“Vậy cũng chưa chắc đâu nha,nói không chừng hoàng thái tử của chúng ta lợi hại hơn, các người không thấy được các tình nhân vì hắn mà muốn chết sao?”
“Ha ha, ngươi lại không cùng thử qua với hắn, làm sao mà biết hắn lợi hại bao nhiêu?”
Mấy người giúp việc vây quanh cùng nhau líu ríu thảo luận,nhìn thấy Ôn Hinh từ trên đi xuống,liền bị các chị lớn tuổi hơn giữ lại, nháy mắt hỏi ”Ai ya,Ôn Hinh,em nói một chút đi hai người đàn ông này em thích loại nào?”
Ôn Hinh khó xử nhíu mày,hai người đàn ông kia không phải là stye của cô nha!
“Tôi đã nó vớii chị Lộ Lộ rồi,chị cũng đừng làm Ôn Hinh khó xử,chị nhìn dáng người nhỏ nhắn của cô bé này xem làm sao có đàn ông múôn đè lên người được a???”
Nói xong mọi người lại có một trận cười vang,Ôn Hinh cũng quen với những lời trêu chọc như vậy,cũng không tức giận,so với các chị ấy Cô xem như may mắn, ít nhất cô còn chưa bị người đàn ông nào dán lên người.
Buổi tối lúc mười giờ, thay xong quần áo làm việc,Ôn Hinh mới vừa ra khỏi cửa quán bar, phía trước lại tràn vào một đám người,cô tránh đừơng để cho bọn họ đi vào lại bị một trọnglực lớn đụng vào người,một bóng đen trước mặt cô đi ra ngoài,cô nhìn một người đàn ông ở bên cạnh đầu tóc màu vàng,đường nét bên mặt rất đẹp,trên ngón tay có đeo một chiếc nhẫn hồng trong suốt sáng chói,tỏa ánh sáng mê ly,chiếc nhẫn đó,cô dường như đã nhìn thấy đâu rồi……
Ngay sau đó, lại có thêm năm sáu người theo người đàn ông đó đi ra ngoài, Ôn Hinh mới nhớ tới ,vừa rồi người đàn ông kia chính là chị Lộ Lộ nhắc tới là thiếu gia bá tước sao?
Lúc trở lại trường học cửa vẫn chưa có đóng,cô chuẩn bị bước vào cửa,phía sau có một luồng sáng rực rỡ chiếu vào sau lưng cô,lốp bánh xe ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai,Ôn Hinh quay đầu theo bản năng lấy tay che ánh sáng chiếu vào mắt.
Đèn xe vừa tắt,Ôn Hinh nhìn thấy có một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại cách cô không xa,có một cô gái xuống xe nhưng lưu luyến không muốn rời đi cùng người đàn ông đó tiếp tục hôn,nhìn thấy chiếc xe quen thuộc,lông tơ cả người Ôn Hinh dựng đứng cả lên,mở to hai mắt nhìn,đúng là chiếc xe Maybach màu đỏ như lửa nha!
Đợi đến khi cô gái vẫy tay tạm biệt người đàn ông trong xe, Ôn Hinh không biết chính mình vì sao lại khẩn trương như vậy, cho dù thật là hắn thì như thế nào?
Chẳng qua là, chủ nhân của chiếc xe cũng không để ý ánh mắt mắt kinh ngạc của Ôn Hinh,hắn mở động cơ nhanh chóng rời đi.
“Chào!” Cô gái đó vui vẻ đi đến trước mặt Ôn Hinh chào hỏi,lúc đó cô mới nhìn rõ,cô gái trước mắt không phải được mọi người trong giảng đường phong là *hoa hậu giảng đường* Trần Tư Dao sao ?
Nghe nói cô gái này rất cao ngạo giống như là trong núi sâu tìm được một đóa tuyết liên,bất kỳ đàn ông nào cũng không cảm động được trái tim của cô ấy, chẳng qua là hiện tại làm sao có thể……
Cô bất giác nghĩ tới đôi nam nữ hôn nóng bỏng dưới lầu,thì ra chính là cô ta !
Như vậy, tên đàn ông kia là. . . . . . Mạc Tư Tước sao?
Ôn Hinh sắc mặt cứng ngắc nhìn cô gái đang tươi cừơi,cô gái đó đang hát một ca khúc,tâm tình rất tốt đi qua người cô.
Sáng sớm hôm sau,Ôn Hinh vừa tỉnh táo mở to hai mắt,ba người trong phòng ký túc xá vây quanh cùng nhau không biết đang nhìn cái gì.
Khi Kiều Lâm nhìn thấy Ôn Hinh rời giường,cô vội vàng chạy tới đưa tuần báo mới nhất trước mặt cô.
“Hinh Nhi,bạn xem đi, tin giựt gân nhaa..!Hoa hậu của giảng đường chúng ta lại đang quen với hoàng thái tử!”
“Trời ạ,dáng vẻ hắn thật là rất đẹp trai nha! Trần Tư Dao làm sao có thể câu được hắn nhỉ?”
Ôn Hinh có chút lơ đảng,đựơc gọi là”Hoàng thái tử” ngoài hắn thì còn có ai?
Cô không nghĩ tới người tối hôm qua cô nhìn thấy chính là hắn……………..Mạc Tư Tước!
Hình chụp rất rõ ràng là một khách sạn nha, “Hoàng thái tử yêu sinh viên đại học thuần khiết,vung tiền như rác chiếm được nụ cười người đẹp!”
