Ông Nhị nhìn chằm chằm chú com lê không chớp mắt , chú com lê vẫn cứ nói : Không phải cháu ấn thiết bị nổ!
Tôi nhớ lại lời chú com lê mới vừa nói với tôi , chú ta nói giúp tôi kiểm tra thiết bị nổ, đây rõ ràng liền có hiềm nghi cố ý nổ chết ông Nhị huống hồ sống thái tuế là mọi người cùng nhau phát hiện, ông Nhị lại đem thứ có thể gặp không thể cầu (thứ rất quý giá thường không gặp được) cho mình tôi .
Vì lẽ đó, chú com lê vốn liền trong lòng khó chịu.
Bầu không khí rất là yên lặng ai cũng không nói lời nào ông Nhị nghỉ ngơi hồi lâu ,tôi lại cho ông ấy uống hai ngụm nước, ông ấy lúc này mới tỉnh lại.
Đỡ ông Nhị đứng lên, thân thể của ông ấy vẫn cứ là loạng choà loạng choạng căn bản không đứng thẳng được chỉ có thể khoác cánh tay lên trên bả vai tôi để tôi nâng ông ấy.
Bây giờ yên lặng may là thuốc nổ của ông Nhị hẳn là tự mình chế tạo nếu như là của quân dụng đừng nói ông Nhị liền ngay cả tôi cũng trực tiếp bị nổ lên Tây Thiên (chết).
Cửa đá xác thực không dày bị thuốc nổ tự chế hoàn toàn nổ tung ,tôi nâng ông Nhị cùng mọi người cùng nhau tiến vào mộ thất tối om tiếp theo .
Chú com lê giơ đèn pin chiếu về bốn phía ,sau một lúc lâu ông Nhị nhỏ giọng lẩm bẩm một câu ở bên tai tôi : Trong đội ngũ chúng ta nhiều hơn một người.
Âm thanh ông Nhị rất nhỏ rất nhỏ nhỏ như muỗi ruồi, ông Nhị đều sát miệng lại bên tai tôi ,tôi mới miễn miễn cưỡng cưỡng nghe được hơn nữa nghe không phải đặc biệt rõ ràng.
Tôi im lặng không lên tiếng quay đầu liếc mắt nhìn, đội ngũ vẫn cứ là bốn người chúng tôi nhưng ông Nhị nói nhiều hơn một người, chẳng lẽ. .
"Ông Nhị , nếu không cháu thả ra con quỷ mà cháu nuôi ra nhờ cô ấy xem giúp chúng ta?" Tôi cũng nhỏ giọng trả lời.
Ông Nhị lắc đầu nói : Con quỷ của cháu tu vi quá kém thả ra liền bị ăn vẫn là giữ đi, ai , hai con quỷ mạnh nhất mà ông nuôi bị ông phái đi ra ngoài, nếu không hiện tại cũng không sẽ chán nản như vậy.
Tôi biết ông Nhị vì tìm kiếm thuốc giải xuyên tim nhạn cho tôi âm thầm phái ma quỷ đi tìm.
"Nơi này không phải đại điện (điện chính) là một toà mộ chôn quần áo và di vật." Chú com lê hờ hững nói .
Chúng tôi theo ánh sáng đèn pin nhìn lại, ở trong tòa mộ y quan (giải thích bên trên) này , hướng chính bắc dựng một bức tường đá ,bức tường đá này ước chừng cao hơn hai mét, bên trên vẽ một bức tranh trăm quỷ.
Ở giữa bức tranh trăm quỷ đứng một người đàn ông mặc áo mãng bào (áo quan thời Thanh), cả hai tay người đàn ông , mỗi tay cầm một viên con ngươi ,trong hai con ngươi kia phát ra muôn vàn vệt sáng, soi sáng khiến vô số ác quỷ liên tiếp lui về phía sau.
Ngoài ra. phía trước bức tường đá này còn đặt một cỗ quan tài đầu hổ mạ vàng , hai đầu của loại này quan tài chính là tạo hình đầu hổ vô cùng uy mãnh .
Mặt phía đông của mộ y quan có một giá vũ khí (nơi bày vũ khí), trên giá bày mười tám kiểu binh khí phảng phất đang báo hiệu chủ nhân của mộ y quan này là võ tướng.
Mà mặt phía tây của mộ y quan thì là một giá để khôi giáp (giáp mặc ra trận tránh tổn thương như áo chống đạn) bên trên một bộ áo giáp liên hoàn (áo giáp chống lại được tấn công liên tục của kẻ địch) mặt thú nuốt trời quả thật là ghê gớm.
