Sau 1 thời gian em và Linh chính thức công khai quan hệ, kể cả những lần như sn Linh hay 8/3 …vv., em điều mua những thứ nhạy cảm, khi thì cái áo hoặc cái quần lót. Nếu trúng quả đề nào, cao hứng lên e mua cho Linh cả bộ đổ ngủ siêu mong và cực kì quyến rũ. Vâng Linh đã là đàn bà như thế đó, bọn em công khai chuyện ăn nằm với nhau với bạn bè là chuyện bình thường. Và với 1 cô bé đang còn ngồi trong ghế nhà trường và khi chuyện này đến quá sớm, hơn nữa nó còn có 1 tần xuất ngày 1 dầy đặc. Việc bị gia đình phát hiện chỉ là vấn đề thời gian. Và cũng chỉ sau 2 tháng ba của linh đã biết:
- A lô! Cháu có phải là Nam không?
- Vâng! ai thế ạ?
- Uhm chú là ba của Linh, cháu có bận không? Chú muốn gặp cháu nói chuyện 1 chút.
- Vâng, nhưng bây giờ cháu bận chút việc, để chiều được không chú.
- Ok vậy chiều 2h quán café… Nguyễn Chí Thanh nhé.
- Dạ! vâng ạ.
Thú thật với các bác lúc này thì em có tí hoang mang rồi, nhưng cũng chỉ nghĩ là ông ý gặp để khuyên bảo này nọ, chỉ đến khi hỏi thăm vài câu xã giao và điều tra về mình ông ý mới hỏi:
- Bây giờ chú hỏi thật, cháu ngủ với Linh rồi đúng không?
- Ơ, sao chú lại hỏi thế ạ.
- Cháu trả lời thật đi, chú biết hết rồi, nên hôm nay chú đến để thông báo cho cháu việc này, là hết năm nay học này chú sẽ cho Linh đi vào SG và không ở đây nữa. Nên tốt nhất là maỳ đừng có gặp nó nữa, để cho nó học nốt chương trình, kết quả nó tốt để tao xin cho nó vào trong kia.
Vâng đến lúc này thì từ chú – cháu => chú – mày và thành:
- Tao nói hết nước hết cái rồi đấy, còn cái tội của mày là quá lớn, phá hỏng đời con gái nhà tao, để cho nó học hành sa sút, và nếu có hậu quả gì thì mày có nuôi nổi không, tao hỏi mày thế.
- Vâng! biết thế ạ, cháu thừa nhận có xảy ra việc đó. Nhưng cháu và Linh yêu nhay thật lòng, giờ chú bảo bỏ làm sao cháu và Linh bỏ được luôn, cháu cần thời gian, còn chú muốn làm gì cháu thì làm.
Vâng cái ý chí của thằng đàn ông xuất hiện trong em thật đúng lúc, em không hiểu từ đâu cho mình sinh khí để phát ngôn ra những câu làm bố Linh choáng, có lẽ ông ý nghĩ rằng mình sẽ phải van xin này nọ, nên khi nghe những từ phải nói " Cứng " cũng đành hạ giọng:
- Tao cho mày thời gian để thu xếp, gọi điện cho nó và nói chuyện, hôm nay về tao cũng sẽ nói chuyện với nó.
Sau 1 hồi tranh luận cuối cùng 2 thằng đàn ông mỗi thằng 1 nẻo bước ra về. Những ngày đầu thật sự khó khăn với bọn em, Linh bị bố đưa đi đón về, nên gần như không thể gặp nhau, chỉ có thể liên lạc qua chát chít tâm sự và khóc lóc, nhiều lần vì quá nhớ nhung, Linh còn cho em wc và mặc nguyên đồ lót, Vâng chỉ vài lần như thế chắc các bác đã đoán được đó là chát xxx. Nhưng cũng khổ lắm bác ạ, đang hoạt động cách mạng với tần xuất ra " mặt trận" nhiều như thế, giờ phải đi nằm vùng và wei tei e cũng " khổ tâm" lắm chứ. Nên mọi việc gần như chỉ diễn ra như vậy nếu không có cái ngày SN của Huyền bạn Linh:- Anh ơi, em nhớ anh lắm, bây giờ em làm thế nào hả anh?
Mình cũng chả biết làm thế nào cả đành an ủi:
- Cố gắng lên em, có gì sáng thứ 7 a trốn vào trường em rồi mình gặp nhau.
-Nhưng Ba em quen bảo vệ với thầy cô trong trường và đã dặn họ rồi. Em chỉ sợ Ba biết được sẽ thuê người làm gì anh thì em sợ lắm anh à!.
- Anh ko sợ, anh sẽ gặp em. A nhớ em lắm.
-Vâng… À anh ơi!!!! Tối thứ 7, đúng rồi, là sn Huyền hôm đó em sẽ xin đi sn nó, hôm đấy anh cứ đi sớm vào ở trong nhà Huyền, rồi ba sẽ đưa em đến.
