tại căn nhà hoang địa bàn cuả bang Away:
- mày biết hậu quả cuả việc phản bội tao chứ – nó lạnh lùng lên tiếng.
-chị cả,em xin chị tha cho em lần này, em chót dại – thằng con trai qùy gối van xin.
- luật không tha thứ cho người phản bội – Lê hằn giọng.
- theo luận mà sử phạt thôi -Phương phán.
- mong các chị tha cho em – tên đó vẫn khụy lụy.
- Minh – nó gọi Minh.
- dạ, chị cả có gì căn dặn ạ – Minh lễ phép.
- cắt mạch máu,thả ngâm nước muối, cho vào phòng sâu – nó lạnh lùng.
-dạ – Minh nhận lệnh.
Tên kia nghe hình phạt mà khiếp vía,la hét van xin nhưng tất cả đã quá muộn.
- oa.hôm nay chị cả nhà ta nhân từ quá ha, mọi lần dùng hình phạt nặng nhất cho kẻ phản bội mà – Lê tiến lại gần nó.
-hôm nay không có tâm trạng, giảm nhẹ cho hắn hình phạt coi như tích đức. Thôi đi bax chơi đi,chán quá – nó bỏ đi rồi leo lên chiếc xe mui trần màu đen quen thuộc.
Lê và Phương cũng nhanh chóng đi theo.
Tại ba Kjiy:
3 cô gái bước vào bax.
Tìm 1 chiếc bàn khuất cả 3 người cùng ngồi xuống gọi 1 trai XO.
Ngồi nhâm nhi li rược nó quan sát 1 vòng.
Và nó nhận ra người ngồi ngay bàn bên cạnh nó là Khánh.
Nó cố né tránh để Khánh không nhận ra nó.
Nhưng ông trời nào có theo ý người. Có mấy tên danh con thấy có 3 cô gái xinh đẹp ngồi cô đơn nên đến cua.
- chào em, anh ngồi đây được chứ – thằng tóc đỏ hoe ngồi xuống cạnh nó.
- biến – nó lạnh lùng nói phát ra 1 tiếng. Từ từ đưa ly rượu lên nhâm nhi không thèm để ý.
Pương và Lê thì đang nhìn nhau như đang trao đổi thông tin.
Thằng đó cũng chưa chịu bỏ cuộc.
- đừng nóng ngồi đây thôi mà – hắn ta cười nham nhở.
- Lê chị đoán trong bao lâu, em cá 5 giây nữa – Phương cười nói rồi cũng đưa ly rượu lên uống.
- hi nhỡ lần này lập kỉ lục thì sao -
Lê vừa nói dứt lời thì...........
....rầm....
Tên kia bị đá văng ra.
- Hi lần này thì lập kỉ lục rồi 3 giây -Lê cười chiến thắng.
- bái phục – Phương làm vẻ khiêm nhường.
- thôi đi,lần nào cũng ngồi đoán mò,cá cược – nó hằn giọng định đứng dậy bỏ đi.
Nhưng......
- con ranh kia,đánh tao xong định bỏ đi à, không dễ đâu – thằng đấy dẫn theo trục thằng.
- mày không muốn chết thì nên tránh ra – Lê lạnh lùng lên tiếng.
Thằng đó cũng không thèm để ý đến lời cảnh cáo cuả Lê mà sai mấy thằng ranh con xông vào và........
- dừng lại – Tiếng nói lạnh lùng phát ra khiến mọi người ở đây cũng hơi rợn người.
Khánh tiến lại gần.
- đại ca đến giúp em ạ, con nhỏ này láo xược lắm – thằng kia vui vẻ.
Chát.... 1 cái tát ban tặng cho tên đó.
Hắn vô cùng bất ngờ.
- xin lỗi,thằng này mới vào bang nên không biết em, em có sao không? – Khánh vẻ mặt sót xa hỏi nó.
- anh nên về day đàn em đi, đừng để chúng nó cắn càn – Nó bỏ đi.
Lê cùng Phương cũng chẳng muốn nán lại nữa.
Khánh nhìn theo vẻ mặt đau khổ.
Khánh ra lệnh cho đàn em xử thằng vừa rồi.
Thằng đó bị xử mà không biết mô tê gì.
