Daniel đứng cách Mạc Tư Tước cự ly không được mười bước chân,hắn cầm trên tay bình nhỏ màu trắng làm cho hắn khẩn trương vạn phần.
Có thể hắn có thể lại đánh cuộc một lần, lại đang nghe Daniel nói giải dược chỉ có một phần , hắn do dự…
Hắn có thể để cô mạo hiểm nửa sao?
Ánh mắt của Mạc Tư Tước tập trung nhìn chằm chằm ngón tay của hắn, Daniel đang ra lệnh cho thủ hạ mở trói cho Doãn Vân Tuyên , hắn nhìn người con gái kia chẳng qua là cảm thấy phiền toái, vì sao cô cũng muốn đến đây để chen vào chuyện này?
“Tước, nhanh lên một chút cứu em !” Doãn Vân Tuyên vừa được thả ra, vội vã chạy tới trong lòng của Mạc Tư Tước , sau đó đem Ôn Hinh đẩy ra ngoài.
Mạc Tư Tước lạnh lùng nhìn cô một cái, lúc Ôn Hinh lảo đảo thiếu chút nữa té ngã, hắn muốn đưa tay đỡ lấy cô, cuối cùng nhẫn nhịn dừng lại.
“Thế nào? Đã suy nghĩ kỹ rồi sao?” Daniel đưa cánh tay một tay keo lấy Ôn Hinh , ánh mắt nhạy cảm không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Mạc Tư Tước.
Mạc Tư Tước dùng sức ôm lấy Doãn Vân Tuyên, trấn định trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ hoang mang.
“Tước, em không muốn chết, em còn chưa có kết hôn với anh, còn chưa sinh con cho anh…” Vẻ mặt Doãn Vân Tuyên sợ hãi, ngón tay dùng sức ôm lấy thắt lưng của Mạc Tư Tước, trên mặt nước mắt chảy ra, đối với Ôn Hinh thì yên lặng bình tĩnh ,cô có vẻ có chút khó khăn.
Thế nhưng cô thật là không muốn chết!
Nhất là làm cho Mạc Tư Tước đối mặt lựa chọn như vậy, trong lòng cô không có đáy, cô thật không hiểu người đàn ông này!
“Vân Tuyên…” Mạc Tư Tước đột nhiên cúi đầu, một cái hố sâu màu xanh lam trong chốc lát liền hút linh hồn của cô, Doãn Vân Tuyên chứa đựng cảm động nước mắt lưng tròng, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng có thâm tình như vậy kêu lên tên của cô.
“Em có yêu anh nhiều không?” Mạc Tư Tước khêu gợi môi mỏng ở bên tai cô ma sát, cặp kia tay cũng xoa lên thân thể của hắn, trên người hắn có mùi làm cho cô mê muội như vậy.
Cô thụ động gật đầu, hai mắt đẫm lệ đáp lại , “Rất yêu rất yêu…”
“Có thể yêu đến vì anh mà chết sao?” Mạc Tư Tước tà khí g cười, dùng sức lắm lấy cái tay kia của Doãn Vân Tuyên , dùng sức đến Doãn Vân Tuyên có thể thâm nhập cảm nhận được thân thể của hắn phát ra uồng hơi thở khát máu .
Trong nháy mắt, cô hiểu ý lời của hắn, nước mắt thoáng cái liền dừng lại,cô mở thật to hai mắt nhìn,không chớp mắt theo dõi khuôn mặt tuấn tú cương nghị của hắn, không thể tin được, ” Anh là muốn chọn chọn cô ấy sao?”
“Anh căn bản không có lựa chọn khác!” Mạc Tư Tước cười vẻ mặt tuyệt sắc, ngón tay tự do nhẹ nhàng lướt trên da thịt trắng nõn của cô, vuốt ve từng chỗ trên thân thể của cô.
Hắn bám vào bên tai cô nói thật nhỏ ba chữ, sau đó một tay đẩy cô ra ngoài.
“Giải dược đưa cho tôi ——” Ánh mắt chim ưng của hắn cấp tốc tập trung trên người Daniel, sắc bén giống như một loại thanh kiếm nhìn chăm chú vào Ôn Hinh bên cạnh Daniel.
Bao hàm lưu luyến, yêu thương, ánh mắt phức tạp thật sâu làm cho Doãn Vân Tuyên đau nhói !