Sau thời gian em và Linh chính thức công khai quan hệ, kể cả những lần như sn Linh hay / …vv., em điều mua những thứ nhạy cảm, khi thì cái áo hoặc cái quần lót. Nếu trúng quả đề nào, cao hứng lên e mua cho Linh cả bộ đổ ngủ siêu mong và cực kì quyến rũ. Vâng Linh đã là đàn bà như thế đó, bọn em công khai chuyện ăn nằm với nhau với bạn bè là chuyện bình thường. Và với cô bé đang còn ngồi trong ghế nhà trường và khi chuyện này đến quá sớm, hơn nữa nó còn có tần xuất ngày dầy đặc. Việc bị gia đình phát hiện chỉ là vấn đề thời gian. Và cũng chỉ sau tháng ba của linh đã biết:
- A lô! Cháu có phải là Nam không?
- Vâng! ai thế ạ?
- Uhm chú là ba của Linh, cháu có bận không? Chú muốn gặp cháu nói chuyện chút.
- Vâng, nhưng bây giờ cháu bận chút việc, để chiều được không chú.
- Ok vậy chiều h quán café… Nguyễn Chí Thanh nhé.
- Dạ! vâng ạ.
Thú thật với các bác lúc này thì em có tí hoang mang rồi, nhưng cũng chỉ nghĩ là ông ý gặp để khuyên bảo này nọ, chỉ đến khi hỏi thăm vài câu xã giao và điều tra về mình ông ý mới hỏi:
- Bây giờ chú hỏi thật, cháu ngủ với Linh rồi đúng không?
- Ơ, sao chú lại hỏi thế ạ.
- Cháu trả lời thật đi, chú biết hết rồi, nên hôm nay chú đến để thông báo cho cháu việc này, là hết năm nay học này chú sẽ cho Linh đi vào SG và không ở đây nữa. Nên tốt nhất là maỳ đừng có gặp nó nữa, để cho nó học nốt chương trình, kết quả nó tốt để tao xin cho nó vào trong kia.
Vâng đến lúc này thì từ chú – cháu => chú – mày và thành:
- Tao nói hết nước hết cái rồi đấy, còn cái tội của mày là quá lớn, phá hỏng đời con gái nhà tao, để cho nó học hành sa sút, và nếu có hậu quả gì thì mày có nuôi nổi không, tao hỏi mày thế.
- Vâng! biết thế ạ, cháu thừa nhận có xảy ra việc đó. Nhưng cháu và Linh yêu nhay thật lòng, giờ chú bảo bỏ làm sao cháu và Linh bỏ được luôn, cháu cần thời gian, còn chú muốn làm gì cháu thì làm.
Vâng cái ý chí của thằng đàn ông xuất hiện trong em thật đúng lúc, em không hiểu từ đâu cho mình sinh khí để phát ngôn ra những câu làm bố Linh choáng, có lẽ ông ý nghĩ rằng mình sẽ phải van xin này nọ, nên khi nghe những từ phải nói " Cứng " cũng đành hạ giọng:
- Tao cho mày thời gian để thu xếp, gọi điện cho nó và nói chuyện, hôm nay về tao cũng sẽ nói chuyện với nó.
Sau hồi tranh luận cuối cùng thằng đàn ông mỗi thằng nẻo bước ra về. Những ngày đầu thật sự khó khăn với bọn em, Linh bị bố đưa đi đón về, nên gần như không thể gặp nhau, chỉ có thể liên lạc qua chát chít tâm sự và khóc lóc, nhiều lần vì quá nhớ nhung, Linh còn cho em wc và mặc nguyên đồ lót, Vâng chỉ vài lần như thế chắc các bác đã đoán được đó là chát xxx. Nhưng cũng khổ lắm bác ạ, đang hoạt động cách mạng với tần xuất ra " mặt trận" nhiều như thế, giờ phải đi nằm vùng và wei tei e cũng " khổ tâm" lắm chứ. Nên mọi việc gần như chỉ diễn ra như vậy nếu không có cái ngày SN của Huyền bạn Linh:- Anh ơi, em nhớ anh lắm, bây giờ em làm thế nào hả anh?
Mình cũng chả biết làm thế nào cả đành an ủi:
- Cố gắng lên em, có gì sáng thứ a trốn vào trường em rồi mình gặp nhau.
-Nhưng Ba em quen bảo vệ với thầy cô trong trường và đã dặn họ rồi. Em chỉ sợ Ba biết được sẽ thuê người làm gì anh thì em sợ lắm anh à!.
- Anh ko sợ, anh sẽ gặp em. A nhớ em lắm.
-Vâng… À anh ơi!!!! Tối thứ , đúng rồi, là sn Huyền hôm đó em sẽ xin đi sn nó, hôm đấy anh cứ đi sớm vào ở trong nhà Huyền, rồi ba sẽ đưa em đến.