Khánh lại lao vào uống rượu cho quên tất cả.
- mày biết hậu quả cuả việc phản bội tao chứ – nó lạnh lùng lên tiếng.
-chị cả,em xin chị tha cho em lần này, em chót dại – thằng con trai qùy gối van xin.
- luật không tha thứ cho người phản bội – Lê hằn giọng.
- theo luận mà sử phạt thôi -Phương phán.
- mong các chị tha cho em – tên đó vẫn khụy lụy.
- Minh – nó gọi Minh.
- dạ, chị cả có gì căn dặn ạ – Minh lễ phép.
- cắt mạch máu,thả ngâm nước muối, cho vào phòng sâu – nó lạnh lùng.
-dạ – Minh nhận lệnh.
Tên kia nghe hình phạt mà khiếp vía,la hét van xin nhưng tất cả đã quá muộn.
- oa.hôm nay chị cả nhà ta nhân từ quá ha, mọi lần dùng hình phạt nặng nhất cho kẻ phản bội mà – Lê tiến lại gần nó.
-hôm nay không có tâm trạng, giảm nhẹ cho hắn hình phạt coi như tích đức. Thôi đi bax chơi đi,chán quá – nó bỏ đi rồi leo lên chiếc xe mui trần màu đen quen thuộc.
Lê và Phương cũng nhanh chóng đi theo.
Tại ba Kjiy:
3 cô gái bước vào bax.
Tìm 1 chiếc bàn khuất cả 3 người cùng ngồi xuống gọi 1 trai XO.
Ngồi nhâm nhi li rược nó quan sát 1 vòng.
Và nó nhận ra người ngồi ngay bàn bên cạnh nó là Khánh.
Nó cố né tránh để Khánh không nhận ra nó.
Nhưng ông trời nào có theo ý người. Có mấy tên danh con thấy có 3 cô gái xinh đẹp ngồi cô đơn nên đến cua.
- chào em, anh ngồi đây được chứ – thằng tóc đỏ hoe ngồi xuống cạnh nó.
- biến – nó lạnh lùng nói phát ra 1 tiếng. Từ từ đưa ly rượu lên nhâm nhi không thèm để ý.
Pương và Lê thì đang nhìn nhau như đang trao đổi thông tin.
Thằng đó cũng chưa chịu bỏ cuộc.
- đừng nóng ngồi đây thôi mà – hắn ta cười nham nhở.
- Lê chị đoán trong bao lâu, em cá 5 giây nữa – Phương cười nói rồi cũng đưa ly rượu lên uống.
- hi nhỡ lần này lập kỉ lục thì sao -
Lê vừa nói dứt lời thì...........
....rầm....
Tên kia bị đá văng ra.
- Hi lần này thì lập kỉ lục rồi 3 giây -Lê cười chiến thắng.
- bái phục – Phương làm vẻ khiêm nhường.
- thôi đi,lần nào cũng ngồi đoán mò,cá cược – nó hằn giọng định đứng dậy bỏ đi.
Nhưng......
- con ranh kia,đánh tao xong định bỏ đi à, không dễ đâu – thằng đấy dẫn theo trục thằng.
- mày không muốn chết thì nên tránh ra – Lê lạnh lùng lên tiếng.
Thằng đó cũng không thèm để ý đến lời cảnh cáo cuả Lê mà sai mấy thằng ranh con xông vào và........
- dừng lại – Tiếng nói lạnh lùng phát ra khiến mọi người ở đây cũng hơi rợn người.
Khánh tiến lại gần.
- đại ca đến giúp em ạ, con nhỏ này láo xược lắm – thằng kia vui vẻ.
Chát.... 1 cái tát ban tặng cho tên đó.
Hắn vô cùng bất ngờ.
- xin lỗi,thằng này mới vào bang nên không biết em, em có sao không? – Khánh vẻ mặt sót xa hỏi nó.
- anh nên về day đàn em đi, đừng để chúng nó cắn càn – Nó bỏ đi.
Lê cùng Phương cũng chẳng muốn nán lại nữa.
Khánh nhìn theo vẻ mặt đau khổ.
Khánh ra lệnh cho đàn em xử thằng vừa rồi.
Thằng đó bị xử mà không biết mô tê gì.
Khánh lại lao vào uống rượu cho quên tất cả.