Cô phẫn nộ bấu móng tay,vừa nãy hắn nói với cô ba chữ kia giống như một cây gai đâm vào trái tim của cô,chuyện cô lo lắng rốt cuộc đã xảy ra, hắn cuối cùng cũng thừa nhận!
“OK——” Daniel chứa đựng nụ cười quỷ dị con ngươi phút chốc chuyển hướng về phía Doãn Vân Tuyên, lúc cô giãy giụa đứng lên , Daniel đưa tay lấy cái chai ném về hướng Mạc Tư Tước .
“Hinh nhi, qua đây!” Mạc Tư Tước tim đập không theo quy luật, trong một khắc hắn bắt được chai thuốc giải độc, hắn vui mừng khó nói lên lời , hắn sống gần tới ba mươi tuổi nhưng chỉ có giờ khắc này, hăn cảm thấy sự tồn tại của hắn thật là mãnh liệt !
Vừa nãy hắn và Doãn Vân Tuyên nói chuyện có nghe tên Ôn Hinh trong đó,cô thật sâu kinh ngạc,cô thế nào cũng không nghĩ tới, lựa chọn khó khăn như vậy mà Mạc Tư Tước sẽ không chút do dự mà lựa chọn cô.
Cô mê hoặc tim của người đàn ông này dường như biến thành thiện , Ôn Hinh không rõ, hắn đối với tình cảm của cô cuối cùng là thật hay là giả?
“Qua đây, bảo bối!” Mạc Tư Tước có chút vội vàng đi đến bên người cô, bốn phía du thuyền đều ẩn nấp những người sát thủ mặc áo đen, chỉ cần hắn vừa có động tác, sẽ lập tức bị chặn đứng, vì thế hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Đầu Ôn Hinh lại đau, âm thanh của Mạc Tư Tước lại một lần nữa ở bên tai cô nỉ non,cô không tự chủ được hướng bên cạnh hắn đi tới, cô tin tưởng hắn lúc này đối với mình thật lòng!
Ôn Hinh hướng đến bên người Mạc Tư Tước đồng thời Doãn Vân Tuyên cũng một lần nữa đứng lên, lúc tay Ôn Hinh đang đụng tới Mạc Tư Tước ,cô đã mất đi lý trí ngả qua bên người hắn.
Cô chịu không nổi hắn tuyệt tình giống như lấy sinh mệnh trả giá, vì sao Mạc Tư Tước đối với Ôn Hinh khẩn trương như vậy, thậm chí là có thể hi sinh cả cô?
“Mạc Tư Tước, em không để anh quen với con tiện nhân kia!” Móng tay sắc bén của Doãn Vân Tuyên làm bị thương mu bán tay của Mạc Tư Tước ,cô kiểng chân lên giành chai thuốc giải độc trong tay của Mạc Tư Tước , chỉ là Mạc Tư Tước không cho cô cơ hội, lúc hắn bắt được tay của Ôn Hinh là lúc hắn một cước đá văng Doãn Vân Tuyên, sau đó nhanh tay mở nắp chai thuốc giải độc đổ vào miệng của Ôn Hinh.
Bên kia Daniel mắt lạnh nhìn ba người quấn quýt cùng một chỗ , hắn vỗ tay vang dội âm thanh từ trong hai tay hắn đánh ra tiếng vang , hắn cười vẻ mặt sâu không lường được, “Quá đặc sắc !”
“Cút ngay!” Mạc Tư Tước không kiên nhẫn đem Doãn Vân Tuyên đá văng ra, hông của cô nặng nề đánh vào khoang thuyền bị kim khí ngăn lại , phía dưới là biển rộng sóng biển cuộn trào mãnh liệt Doãn VânTuyên nhìn thấy Mạc Tư Tước cẩn thận che chở đem giải dược đưa đến bên mép Ôn Hinh ,cô không biết tới sức lực,cô giống như bị điên chạy đến phía sau Ôn Hinh, sau đó hai tay dùng sức ôm lấy Ôn Hinh,lúc Mạc Tư Tước bất ngờ ,cô đã làm ra một hành động điên cuồng ——
“Ôn Hinh, dù cho tôi muốn chết, cũng muốn lôi cô cùng chết !” Doãn Vân Tuyên ôm Ôn Hinh xoay một vòng, sau đó đưa lưng về phía Mạc Tư Tước, dùng sức đem Ôn Hinh trực tiếp đẩy xuống biển.
