Lúc đi ngang qua bên người Mạc Tư Tước , gương mặt hắn lạnh lùng sau đó không khách khí kéo cô quay trở lại , “Gấp cái gì? Cơm nước xong hẵn đi!”
Lạc Na thích thú nhìn Mạc Tư Tước cùng Ôn Hinh trong lúc đó động tay lẫn nhau,bà đối với cô bé kia hứng thú lại thêm vài phần.
Mạc Tư Tước kéo Ôn Hinh lại, sau đó đi đến trước mặt Lạc Na, “Mẹ tại sao tới đây ?”
“Mẹ đến nói cho con biết, Mạc Tư Cách đã trở về, ba con bảo cho con trở về !” Ánh mắt Lạc Na đang rơi trên người Ôn Hinh liền thu trở về, hơi có chút uy nghiêm nhìn về phía Mạc Tư Tước.
“Dạ,con biết!” Mạc Tư Tước trầm mặc gật gật đầu, sau đó không biết suy nghĩ những thứ gì, lại nhìn hướng Ôn Hinh trong ánh mắt lại dịu vài phần.
“Mạc Tư Cách là em trai của anh sao?” Ngồi trên xe, Ôn Hinh xuất phát từ tò mò cho nên hỏi .
Cô nhớ kỹ hắn có nói qua hắn có một người em gái thế nhưng đã qua đời, như vậy em trai này, hắn và mẹ của hắn dường như cũng không thích, là… Cùng cha khác mẹ sao?
“Uhm!” Mạc Tư Tước gật gật đầu dường như không muốn nói thêm đến người kia, sau đó giúp cô thắt giây an toàn, lúc hắn ngẩng đầu lên cánh môi mềm mại của Ôn Hinh vừa vặn sượt qua cằm hắn , trong không khí chảy xuôi như có như không ám muội, khuôn mặt Ôn Hinh lập tức đỏ bừng .
“Hình như quan hệ trong gia đình anh dường như rất phức tạp!” Ôn Hinh nghiêng đầu nhìn hắn, nửa ngày thốt ra một câu nói như vậy .
Mạc Tư Tước cười khẽ, dùng cái trán để lên cái trán của cô cười hỏi, “Xin hỏi Ôn tiểu thư, em đây là đang quan tâm đến anh sao?”
“Không phải!” Ôn Hinh cong môi lên , tức giận nghiêng đầu quay nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Cô biết từ lúc một khắc kia Mạc Tư Tước buông tay cô, quan hệ của hắn và cô dường như trở nên rất vi diệu, đặc biệt là sau khi trải qua chuyện tối hôm qua , thế nhưng Ôn Hinh phát hiện mình không nhẫn tâm đối với hắn như vậy .
Rõ ràng đã nói xong , hai bên cùng quên nhau !
Ngày hôm qua hắn làm lỡ chuyến máy bay đi Pháp của cô , thế nhưng cô cũng không oán giận!
Là bởi vì trong tiềm thức cô cũng không muốn đi?
Ôn Hinh thuyết phục chính mình, là bởi vì Doãn Thiên Kình không phải là bởi vì Mạc Tư Tước!
Tay của Mạc Tư Tước đột nhiên giữ lấy tay cô lại , đang nhìn tay trái cô trong ngón tay trống không không có vật gì , ánh mắt của hắn ảm đạm vài phần, kỳ thực hắn đã phát hiện ra từ ngày hôm qua , hắn từng đưa cho cô móc kéo .
Cho dù là một vật không đáng tiền, vật không ra gì nhưng là hắn chân thành tâm ý nhất , thế nhưng cô quyết tâm muốn phủi sạch quan hệ với hắn sao?
“Đưa em trở về đi, anh hai và Lâm Lâm nhất định đang sốt ruột chờ !” Ôn Hinh biết trong mắt của hắn thất lạc là vì cái gì, cô phẫn nộ rút tay mình về, sau đó đưa mắt nhìn qua nơi khác.
“Nếu như ngày hôm qua xuất hiện người ở sân bay là anh, em có giữ anh lại không ?” Lúc đưa Ôn Hinh về tới biệt thự cảnh giang , Mạc Tư Tước thờ ơ lên tiếng hỏi.
Ôn Hinh ngón tay xoa dây nịt an toàn, sau đó mặt không đổi sắc tháo ra , mở cửa xe bước xuống đoạn tuyệt trả lời , “Không có nếu như!”
