Hắn bị Tú đẩy lên cầu thang một cách ú ú ớ ớ thấy lạ , không biết thằng nhóc này sao hôm nay lại tích cực thấy lạ , chẳng lẽ có âm mưu nào không?
Tuy nghi ngờ thắc mắc nhưng do lo lắng cho nó nên hắn cũng cho qua không tính toán gì nữa , giờ xem xét xem nó có bị nặng không là điều quan trọng nhất .
Cốc ..cốc ..
- con đog mày biến đi , tao đã bảo đừng làm phiền tao mà , biến cút cút về Mỹ đi –
Hắn đứng ngoài cửa khẽ nuốt khan một tiếng , chẳng lẽ nó bị chó cắn nên ngay cả tiếng gõ cửa cũng nhầm thành tiếng ch-ó xủa sao ?
- Bảo Anh là anh này –
Giờ thì đến lượt nó toát mồ hôi hột , ặc đúng là nó không ngờ hắn đến nhanh vậy , chẳng lẽ hắn phi máy bay đến đây à .
Vỗ vỗ ngực lấy lại bình tĩnh nó bước ra mở cửa .
Nó vừa mở cửa ra đã có ai đó xông thẳng vào phòng hỏi thăm tới tấp ,đã vậy còn nhìn nó từ trên xuống dưới còn xờ xờ chân nó nữa chứ .
- Này , bị thần kinh hả, nhìn gì mà ghê vậy ? –
- em nói bị ch-ó cắn mà rốt cuộc là bị cắn ở đâu ?đã băng bó và tiêm phòng dại chưa? –
Trước sự quan tâm nhiệt tình của hắn nó lại cười ha hả nghe thật đáng ghét .
Nhưng nó cười cũng phải thôi , nếu là người khác mà là nó thì chắc cũng cười bể bụng .
Quá đen cho anh chàng Đăng nhà ta , chắc Đăng phải đi tiêm phòng dại ngay .
- em chỉ bảo ch-ó cắn nha rồi em có bảo là không sao nha , vậy nên đừng nhìn em với ánh mắt ấy nha , em không có lỗi đâu nha –
Đứng trước một bài văn toàn chữ “ nha” của nó khiến hắn bật cười , vừa tức vừa mừng , hắn đúng là bó tay thật .
- mang quá anh ở đây , nhớ canh ch-ó cho em nhé , nó hung tợn lắm ý , đã thế lại thù rất dai , em chỉ vô tình thiến nó à nhầm thiến gấu bông của nó mà nó thù em gần 10 năm nay ,thực sự là em rất sợ , bệnh viện ch-ó hoang còn không muốn thu nhận nó nữa mà –
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của nó mà hắn có chút không quen mắt , cô bé tinh nghịch đây á , hắn chẳng thể nào tưởng tượng ra cô bé long lanh nước mắt với vẻ mặt sợ sệt cùng cô bé thường ngày gân cổ cãi tay đôi mới hắn là một “ chẳng lẽ xinh đôi”
Hắn nhớ lại dáng vẻ không bình thường của Tú lúc nãy thì giờ mới sinh nghi , bẫy , là bẫy đặt cho hắn nhảy vào sao ?
- Vũ Hoàng Anh Tú , tôi không thích đùa với hai chị em cậu , đừng có lôi tôi ra chơi đùa như là chong chóng –
Vừa dứt lời hắn lền bị một phát đập kêu đến “ bốp” .
Nó hùng hùng hổ hổ với chiếc dép đi trong nhà trên tay , tên này đúng là loạn não nghĩ linh tinh rồi ăn nói vớ vẩn gì thế .
- đồ hâm, lẩm bẩm cái gì thế thích chết à –
Chính nhờ cái đập này mà hắn đã nhận ra , nhìn cái vẻ mặt vừa lúc nãy mếu mếu máô máo mà giờ đã hùng hổ lườm hắn đến cháy da mặt .
- giờ thì thực sự là Bảo Anh rồi không nhầm được –
Hắn chẳng biết làm gì chỉ ngồi thừ ra đó xoa xoa chỗ đau vừa bịauajp , con gái con đứa mà cứ ưa bạo lực .