“Ngươi đàn bà này bị điên rồi!” Hai mắt Mạc Tư Tước đỏ ngầu, trong tay cái chai thuốc giải độc sắp chảy ra, hắn không ngờ tới Doãn Vân Tuyên đem mục tiêu chuyển đến người Ôn Hinh .
“Hinh nhi ——” Mạc Tư Tước nghe được Ôn Hinh rơi xuống nước kia một tiếng vang thật lớn, dưới chân dòng nước và tim của hắn đập cấp tốc phát ra âm thanh như nhau, hắn đã không quan tâm chai thuốc giải độc trong tay , lúc Doãn Vân Tuyên lại xoay người đoạt lấy trong tay hắn cái chai thuốc giải độc, trong mắt của hắn hàm chứa nước mắt trong suốt lưng tròng, hướng về phía Daniel gầm thét, “Cứu cô ấy, nhẫn ở trên người cô ấy!”
Doãn Vân Tuyên như nguyện cướp được giải dược, sau đó nhìn hơn mười người sát thủ lúc nhảy xuống trong biển ,cô cười ngớ ngẩn hai tiếng, sau đó ngã ngồi ở trên khoang thuyền , “Mạc Tư Tước, là anh ép tôi…”
Ngửa đầu, một ngụm uống cạn cái chai thuốc giải độc, Doãn Vân Tuyên cười đích thực điên cuồng, “Ha ha, Ôn Hinh, giải dược chỉ có một phần…”
“SHIT!” Daniel cũng nhảy vào trong nước, nước biển đột nhiên thủy triều lên , trong lòng hắn có chút ảo não, hắn không phải thật muốn sinh mệnh của Ôn Hinh , bởi vì hắn biết một trăm phần trăm Mạc Tư Tước sẽ chọn cô và nắm chặt cô , chỉ là Doãn Vân Tuyên người đàn bà ngu xuẩn kia cũng không ngờ cô cũng không ở trong trái tim của hắn.
“Ôn Hinh, Ôn Hinh!” Daniel dùng sức khuấy động ở trong nước, Mạc Tư Tước cùng hắn ở hai phương hướng, Daniel trong lòng cảm thấy xuất hiện một cỗ mua dây buộc mình chịu tội, không đơn giản là Mạc Tư Tước nói, mà là nhẫn hồng kia thì ra ở trên người Ôn Hinh …
Trong lòng của Mạc Tư Tước thấp thỏm bất an, đang đến gần phòng bệnh của Ôn Hinh, dưới chân hắn bước chân càng ngày càng nặng.
Trong lúc bất chợt hắn sợ, sợ sẽ thấy anh mắt của cô khi tỉnh lại nhìn hắn ôm nỗi hận !
Hắn lại để cho cô thất vọng rồi, trước khi cô hôn mê ánh mắt cuối cùng của cô nhìn hắn, hắn biết mình lại một lần nữa làm cho cô tổn thương , chỉ là hắn muốn quyết tâm thật sự lấy được thuốc giải,lần này hắn chỉ là dùng cô làm mồi, hắn nhất định phải vì ông ngoại báo thù!
Một cánh cửa chia cách, hắn ở ngoài cửa,cô ở bên trong cửa, tay hắn run rẩu như bị tảng đá nặng đè ép , khi hắn cố lấy dũng khí đẩy cửa phòng bệnh kia ra ,hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm người con gái nằm trên giường .
Thì ra cặp mắt trong sáng giống như trân châu con ngươi đen đã mất đi màu sắc ngày xưa, ,mà ánh mắt trống rỗng theo dõi nhìn chằm chằm hắn , Mạc Tư Tước cảm thấy khó khăn chịu đựng như vậy.
“Hinh nhi…” Hắn khó khăn bước tới bên người cô,ngoài khuôn mặt trắng bạch trơn truột trên khuôn mặt cũng không có biểu hiện phẫn nộ gì , chỉ là đôi tay nhỏ bé của cô nắm thật chặt ra giường, nhìn ra cô đang ẩn nhẫn cái gì.
“Xin lỗi, Hinh nhi, em khó chịu ở đâu , nói cho anh biết, nói cho anh biết có được hay không…”
Mạc Tư Tước nắm tay của cô lên, đem cả khuôn mặt đều chôn ở trong lòng bàn tay của cô , trên cổ tay cô còn đeo chiếc vòng tay mà hắn tặng cho cô, vật cứng lạnh như băng chạm lên trên khuôn mặt của hắn, hắn chỉ cảm thấy toàn bộ trái tim đều rối rắm .