“Ôn Hinh, ngày hôm qua anh thực sự đã đi rồi !” Chỉ là chậm một bước, Mạc Tư Tước chưa từ bỏ ý định, lúc cô một chân bước xuống xe lại bổ sung nói .
Nhưng mà, trả lời hắn chỉ là âm thanh cửa xe bị đóng thật mạnh
Mục đích của hắn vẫn là đạt được , ít nhất cô còn lưu lại chỉ sợ không phải là vì hắn…
Ôn Hinh đi vài bước, hít sâu một hơi, quay đầu lại, Mạc Tư Tước ngồi ở trong xe, chung quanh trái phải hai bên trường hàng cây hoa anh đào chạy dài , Ôn Hinh đứng ở nơi đó, toàn bộ cảm thấy tầm mắt có chút mông lung nhìn không rõ ràng ,Mạc Tư Tước ngồi ở trong xe, cách một khoảng cách lẳng lặng đối diện , cuối cùng vẫn là Ôn Hinh xoay người trước, rời đi cũng không quay đầu lại.
Ôn Hinh về đến nhà, Doãn Thiên Kình cũng đã trở về, nàng nhìn trong phòng khách trên tấm thảm kia rơi xuống đất đầy tàn thuốc, Doãn Thiên Kình rất ít khi nôn nóng như thế, lúc này đây là vì cô, hay là vì … Giản Ny?
Cô vừa bước lên lầu, Doãn Thiên Kình đang vội vàng xuống lầu, nhìn thấy cô trở về dường như sửng sốt một chút .
Hắn cái gì cũng không hỏi chỉ là đi tới ôm lấy cô, trên trán có vài phần mệt mỏi, “Đợi thêm mấy ngày nữa được không ? Chờ mấy ngày nữa chúng ta cùng nhau đi Pa-ri, Hinh nhi, chuyện gì hứa với em anh nhất định sẽ làm được , hãy tin anh !”
Ôn Hinh im lặng gật đầu, Doãn Thiên Kình đã thả cô ra , sau đó lướt qua cô, đi ra ngoài.
******************
Trong bệnh viện
Doãn Thiên Kình sắp sếp Bác sĩ uy tín nhất vào phòng giải phẫu trong khoa phụ sản quyền , Giản Ny cũng đã bị đẩy đi vào.
Hắn đứng ở trong hành lang, nhớ tới ngày hôm qua hắn qua tìm cô,tình hình lúc đó hắn hỏi cô ấy mang thai có phải là con của hắn hay không , cô ấy rất hào phóng thừa nhận.
Thực cô ấy qua cùng nam nhân, cũng chỉ có Mạc Tư Tước và Doãn Thiên Kình mà thôi, hơn nữa Doãn Thiên Kình còn là người đàn ông đầu tiên của cô ấy !
Doãn Thiên Kình hỏi cô ấy nghĩ muốn cái gì, Giản Ny chỉ là thoải mái trả lời, “Bởi vì chán ghét cuộc sống một người , vì thế đột nhiên có đứa nhỏ, em liền giữ lại nó”
“Thiên Kình, không nên nghĩ em hư như vậy, chỉ là em yêu lầm người người mà thôi!”
Cô ấy ngốc quá cũng vì một người đàn ông tự sát, cho nên mới phải càng thêm yêu quý chính mình, muốn đối với mình tốt hơn một chút!
Doãn Thiên Kình còn nhớ rõ lúc ban đầu quen biết Giản Ny cô ấy cũng là một cô gái rành thế sự là một cô gái còn trẻ, là cô ấy thay đổi sao? Hay là do hoàn cảnh tồn tại thay đổi cô?
Hắn rõ ràng nghe được cô nói, “Thiên Kình, anh đã giúp em một lần, thế nhưng em cũng hãm hại anh một lần, em nợ anh , nếu như anh muốn em bỏ đứa bé này, em cũng không có ý kiến!”
Cũng bởi vì ngày hôm qua gặp mặt, cho nên có ngày hôm nay phẫu thuật.
Doãn Thiên Kình không biết nên thế nào đối mặt với Ôn Hinh, vì thế hắn thất hứa đối với cô ấy , làm cho Thiên Kỳ tiễn cô ấy đi Pháp, thế nhưng cuối cô ấy cũng không rời đi .
