu tít mìm cười, ăn xong, hai cô bé chuẩn bị rửa bát, em nháy thằng Quân bảo bồ nó lên nhà, em xuống rửa bát cùng Phi, nhìn những làn nước chảy qua đôi tay nhỏ bé trắng hồng, thon thả của Phi, rồi thỉnh thoảng nàng cúi xuống cầm chiếc bát, lộ ra vòm n...gực đầy khiêu khích. Nhanh mắt em nhìn cho vui tờ rym. Hí hí thật là đê tiện và rất thân thiện phải không các bác. Đang tăm tia thì bỗng aaaaaaa…….
.............. to beo căn ti heo- Ôi đùa bạn, giật cả mềnh, lần sau đừng có doạ thế.
- Mày ngắm cái gì thế,
- Kệ tao, mà xinh nhỉ, hỏi xem có người yêu chưa.
Phi thấy em giật mình thì cười tít mắt lại. Thằng Quân xì xồ vài câu hỏi Phi, trả lời xong Phi quay sang nhìn em mìm cười, rồi Quân bảo:
- Nó bảo chưa có, Mẹ bảo không yêu học đã, tao bảo mày chưa có người yêu, nó bảo không tin.
Rửa bát xong em và Phi lên nhà, Phi bế thằng ku. Bọn em đóng cửa đi ra một quán kem, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới nhìn thấy một con bé xinh một cách lạ lùng như vậy. Thế mà chẳng hiểu được tiếng nhau, đâm ra em chỉ thực thi bằng các hành động sờ đùi sờ chân, rồi lân la lên sờ ngực thằng ku em Phi.
Ku ngoan lắm, đẹp trai cực, em đưa hai tay ra nó theo luôn. Được cái mỗi lần em trêu thằng ku cười, là Phi lại quay sang cười với em. Hạnh phúc lắm các bác ạ, được đà thấy Phi vui, em lại bón kem cho thằng bé. Trong đám chắc thằng Quân hiểu được ý em, tán con chị thì cũng phải quý thằng em, dù có sợ nó tè vào người thì cũng phải cố mà bế.
Sau đó bọn em đi dạo ven bờ của con sông có tên Châu Giang, ở đây đẹp lắm, đi duới những tán cây xanh, ánh đèn vàng hắt xuống dưới lòng sông tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn. Đôi kia đi trước, em bế thằng ku, Diệc Phi đi bên cạnh em. Thỉnh thoảng có những ánh mắt ngưỡng mộ và đôi chút ghen tị của người đi đường nhìn vào, lại càng làm em hãnh diện, sung sướng đến phát dồ phát dại.
Nhưng mặt em vẫn cố tỏ vẻ là một người đàn ông chững chạc, và đôi chút cũng cảm thấy chạnh lòng vì gần nhau mà chẳng thể nói chuyện được với nhau, có tiếng mà chẳng có miếng. Hai đứa kia đang ôm eo nhau thì quay lại, thấy em và Phi ngượng ngùng, con bồ Quân mới xì xồ mấy câu và chỉ trỏ em và Phi, chẳng hiểu lắm chỉ thấy Phi quay sang nhìn em rồi cười e thẹn. Thằng Quân mới bảo:
- Mày nắm tay em nó đi thì mới giống một gia đình.
Được đà hai đứa kia vỗ tay hô “ nắm đi, nắm đi…”. Một chút run rồi em đưa bàn tay ra một cách chầm chậm, Phi nhìn em cười một cái rõ tươi, rồi khẽ đưa những đầu ngón tay chạm nhẹ vào bàn tay em. Vừa nắm xong hai đứa kia cười ghê thật, làm em và Phi ngaị tím tái mặt. Đi được một lúc bọn em dừng lại nói chuyện, Quân bảo:
- Mày sướng đấy, đi cùng hot girl trường tao, đầy thằng tán mà không được, vừa gặp mà đã được nắm tay phê chưa.
- Phê cái éo gì, thế nó chưa yêu ai à?
- Trước có yêu một đứa hình như mới chia tay rồi. Con này nó giỏi, đa tài phết đấy.