Cả người Trần Tư Dao đều mặc hàng hiệu,từ dùng cơm đến mướn phòng, mấy người chụp hình góc độ đều rất chuẩn, Mạc Tư Tước xấu xa kia khuôn mặt đang tươi cười,phong cách lãng tử bất cần, Ôn Hinh không biết Giản Ny rõ ràng là đại minh tinh như vậy nhưng chỉ có thể là tình nhân bí mật của hắn, vì sao hắn và Trần Tư Dao đột nhiên công khai như vậy ?
Người đàn ông khoác tay lên trên vai cô sinh viên nhỏ tuổi, trên ngón út có chiếc nhẫn hồng làm cho Ôn Hinh lập tức nhớ tới, lần đầu tiên ở biệt thự của hắn,cô nhìn thấy hắn tuyệt tình như thế chẳng lẽ sau Giản Ny là Trần Tư Dao sao?
Hoặc là hắn chỉ là vui đùa một chút mà thôi!
Bài báo viết về Mạc Tư Tước đều được để riêng,mặc dù là biết với hắn không có kết quả với lại bên ngoài có vô số con gái đổ xô vào hắn.
Trong mắt Kiều Lâm giấu giếm không được hâm mộ, có thể được một người đàn ông cực phẩm như vậy coi trọng chẳng sợ đoạn quan hệ này chỉ là khói lửa thoáng qua nhưng vậy cũng rực rỡ quá đi…
Mạc Tư Tước gần đây hấp thụ ánh sáng tỷ số có chút cao, Mạc Sâm có chút khó xử nhìn sắc mặt hoàng thái tử, đối với những tin tức tình cảm gần đây Mạc Tư Tước lại không có ngăn cản hơn nữa hắn còn ngoại lệ làm đại sứ hình tượng cho mấy nhà thương nghiệp tuần san, Mạc Sâm càng kinh ngạc hắn luôn luôn rất ghét người ta quan tâm đến cuộc sống riêng tư của hắn, lúc này đây tại sao lại có vẻ hợp tác như thế?
“Trời… Nhiếp ảnh gia này kỹ thuật không được,chụp ta có điểm xấu!” Mạc Tư Tước nhìn áp-phích trước mắt, không có chút hứng thú cả thân thể dựa vào ghế giám đốc, Mạc Sâm nghe được lời nói của hắn,cái trán rơi xuống ba đường hắc tuyến.
“Vẻ mặt ngươi như vậy là sao?” Mạc Tư Tước nhìn vẻ mặt chịu đựng của Mạc Sâm,lấy sách báo trên bàn làm việc ném về phía người hắn. Mạc Sâm rất nhanh tránh thoát, sau đó vẻ mặt thay đổi đưa tay lấy lộ trình ngày hôm nay đưa cho hắn.
“Tập đoàn Doãn thị mời ngài…” Mạc Tư Tước đang nhìn đến tên của một người quen thuộc trên tờ giấy, ngón tay tự nhiên vuốt càm, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng Mạc Sâm trong mắt nở rộ ánh sáng kỳ dị.
“Ngày mai tất cả lộ trình đều hủy bỏ!”
“Dạ, thái tử!” Mạc Sâm không có ý nghĩ gì liền gật đầu,nụ cười khó lường Mạc Tư Tước như ẩn chứa một âm mưu gì đó.
Tiệc sinh nhật của Doãn Vân Tuyên được tổ chức tại biệt thự nhà họ Doãn,cô hai mươi tuổi,lúc cô mặc một bộ lễ phục dạ hội màu trắng xuất hiện ở trước mặt mọi người, Ôn Hinh cũng không khỏi bị vẻ đẹp của cô sở thuyết phục, cô lúc này có dáng vẻ của một thiếu nữ,thành thục quyến rũ,nụ cười ngọt ngào, ánh mắt dụ người, đem tất cả thuần khiết và mị hoặc phát huy tới tận cùng, Ôn Hinh cũng không biết một người phụ nữ đồng thời có thể có nhiều mặt như vậy.
Nhà họ Doãn tổ chức rất lớn,khách được mời tới ai cũng đều là quần áo rực rỡ, ăn uống linh đình, Doãn Vân Tuyên theo Doãn Chính Hào và Ôn Tố Tâm xuyên qua đám người,bọn họ mới là một nhà ba người.
Dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của Ôn Hinh chậm rãi rút ra phía sau hoa viên,cô cũng không biết chính mình tới đây là làm cái gì bởi vì Ôn Tố Tâm gọi cô tới, thế nhưng mẹ cô đã quên, hôm nay cũng là sinh nhật của cô.
Thế nhưng hai mươi năm qua,sinh nhật của cô không phải là tự mình trải qua sao?
Mẹ cho tới bây giờ cũng không có nhớ ngày sinh nhật của cô!
Cô cho rằng năm nay sẽ có ngoại lệ nhưng đúng là vẫn thất vọng rồi! TT_TT
“Tại sao một mình em lại chạy tới đây?” Không biết lúc nào Doãn Thiên Kình đã đi tới phía sau lưng cô, Ôn Hinh hoảng sợ quay đầu lại, hai tay đặt ở sau người, đôi mắt to tròn nhìn về phía hắn, không khỏi bị bộ dáng anh tuấn của hắn hôm nay làm đờ đẫn.