Trong phòng giải phẫu người ra ra vào vào hắn có chút hoảng loạn tâm trạng không yên, Doãn Thiên Kình đột nhiên quay người sang, dựa tường, tất cả sắp xếp chuẩn bị bác sĩ đột nhiên đi tới trước mặt hắn, có chút không xác định hỏi, “Doãn tiên sinh, đứa nhỏ trong bụng giản tiểu thư sắp được năm tháng , nếu như phá thai nhất định sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa đối với giản tiểu thư sau này sinh đẻ rát là bất lợi !”
Doãn Thiên Kình nhắm mắt lại , trong đầu hắn nghĩ đến đều là khuôn mặt dạt dào nụ cười của Ôn Hinh, hắn lặng lẽ gật gật đầu, sau đó tiếp nhận tờ giấy trong tay y tá đồng ý , run rẩy ký tên của mình, đang nhìn đến phòng giải phẫu một khắc cửa bị đóng kia, trong lòng hắn thản nhiên.
Yên lặng, giống như chết tĩnh lặng, dường như thời gian vào giờ khắc này ngưng .
Doãn Thiên Kình trong tay vẫn đang còn duy trì tư thế lúc ký tên , hắn mở lòng bàn tay của mình ra , đột nhiên liền ngửi được giống như mùi máu .
Máu, màu đỏ máu…
Quay lại ký ức năm năm trước toàn thân hắn lúc ôm Khả Khả một màn kia toàn là máu , Doãn Thiên Kình không có cách nào bình tĩnh .
Hắn đã từng hại chết qua hai nhân mạng, bây giờ còn thêm một nhân mạng nữa sao ?
Doãn Thiên Kình từ từ đứng lên, sau một khắc, hắn rất nhanh chạy vào phòng giải phẫu, dụng cụ nạo thai lạnh như băng đang đưa vào trong cơ thể của Giãn Ny, hắn đột nhiên lớn tiếng ngăn lại , “Chờ một chút!”
Không cần phải như vậy!
Ôn Hinh đột nhiên có loại cảm giác là lạ, ở trong lòng cô hình tượng của Doãn Thiên Kình vẫn luôn là sạch sẽ cao to , nhưng mà bây giờ hắn có toàn tâm đối với cô như trước không?
Giữa bọn họ ngay cả tình yêu cơ bản cũng không có!
Trờ lại trường học, Ôn Hinh lại cùng Kiều Lâm đùa giỡn thành một mảnh,cô thích cuộc sống không có tim không có phổi trong trường học, ở đây không có Mạc Tư Tước, không có Doãn Thiên Kình, chỉ có học sinh cùng thầy giáo !
Buổi tối lúc trở về xe của Doãn Thiên Kình dừng ở bên ngoài, Ôn Hinh liền chạy vào trong nhà liền nhìn thấy ở trong nhà bếp truyền đến âm thanh giọng nói của hai người còn mang theo một chút tiếng cười .
Ôn Hinh nhẹ nhàng đi qua , nhìn thấy thân hình hai người Giản Ny cùng Doãn Thiên Kình một lớn một nhỏ theo ánh đèn màu vàng rọi xuống hai cái bóng đen , Ôn Hinh cười nhạt .
Hắn thực sự đã đưa cô ấy về đây…
“Về rồi ah ?” Doãn Thiên Kình mắt sắc nhìn thấy cô , sau đó Ôn Hinh xoay người trước lên tiếng gọi lại cô .
Ôn Hinh hướng hắn gật đầu, ngọt ngào cười, thay vì làm cho hắn mỗi ngày đều bôn ba đi lại, do cô đề nghị đón Giản Ny đến nơi đây hẳn là tốt nhất ?
Giản Ny cũng hướng cô gật đầu mỉm cười, Ôn Hinh phát hiện mình cũng không ghét người con gái này, đã gặp cô ấy và Doãn Thiên Kình cùng một chỗ vừa nói vừa cười, trong lòng cô cảm giác đau nhói càng lúc càng mờ nhạt .
Bộ dáng Doãn Thiên Kình ở nhà , tay áo xắn lên rất cao, đang theo phía sau Ôn Hinh đi ra ngoài, phía sau lưng của cô bất ngờ không kịp đề phòng dán lên lồng ngực của hắn, Doãn Thiên Kình trên người còn mang theo mùi vị trong nhà bếp .