Tôi nói : Cung quỷ dưới đáy biển này đến cùng là người tạo vẫn là quỷ tạo?
Không ai để ý đến tôi , chú com lê đi thẳng tới trước chiếc quan tài kia đang muốn tung chân đá mở nắp quan tài lại bị ông Nhị ngăn lại.
Ông Nhị từ trong túi móc ra năm đồng xu, tôi biết đây nhất định là một chiêu tiền Ngũ Đế của ông Nhị ,vật ấy giỏi nhất khắc quỷ khắc chế cương thi!
Ông Nhị đặt tiền Ngũ Đế đều đều lên bốn phía quan tài đầu hổ mạ vàng lúc này mới nói : Mở ra quan tài ra xem xem.
Chú com lê một chân đá văng quan tài, nhất thời trong mộ y quan tràn ngập vô số sương khói , chúng tôi liên tiếp lui về phía sau đợi đến tro bụi triệt để lắng lại lúc này mới chậm rãi tới gần.
Nhưng còn chưa đi đến trước quan tài liền nghe đến trong quan tài truyền đến tiếng trẻ con khóc nỉ non .
Tất cả mọi người đều giật mình đứng tại chỗ không dám có chút cử động ,chú com lê hừ lạnh một tiếng rút bội đao (có thể làm trang sức đeo ở hông ) ra lãnh đạm nói : Giả thần giả quỷ!
Lần thứ hai vây lại, chúng tôi giơ đèn pin vừa chiếu vào trong quan tài đầu hổ mạ vàng, ông Nhị vui vẻ nói : Áo mãng bào trăm quỷ nhấc! Dĩ nhiên giấu ở nơi này? Trời cũng ban cho tôi!
Trên người xác chết trong quan tài mặc một bộ áo mãng bào to màu đen, trên áo mãng bào thêu vuốt rồng đen, khí thế bàng bạc, đại khí lẫm liệt ,ở bên dưới rồng đen vô số ác quỷ quỳ trên mặt đất giơ cao hai tay triều bái rồng đen đặc biệt là vạt áo của áo mãng bào còn thêu tám tiên chìm.
Cái gọi là bát tiên chìm chính là chỉ thêu vật mà tám tiên vật cầm trong tay mà không phải trực tiếp thêu ra hình dáng của tám tiên.
Một bộ áo mãng bào to này trực tiếp phủ kín toàn bộ xác chết này so với áo bào khâm liệm (áo nhập quan tài) khí phách gấp lần , vảy rồng bên trên đều là dùng chỉ kim tuyến thêu ,mắt rồng càng là dùngviên dạ minh châu xâu chuỗi lại, lúc đèn pin chiếu xuống còn mơ hồ phản chiếu ánh sáng.
"Đúng! Nhất định chính là nó!" Ông Nhị lại lặp lại một câu, trong mắt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Nhưng lúc mọi người mừng rỡ đưa ánh mắt đặt lên phần đầu của xác chết này , ai cũng không cười nổi nữa!
Xác chết này , thân cao chí ít m có hơn, đây tuyệt đối là người đàn ông trưởng thành nhưng đầu của người đàn ông dĩ nhiên là đầu của một đứa con nít !
Ngũ quan (tai, mũi, mắt, miệng ) tinh xảo xinh xắn phảng phất đứa nhỏ gào khóc đòi ăn , đầu người xinh xắn lung linh và thân thể cường tráng to lớn tuyệt đối không ăn khớp!
"Đầu người này là của xác chết này sao?" Lê Nguyên Giang không nhịn được hỏi một câu.
Nghi hoặc của cậu ta cũng là nghi hoặc của mọi người ,ai cũng không có tự ý trả lời dù sao đối với vật như vậy vật ai cũng không rõ ràng.
Mắt thấy áo mãng bào ở phía trước chỉ cần cởi ra hoàn toàn liền có thể rời khỏi vùng đất quỷ dưới đáy biển nhưng cũng không ai dám ra tay.
Chú com lê nhìn mọi người một cái nói : Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi cùng với ở đây lãng phí thời gian còn không bằng trực tiếp ra tay nếu như muốn trá thi (xác chết vùng dậy), đó là chuyện sớm hay muộn.
Tôi nhìn ông Nhị một cái, ông Nhị gật gật đầu nói : Có đạo lý, nhóc com lê cháu lên cởi áo bào khâm liệm.