- Nhưng giờ éo biết tiếng, làm sao đây.
- Không sao cứ từ từ, mai cứ chiều sang trường chơi nói chuyện với nó, tao phiên dịch cho.
Một lúc sau bọn em ra về, Phi khẽ cúi đầu mỉm cười rồi vẫy tay chào em. Em hôn thằng ku em phi rồi tạm biệt. Chiều hôm sau như kế hoạch, em lên trường cùng Quân. Vừa đến bồ Quân bảo Phi hôm nay phải tập kịch, thế là ba đứa dẫn nhau lên một khán phòng. vừa đến nơi em đã nhận ra ngay Phi đang đang cầm một dải lụa múa, mặc bộ đồ màu đỏ đính cườm lấp lánh và bó sát vào người. Nhìn Phi như một cung nữ thời nhà Thanh với đôi chân trắng dài, chiếc eo thon và khuôn mặt trái xoan. Phi buộc tóc gọn ra đằng sau, uyển chuyển với những điệu múa.
Ảnh minh hoạ.
Tập xong bồ Quân gọi, Phi đi xuống chào, nhìn những giọt mồ hôi lăn đều trên người Phi, ngực phập phồng thở hồn hển, thật là gợi cảm. Em như Trụ Vương nhìn nàng cung nữ mà đắm đuối, tờ trym ngóc đầu dậy. Em bắt đầu nhờ Quân phiên dịch, em khen Phi múa như một nghệ sĩ, và gợi cảm như một diễn viên sếch,. Hai đứa trêu đùa một lúc rồi bọn em chào nhau ra về. Những ngày sau đó bọn em thường xuyên gặp nhau, khi em lên trường, lúc Phi đến nhà Quân, bọn em gặp nhau dần dần đã hiểu một số từ cơ bản và những ngôn ngữ của cơ thể.
Hơn một tuần sau, chẳng biết do khí hậu hay thời tiết ( thực ra nó là một) mà em lăn ra ốm. Nằm ở nhà mê man, hai ngày chẳng thấy nhau em nhớ Phi đến phát dồ phát dại. Và cũng có lẽ đang quen gặp nhau hàng ngày, không thấy em Phi cũng hỏi Quân và biết em ốm.
Buổi trưa hôm đó Quân cố tình ở lại trường đi ăn cùng con bồ nó bỏ mặc em ở nhà, biết vậy Phi đến thăm em. Nghe tiếng chuông em cố vục vậy mở cửa thấy Phi cầm một hộp đồ ăn. Em mìm cười chào, Phi thấy em đi lại khó khăn mới ra hiệu chỉ em nằm xuống giường. Lấy chiếc khăn dấp nước Phi cầm đắp lên trán em, từng cử chỉ nhẹ nhàng dù bất đồng ngôn ngữ nhưng bọn em như hiểu được nhau.
Phi ân cần lắm, ra ngồi xem tivi một lúc để ý không thấy em ăn, mới đi vào phòng bảo em phải ăn để lấy sức. Cố gắng ngồi dựa vào tường, đút từng thìa cơm vào mồm, ăn xong buồn đi tè, em lại ngượng dậy đi vào tolet, nước tiểu thì chỉ thấy một màu vàng. Vừa ra khỏi tolet đã thấy Phi.....đứng sẵn đó.....................
to beo căn ti hiu
Giật mình em nhìn xuống hoá ra séc quần chưa kéo. Hơi ái ngại nhưng mà không sao, những thằng khoai to là những thằng hay quên kéo khoá.
Hai nàng vội nhanh xuống bếp làm vài món tây với thức ăn có sẵn trong tủ lạnh. Em vội đưa tay xin bế thằng bé em Phi, nó dễ thương lắm các bác ạ, bập bẽ thấy nói vài câu. Ngồi xem tivi, bật toàn xì xồ chẳng hiểu mịa gì. Xong lại xuống bếp nói chuyện với hai cô bé, em nhờ Quân phiên dịch hộ, em khen thằng ku dễ thương, thỉnh thoảng lấy tay chỉ trỏ, mồm nói biu ti pun, biu ti pun gơn, so ku te, à so biu ti fun, ve li gút…ô mai chúa, món này nhìn ngon quá. ( khổ mẹ cho ăn học, chỉ biết ăn mà không học, nên dốt inh lình thế đấy).
