“Mẹ, mẹ ở đây làm cái g nhaì?” Mạc Tư Tước vội vàng tới, trên trán còn chảy mồ hôi.Hắn rất nhanh từ trong tay Lạc Na đoạt lại cái chìa khóa, sau đó không vui nhìn về phía Doãn Vân Tuyên.
“Cô lên xe chờ rôi!” Mạc Tư Tước trực tiếp kéo người Doãn Vân Tuyên ra, sau đó tuyệt không dịu dàng đẩy ra ngoài.
Doãn Vân Tuyên nhìn sắc mặt hắn không vui,biết điều chạy ra ngoài,. Mạc Tư Tước vừa ngồi xuống, Lạc Na cũng một lần nữa ngồi trở lại.
“Mẹ biết cô ấy là em gái của Doãn Thiên Kình, thế nhưng hiện tại con đã xác định cô ấy là vị hôn thê của con,cô ấy nhất định phải sinh con cho con nha!”
“Ông ngoại con sắp không được rồi…” Tay Lạc Na cầm ly trà có chút run, con ngươi lam thâm thúy của Mạc Tư Tước phút chốc trợn to.
Hắn mới từ Anh quốc trở về không có bao lâu, ông ngoại làm sao gặp chuyện nha?
“Daniel bên kia đang nhắm chằm chằm, hắn nhất định sẽ trên con, còn có Mạc Tư Ly cũng mau trở lại , Tư Tước con nhất định phải sinh một đứa con!”
Lạc Na đối với con riêng của Mạc Tấn Kỳ rất không cam lòng, nhưng là sự tồn tại của hắn cũng chính là chứng minh Mạc Tấn Kỳ phản bội bà.Bà không thể để cho quyền kế thừa của Mạc Tư Tước rơi vào tay đứa con riêng kia!
“Mẹ! Những việc đó con có thể ứng phó,mẹ không cần lo lắng, đồ của con, ai cũng cướp không được!” Ngón tay thon dài của Mạc Tư Tước gõ lên mặt bàn, còn đối với an bài của Lạc Na, hắn cũng không đáp lại.
“Tư Tước, con cũng không còn nhỏ .Nếu như là người phụ nữ khác thì không nói gì,nhưng mẹ không hy vọng là Doãn Vân Tuyên,mê vừa nhìn thấy cô ấy liền nghĩ đến Khả Khả!”
“Nếu như cô ấy có thể cho con một đứa bé trai hoặc gái, ân oán quá khứ coi như xong đi!”
Lạc Na vỗ nhẹ tay của con trai, lấy lùi để tiến khuyên bảo.
Bà cũng không tán thành con mình làm cách như thế.Nhưng Mạc Tư Tước là hy vọng duy nhất bây giờ của bà.Hắn hiện tại trước gặp sói sau có hổ, bà chỉ hy vọng hắn bình an là đủ rồi.
“Mẹ! Chuyện của con không cần mẹ nhúng tay vào, mẹ sau này cũng đừng tìm Doãn Vân Tuyên ! Chuyện con không muốn làm, ai cũng không miễn cưỡng được!” Mạc Tư Tước không kiên nhẫn đứng lên, sau đó áy náy nhìn về phía Lạc Na gật gật đầu, lsau đó đi ra ngoài.
Mạc Tư Tước phát động động cơ, Doãn Vân Tuyên ngồi ở bên cạnh sắc mặt ửng đỏ nhìn hắn, ánh mắt cô xấu hổmuốn ám chỉ hắn chuyện gì gì đó. Mạc Tư Tước nhíu mày, sau đó cũng không quay đầu lại nói với cô, “Không cần nói, để cho tôi yên tĩnh một hồi!”
Mạc Tư Tước một tay điều khiển tay lái, tay kia chống ở cửa sổ xe t, vỗ về cái trán, sau đó đột nhiên giẫm chân ga chạy thẳng về phía trước.Doãn Vân Tuyên nhìn hắn chạy như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút buồn bực.
Đem Doãn Vân Tuyên đuổi về Doãn gia, Mạc Tư Tước cũng không có dừng lại mà là trực tiếp lái xe đi.
Ánh mắt hắn không tự chủ được nhìn về phía lầu ba, trên ban công kia có một bong người nhỏ nhắn xinh xắn ngồi ở ghế, tầm mắt cùng lúc nhìn thẳng hắn . Ôn Hinh nhanh chóng mở rộng tầm mắt, Mạc Tư Tước lại rất nhanh giẫm chân ga.