” Không vui có phải không ?” Doãn Thiên Kình quan tâm cảm giác của cô, hắn không phải thánh nhân làm sao không biết suy nghĩ con người , vì thế đại nghĩa rõ ràng của Ôn Hinh làm cho hắn ngoại trừ cảm động ở bên ngoài còn có cảm kích.
Ôn Hinh nghe tim hắn đập mạnh kiên cường có nghị lực, đột nhiên xoay người nhìn hắn thâm tình con ngươi đen, Ôn Hinh tự tin lắc đầu, bởi vì hắn là Doãn Thiên Kình cô vô điều kiện tin tưởng hắn!
“Xin lỗi, Hinh nhi, trong khoảng thời gian này không chăm sóc em được , thế nhưng em phải nhớ kỹ,anh Doãn Thiên Kình muốn kết hôn với phụ nữ thì chỉ có một mình em !”
Doãn Thiên Kình kiếp này duy nhất chỉ nói một lời thâm tình, chỉ sợ sẽ là một câu này .
Ôn Hinh cảm thấy an lòng , lúc trước cũng là tất cả mọi người phản đối, Doãn Thiên Kình cự tuyệt lựa chọn cùng cô đính hôn, bây giờ cũng như vậy chỉ cần là sự lựa chọn của hắn, cô cũng sẽ tôn trọng!
Giản Ny cùng Ôn Hinh trong lúc ở chung thật bình tĩnh, thậm chí ngay cả giao lưu cơ bản nhất cũng không có, ngoại trừ mỗi tối cùng ăn chung trên bàn ăn cơm ,các cô ít khi nào chạm mặt.
Giản Ny ở tại sát phòng của Doãn Thiên Kình , Ôn Hinh không biết có phải hay không là Doãn Thiên Kình và cô ấy nói gì đó, các cô mỗi lần trạm mặt, Giản Ny trong ánh mắt đều cất giấu một phần cẩn thận từng li từng tí.
Từ lúc Giản Ny qua đây ở Doãn Thiên Kình cũng không phải là chiều nào cũng nấu đồ ăn, đa số thời gian vẫn là người giúp việc theo giờ làm, cô ấy thích ăn cay, nhưng mà Ôn Hinh lại ăn kiêng,vì cô có bệnh tim,khẩu vị khác nhau nhưng chỉ là chuyện nhỏ nên Doãn Thiên Kình dường như không phát hiện ra .
Ôn Hinh cũng không nói ra, ở chỗ này Giản Ny chính là đối tượng được chăm sóc chú ý tới nhiều nhất .
Ban đêm Ôn Hinh tim đau thắt, thật lâu chưa từng có co rút đau đớn kịch liệt như vậy , từng trận đau tim đau đớn làm cho cô từ từ không thể chịu đựng , trên trán chảy ra đổ mồ hôi, hai tay cô ôm trái tim hận không thể đem tim lấy ra ngoài .
Cô giãy giụa từ trên giường ngồi dậy, sau đó lấy trong ngăn kéo ra bình thuốc uống vào hai viên thuốc, đau đớn lan tràn đã làm cho cô ngay cả đứng cũng không vững.
“Anh cả …” Ôn Hinh thật vất vả chống đỡ cơn đau đi tới phòng của Doãn Thiên Kình , cửa phòng của hắn mở ra , cô kêu mấy tiếng không thấy Doãn Thiên Kình trả lời cô , đang lúc đi ra ở gian phòng bên cạnh của Doãn Thiên Kình lao ra một thân hình .
Doãn Thiên Kình lo lắng ôm Giản Ny, nhìn thấy Ôn Hinh từ trong phòng hắn đi ra chỉ là sững sờ , thuận miệng giải thích, “Hinh nhi, Giản Ny trượt chân trong toilet , có thể động thai , anh đưa cô ấy đi bệnh viện!”
Nói xong, hắn liền vội vàng ôm Giản Ny đi xuống lầu.
Ôn Hinh ngay cả trả lời hắn cũng không còn chút sức lực , mồ hôi hột từ trên trán cô lăn xuống,cô đã rất đau ngay cả âm thanh trong miệng cũng không thể phát ra được .
“Ha ha…” Ngồi dưới đất, Ôn Hinh vô lực cười khổ, trong mắt Doãn Thiên Kình dường như đã không có sự tồn tại của cô !
Cô bước đi khó khăn bò lại gian phòng của mình, cố gắng với tay tời trên tủ đầu giường lấy di động, cả người cô đều co giật cùng nhau co rút lại .