Hai đứa bầy ra bàn, đại gia đình là đậy, có trai có gái có cả thằng ku. Em hạnh phúc lắm, được cái thằng bé quý em cứ trêu đùa với em. Thấy thế Phi cứ tíu tít mìm cười, ăn xong, hai cô bé chuẩn bị rửa bát, em nháy thằng Quân bảo bồ nó lên nhà, em xuống rửa bát cùng Phi, nhìn những làn nước chảy qua đôi tay nhỏ bé trắng hồng, thon thả của Phi, rồi thỉnh thoảng nàng cúi xuống cầm chiếc bát, lộ ra vòm n...gực đầy khiêu khích. Nhanh mắt em nhìn cho vui tờ rym. Hí hí thật là đê tiện và rất thân thiện phải không các bác. Đang tăm tia thì bỗng aaaaaaa…….
.............. to beo căn ti heo- Ôi đùa bạn, giật cả mềnh, lần sau đừng có doạ thế.
- Mày ngắm cái gì thế,
- Kệ tao, mà xinh nhỉ, hỏi xem có người yêu chưa.
Phi thấy em giật mình thì cười tít mắt lại. Thằng Quân xì xồ vài câu hỏi Phi, trả lời xong Phi quay sang nhìn em mìm cười, rồi Quân bảo:
- Nó bảo chưa có, Mẹ bảo không yêu học đã, tao bảo mày chưa có người yêu, nó bảo không tin.
Rửa bát xong em và Phi lên nhà, Phi bế thằng ku. Bọn em đóng cửa đi ra một quán kem, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới nhìn thấy một con bé xinh một cách lạ lùng như vậy. Thế mà chẳng hiểu được tiếng nhau, đâm ra em chỉ thực thi bằng các hành động sờ đùi sờ chân, rồi lân la lên sờ ngực thằng ku em Phi.
Ku ngoan lắm, đẹp trai cực, em đưa hai tay ra nó theo luôn. Được cái mỗi lần em trêu thằng ku cười, là Phi lại quay sang cười với em. Hạnh phúc lắm các bác ạ, được đà thấy Phi vui, em lại bón kem cho thằng bé. Trong đám chắc thằng Quân hiểu được ý em, tán con chị thì cũng phải quý thằng em, dù có sợ nó tè vào người thì cũng phải cố mà bế.
Sau đó bọn em đi dạo ven bờ của con sông có tên Châu Giang, ở đây đẹp lắm, đi duới những tán cây xanh, ánh đèn vàng hắt xuống dưới lòng sông tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn. Đôi kia đi trước, em bế thằng ku, Diệc Phi đi bên cạnh em. Thỉnh thoảng có những ánh mắt ngưỡng mộ và đôi chút ghen tị của người đi đường nhìn vào, lại càng làm em hãnh diện, sung sướng đến phát dồ phát dại.
Nhưng mặt em vẫn cố tỏ vẻ là một người đàn ông chững chạc, và đôi chút cũng cảm thấy chạnh lòng vì gần nhau mà chẳng thể nói chuyện được với nhau, có tiếng mà chẳng có miếng. Hai đứa kia đang ôm eo nhau thì quay lại, thấy em và Phi ngượng ngùng, con bồ Quân mới xì xồ mấy câu và chỉ trỏ em và Phi, chẳng hiểu lắm chỉ thấy Phi quay sang nhìn em rồi cười e thẹn. Thằng Quân mới bảo:
- Mày nắm tay em nó đi thì mới giống một gia đình.
Được đà hai đứa kia vỗ tay hô “ nắm đi, nắm đi…”. Một chút run rồi em đưa bàn tay ra một cách chầm chậm, Phi nhìn em cười một cái rõ tươi, rồi khẽ đưa những đầu ngón tay chạm nhẹ vào bàn tay em. Vừa nắm xong hai đứa kia cười ghê thật, làm em và Phi ngaị tím tái mặt. Đi được một lúc bọn em dừng lại nói chuyện, Quân bảo:
- Mày sướng đấy, đi cùng hot girl trường tao, đầy thằng tán mà không được, vừa gặp mà đã được nắm tay phê chưa.