Doãn Vân Tuyên chưa có trở về phòng mà trực tiếp mở cửa phòng Ôn Hinh, đi tới trước mặt Ôn Hinh lấy cái điện thoại cô đang nghe giật ra.
“Làm cái gì?” Nụ cười của Ôn Hinh trầm xuống, hơi không vui.Cô vào đây mấy ngày này đều tận lực không chọc tới cô ấy, còn cô ấy muốn tìm đến gây chuyện, Ôn Hinh cũng sẽ không nhịn nữa.
“Cô và Mạc Tư Tước cùng đi Anh quốc?” Doãn Vân Tuyên vênh váo tự đắc liếc xéo cô, trong mắt thiêu đốt không cam long và đố kị, cô rõ ràng cảm giác được Ôn Hinh thay đổi, là anh cả dung túng cô ấy hay là Mạc Tư Tước?
Cô không nghĩ ra ngày đó an bài đò đưa cô đi, thế nhưng ba người kia trong một đêm liền mất đi tin tức, mấy ngày đó Mạc Tư Tước cũng mất tích.Trong lòng cô có loại dự cảm không tốt, thế nhưng Mạc Tư Tước từ Anh quốc trở về, lại cho cô một niềm vui ngoài ý muốn nhưng cô thế nào cũng không nghĩ tới, hắn mấy ngày nay ở cùng một chỗ với Ôn Hinh!
Như vậy Mạc Tư Tước cũng biết, cô làm những chuyện kia với Ôn Hinh, thế nhưng hắn lại không có hỏi cô!
Doãn Vân Tuyên không biết cô và Ôn Hin người nào mới là người quan trọng trong lòng hắn.Ngày hắn đính hôn với cô,hắn cũng dung túng cô xúc phạm tới Ôn Hinh, thế nhưng vì sao hiện tại cảm giác của hắn đối với lại như gần như xa?
“Đúng thì thế nào?” Ôn Hinh không e dè thừa nhận, mắt to bướng bỉnh một mảnh thản nhiên, như vậy càng làm cho Doãn Vân Tuyên thở gấp tức giận!
“Ôn Hinh, cô là người không biết xấu hổ! Hắn bây giờ là vị hôn phu của tôi, cô không sợ làm thất vọng anh tôi sao?”Ngực của Doãn Vân Tuyên phập phồng, vung lên tay định đánh cô.Ôn Hinh rất nhanh bắt được tay cô, sau đó trở tay cho cô một cái tát.
Doãn Vân Tuyên tỉnh mộng, cô gái luôn ủy khuất cầu toàn lại dám đánh cô?
“Đây là chuyện cô nợ tôi ! Doãn Vân Tuyên, tốt nhất cô nên quản người đàn ông của mình, đừng đến đây chọc tôi, đây là lời khuyên tôi dành cho cô!” Lòng bàn tay của Ôn Hinh phát đau, một tát này,cô dùng toàn lực trong lúc đó cô và Doãn Vân Tuyên đều đau!
Cô đẩy Doãn Vân Tuyên ra, sau đó đi ra gian phòng, lên lầu bốn.
Doãn Vân Tuyên đứng ở tại chỗ ngốc sửng sốt hồi lâu, trên gương mặt truyền đến lửa nóng đau đớn,lúc này cô mới ý thức được Ôn Hinh thật là thay đổi!
Quá khứ cô chẳng qua là khinh thường và tranh đoạt của cô ấy, nhưng mà bây giờ cô ấy từ một tiểu cừu biến thành tiểu mèo hoang hung hãn.Câu cuối của cô ấy, càng làm cho Doãn Vân Tuyên cảm thấy sợ hãi!
Doãn Thiên Kình buông tạp chí trong tay xuống, nhìn chằm chằm người nằm ở trong ngực hắn, vẻ mặt không yên long của Ôn Hinh, sau đó gãi gãi lòng bàn tay của cô, đem cả người cô ôm vào trong lòng.
“Làm sao vậy? Vân Tuyên ức hiếp em à?”
Ôn Hinh nhìn lại ánh mắt dịu dàng của hắn, lắc đầu, sau đó nằm úp sấp trong ngực Doãn Thiên Kình, nghiêm túc hỏi hắn, “Anh cả!Nếu như em đánh Vân Tuyên, anh có còn không yêu em nửa không?”