Somnus, một cái tên đẹp như vậy, hắn không biết nó sẽ mang đau khổ thế nào cho cô, thậm chí là biện pháp giúp đỡ cô cũng không có…
“Có thể giúp ta tìm Kiều Lâm qua đây được không ?” Ôn Hinh mở miệng câu nói đầu tiên, dĩ nhiên là như vậy. Khuôn mặt cũng là thần kỳ yên lặng, không ầm ĩ không làm khó!
Mạc Tư Tước ngốc sửng sốt một chút, liền vội vàng gật đầu, thời gian hắn ôm cô,cô cũng không có cự tuyệt.
Mạc Tư Tước cố ý phái Mạc Sâm đi tới trường đại học Thượng Phong đón Kiều Lâm đi ra, cũng giúp Ôn Hinh làm thủ tục tạm nghỉ học .
Thời gian Kiều Lâm tới , Ôn Hinh đuổi hắn ra khỏi phòng bệnh, Mạc Tư Tước phiền não , trong đầu của hắn ngoại trừ somnus ngoài ra nghĩ không được thứ gì khác.
Hắn thậm chí phát động các chuyên gia quyền uy của quốc gia làm nghiên cứu về somnus , chỉ là bọn họ ngay cả tên này cũng chưa từng nghe nói qua.
Hắn điên cuồng chạy tới phòng của viện trưởng, hai cái tay chống trước mặt hơn mười vị chuyên gia, “Một tuần, một tuần, nghiên cứu không ra kết quả, các người toàn bộ cút hết cho ta!”
Không có thời gian đợi nữa , hắn tinh tường nhớ kỹ, hắn và Ôn Hinh cùng nhau ở Anh quốc sau khi trở về không lâu sau, Chris bá tước liền bất ngờ qua đời.
Cô hiện tại mỗi một ngày đều là ở cùng thời gian thi chạy, nhưng ngay cả một chút xíu hi vọng cũng không cho hắn nhìn thấy.
Từ trước đến nay mọi việc đều thuận lợi, bàn tay của hắn ngoạn chuyển kinh doanh đều thuận lợi, mà ngay cả người con gái mình yêu thích lại cứu không được!
Hắn hận ——
“Thái tử, Trì Hạo và Hách Liên Dã cũng đã tới!” Mạc Sâm cẩn thận từng li từng tí đi đến phía sau Mạc Tư Tước , hai người an hem của hắn vào thời gian mấu chốt luôn luôn ra tay giúp đỡ, còn lần này hắn thật sự có loại cảm giác tận thế.
Trì Hạo và Hách Liên Dã cùng nhau hướng bên người Mạc Tư Tước đi tới, rất xa đã nhìn thấy thần sắc lo lắng của người đàn ông kia , bọn họ dường như không thể tin được hai mắt của mình.
“Dã, xem ra lần này cá cược tôi thắng!” Trì Hạo hai tay bỏ trong ở túi quần, nở nụ cười lưu manh nhìn Hách Liên Dã nói.
“Được rồi, cậu nghĩ cậu muốn cái gì?” Hách Liên Dã nhún vai, chỉ cần nhìn thấy bộ đạng chán chường của Mạc Tư Tước thì hắn liền biết mình thua.
Hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua bộ dạng lôi thôi lếch thếch của Mạc Tư Tước, hắn không bao giờ mặc một bộ quần áo quá hai ngày mới thay, nhưng là bây giờ nhìn hắn, quần áo lôi thôi , cằm râu thì mọc đen, hai mắt màu đỏ tươi, con mắt không có tiêu cự, trọng yếu nhất giống như không phát hiện ra bọn họ tồn tại!
Độ cảnh giác và nhạy cảm của hắn luôn luôn rất tốt, thậm chí là bản năng cũng là vô cùng tốt , mà hai ngày trước có một cuộc chiến trên biển, thế nhưng hắn vì một người con gái đem chính mình hành hạ bản thân mới ra bộ dạng này.
Hách Liên Dã đối với người con gái kia tràn ngập tò mò!
“Cậu thời gian trước đùa con nhóc kia rất là cay độc,tôi cũng muốn thử xem…” Trì Hạo tiến tới trước mặt Hách Liên Dã, sau đó mặt không đỏ tim không đập liền yêu cầu.