- thôi xuống ăn cơm đi , em đói lắm rồi , đợi anh đến em mới ăn đấy –
Mồm thì nó nói mạnh là đợi hắn nhưng thực chất là nó không dám xuống , cả nhà nó đều về phe của Đăng , một mình cô đơn phương độc mã thì làm sao xử lý được hết .
Nhà này đúng là trả biết yêu quý người thân , thấy nó bị bắt nạt là lại xúm vào bắt nạt nó , sau những lần bị nó bắt nạt và cùng đàn áp nặng nề nên nhân cơ hội này bắt nạt lại nó là cái chắc .
Hắn thấy Bảo Anh hôm nay thực sự trông rất dè dặt , bidnh thường mà nhắc đến ăn là nó phải phóng trước chỉ để lại làn khói đen xì cho hắn , còn hôm nay thì sao ? vừa cười cười vừa nhường đường cho hắn đi trước nữa , chẳng lẽ nó nhiễm bệnh dại rồi ?
- Nguyên , xuống ăn cơm cùng cả nhà cô chú , nhà mấy khi có khách hôm nay đông vui thế này mới có không khí gia đình –
Nghe thấy ba ba nói như vậy nó liền bữu môi, đôi tay nhỏ vẫn không ngường lấy đũa gõ bát phản đối .
- ba lại điêu nha ,rõ ràng bữa cơnnhà mình hôm nào chẳng vui như mở hội,đã có bữa nào mà cả nhà ngồi nhìn nhau nuốt cơm chưa ? rõ ràng mọi hôm cực kỳ rôm rả nha –
Vừa phát biểu xong ý kiến của mình bảo Anh liền nhận ngay cái lườm sắc bén từ bà mẹ Thiên Linh .
- cô thì hay rồi , bữa nào cũng quậy tung, cô vui vẻ nhưng hai ông bà già chúng tôi thì lại đau đầu nhức óc –
-cô để cháu bê giúp – Nguyên rất nhanh tay đỡ lấybát canh trên tay Thiên Linh ,phải biết lựa thời thế lấy điểu chứ .
Thiên Linh gật đầu mỉm cười
- cảm ơn cháu –
Ánh mắt Thiên Linh nhìn Nguyên thì hiền lành như người mẹ còn khi ánh mắt đó chiếu sang nó lại hoá ngay thành con cọp cái nhìn con nai tơ .
- đấy , học tập người ta kia kìa , con gái con đứa vừa dốt vừa lười –
- mẹ , con cũng đang lau đũa mà , lười đâu –
Phụng phà phụng phịu , có bao nhiêu người ở đây mà mẹ lại nó hết tạt xấu của cô , không cho cô chút mặt mũi gì .
- mẹ nó chí phải , không những thế lại vừa đanh đá chua ngoa , quỷ dạ xoa cũng gọi bằng cụ -
đã bị mọi người châm chọc mà thằng Túcòn nhảy vào nói liên thiên toàn chuyện tồi của nó , nó có bao nhiêu điểm tốt đó sao không nêu ra , đúng là cố ý làm mất mặt nó à .
- cô lau đũa mà lau mỗi đũa mình thôi mà còn giám nói –
-Tình yêu đúng là đại ngu đần –
Nó quả thực giờ rất muốn dút dép để ném tên khốn biến thái vô liêm xỉ đó vào bồn cầu xả nước
Nghe hai chữ tình yêu phát ra từ miệng người con trai trước mặt , trong lòng hắn thấy khó chịu cực kỳ tên này đúng là chảng biết xấu hổ hay sao ?
Reng ……..reng….
Điện thoại của hắn bỗng nhiên đổ chuông , ngay cả đến ăn bữa cơm mà cũng bị làm phiền .
- alô –
- coi như tăng ca , tiền lương tháng này nhân gấp đôi thế là ổn rồi chứ ? –
Dương đang hưng phấn chửi mắng hắn cho hả dạ nhưng nghe đến tăng gấp đôi lương tháng này thì tí sặc nước bọt , thằng bạn hắn hôm nay hào phóng nha .
Khoé môi hắn giật giật , đúng là bạn tốt ha .
Điện thoại hắn còn chưa kịp cất vào thì đã một lần nữa reo lên .
- alo -
Hắn đúng là chẳng muốn nhiều lời với hai cái thằng này , chả biết nghĩ đến tương lai cho anh em gì cả .