Trong mắt bịt kín một tầng sương mù, Ôn Hinh trực tiếp nhấn xuống phím mau lẹ , sau đó âm thanh cầu cứu mang theo một chút thê lương, “Lâm Lâm,mình đau quá…”
Mạc Tư Tước thoáng cái từ trên giường nhảy lên , trong tay cầm di động, còn chưa kịp nói đầu dây bên kia đã sớm không có âm thanh .
“Hinh nhi, Hinh nhi em làm sao vậy?” Hắn ngay cả quần áo cũng không kịp thay liền vội vàng nắm lên chìa khóa xe chạy ra khỏi biệt thự, di động vẫn đang duy trì trạng thái trò chuyện, khi Mạc Tư Tước chạy thẳng đến biệt thự cảnh giang đã phát hiện Ôn Hinh nằm trên mặt đất, gương mặt tái nhợt đáng sợ.
Sau khi tỉnh lại, Ôn Hinh cảm giác thân thể mình giống như là hư thoát , trong phòng bệnh rất yên tĩnh, trên tay cô đang truyền nước biển,cô nhớ tới một khắc tối hôm qua khiếp sợ kia, thiếu chút nữa là cô bị đau chết rồi.
Chỉ chốc lát, cửa phòng bệnh mở ra , lúc Ôn Hinh nhìn thấy thân hình đang đi tới, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Mạc Tư Tước đón nhận được ánh mắt kinh ngạc của cô, gương mặt lãnh khốc đi tới trước mặt cô ngồi xuống, “Tối hôm qua em gọi điện thoại cho anh!”
“Ôn Hinh, em rốt cuộc biết thân thể của chính mình yếu bao nhiêu không?”
Mạc Tư Tước rất phẫn nộ, lúc thấy cô một mình lẻ loi nằm trên mặt đất , tim của hắn giống như là dùng dao cắt vô đau đớn.
Hắn không muốn đem cô giao cho bất luận kẻ nào, bây giờ hắn càng có lý do thuyết phục chính mình, nhất định phải từ bên cạnh Doãn Thiên Kình đoạt lấy cô .
Ôn Hinh hít thở còn có chút thở gấp , trái tim không giống tối hôm qua quặn đau như vậy, chỉ là cô hiện tại không muốn mở miệng nói chuyện.
Mạc Tư Tước không có nói cho cô biết, thời gian cô trúng độc ở cùng hắn , hắn đã đem điên thoại di động của cô mau lẹ lưu lại dãy số của hắn, vì thế tối hôm qua Ôn Hinh chỉ tưởng chính mình bấm sai dãy số.
Lúc kiểm tra kết quả đi ra, khuôn mặt tuấn tú Mạc Tư Tước càng tối lại .
“Tình hình của Ôn tiểu thư bây giờ rất tệ!” Bác sĩ cầm trong tay bệnh án , đơn giản đối Mạc Tư Tước nói.
Cùng lần đó trúng độc có liên quan Mạc Tư Tước biết!
Trái tim của cô vốn đã không trọn vẹn, cộng thêm độc tố xâm hại,cô có thể chịu đựng tới bây giờ đã không dễ dàng.
“Có biện pháp gì hay không? Nếu như làm phẫu thuật tim thì sao ?” Mạc Tư Tước phiền lão nằm kéo tóc, hắn lần đầu tiên thấy cô liền biết nàng có một trái tim không hoàn chỉnh, thế nhưng hắn vẫn là nhịn không được đi ăn hiếp cô.
Mạc Tư Tước nghĩ tới trước các loại hành động cầm thú của mình, càng ảo não suy nghĩ không vượt qua được !
Cô mắng hắn là mắng đúng không sai, hắn căn bản không phải là người!
Nhưng mà bây giờ hắn muốn bù đắp cho cô, muốn cùng cô bắt đầu một lần nữa, còn có cơ hội không?
“Trên cơ bản mà nói là có thể xảy ra,nhưng tình huống này rất đặc biệt đối với cô, loại bệnh tim bẩm sinh này là di truyền từ người thân trong gia đình bởi vậy nên phẫu thuật xác xuất thành công rất thấp, chỉ sợ phẫu thuật cũng chỉ có mười lăm phần trăm thành công !” Bác sĩ liếc mắt nhìn Mạc Tư Tước, sau đó độc đáo phân tích .