“Đi a, hôm khác tôi đưa qua cho cậu !” Hách Liên Dã cũng không cười, vươn một ngón tay cong cong, lấy biểu thành ý, “Đóng gói đưa qua cho cậu!”
Mấy người bọn hắn cho tới bây giờ đều là như thế này không câu nệ tiểu tiết, làm việc trên hợp tác án, xe thể thao, kim cương, vận động, thậm chí là đàn bà đều có thể sử dụng chung , Mạc Tư Tước đã từng là một thành viên cùng bọn họ, chỉ là hắn đối với phụ nữ thích sạch sẽ, nhưng không biết lúc nào đã thay đổi!
Hai người nói giỡn chạy tới trước mặt của Mạc Tư Tước , Hách Liên Dã từ trong túi tiền lấy ra một điếu thuốc, sau đó đưa cho Mạc Tư Tước.
Mặt của hắn không chút thay đổi nhận lấy thuốc, Trì Hạo đốt thuốc lên cho hắn , trong phòng khách ba người bọn hắn ngồi cùng một chỗ hút thuốc phun khói giống như sương mù, Hách Liên Dã không nhịn được bầu không khí nghiêm túc như vậy liền mở miệng đầu tiên.
“Tước, anh trai nữ vệ sĩ của Trì Hạo là cao thủ dụng độc, cậu ấy đã phái người đi mời hắn , tôi tin không lâu sau liền có tin tức, đừng bi quan như thế, người con gái của cậu sẽ không sao đâu cậu đừng lo lắng quá !”
Hách Liên Dã nói chính là người trong hắc đạo có biệt danh là “Spider Man”_Tàng Long, có người nói thân phận của hắn thần bí, hành tung bất định, ngoại trừ người chí thân ra không ai có thể mời được hắn, mà hắn duy nhất có một em gái, chính là cận vệ của Trì Hạo.
Trì Hạo từ trước đến nay làm theo ý mình, muốn đạt được nhưng không muốn thúc giục, ân oán bang phái Mạc Tư Tước cũng không tham dự, thế nhưng lúc này đây, hắn nhất định phải muốn tìm ra Tàng Long, mà lần này rất vội chỉ có Trì Hạo có thể giúp.
Nữ vệ sĩ kia của Trì Hạo , Mạc Tư Tước đã gặp qua hai lần, khuôn mặt lạnh như băng, rõ ràng khuôn mặt xinh đẹp như vậy nhưng ngoại trừ Trì Hạo, đối với người nào cũng sẽ không cười.
Trên thương trường kiêng kị nhất chính là có việc cầu người, mà Trì Hạo lại có quyền cao chức trọng như vậy , càng không nên vì một người con gái mà phải cúi đầu, chỉ là lúc này đây hắn thực sự hi sinh không ít.
Mạc Tư Tước cảm tạ Trì Hạo, âm thanh khàn khàn nói, “Cầu xin cậu hãy mau chóng tìm được Tàng Long !”
“Tôi làm việc thì cậu yên tâm, cho dù bồi thường hạnh phúc cả đời của tôi, tôi cũng phải tìm được người cho cậu!” Trì Hạo nghĩa khí nghiêm nghị vỗ tay cam đoan .
“Tôi nói, cái này có liên quan gì đến hạnh phúc cả đời của cậu ?” Hách Liên Dã cười lạnh, vạch trần khuyết điểm của hắn.
“A, tôi biết, nữ bảo tiêu kia còn muốn cậu lấy thân báo đáp?” Hách Liên Dã tự hỏi tự đáp, sau đó cười đến có chút bừa bãi, “Ha ha ha ha, Trì Hạo, cậu xong đời!”
“Trời ơi ! Lão tử đây chỉ là dùng mỹ nam kế mà thôi!” Trì Hạo trên mặt hiện ra vẻ đỏ ửng không bình thường, Hách Liên Dã lập tức nhìn ánh mắt của Trì Hạo liền hiểu biết ngay , sau đó hai người rốt cuộc nhìn thấy thần sắc của Mạc Tư Tước rất là căng thẳng .
“Chúng tôi có thể nhìn người con gái của cậu không ?” Trong lúc đó rời đi , khuôn mặt tuấn tú của Hách Liên Dã lộ nụ cười thô tục, Trì Hạo cũng ở một bên phụ họa, “Người phụ nữ của cậu chính là người phụ nữ của chúng tôi!”