- tiền lương nhân đôi , ok –
Nghĩa khí ghê , hắn đúng là mắt mù mới chơi được với hai cái thằng bạn vì tiền bán rẻ tình nghĩa anh em mà .
- Nếu chê thì mang qua phòng thị trường đi , thằng Dương sẽ không chê đâu , cúp máy –
Thiên Minh sợ hắn cúp máy liền nhanh nhẹn cướp lấy cơ hội , giờ mà cậu làm cao nữa thì có mà húp cháo , đó là nhân đôi đấy , là nhân đôi đấy .
Hai thằng bạn này đúng là khiến hắn tức chết đi được , lần sau muốn tìm bạn thì chắc hắn phải làm một cuộc sơ tuyển như tuyển nhân viên mất thôi .
Hắn xử lý được hai thằng bạn khốn thì lại vướng vào yên khốn lúc nào cũng dính lấy nó , hắn chỉ muốn cho Đăng một cước tống ra ngoài cửa .
- Tình yêu ăn món này đi , rất tốt cho người nói nhiều , món này giúp cho cơ bắp được phát triển …-
Mặc nó phải nói là nhăn nhó , nó giờ cần tấn dép , phải tấn dép thì mới đủ làm xước được cái mặt dày vô độ của Đăng .
- mấy món này rất béo ,không hợp với em đâu –
Hắn nhanh tay gắp hết thức ăn Đăng vừa gắp cho nó sang bát mình ăn ngon lành khiến ai kia tức ói máu .
- cảm ơn anh yêu nha –
Nó nở nụ cười tinh nghịch vênh mặt lên thách thức Đăng , tuy hắn biết đó chỉ là một lời kích bác và lời nói đùa nhưng trong lòng hắn lại vui lạ thường .
Dù gì thái độ của nó cũng dần thay đổi với hắn là tốt rồi , hắn ước một ngày sẽ được nó thì thầm bên tai ba chứ : “em yêu anh” là quá hạnh phúc rồi . « Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ 15 đến 500 ký tự. Số kí tự: 0
Họ tên Email + =
Hắn bị Tú đẩy lên cầu thang một cách ú ú ớ ớ thấy lạ , không biết thằng nhóc này sao hôm nay lại tích cực thấy lạ , chẳng lẽ có âm mưu nào không?
Tuy nghi ngờ thắc mắc nhưng do lo lắng cho nó nên hắn cũng cho qua không tính toán gì nữa , giờ xem xét xem nó có bị nặng không là điều quan trọng nhất .
Cốc ..cốc ..
- con đog mày biến đi , tao đã bảo đừng làm phiền tao mà , biến cút cút về Mỹ đi –
Hắn đứng ngoài cửa khẽ nuốt khan một tiếng , chẳng lẽ nó bị chó cắn nên ngay cả tiếng gõ cửa cũng nhầm thành tiếng ch-ó xủa sao ?
- Bảo Anh là anh này –
Giờ thì đến lượt nó toát mồ hôi hột , ặc đúng là nó không ngờ hắn đến nhanh vậy , chẳng lẽ hắn phi máy bay đến đây à .
Vỗ vỗ ngực lấy lại bình tĩnh nó bước ra mở cửa .
Nó vừa mở cửa ra đã có ai đó xông thẳng vào phòng hỏi thăm tới tấp ,đã vậy còn nhìn nó từ trên xuống dưới còn xờ xờ chân nó nữa chứ .
- Này , bị thần kinh hả, nhìn gì mà ghê vậy ? –
- em nói bị ch-ó cắn mà rốt cuộc là bị cắn ở đâu ?đã băng bó và tiêm phòng dại chưa? –
Trước sự quan tâm nhiệt tình của hắn nó lại cười ha hả nghe thật đáng ghét .
Nhưng nó cười cũng phải thôi , nếu là người khác mà là nó thì chắc cũng cười bể bụng .
Quá đen cho anh chàng Đăng nhà ta , chắc Đăng phải đi tiêm phòng dại ngay .
- em chỉ bảo ch-ó cắn nha rồi em có bảo là không sao nha , vậy nên đừng nhìn em với ánh mắt ấy nha , em không có lỗi đâu nha –
Đứng trước một bài văn toàn chữ “ nha” của nó khiến hắn bật cười , vừa tức vừa mừng , hắn đúng là bó tay thật .