Ôn Hinh nằm ở trên người hắn, rũ lông mày xuống, có chút hối hận hỏi ra vấn đề này.Cô làm sao không biết, tất cả mọi người Doãn gia đều lo cho Doãn Vân Tuyên, mà cô chỉ là một một người ngoài!
“Đương nhiên yêu thương!” Doãn Thiên Kình chuyển động hai tròng mắt, vuốt vuốt tay cô, sau đó phóng tới bên mép hôn một cái, “Anh đau lòng cho Hinh nhi, tay có đau hay không?”
Ôn Hinh bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn thấy đáy mắt Doãn Thiên Kình vô cùng trìu mến, cô cảm động ôm lấy cổ của hắn, hôn lên cằm của hắn, “Anh cả…”
“Em gái đương nhiên quan trọng,nhưng bà xã quan trọng hơn!” Doãn Thiên Kình thâm tình nhìn chăm chú vào con ngươi đen trong suốt của cô, sau đó hôn lên môi của cô, ngón tay của Ôn Hinh luồn vào mái tóc đen nhánh của hắn, bị động chấp nhận hắn hôn môi mình.
Bà xã… hai chữ đó, sau này, cô chính là vợ của Doãn Thiên Kình a !
Ôn Tố Tâm lúc đi vào nhìn thấy trong phòng hai người đang triền miên ôm hôn ,bà lập tức thay đổi sắc mặt, sau đó nặng nề mà kêu tên Ôn Hinh, “Hinh Nhi!”
Ôn Hinh thoáng cái đẩy Doãn Thiên Kình ra, khuôn mặt tinh xảo có vẻ hoảng loạn.Doãn Thiên Kình thật ra khí định thần nhàn lau nước miếng của mình dính bên khóe môi Ôn Hinh đi, sau đó tiếp nhận chén thuốc bắc do Ôn Tố Tâm bưng tới.
“Đã trễ thế này, con ở trong phòng Thiên Kình làm cái gì? Về phòng của mình đi!” Ôn Tố Tâm nhìn cô nháy mắt, Ôn Hinh vội thè lưỡi, sau đó nghe lời đi ra ngoài, Ôn Tố Tâm sau đó cũng đi theo ra ngoài.
Ôn Hinh có chút cảm giác được nuông chiều mà lo sợ, đây là lần thứ ba cô cùng Daniel chính thức gặp mặt!
Người đàn ông này cho cô cảm giác quá mức thong minh, Ôn Hinh vô ý thức muốn cách xa hắn một chút.
Ôn Hinh vội vã lượm sách lên nhưng lại bị rớt xuống, sau đó hắn nhìn cô cười , “Thật khéo, anh lại tới Trung Quốc ?”
“Tôi là đặc biệt đến tìm cô !” Khóe môi Daniel cười rất đẹp, Kiều Lâm nhìn thấy người ngoại quốc đẹp trai anh tuấn tướng người cao to liền đi tới đứng chỗ bọn họ, trái tim nhỏ của Kiều Lâm đã nhảy cuồng loạn không ngừng, thấy Daniel đứng ở trước mặt bọn họ cô càng kích động nói không ra lời.
Ôn Hinh trừng mắt nhìn, sau đó hồ nghi nhìn hắn.Cô không cho là giữa bọn họ quen biết đến nỗi đặc biệt đến tìm cô!
“Có thể tìm chỗ nào nói chuyện được không?” Daniel chỉ vào cách đó không xa một chiếc màu đen Spyker Takeover,rồi đưa tay tay làm động tác mời Ôn Hinh , cô vừa muốn cự tuyệt thì Kiều Lâm cố ý đẩy cô đi theo Daniel, ” Hinh nhi đi đi, sách mình giúp bạn mang về!”
Kiều Lâm vừa nói vừa lấy đống sách trong lòng Ôn Hinh, Ôn Hinh bất đắc dĩ liếc mắt, cô nhìn thấy kiều Lâm muốn mình đi cùng người đàn ông này?
Lúc Ôn Hinh lên xe mới phát hiện, bên cạnh Daniel không có tài xế, cũng không có vệ sĩ .
Cô đột nhiên nhớ lại hắn và Mạc Tư Tước có quan hệ ra sao, người đàn ông này không phải là cậu của Mạc Tư Tước sao?