- Phê cái éo gì, thế nó chưa yêu ai à?
- Trước có yêu một đứa hình như mới chia tay rồi. Con này nó giỏi, đa tài phết đấy.
- Nhưng giờ éo biết tiếng, làm sao đây.
- Không sao cứ từ từ, mai cứ chiều sang trường chơi nói chuyện với nó, tao phiên dịch cho.
Một lúc sau bọn em ra về, Phi khẽ cúi đầu mỉm cười rồi vẫy tay chào em. Em hôn thằng ku em phi rồi tạm biệt. Chiều hôm sau như kế hoạch, em lên trường cùng Quân. Vừa đến bồ Quân bảo Phi hôm nay phải tập kịch, thế là ba đứa dẫn nhau lên một khán phòng. vừa đến nơi em đã nhận ra ngay Phi đang đang cầm một dải lụa múa, mặc bộ đồ màu đỏ đính cườm lấp lánh và bó sát vào người. Nhìn Phi như một cung nữ thời nhà Thanh với đôi chân trắng dài, chiếc eo thon và khuôn mặt trái xoan. Phi buộc tóc gọn ra đằng sau, uyển chuyển với những điệu múa.
Ảnh minh hoạ.
Tập xong bồ Quân gọi, Phi đi xuống chào, nhìn những giọt mồ hôi lăn đều trên người Phi, ngực phập phồng thở hồn hển, thật là gợi cảm. Em như Trụ Vương nhìn nàng cung nữ mà đắm đuối, tờ trym ngóc đầu dậy. Em bắt đầu nhờ Quân phiên dịch, em khen Phi múa như một nghệ sĩ, và gợi cảm như một diễn viên sếch,. Hai đứa trêu đùa một lúc rồi bọn em chào nhau ra về. Những ngày sau đó bọn em thường xuyên gặp nhau, khi em lên trường, lúc Phi đến nhà Quân, bọn em gặp nhau dần dần đã hiểu một số từ cơ bản và những ngôn ngữ của cơ thể.
Hơn một tuần sau, chẳng biết do khí hậu hay thời tiết ( thực ra nó là một) mà em lăn ra ốm. Nằm ở nhà mê man, hai ngày chẳng thấy nhau em nhớ Phi đến phát dồ phát dại. Và cũng có lẽ đang quen gặp nhau hàng ngày, không thấy em Phi cũng hỏi Quân và biết em ốm.
Buổi trưa hôm đó Quân cố tình ở lại trường đi ăn cùng con bồ nó bỏ mặc em ở nhà, biết vậy Phi đến thăm em. Nghe tiếng chuông em cố vục vậy mở cửa thấy Phi cầm một hộp đồ ăn. Em mìm cười chào, Phi thấy em đi lại khó khăn mới ra hiệu chỉ em nằm xuống giường. Lấy chiếc khăn dấp nước Phi cầm đắp lên trán em, từng cử chỉ nhẹ nhàng dù bất đồng ngôn ngữ nhưng bọn em như hiểu được nhau.
Phi ân cần lắm, ra ngồi xem tivi một lúc để ý không thấy em ăn, mới đi vào phòng bảo em phải ăn để lấy sức. Cố gắng ngồi dựa vào tường, đút từng thìa cơm vào mồm, ăn xong buồn đi tè, em lại ngượng dậy đi vào tolet, nước tiểu thì chỉ thấy một màu vàng. Vừa ra khỏi tolet đã thấy Phi.....đứng sẵn đó.....................
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Giật mình em nhìn xuống hoá ra séc quần chưa kéo. Hơi ái ngại nhưng mà không sao, những thằng khoai to là những thằng hay quên kéo khoá.
