Nó lăn qua lăn lại trên giường nửa muốn tỉnh nửa lại bắt ép ngủ tiếp . Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt cuối cùng nó cũng phải xuống giường đi đánh răng rửa mặt đúng là mùa hè nhàn thật .
Nó mặc một chiếc quần đùi bò xanh mài tua tua phần ống trên mặc một chiếc áo trễ vai ngáp ngắn ngáp dài bước xuống dưới nhà .
Đập vào mắt nó đầu tiên là vẻ mặt đòi nợ của thằng em trai , nó cũng chỉ biết xoa xoa mũ ingó đi chỗ khác làm lơ ánh mắt của thằng Tú đáng ghét
- chị -
- ờ….. ờ… chị có việc ra ngoài – nó tìm cớ chuồn gấp
nhưng cậu em trai đã chặn cửa
- tính chuồn hả chị, đâu có dễ , em mới đi có hai ngày mà cái phòng em nó như ổ chuột rồi điều này chị giải thích sao – Tú nhìn bà chị mình với ánh mắt vô cùng hình sự
- đâu chị thấy giống ổ heo mà – nó nhanh mồm nhanh miệng nên nhận ngay được cái lườm “ thân thiện của thằng em “
- ờ …ờ ..được rồi đừng nhìn chị bằng ánh mắt đó , chị chỉ tìm bộ đồ để mặc thôi mà , mặc đồ con trai đánh nhau nó mới xung à , mà hình như chị còn thấy trong tủ của mày có cái áo “ bé “ thì phải – nó nói xong rồi mới hối hận khi thấy mặt thằng em biến dạng như tắc kè hoa
khuân mặt Tú bỗng nhiên đỏ ửng rồi lại tối sầm lại
- cấm chị đựơc lục lọi phòng của em , đừng bao giờ được bước chân vào phòng em nữa – Tú cố kìm chế cơn giận với cái bà chuyên gia không biết điều này.
Từ bé đến lớn người bị bắt nạt luôn là cậu , cậu đã nhường nhịn rất nhiều vì không muốn làm mất tình chị em làm bố mẹ phiền lòng nhưng bà già này đâu chịu để yên cho cậu , mỗi khi cậu vắng nhà là lại vào phòng kiếm quần áo của cậu đi để quậy , mượn đồ khi chủ tạm vắng mặt .
Cậu nhớ năm cậu học lớp 7, cuối tiết 5 của buổi cuối tuần bà ta chốn tiết lấy quần áo cậu đi đánh một thằng nào đó học lớp 9 khối trên .
Nó được ăn lo đòn rồi lên mách với nhà trường
Sáng thứ hai chàng Tú nhà ta mặt ngu ngơ không biết làm sao bị vác lên phòng hội đồng điểm danh uống nước chè vì “ thành tích “ đánh bạn .
Mất gần một tuần cậu mới được giải oan nhưng tuy nhiên vẫn để lại một tiếng xấu .
- biết rồi , biết rồi nói nhiều chị không lấy đồ của mày nữa là được chứ gì – nó chu mỏ lên vẻ không thèm đồ rẻ rách của mày .
đột nhiên nó cười ranh mãnh khiến Tú cũng hơi chột dạ
- mà cái áo đó là của nhỏ nào vậy , thấy size cũng lớn thây ta , chắc đẹp biết chừng , mày kiếm ở đâu vậy – Bảo Anh hẩy hẩy vai Tú
Tú muốn phát điên với cái bà đầu óc không trong sáng này tự hỏi không biết bà này có phải con gái không hay do trời định nhầm đáng nhẽ phải sinh đôi hai trai chứ sao lại một trai một gái .
Tú nghiến hai hàm răng vào nhau kêu ken két rồi bỏ lên phòng không thèm để ý đến bà chị quái thai
- khiếp , làm gì mà ghê vậy chị em chia sẻ cho nhau mà cũng ki bo – nó đi vào bếp kiếm đồ ăn
mở chiếc tủ lạnh nó lấy ra hộp sữa và một hộp bánh quy , nó ngồi xuống bàn ăn, ăn một cách ngon lành .
Cốc ….cốc …………
Tú ngồi trong phòng chơi game nghe tiếng gõ cửa đoán ngay bà quái thai , nhà có hai chị em không bà ta thì còn ai nữa
- có chuyện gì vậy ? – hắn hỏi vọng ra mắt vẫn dí vào máy tính
-mày mở cửa không dược hả mà bắt chị mày đứng canh cửa như trông “ tiểu cẩu “ vậy –
Tú kệ lời kích bác của bà ta vẫn tiếp tục công việc
- có chuyện gì nói đi em đang bận mắc không ra được –
Tú ngồi còn nghe thấy tiếng dậm chân uỳnh uỳnh của bà ta , Tú biết bà ta giận lắm nên cậu cười khúc khích vui xướng không nguôi .
Nhưng hạnh phúc chưa hề được chọn vẹn thì cậu đã thấy bà quái thai lù lù ở của sổ phòng cậu khiến cậu thót tim tí thì ngã ghế .
