Đứng ở trong phòng rửa tay, gương mặt Ôn Hinh tức giận xám ngắt,cô khó xử níu chặt tóc dài của mình,muốn cứ như vậy xông ra,lại nghe được giọng nói lười nhác của Mạc Tư Tước, “Vậy bắt đầu từ ngày mai đi, hôm nay quá muộn…”
“Em không có vấn đề gì ,Tước, em không yên lòng anh ở đây một mình!” Doãn Vân Tuyên đem toàn bộ thân thể áp lên người Mạc Tư Tước, còn mang theo một chút nũng nịu.
“Ngoan,anh thích đàn bà nghe lời!” Mạc Tư Tước cúi xuống,vỗ nhẹ lên khuôn mặt trắng noãn của cô, trong con ngươi màu lam sâu thẳm lại hàm ý không được trái mệnh lệnh.
“Được…” Doãn Vân Tuyên có chút không cam lòng chu mỏ đáp ứng, sau đó đứng dậy rời khỏi.
Nghe được tiếng đóng cửa lanh lảnh vang lên, Ôn Hinh cũng thả lỏng một chút.
Không nghĩ tới chỉ một câu nói của Mạc Tư Tước lại làm cho Doãn Vân Tuyên biết điều nghe theo như vậy, Ôn Hinh mệt mỏi cử động miệng, gương mặt lạnh lùng đá văng cửa đi ra ngoài, Mạc Tư Tước giương cằm cao ngạo,giống như tướng quân vừa chiến thắng trận, khí thế nhìn tới cô.
“A, có Doãn Vân Tuyên chăm sóc, vậy ta ngày mai tôi không cần tới?” Ôn Hinh nhìn thấy dáng vẻ đắt ý của hắn cho nên lên giọng hỏi.
“Cô ta đến với cô ở đây có quan hệ gì?” Dáng vẻ Mạc Tư Tước vô sỉ làm cho Ôn Hinh hận nghiến răng nghiến lợi, “Dù thế nào đi nửa? Chẳng lẽ anh còn muốn phải ôm một cô,trái ôm một cô sao?”
“Cô có cho tôi ôm sao?” Mạc Tư Tước cười tà, Ôn Hinh tức giận tiến đến hất quần áo của hắn lên, nhìn thấy băng vải trên vai hắn do cô đột nhiên dùng sức lại chảy máu ra, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý trả thù sảng khoái.
“Cô gái chết tiệt, cô muốn mưu sát a?”
Mạc Tư Tước không biết là thật đau hoặc hơi đau,khi Ôn Hinh muốn rút tay về lúc đó hắn đột nhiên nắm lấy tay cô không buông.
“Tôi thật ra đang tìm cách! Buông tay,tôi đi kêu bác sĩ!” Ôn Hinh không dám quá dùng sức, sợ vết thương của hắn lại bị chảy máu,thật ra cô lúc nào mới có thể thoát khỏi hang sói đây?
“Nói cho cô biết một phương pháp hữu hiệu nhất…” Mạc Tư Tước đem cô kéo về phía trước, Ôn Hinh thuận thế ngã xuống trên người của hắn, Mạc Tư Tước nhanh chóng lưu giam chặt eo của cô, hơi thở của hắn phun lên cổ của cô, “Khi tôi quan hệ….lúc đó không có phòng bị cũng không đau,có muốn thử một chút hay không?”
Hắn thổi khí như lan,và hơi thở nam tính vào mặt cô, Ôn Hinh bị lời nói hạ lưu của hắn làm cho sắc mặt lúc đỏ lúc trắng,cô dùng cả tay và chân mới đẩy hắn đá văng ra được, “Anh đi chết đi!”
Người đàn ông này quá vô sỉ !
Sau khi Ôn Hinh chạy khỏi đây còn nghe được tiếng cười của người đàn ông ấy truyền đến, chỉ có như vậy mà trong nháy mắt,tim chợt đập tăng tốc,sắc mặt lại nóng rực như lửa.
Gọi tới bác sĩ giúp hắn một lần nữa băng bó kỹ vết thương, nam bác sĩ như có điều suy nghĩ ánh mắt nhìn cô, muốn nói lại thôi ám chỉ, “Mạc tiên sinh vết thương rất sâu,sắp tới tốt nhất không nên vận động kịch liệt!”
Ôn Hinh nhìn ánh mắt ám muội do hắn quăng tới, sắc mặt hồng đến rỉ máu chỉ có thể lắp bắp gật đầu đáp ứng.
“Vật nhỏ,cô thật là quá đáng yêu!” Mạc Tư Tước vỗ vào gương mặt hồng hồng của cô đột nhiên cười lớn thànhtiếng, Ôn Hinh ai oán mở to hai mắt, hung hăng liếc mắt một cái,tên đàn ông không biết xấu hổ, hắn đúng là biết cách giày vò mọi người !
Khi đi học đột nhiên nhận được điện thoại của Mạc Tư Tước gọi tới, Ôn Hinh nhận được mệnh lệnh vội vã lo lắng, hắn luôn luôn không gọi theo bình thường, Ôn Hinh cũng không biết khi nào ác mộng của cô mới có thể kết thúc.
Trên đường đi tới bệnh viện,Ôn Hinh vừa nghĩ tới bên cạnh hắn còn có một Doãn Vân Tuyên, trong đầu liền lập tức nhớ lại hai chữ, yêu đương vụng trộm! Doãn Vân Tuyên ban ngày chăm sóc hắn ở bệnh viện, Mạc Tư Tước buổi tối trước sau như một muốn cô qua đây, vậy bây giờ cô và Mạc Tư Tước là trong tình huống như thế nào?