Hai nàng vội nhanh xuống bếp làm vài món tây với thức ăn có sẵn trong tủ lạnh. Em vội đưa tay xin bế thằng bé em Phi, nó dễ thương lắm các bác ạ, bập bẽ thấy nói vài câu. Ngồi xem tivi, bật toàn xì xồ chẳng hiểu mịa gì. Xong lại xuống bếp nói chuyện với hai cô bé, em nhờ Quân phiên dịch hộ, em khen thằng ku dễ thương, thỉnh thoảng lấy tay chỉ trỏ, mồm nói biu ti pun, biu ti pun gơn, so ku te, à so biu ti fun, ve li gút…ô mai chúa, món này nhìn ngon quá. ( khổ mẹ cho ăn học, chỉ biết ăn mà không học, nên dốt inh lình thế đấy).
Hai đứa bầy ra bàn, đại gia đình là đậy, có trai có gái có cả thằng ku. Em hạnh phúc lắm, được cái thằng bé quý em cứ trêu đùa với em. Thấy thế Phi cứ tíu tít mìm cười, ăn xong, hai cô bé chuẩn bị rửa bát, em nháy thằng Quân bảo bồ nó lên nhà, em xuống rửa bát cùng Phi, nhìn những làn nước chảy qua đôi tay nhỏ bé trắng hồng, thon thả của Phi, rồi thỉnh thoảng nàng cúi xuống cầm chiếc bát, lộ ra vòm n...gực đầy khiêu khích. Nhanh mắt em nhìn cho vui tờ rym. Hí hí thật là đê tiện và rất thân thiện phải không các bác. Đang tăm tia thì bỗng aaaaaaa…….
.............. to beo căn ti heo- Ôi đùa bạn, giật cả mềnh, lần sau đừng có doạ thế.
- Mày ngắm cái gì thế,
- Kệ tao, mà xinh nhỉ, hỏi xem có người yêu chưa.
Phi thấy em giật mình thì cười tít mắt lại. Thằng Quân xì xồ vài câu hỏi Phi, trả lời xong Phi quay sang nhìn em mìm cười, rồi Quân bảo:
- Nó bảo chưa có, Mẹ bảo không yêu học đã, tao bảo mày chưa có người yêu, nó bảo không tin.
Rửa bát xong em và Phi lên nhà, Phi bế thằng ku. Bọn em đóng cửa đi ra một quán kem, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới nhìn thấy một con bé xinh một cách lạ lùng như vậy. Thế mà chẳng hiểu được tiếng nhau, đâm ra em chỉ thực thi bằng các hành động sờ đùi sờ chân, rồi lân la lên sờ ngực thằng ku em Phi.
Ku ngoan lắm, đẹp trai cực, em đưa hai tay ra nó theo luôn. Được cái mỗi lần em trêu thằng ku cười, là Phi lại quay sang cười với em. Hạnh phúc lắm các bác ạ, được đà thấy Phi vui, em lại bón kem cho thằng bé. Trong đám chắc thằng Quân hiểu được ý em, tán con chị thì cũng phải quý thằng em, dù có sợ nó tè vào người thì cũng phải cố mà bế.
Sau đó bọn em đi dạo ven bờ của con sông có tên Châu Giang, ở đây đẹp lắm, đi duới những tán cây xanh, ánh đèn vàng hắt xuống dưới lòng sông tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn. Đôi kia đi trước, em bế thằng ku, Diệc Phi đi bên cạnh em. Thỉnh thoảng có những ánh mắt ngưỡng mộ và đôi chút ghen tị của người đi đường nhìn vào, lại càng làm em hãnh diện, sung sướng đến phát dồ phát dại.
Nhưng mặt em vẫn cố tỏ vẻ là một người đàn ông chững chạc, và đôi chút cũng cảm thấy chạnh lòng vì gần nhau mà chẳng thể nói chuyện được với nhau, có tiếng mà chẳng có miếng. Hai đứa kia đang ôm eo nhau thì quay lại, thấy em và Phi ngượng ngùng, con bồ Quân mới xì xồ mấy câu và chỉ trỏ em và Phi, chẳng hiểu lắm chỉ thấy Phi quay sang nhìn em rồi cười e thẹn. Thằng Quân mới bảo:
- Mày nắm tay em nó đi thì mới giống một gia đình.