Daniel dẫn Ôn Hinh tới quán bar cô đã từng làm lúc trước, Ôn Hinh còn nhớ rõ lúc Daniel lần đầu tiên xuất hiện ở đây, những phụ nữ nơi đây bàn tán rất nhiều,vấn đề nêu ra đa số là vây quanh hắn!
Trong phòng rất tối Ôn Hinh thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn cặp mắt xanh của hắn, vì sao cùng là màu mắt xanh giống nhau,tại sao Mạc Tư Tước lại cho cô thấy cảm giác rất hấp dẫn người nha ?
“Anh tới tìm tôi, là…” Ôn Hinh không được tự nhiên ho khan một tiếng, sau đó hơi thở có chút yếu mở miệng hỏi .
Thân hình cao lớn của Daniel ngồi thẳng ở bên người cô, sau đó một tay đặt lên vai Ôn Hinh, vỗ nhẹ hai cái, “Cô hình như rất sợ tôi? Ôn Hinh tiểu thư?”
Ôn Hinh liền vội vã lắc lắc đầu,cô nghe được Daniel cười nhẹ hai tiếng, sau đó trên bàn trà hắn rót rượu ra ly đích thân đưa cho Ôn Hinh, Ôn Hinh khách khí cự tuyệt, hắn không có miễn cưỡng mà là ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Rượu nho có màu hồng từ môi của hắn chảy xuống , đó là màu sắc tươi sáng trong ánh đèn nhìn hắn có vẻ lẳng lơ,trong lòng Ôn Hinh nhất thời lại khẩn trương lên.
“Ôn tiểu thư, chúng ta có thể làm giao dịch được không ?” Daniel đột nhiên quay đầu, sau đó lúc Ôn Hinh nhìn con mắt màu xanh đối diện của hắn cảm thấy luống cuống, tay phải hắn nhẹ nhàng chuyển động xoay chiếc nhẫn ở ngón út tay trái.
“Cái gì?” Ôn Hinh có chút không rõ ràng, người đàn ông này có thân phận có bối cảnh lại tìm tới cô, khẳng định không phải đơn giản xuất phát từ thiện ý.
“Giúp tôi lấy trên người của Mạc Tư Tước một món đồ, tôi có thể hoàn thành một bất luận tâm nguyện gì của cô, bao gồm —— giết người!” Daniel đột nhiên nói nhỏ bên tai Ôn Hinh , cuối cùng hai chữ kia theo trong miệng hắn phun ra lập tức làm cho Ôn Hinh toàn thân bốc lên lạnh lẽo.
“Tại sao là tôi?” Ôn Hinh cảm thấy thân thể có chút phát run, người đàn ông này thật sự là quá nguy hiểm,cô không khỏi nhớ tới một lần kia ở ngoại ô, lúc cô và Mạc Tư Tước bị tập kích, hai tên mang súng kia cũng là người ngoại quốc, có phải là Daniel phái người làm không?
Thế nhưng, hắn không phải là cậu của Mạc Tư Tước sao ? Tại sao lại muốn hại Mạc Tư Tước ?
“Bởi vì tôi biết, cô là người mà Mạc Tư Tước thích nhất !” Khóe môi Daniel nhếch lên lạnh lùng cười, “Hơn nữa, cô từng đã giúp tôi một lần !”
Hắn chuyển động chiếc nhẫn trong tay , lúc bọn họ lần đầu tiên gặp mặt cũng là Ôn Hinh nhặt được chiếc nhẫn của hắn.
Ôn Hinh đột nhiên đứng lên,bóng tối trong phòng làm cho Ôn Hinh cảm thấy lạnh,cô không biết lấy ở đâu ra dũng khí,đứng dậy trực tiếp cự tuyệt hắn, “Ông tìm lộn người rồi , Mạc Tư Tước đã đính hôn, hiện tại tôi và hắn đã không có quan hệ!”
“Hơn nữa, tôi sẽ không giúp ông!”
“Oh?” Daniel nhíu lông mày , trong con ngươi hiện lên vẻ đẹp gấp rút, sau đó lặp lại một lần, “Cô xác định, không cần suy nghĩ thêm sao ?”
Trực giác của Ôn Hinh cho thấy hắn nhất định tiếp tục làm chuyện bất lợi đối với Mạc Tư Tước , cho dù hận hắn cô cũng không muốn đi làm chuyện bất lợi đối với Mạc Tư tước!