- mang quá anh ở đây , nhớ canh ch-ó cho em nhé , nó hung tợn lắm ý , đã thế lại thù rất dai , em chỉ vô tình thiến nó à nhầm thiến gấu bông của nó mà nó thù em gần năm nay ,thực sự là em rất sợ , bệnh viện ch-ó hoang còn không muốn thu nhận nó nữa mà –
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của nó mà hắn có chút không quen mắt , cô bé tinh nghịch đây á , hắn chẳng thể nào tưởng tượng ra cô bé long lanh nước mắt với vẻ mặt sợ sệt cùng cô bé thường ngày gân cổ cãi tay đôi mới hắn là một “ chẳng lẽ xinh đôi”
Hắn nhớ lại dáng vẻ không bình thường của Tú lúc nãy thì giờ mới sinh nghi , bẫy , là bẫy đặt cho hắn nhảy vào sao ?
- Vũ Hoàng Anh Tú , tôi không thích đùa với hai chị em cậu , đừng có lôi tôi ra chơi đùa như là chong chóng –
Vừa dứt lời hắn lền bị một phát đập kêu đến “ bốp” .
Nó hùng hùng hổ hổ với chiếc dép đi trong nhà trên tay , tên này đúng là loạn não nghĩ linh tinh rồi ăn nói vớ vẩn gì thế .
- đồ hâm, lẩm bẩm cái gì thế thích chết à –
Chính nhờ cái đập này mà hắn đã nhận ra , nhìn cái vẻ mặt vừa lúc nãy mếu mếu máô máo mà giờ đã hùng hổ lườm hắn đến cháy da mặt .
- giờ thì thực sự là Bảo Anh rồi không nhầm được –
Hắn chẳng biết làm gì chỉ ngồi thừ ra đó xoa xoa chỗ đau vừa bịauajp , con gái con đứa mà cứ ưa bạo lực .
- thôi xuống ăn cơm đi , em đói lắm rồi , đợi anh đến em mới ăn đấy –
Mồm thì nó nói mạnh là đợi hắn nhưng thực chất là nó không dám xuống , cả nhà nó đều về phe của Đăng , một mình cô đơn phương độc mã thì làm sao xử lý được hết .
Nhà này đúng là trả biết yêu quý người thân , thấy nó bị bắt nạt là lại xúm vào bắt nạt nó , sau những lần bị nó bắt nạt và cùng đàn áp nặng nề nên nhân cơ hội này bắt nạt lại nó là cái chắc .
Hắn thấy Bảo Anh hôm nay thực sự trông rất dè dặt , bidnh thường mà nhắc đến ăn là nó phải phóng trước chỉ để lại làn khói đen xì cho hắn , còn hôm nay thì sao ? vừa cười cười vừa nhường đường cho hắn đi trước nữa , chẳng lẽ nó nhiễm bệnh dại rồi ?
- Nguyên , xuống ăn cơm cùng cả nhà cô chú , nhà mấy khi có khách hôm nay đông vui thế này mới có không khí gia đình –
Nghe thấy ba ba nói như vậy nó liền bữu môi, đôi tay nhỏ vẫn không ngường lấy đũa gõ bát phản đối .
- ba lại điêu nha ,rõ ràng bữa cơnnhà mình hôm nào chẳng vui như mở hội,đã có bữa nào mà cả nhà ngồi nhìn nhau nuốt cơm chưa ? rõ ràng mọi hôm cực kỳ rôm rả nha –
Vừa phát biểu xong ý kiến của mình bảo Anh liền nhận ngay cái lườm sắc bén từ bà mẹ Thiên Linh .
- cô thì hay rồi , bữa nào cũng quậy tung, cô vui vẻ nhưng hai ông bà già chúng tôi thì lại đau đầu nhức óc –
-cô để cháu bê giúp – Nguyên rất nhanh tay đỡ lấybát canh trên tay Thiên Linh ,phải biết lựa thời thế lấy điểu chứ .
Thiên Linh gật đầu mỉm cười
- cảm ơn cháu –
Ánh mắt Thiên Linh nhìn Nguyên thì hiền lành như người mẹ còn khi ánh mắt đó chiếu sang nó lại hoá ngay thành con cọp cái nhìn con nai tơ .