Được đà hai đứa kia vỗ tay hô “ nắm đi, nắm đi…”. Một chút run rồi em đưa bàn tay ra một cách chầm chậm, Phi nhìn em cười một cái rõ tươi, rồi khẽ đưa những đầu ngón tay chạm nhẹ vào bàn tay em. Vừa nắm xong hai đứa kia cười ghê thật, làm em và Phi ngaị tím tái mặt. Đi được một lúc bọn em dừng lại nói chuyện, Quân bảo:
- Mày sướng đấy, đi cùng hot girl trường tao, đầy thằng tán mà không được, vừa gặp mà đã được nắm tay phê chưa.
- Phê cái éo gì, thế nó chưa yêu ai à?
- Trước có yêu một đứa hình như mới chia tay rồi. Con này nó giỏi, đa tài phết đấy.
- Nhưng giờ éo biết tiếng, làm sao đây.
- Không sao cứ từ từ, mai cứ chiều sang trường chơi nói chuyện với nó, tao phiên dịch cho.
Một lúc sau bọn em ra về, Phi khẽ cúi đầu mỉm cười rồi vẫy tay chào em. Em hôn thằng ku em phi rồi tạm biệt. Chiều hôm sau như kế hoạch, em lên trường cùng Quân. Vừa đến bồ Quân bảo Phi hôm nay phải tập kịch, thế là ba đứa dẫn nhau lên một khán phòng. vừa đến nơi em đã nhận ra ngay Phi đang đang cầm một dải lụa múa, mặc bộ đồ màu đỏ đính cườm lấp lánh và bó sát vào người. Nhìn Phi như một cung nữ thời nhà Thanh với đôi chân trắng dài, chiếc eo thon và khuôn mặt trái xoan. Phi buộc tóc gọn ra đằng sau, uyển chuyển với những điệu múa.
Ảnh minh hoạ.
Tập xong bồ Quân gọi, Phi đi xuống chào, nhìn những giọt mồ hôi lăn đều trên người Phi, ngực phập phồng thở hồn hển, thật là gợi cảm. Em như Trụ Vương nhìn nàng cung nữ mà đắm đuối, tờ trym ngóc đầu dậy. Em bắt đầu nhờ Quân phiên dịch, em khen Phi múa như một nghệ sĩ, và gợi cảm như một diễn viên sếch,. Hai đứa trêu đùa một lúc rồi bọn em chào nhau ra về. Những ngày sau đó bọn em thường xuyên gặp nhau, khi em lên trường, lúc Phi đến nhà Quân, bọn em gặp nhau dần dần đã hiểu một số từ cơ bản và những ngôn ngữ của cơ thể.
Hơn một tuần sau, chẳng biết do khí hậu hay thời tiết ( thực ra nó là một) mà em lăn ra ốm. Nằm ở nhà mê man, hai ngày chẳng thấy nhau em nhớ Phi đến phát dồ phát dại. Và cũng có lẽ đang quen gặp nhau hàng ngày, không thấy em Phi cũng hỏi Quân và biết em ốm.
Buổi trưa hôm đó Quân cố tình ở lại trường đi ăn cùng con bồ nó bỏ mặc em ở nhà, biết vậy Phi đến thăm em. Nghe tiếng chuông em cố vục vậy mở cửa thấy Phi cầm một hộp đồ ăn. Em mìm cười chào, Phi thấy em đi lại khó khăn mới ra hiệu chỉ em nằm xuống giường. Lấy chiếc khăn dấp nước Phi cầm đắp lên trán em, từng cử chỉ nhẹ nhàng dù bất đồng ngôn ngữ nhưng bọn em như hiểu được nhau.
Phi ân cần lắm, ra ngồi xem tivi một lúc để ý không thấy em ăn, mới đi vào phòng bảo em phải ăn để lấy sức. Cố gắng ngồi dựa vào tường, đút từng thìa cơm vào mồm, ăn xong buồn đi tè, em lại ngượng dậy đi vào tolet, nước tiểu thì chỉ thấy một màu vàng. Vừa ra khỏi tolet đã thấy Phi.....đứng sẵn đó.....................