Cậu đâu có ngờ bà này còn có chhiêu này sài đúng là nắm bắt thói quen cứ vào phòng là mở của sổ của cậu .
- chị không còn đường nào khác đàng hoàng hơn là leo cửa sổ à –
- thì tao đã lịch sự gõ cửa đàng hoàng nhưng mày có thèm đếm xỉa đâu nên mới phải dùng chiêu lịch sự mày thôi – nó nhẩy bốp một cái xuống sàn .
- chị cứ lịch sự vài lần kiểu này em chắc phải đi trại tâm thần điều trị cấp bách –hắn vuốt vuốt lại ngược lấy tinh thần
- xì đồ nhát gan , thế mà cũng mắc tâm thần hả , chả xứng mặt nam nhi gì cả – nó nhảy lên giường ngồi chồm chỗm
- này , em đã bảo chị cấm vào phòng em rồi mà – Tú chợt nhớ tới cái ổ chuột mà tối qua cậu phải dọi mà khẽ rùng người .
- hì , chị quên nhưng vào thì cũng vào rồixí xóa đi – nó xua xua tay làm hoà
Tú nhìn bà chị với ánh mắt vô cùng không có thiện cảm , sao bà này có thể mặt dày như thế nhỉ
- mà ba mẹ đâu rồi , chắc sáng sớm rủ nhau đi tạp thể dục tình yêu bồi đắp tình cảm chứ gì – nó bữu môi khi nhớ cái điệu thể dục đầy da gà của hai ba mẹ gương mẫu rồi .
- ba mẹ đi làm từ lâu rồi , chị biết giờ gần trưa rồi không hả , chị đúng là quái vật mà – Tú lắc đầu với bà chị
- á giờ đã trưa rồi hả ,, hôm nay chị dạy sớm lắm mà còn cùng cái Dung đi dạo mà – nó chớp chớp mắt suy nghĩ
chị mơ ngủ hả , sáng giờ Dung có qua đây đâu , chị ngủ liền một mạch say như chết đến giờ mới dạy mà mơ tưởng đi dạo với Dung –
nó há hốc mồm , hoá ra là mơ sao
- thế còn cái áo “ bé ‘ có phải mơ khôn nhỉ – nó suy nghĩ vu vơ nửa tỉnh nửa mơ thì bị Tú phi cho cái gối hoàn hồn
- thằng danh này tạo phản hả – nó hùng hổ lao vào thằng em
tú biết ý chuồn ngay ra khỏi phòng bay vèo xuống phòng khách tránh cơn giông bão sắp đổ bộ vào người .
Nó lăn qua lăn lại trên giường nửa muốn tỉnh nửa lại bắt ép ngủ tiếp . Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt cuối cùng nó cũng phải xuống giường đi đánh răng rửa mặt đúng là mùa hè nhàn thật .
Nó mặc một chiếc quần đùi bò xanh mài tua tua phần ống trên mặc một chiếc áo trễ vai ngáp ngắn ngáp dài bước xuống dưới nhà .
Đập vào mắt nó đầu tiên là vẻ mặt đòi nợ của thằng em trai , nó cũng chỉ biết xoa xoa mũ ingó đi chỗ khác làm lơ ánh mắt của thằng Tú đáng ghét
- chị -
- ờ….. ờ… chị có việc ra ngoài – nó tìm cớ chuồn gấp
nhưng cậu em trai đã chặn cửa
- tính chuồn hả chị, đâu có dễ , em mới đi có hai ngày mà cái phòng em nó như ổ chuột rồi điều này chị giải thích sao – Tú nhìn bà chị mình với ánh mắt vô cùng hình sự
- đâu chị thấy giống ổ heo mà – nó nhanh mồm nhanh miệng nên nhận ngay được cái lườm “ thân thiện của thằng em “
- ờ …ờ ..được rồi đừng nhìn chị bằng ánh mắt đó , chị chỉ tìm bộ đồ để mặc thôi mà , mặc đồ con trai đánh nhau nó mới xung à , mà hình như chị còn thấy trong tủ của mày có cái áo “ bé “ thì phải – nó nói xong rồi mới hối hận khi thấy mặt thằng em biến dạng như tắc kè hoa
khuân mặt Tú bỗng nhiên đỏ ửng rồi lại tối sầm lại
- cấm chị đựơc lục lọi phòng của em , đừng bao giờ được bước chân vào phòng em nữa – Tú cố kìm chế cơn giận với cái bà chuyên gia không biết điều này.
Từ bé đến lớn người bị bắt nạt luôn là cậu , cậu đã nhường nhịn rất nhiều vì không muốn làm mất tình chị em làm bố mẹ phiền lòng nhưng bà già này đâu chịu để yên cho cậu , mỗi khi cậu vắng nhà là lại vào phòng kiếm quần áo của cậu đi để quậy , mượn đồ khi chủ tạm vắng mặt .
Cậu nhớ năm cậu học lớp , cuối tiết của buổi cuối tuần bà ta chốn tiết lấy quần áo cậu đi đánh một thằng nào đó học lớp khối trên .