- đấy , học tập người ta kia kìa , con gái con đứa vừa dốt vừa lười –
- mẹ , con cũng đang lau đũa mà , lười đâu –
Phụng phà phụng phịu , có bao nhiêu người ở đây mà mẹ lại nó hết tạt xấu của cô , không cho cô chút mặt mũi gì .
- mẹ nó chí phải , không những thế lại vừa đanh đá chua ngoa , quỷ dạ xoa cũng gọi bằng cụ -
đã bị mọi người châm chọc mà thằng Túcòn nhảy vào nói liên thiên toàn chuyện tồi của nó , nó có bao nhiêu điểm tốt đó sao không nêu ra , đúng là cố ý làm mất mặt nó à .
- cô lau đũa mà lau mỗi đũa mình thôi mà còn giám nói –
-Tình yêu đúng là đại ngu đần –
Nó quả thực giờ rất muốn dút dép để ném tên khốn biến thái vô liêm xỉ đó vào bồn cầu xả nước
Nghe hai chữ tình yêu phát ra từ miệng người con trai trước mặt , trong lòng hắn thấy khó chịu cực kỳ tên này đúng là chảng biết xấu hổ hay sao ?
Reng ……..reng….
Điện thoại của hắn bỗng nhiên đổ chuông , ngay cả đến ăn bữa cơm mà cũng bị làm phiền .
- alô –
- coi như tăng ca , tiền lương tháng này nhân gấp đôi thế là ổn rồi chứ ? –
Dương đang hưng phấn chửi mắng hắn cho hả dạ nhưng nghe đến tăng gấp đôi lương tháng này thì tí sặc nước bọt , thằng bạn hắn hôm nay hào phóng nha .
Khoé môi hắn giật giật , đúng là bạn tốt ha .
Điện thoại hắn còn chưa kịp cất vào thì đã một lần nữa reo lên .
- alo -
Hắn đúng là chẳng muốn nhiều lời với hai cái thằng này , chả biết nghĩ đến tương lai cho anh em gì cả .
- tiền lương nhân đôi , ok –
Nghĩa khí ghê , hắn đúng là mắt mù mới chơi được với hai cái thằng bạn vì tiền bán rẻ tình nghĩa anh em mà .
- Nếu chê thì mang qua phòng thị trường đi , thằng Dương sẽ không chê đâu , cúp máy –
Thiên Minh sợ hắn cúp máy liền nhanh nhẹn cướp lấy cơ hội , giờ mà cậu làm cao nữa thì có mà húp cháo , đó là nhân đôi đấy , là nhân đôi đấy .
Hai thằng bạn này đúng là khiến hắn tức chết đi được , lần sau muốn tìm bạn thì chắc hắn phải làm một cuộc sơ tuyển như tuyển nhân viên mất thôi .
Hắn xử lý được hai thằng bạn khốn thì lại vướng vào yên khốn lúc nào cũng dính lấy nó , hắn chỉ muốn cho Đăng một cước tống ra ngoài cửa .
- Tình yêu ăn món này đi , rất tốt cho người nói nhiều , món này giúp cho cơ bắp được phát triển …-
Mặc nó phải nói là nhăn nhó , nó giờ cần tấn dép , phải tấn dép thì mới đủ làm xước được cái mặt dày vô độ của Đăng .
- mấy món này rất béo ,không hợp với em đâu –
Hắn nhanh tay gắp hết thức ăn Đăng vừa gắp cho nó sang bát mình ăn ngon lành khiến ai kia tức ói máu .
- cảm ơn anh yêu nha –
Nó nở nụ cười tinh nghịch vênh mặt lên thách thức Đăng , tuy hắn biết đó chỉ là một lời kích bác và lời nói đùa nhưng trong lòng hắn lại vui lạ thường .
Dù gì thái độ của nó cũng dần thay đổi với hắn là tốt rồi , hắn ước một ngày sẽ được nó thì thầm bên tai ba chứ : “em yêu anh” là quá hạnh phúc rồi . « Chương sauChương tiếp »
Bạn đang đọc truyện trên website Webtruyen.com
Nếu bạn thấy thích hãy nhấn like: Bình luận
Đừng nhập
Lời bình giới hạn từ đến ký tự. Số kí tự:
Họ tên Email + =