Chú com lê không nói gì nữa, lúc này liền đưa đèn pin cho Lê Nguyên Giang khiến cậu ta hỗ trợ soi ,chú ta cúi người xuống trực tiếp đưa tay đến phần eo xác chết , cởi thắt lưng vàng ngọc kia tiện tay đưa cho tôi .
"A Bố, cầm!" Chú com lê ném thắt lưng vàng ngọc kia cho tôi .
Thắt lưng vàng ngọc này kỳ thực là dùng vải tơ tằm chất lượng cao nhất dệt thành, bên trên xâu chuỗi rất nhiều mảnh ngọc đặc biệt là ở vị trí chính giữa càng là xâu chuỗi một tấm đầu rồng to bằng bàn tay ,tôi tỉm mỉ đếm thứ bậc quan phục trong lịch sử căn bản không nhớ ra được đây là triều đại nào.
Thắt lưng vàng ngọc có chút nặng , tôi nghĩ nghĩ dứt khoát trực tiếp cài thắt lưng vàng ngọc này lên hông mình.
Xác chết rất cứng, lúc chú com lê lột áo mãng bào ra có chút tốn sức ,ông Nhị mới vừa rồi bị thuốc nổ tự chế nổ một cái mãi đến tận hiện tại thân thể cũng có chút đứng không vững chỉ có thể khiến tôi nâng.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể Lê Nguyên Giang ra tay hỗ trợ ,cậu ta một dân chài bình thường , trong ngày thường nào sẽ gặp phải tình huống này ,lúc giúp chú com lê cùng lột áo bào khâm liệm, hai cái chân đều run run.
Ông Nhị nói : Tiểu Lê, chớ căng thẳng, lột áo bào khâm liệm ra chúng ta quay đầu rời đi.
Lê Nguyên Giang gật đầu cũng cổ vũ bản thân .
May mà quá trình lột áo bào khâm liệm này vẫn tính thuận lợi, mắt thấy áo bào khâm liệm liền bị lột xuống, trên trán Lê Nguyên Giang sớm đã ứa ra rất nhiều hạt đậu mồ hôi .
Mắt thấy một giọt mồ hôi từ chóp mũi cậu ấy lăn xuống liền muốn rơi xuống trên người xác chết ,ông Nhị vội vã chạy trước một bước đưa tay đón lấy căng thẳng nói : Mồ hôi tuyệt đối đừng rơi xuống trên người xác chết không phải vậy rất dễ dàng trá thi.
Lê Nguyên Giang xoa xoa mồ hôi trên trán gật gật đầu.
Lại quá hai phút, chiếc áo mãng bào lớn này rốt cục bị cởi xuống, chúng tôi không nói nhiều thu dọn áo bào khâm liệm quay đầu liền muốn đi.
Ông Nhị nói : Đường cũ trở về, sau khi đến dưới đáy Phản Thiên Sát đi thông đạo phía bắc , nhưng nối thẳng đến phần đầu của người đá quỳ dưới đất từ vị trí cái trán của người đá tiến vào nền móng đáy biển của đảo quỷ đến lúc đó có thể thuận lợi lấy đi mắt quỷ!
Mọi người đồng thời gật đầu, một phen này đi xuống nguy hiểm quả thật có nhưng dựa vào vận may và kiến thức của ông Nhị ngược lại cũng nhiều lần gặp dữ hóa lành, ngay ở trong nháy mắt chúng tôi vừa mới quay đầu , tôi chỉ nghe thấy trong quan tài đầu hổ mạ vàng phía sau truyền đến một trận tiếng trẻ con khóc nỉ non còn chưa kịp quay đầu bỗng nhiên một đôi bàn tay lớn đen kịt khô héo liền bóp ở trên cổ tôi !
Lần này , thế đến hung mãnh, tôi căn bản không kịp phản ứng liền bị bóp đến miệng phun thè lưỡi ,ông Nhị thấy thế không do dự từ trong ống tay áo rút ra một tấm bùa chú liền dán lên.
Bùa chú trước đây của ông Nhị đều là từ trong túi rút ra, bùa chú lần này là rút ra từ ống tay rõ ràng không giống nhau ,ánh mắt thoáng nhìn, tôi thấy chữ viết trên bùa chú không khỏi vì đó chấn động.
Sắc lệnh : Phụng Cửu Thiên Đại Đế chi thánh dụ, kinh sợ ba ngàn Tu La!
Bùa chú bộp một tiếng dán ở trên trán cương thi phía sau nhưng cái tay bóp trên cổ tôi không chỉ không buông ra trái lại bóp càng chặt ,tôi cảm giác cổ họng của mình đều sắp bị bóp gãy.