Trang bước xuống phòng khách nhà Huy.
Có gì đó ở trong bếp Trang ngó vào.
Huy đang nấu gì đó thì quay lại làm cho Trang bỗng giật mình đỏ mặt.
-em ra bàn ngồi đi, sắp xong rồi – Huy nói.
- dạ.....mà sao em không thấy ai ngoài anh hết vậy? – Trang vừa hỏi vừa ra ghế ngồi.
- à, anh sống ở đây có 1 mình thôi, anh sống thế này cho nó tự do – Huy cười hiền.
-à, ra vậy- Trang như hiểu ra.
Cả hai người đều rơi vào trạng thái im lặng mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ.
" hi đây là lần đầu tiên mình nấu ăn, mình muốn tự tay nấu cho cô ấy,mong là cô ấy thích,đây là tấm lòng cuả mình " Huy thầm nghĩ.
" anh ấy thật tốt,đã cứu mình, chăm sóc mình thật tốt nữa, không biết tại sao tim mình lại đập mạnh khi ở gần anh ấy nhỉ " Trang suy nghĩ.
- món đây rồi, đã xong đây là 1 kiệt tác -Huy cười híp mắt.
- món gì đây ạ – Trang ngây ngô hỏi.
-mì xào kiểu ý – Huy vui vẻ trả lời.
- vậy ạ, thế mà em tưởng mì kho cháy chứ – Trang chỉ dám nói nhỏ xíu thui.
- em ăn thử đi, do anh đích thân làm cho em đó, em là vinh dự lắm nhe được là người đầu tiên nếm thử mói ăn do anh làm -
Huy nói với vẻ tự hào.
Trang nuốt nước bọt cái ực thầm nghĩ: " hix vinh dự gì chứ,được đem ra làm chuột thí nghiệm thì có,huhu con không muốn mai các dạp báo đăng tin tiểu thư nhà họ Phương (Phương Kiều Trang) bị chết do ngộ độc thức ăn khi ăn món mì ý kho cháy đâu,huhu." Trang thầm than nhưng đây là tấm lòng cuả Huy nên cô bạo gan thử một miếng và:
đúng như cô dự đoán, mì vừa mặn vừa đắng nhưng cũng cố mà nuốt.
- thế nào, ngon phải không? – Huy hớn hở.
- Trang chỉ biết gật đầu mặt méo xẹo.
-Hihi, vậy ăn luôn phần anh này – Huy hào hứng.
....rầm....
Trang bị tế ghế ngã ngửa.
Huy vội vàng ra đở.
- em làm sao vậy? – Huy vẻ lo lắng.
" hix bắt mình ăn 2 đĩa mì này thà giết mình đi còn hơn"
- không có gì đâu anh, à mà em làm rớt sợi dây chuyền trên phòng anh có thể tìm cho em được không? – Trang đưa ánh mắt cún con đòi ăn cho Huy.
- ừ, vậy em ăn mì đi để anh tìm cho – nói xong Huy hớn ha hớn hở nhảy chân sáo lên lầu.
......rầm....
- có chuyện gì vậy anh – Trang nói vọng vào.
- à, không có gì đâu tại con mèo đuổi con chuột đánh rơi bịch thịt thôi – Huy xoa xoa cái mông đang tê dại.
" ôi cái mông đẹp cuả tôi, "
Một lúc sau:
-thực sự xin lỗi,anh đã tìm hết mọi nơi rùi nhưng mà không thấy – Huy mặt ỉu xìu.
- không sao đâu anh ạ, mà muộn rồi mình đi học đi – Trang giục.
- em ăn hết mì chưa vậy? – Huy hỏi.
- hi ngon vậy sao không hết, em ăn hết lâu rồi – Trang cười tươi rói.( thật ra là đổ đi rồi).
- ngon vậy để anh nấu thêm cho em ăn -Huy phấn khởi.
- không....không...ý em là em no rồi thôi mình đi học thôi – Trang đẩy Huy ra ngoài.