Lén lút…
Phòng bệnh VIP đối đãi không giống với các phòng khác,có thể so với khách sạn cấp năm sao,các thiết bị sử dũng đều đầy đủ hết, Ôn Hinh đổ đầy nước trong bồn tắm lớn,lúc quay đầu lại thấy Mạc Tư Tước đang tựa trên vách tường trắng tinh, một cánh tay bị treo, không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của hắn,bị ánh mắt lúc có lúc không nhìn mình làm cả người cô không được tự nhiên,Ôn Hinh chán nản vì gặp trở ngại,cô tại sao phải nghe lời hắn?
“Nước nóng vừa đúng,anh đi tắm đi!” Ôn Hinh dời ánh mắt không hề nhìn hắn, trên người Mạc Tư Tước có luồng bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái vô ý xông vào mũi cô,cô phát hiện mình càng ngày càng quen mùi vị trên người hắn.
Đó là một hiện tượng không tốt!
Lúc đi qua bên người hắn, cánh tay của Mạc Tư Tước đột nhiên bắt được tay của cô, ánh mắt khó khăn chỉ bị thương cánh ta y của hắn, “Tôi có một tay làm sao cởi quần áo?”
“Anh…” Ôn Hinh bất đắc dĩ, động tác không chút dịu dàng cởi áo của hắn ra, ngón tay vô tình chạm đến lồng ngực to lớn trên cơ thể của hắn, lại không có chút khí khái xấu hổ đỏ mặt.
“Còn có ở đây…” Mạc Tư Tước tiếp tục lôi kéo tay cô,tìm được dưới thân của hắn, Ôn Hinh may mà nhắm hai mắt lại, thoáng cái kéo quần của hắn xuống, nhưng không biết ngón tay đụng phải cái gì nóng như lửa ,dọa cô lui vài bước,cô mở mắt ra nhìn lại nhìn thấy con ngươi tà nịnh của Mạc Tư Tước,xem ra cô còn chưa hiểu tình hình thực tế !!!
“Anh… Đừng tới đây!” Ôn Hinh không biết tại sao mình phải khẩn trương, Mạc Tư Tước toàn thân trần truồng đi về phía cô,càng đến càng gần,cô sợ hãi lui về phía sau , chỉ nghe thấy, “Ùm” một tiếng,cả người của Ôn Hinh đều rơi xuống bồn tắm lớn đầy nước,cả người Mạc Tư Tước cũng tiến lên lên, giữ hai cánh tay của cô lại, “Thì ra cô muốn cùng tôi tắm chung,sao không nói sớm đi?”
“Mạc Tư Tước,anh đi chết đi——” Hơi thở của Ôn Hinh chưa kịp hít thì miệng đột nhiên bị hắn ngăn chặn.
Đồ khốn, mỗi một lần đều là cường hôn cô a!
Thân thể của Ôn Hinh bị đè ở phía dưới, khuôn mặt tuấn tú của Mạc Tư Tước dán lên mặt của cô,cô rõ ràng cảm giác được ở bụng một vật cứng nóng bỏng đặt lên người cô,cô dù có ngốc cũng biết đây là cái gì.
Không nhẹ nhàng thưởng thứcgiống như lúc trước dường như là hôn sâu, Mạc Tư Tước thở ra sau đó cắn mút phần lưỡi của cô dường như muốn đem tất cả hơi thở trong miệng cô hút hết đi, gương mặt Ôn Hinh kìm nén đến mức đỏ bừng,hôn thẳng đến khi thấy cô khó chịu, Mạc Tư Tước mới thả cô ra.
Tiếp sau đó hôn xuống cổ cô, da thịt của cô rất trơn, vừa trắng vừa mềm, còn tràn ngập mùi thơm thiếu nữ, Mạc Tư Tước xuất phát từ bản năng chỉ muốn chinh phục mèo hoang nhỏ dưới thân.
“Mạc Tư Tước,anh đang làm gì?” Ôn Hinh gục ở trên người hắn thật vất vả tìm được giọng nói của mình, nhưng người đàn ông này làm xằng làm bậy đã đem mục tiêu chuyển dời đến trước ngực của cô, cách lớp áo gặm cắn hai điểm kia,cả người cô mềm yếu,cũng không có khí lực.
“Tôi ở trên người cô , chưa nhìn thấy sao?” Mạc Tư Tước ngẩng đầu, cười mị hoặc, Ôn Hinh lại bị hai chữ kia của hắn làm tức đến toàn thân phát run.
“Anh… Không biết xấu hổ!” Ôn Hinh theo trong lồng ngực nói ra ba chữ này, mồ hôi to như hạt đậu trộn lẫn vào bọt nước ở trên trán lăng xuống,một tay của Mạc Tư Tước tách hai chân cô ra, đột nhiên cảm thấy cô có cái gì không thích hợp.
“A, Ôn Hinh,cô làm sao vậy?” Mạc Tư Tước một mực dùng sức mạnh,cô cũng hoài nghi, tất cả việc này có phải do hắn sắp xếp hay không?
“Không nên ở chỗ này, được không?” Ôn Hinh biết,cô không được giãy giụa, con ngươi óng ánh trong suốt dày sương mù, nhìn Mạc Tư Tước trong lòng đang khó khăn, trong lòng hắn khẽ động, sau đó đem cả người cô ôm lấy, lau khô bọt nước trên người cả hai sau đó đem cô đặt lên giường bệnh.