“Ông thực sự tìm lộn người, tôi thực sự không có một chút quan hệ nào đối với Mạc Tư tước, tôi cũng không thể giúp được ông!” Ôn Hinh nói sau đó xoay người đi, giọng nói trầm lặng của Daniel lại chậm rãi vang lên, cách rất xa rồi lại thoáng cái rất gần.
“Như vậy, chúng ta cùng đi làm thí nghiệm đi!”
Ôn Hinh chỉ cảm thấy trong cổ họng đau xót, ý thức cô bắt đầu mơ hồ mọi thứ như sụp đổ, nhìn khuôn mặt của Daniel ra hình lập thể cô cảm thấy ngũ quan của hắn rất ấn tượng tất cả in sâu vào trong trì não của cô.
Hắn muốn làm cái gì?
Trong phòng tắm khi dòng nước trên vòi hoa sen đã ngưng chảy , trên giường lớn người con gái đang loay hoay nghịch tóc quăn rất đẹp, trên người mặc bộ váy ngủ trong suốt nhìn thấy rõ cơ thể của người chủ nó , tảng lớn da thịt bại lộ bên ngoài, sắc mặt đỏ hồng, ánh mắt khêu gợi .
Doãn Vân Tuyên xịt một ít nước hoa lên trên người , nhanh chóng lấy thuốc tránh thai trong ngắn kéo ra, trên người Mạc Tư Tước cuốn một cái khăn tắm đi ra, cả người cô đều dán tới trên người của hắn.
“Tước, em rất nhớ anh…” Doãn Vân Tuyên đã không thể chờ đợi nửa đôi tay đưa vào bên trong chiếc khắn tắm của hắn, cô phóng đãng nhảy qua ngồi ở trên người hắn. Mạc Tư Tước mặt không có một chút biểu hiện nhìn thân thể cô đong đưa, từng đợt mùi thơm thúc dục từ thân thể cô lan ra, hắn gần đây hết sức căng thẳng.
Doãn Vân Tuyên thấy hắn phối hợp, tay nhỏ bé đã chuyển qua bụng dưới, ra sức xoa lên làm cho hắn dâng trào, lúc nhẹ lúc nặng không thể kìm chế. Mạc Tư Tước gầm nhẹ một tiếng đem cả người cô đẩy ngã xuống giường, tư thế như chẻ tre lúc chuẩn bị xâm nhập. Mắt của Mạc Tư Tước nhíu lại nhìn vị trí ngoài sân thượng, đột nhiên ôm lấy cả người Doãn Vân Tuyên hướng về phía sân thượng.
Hắn mang cặp chân dài của cô ta về phía cửa sổ, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm sát vách, Doãn Vân Tuyên dường như là nhìn thấu tâm ý của hắn, cô yêu kiều một tiếng, sau đó chủ động kéo váy, nhìn lưng của hắn rất cường tráng.
“Ôn Hinh không ở chỗ này, cô ấy đến ở trong biệt thự của anh trai em rồi…”
Vân tuyên đoán được dụng ý của Mạc Tư Tước giống như có một lần trước đó, ngay trước mặt Ôn Hinh hắn nổi cơn điên đột nhiên muốn cô, thật ra chính là cố tình làm cho Ôn Hinh nhìn thấy?
Trong lòng Doãn Vân Tuyên đố kị, thân thể giống như con rắn quấn lên Mạc Tư Tước, đôi mắt của Mạc Tư Tước lại trở nên xa xăm và u ám.
Chết tiệt người con gái này , cô ta dám ở chung với Doãn Thiên Kình!
Lòng ngực của Mạc Tư Tước kịch liệt phập phồng , Doãn Vân Tuyên mềm mại bốc lửa chuẩn xác ôm lấy hắn , hắn phiền lão bứt ra , sau đó đem Doãn Vân Tuyên trực tiếp vứt xuống trên mặt đất, hắn rất nhanh trở lại trong phòng mặc bộ quần áo sơ mi chỉnh tề.
Trên trán nổi gân xanh, hắn không nhớ rõ chính mình có mấy ngày mấy đêm không ngủ , qua Anh quốc sau khi trở về, hắn liền muốn nhìn thấy người con gái kia, thế nhưng cô lại một lần nữa mốn chạy trốn hắn!