Nó được ăn lo đòn rồi lên mách với nhà trường
Sáng thứ hai chàng Tú nhà ta mặt ngu ngơ không biết làm sao bị vác lên phòng hội đồng điểm danh uống nước chè vì “ thành tích “ đánh bạn .
Mất gần một tuần cậu mới được giải oan nhưng tuy nhiên vẫn để lại một tiếng xấu .
- biết rồi , biết rồi nói nhiều chị không lấy đồ của mày nữa là được chứ gì – nó chu mỏ lên vẻ không thèm đồ rẻ rách của mày .
đột nhiên nó cười ranh mãnh khiến Tú cũng hơi chột dạ
- mà cái áo đó là của nhỏ nào vậy , thấy size cũng lớn thây ta , chắc đẹp biết chừng , mày kiếm ở đâu vậy – Bảo Anh hẩy hẩy vai Tú
Tú muốn phát điên với cái bà đầu óc không trong sáng này tự hỏi không biết bà này có phải con gái không hay do trời định nhầm đáng nhẽ phải sinh đôi hai trai chứ sao lại một trai một gái .
Tú nghiến hai hàm răng vào nhau kêu ken két rồi bỏ lên phòng không thèm để ý đến bà chị quái thai
- khiếp , làm gì mà ghê vậy chị em chia sẻ cho nhau mà cũng ki bo – nó đi vào bếp kiếm đồ ăn
mở chiếc tủ lạnh nó lấy ra hộp sữa và một hộp bánh quy , nó ngồi xuống bàn ăn, ăn một cách ngon lành .
Cốc ….cốc …………
Tú ngồi trong phòng chơi game nghe tiếng gõ cửa đoán ngay bà quái thai , nhà có hai chị em không bà ta thì còn ai nữa
- có chuyện gì vậy ? – hắn hỏi vọng ra mắt vẫn dí vào máy tính
-mày mở cửa không dược hả mà bắt chị mày đứng canh cửa như trông “ tiểu cẩu “ vậy –
Tú kệ lời kích bác của bà ta vẫn tiếp tục công việc
- có chuyện gì nói đi em đang bận mắc không ra được –
Tú ngồi còn nghe thấy tiếng dậm chân uỳnh uỳnh của bà ta , Tú biết bà ta giận lắm nên cậu cười khúc khích vui xướng không nguôi .
Nhưng hạnh phúc chưa hề được chọn vẹn thì cậu đã thấy bà quái thai lù lù ở của sổ phòng cậu khiến cậu thót tim tí thì ngã ghế .
Cậu đâu có ngờ bà này còn có chhiêu này sài đúng là nắm bắt thói quen cứ vào phòng là mở của sổ của cậu .
- chị không còn đường nào khác đàng hoàng hơn là leo cửa sổ à –
- thì tao đã lịch sự gõ cửa đàng hoàng nhưng mày có thèm đếm xỉa đâu nên mới phải dùng chiêu lịch sự mày thôi – nó nhẩy bốp một cái xuống sàn .
- chị cứ lịch sự vài lần kiểu này em chắc phải đi trại tâm thần điều trị cấp bách –hắn vuốt vuốt lại ngược lấy tinh thần
- xì đồ nhát gan , thế mà cũng mắc tâm thần hả , chả xứng mặt nam nhi gì cả – nó nhảy lên giường ngồi chồm chỗm
- này , em đã bảo chị cấm vào phòng em rồi mà – Tú chợt nhớ tới cái ổ chuột mà tối qua cậu phải dọi mà khẽ rùng người .
- hì , chị quên nhưng vào thì cũng vào rồixí xóa đi – nó xua xua tay làm hoà
Tú nhìn bà chị với ánh mắt vô cùng không có thiện cảm , sao bà này có thể mặt dày như thế nhỉ
- mà ba mẹ đâu rồi , chắc sáng sớm rủ nhau đi tạp thể dục tình yêu bồi đắp tình cảm chứ gì – nó bữu môi khi nhớ cái điệu thể dục đầy da gà của hai ba mẹ gương mẫu rồi .
- ba mẹ đi làm từ lâu rồi , chị biết giờ gần trưa rồi không hả , chị đúng là quái vật mà – Tú lắc đầu với bà chị
- á giờ đã trưa rồi hả ,, hôm nay chị dạy sớm lắm mà còn cùng cái Dung đi dạo mà – nó chớp chớp mắt suy nghĩ
chị mơ ngủ hả , sáng giờ Dung có qua đây đâu , chị ngủ liền một mạch say như chết đến giờ mới dạy mà mơ tưởng đi dạo với Dung –
nó há hốc mồm , hoá ra là mơ sao
- thế còn cái áo “ bé ‘ có phải mơ khôn nhỉ – nó suy nghĩ vu vơ nửa tỉnh nửa mơ thì bị Tú phi cho cái gối hoàn hồn
- thằng danh này tạo phản hả – nó hùng hổ lao vào thằng em
tú biết ý chuồn ngay ra khỏi phòng bay vèo xuống phòng khách tránh cơn giông bão sắp đổ bộ vào người .