Cả 2 cùng nhau đến trường.
Có gì đó ở trong bếp Trang ngó vào.
Huy đang nấu gì đó thì quay lại làm cho Trang bỗng giật mình đỏ mặt.
-em ra bàn ngồi đi, sắp xong rồi – Huy nói.
- dạ.....mà sao em không thấy ai ngoài anh hết vậy? – Trang vừa hỏi vừa ra ghế ngồi.
- à, anh sống ở đây có 1 mình thôi, anh sống thế này cho nó tự do – Huy cười hiền.
-à, ra vậy- Trang như hiểu ra.
Cả hai người đều rơi vào trạng thái im lặng mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ.
" hi đây là lần đầu tiên mình nấu ăn, mình muốn tự tay nấu cho cô ấy,mong là cô ấy thích,đây là tấm lòng cuả mình " Huy thầm nghĩ.
" anh ấy thật tốt,đã cứu mình, chăm sóc mình thật tốt nữa, không biết tại sao tim mình lại đập mạnh khi ở gần anh ấy nhỉ " Trang suy nghĩ.
- món đây rồi, đã xong đây là 1 kiệt tác -Huy cười híp mắt.
- món gì đây ạ – Trang ngây ngô hỏi.
-mì xào kiểu ý – Huy vui vẻ trả lời.
- vậy ạ, thế mà em tưởng mì kho cháy chứ – Trang chỉ dám nói nhỏ xíu thui.
- em ăn thử đi, do anh đích thân làm cho em đó, em là vinh dự lắm nhe được là người đầu tiên nếm thử mói ăn do anh làm -
Huy nói với vẻ tự hào.
Trang nuốt nước bọt cái ực thầm nghĩ: " hix vinh dự gì chứ,được đem ra làm chuột thí nghiệm thì có,huhu con không muốn mai các dạp báo đăng tin tiểu thư nhà họ Phương (Phương Kiều Trang) bị chết do ngộ độc thức ăn khi ăn món mì ý kho cháy đâu,huhu." Trang thầm than nhưng đây là tấm lòng cuả Huy nên cô bạo gan thử một miếng và:
đúng như cô dự đoán, mì vừa mặn vừa đắng nhưng cũng cố mà nuốt.
- thế nào, ngon phải không? – Huy hớn hở.
- Trang chỉ biết gật đầu mặt méo xẹo.
-Hihi, vậy ăn luôn phần anh này – Huy hào hứng.
....rầm....
Trang bị tế ghế ngã ngửa.
Huy vội vàng ra đở.
- em làm sao vậy? – Huy vẻ lo lắng.
" hix bắt mình ăn 2 đĩa mì này thà giết mình đi còn hơn"
- không có gì đâu anh, à mà em làm rớt sợi dây chuyền trên phòng anh có thể tìm cho em được không? – Trang đưa ánh mắt cún con đòi ăn cho Huy.
- ừ, vậy em ăn mì đi để anh tìm cho – nói xong Huy hớn ha hớn hở nhảy chân sáo lên lầu.
......rầm....
- có chuyện gì vậy anh – Trang nói vọng vào.
- à, không có gì đâu tại con mèo đuổi con chuột đánh rơi bịch thịt thôi – Huy xoa xoa cái mông đang tê dại.
" ôi cái mông đẹp cuả tôi, "
Một lúc sau:
-thực sự xin lỗi,anh đã tìm hết mọi nơi rùi nhưng mà không thấy – Huy mặt ỉu xìu.
- không sao đâu anh ạ, mà muộn rồi mình đi học đi – Trang giục.
- em ăn hết mì chưa vậy? – Huy hỏi.
- hi ngon vậy sao không hết, em ăn hết lâu rồi – Trang cười tươi rói.( thật ra là đổ đi rồi).
- ngon vậy để anh nấu thêm cho em ăn -Huy phấn khởi.
- không....không...ý em là em no rồi thôi mình đi học thôi – Trang đẩy Huy ra ngoài.
Cả 2 cùng nhau đến trường.