- Vậy sao??? Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, thật là mở rộng tầm mắt_ Dì Nhung hết lời khen ngợi Hạo, một cậu thiếu niên có ngoại hình cùng gương mặt như điêu khắc thế này, mặc dù Quân cũng không kém nhưng mà mức “mị hoặc”, Thiên Hạo hơn hẳn Quân…
- Ôi ôi, dì à, cũng tầm thường thôi, may mắn được sinh ra trong quyền quý, nhưng cũng ăn bám vào cha mẹ cả thôi!!_ Cô vừa nhéo nhéo batle, vừa châm chọc, hoàn toàn mất đi hình dáng ngây thơ làm cho Gia Lạc bất ngờ, chị cậu đây sao???
- Nhưng mà anh có thể nuôi sống em là được rồi, vợ “yêu” à!!_ Thiên Hạo lười nhác mở miệng, vừa nói vừa nhấn mạnh…
- Nè… đã bảo tôi với anh không qen không biết, không thân không thích, cũng chưa từng có hẹn hò, tại sao cứ gọi tôi là vợ suốt thế hở??_ Hạc Di “rống” giận, nghe từ “vợ” thật chướng tai, cô còn chưa có nụ hôn đầu, còn “ngọc thanh băng khiết” như vậy, từ khi nào đã có chồng =.=…
- Gọi trước… sau này sẽ khỏi phải tập_ Anh thản nhiên nói, Hạc Di hoàn toàn cứng miệng, câu nói kia nói như đúng rồi, là chắc chắn vậy, ừ!!! Độ bá đạo, cô thua!!!
Mọi người không nói gì, nhìn 2 người họ cứ vợ vợ chồng chồng, người buồn nhất vẫn là Quân…
Buổi vui chơi không được nhiều thì nhanh chóng đến 5:00…
Trước đó 30’…
- Chuẩn bị xong cả chưa??_ Quân nhẹ giọng hỏi…
- Rồi a_ Lạc khuôn mặt lạnh nói…
Lúc này, Thiên Hạo và Hạc Di đồng loạt bước xuống, hôm nay là thi hát, nên thí sinh của 3 trường được quyền mặc đồ tự do..., mà hôm nay, Thiên Hạo cùng Quân không mang đồ, cho nên hai người đều sử dụng đồ của Lạc, may mắn là tuy nhỏ tuổi hơn nhưng đồ của Gia Lạc rất vừa với 2 người họ và phong cách ăn mặc cũng rất thích hợp…
- Khoan đã, đợi tí đã, cái…_ Hạc Di luống cuống, trên mặt là một lớp mồ hôi…
- Sao thế?? Chuyện gì xảy ra sao??_ Thiên Hạo nhíu mày, cô gái này gặp phải chuyện gì?? Sao lại hốt hoảng như thế…
- Chìa khóa… chìa khóa của cây đàn… mất rồi_ Hạc Di run giọng, cây đàn không có chìa khóa làm sao mở ra, nếu không có đàn chuyện hoàn thành tiết mục như thế nào đây, đây là chiếc dương cầm được thiết kê riêng do mẹ cô tặng lúc cô sinh nhật 10t, nó được thiết kế theo sở thích cùng thoái qen của cô, nếu thay đổi, cô sẽ đánh không được mất…
- Sao cơ?? Chị à, nghĩ kỹ xem chị làm mất ở đâu_ Gia Lạc hốt hoảng, chị cậu hậu đậu nhưng cũng chưa từng làm mất đồ!! Rốt cuộc là chuyện gì??
- Chìa khóa gì??_ Hạo vẫn giữ nguyên cái nhíu mày, hai người này nói chuyện, anh chẳng hiểu cái gì…
- Chìa khóa cây đàn dương cầm, nếu không có sẽ không mở được cây đàn, mà nó thì có một chiếc chìa khóa duy nhất _ Quân trầm tư một chút, Hạc Di sẽ không thể hậu đậu đến mức làm mất chìa khóa chứ?? Không thể nào?? Cô bé tuy vụng về nhưng những thứ cần phải giữ cẩn thận tuyệt đối sẽ không đê trày xước chứ đừng nói đến làm mất…
- Chìa khóa đa năng cũng không được??_ Hạo ngạc nhiên, cây đàn đó thiết kế tinh xảo vậy sao?? Nó chứa gì mà cần bảo mất ghê vậy??
- Không được_ Gia Lạc lắc đầu, ảo não…
- Sao lại như vậy được!!_Thiên Hạo bất ngờ, nhưng vấn đề đây không phải bất ngờ thôi mà làm sao để tham dự cuộc thi…
- A… _ Mắt Hạc Di sáng lên, nhớ ra rồi…_ Có cách rồi…
- Là cách gì??_ Cả Lạc, Hạo và Quân cùng đồng thanh…
- Phá ổ khóa_ Lời nói kia vừa thốt ra làm cho Gia Lạc trợn tròn mắt…
- Chị!!!!!_ Gia Lạc hét lớn, điên rồ!! Quá mức điên rồ, ổ khóa đó, là thiết kế vô cùng tinh xảo, phá thì không nói gì, nhưng chắc chắn chiếc đàn dương cầm sẽ chẳn còn nguyên vẹn như ban đầu nữa…
- Hey hey, Lạc Lạc à, sao lại không được?? Tuy đó là một chiếc đàn hiếm, nhưng nhiều lúc cũng phải biết hy sinh, đối với chị, vật chất chỉ là thứ hư vô, một cơn gió nhẹ, thổi bay hết cũng không chừng?? Cho dù đó có là cái chị thích nhất_ Hạc Di cười tươi, hồn nhiên khiến người khác giật mình, Gia Lạc cười khổ, sao cậu lại qên, bản tính ngây thơ của chị mình chứ…
- Thôi thua chị rồi!!_ Gia Lạc lắc đầu, rồi quay qua mọi người hối_ Thôi, đi mau lên, sắp trễ rồi, xe đến rước rồi kìa…
- Ừ!!_ Mọi người đồng thanh, rồi bước ra xe đến rước…
Hiện tại- tại trường Ocean Sky, nơi diễn ra cuộc thi…..
- Aaaaaaaaaa, trời ơiiiiiii, hoàng tử của lòng tuii, thiếu chủ Detraidmon kìa_ Một học sinh nữ của trường Moon School la lên, kéo theo học sinh của trường Ocean Sky và Blue Time cũng chạy đến…
- Ôi, sao toàn hotboy thế nhỉ_ Nữ sinh 2 xao xuyến…..
- Xem kìa, cô bé kia thật xinh đẹp đáng yêu, tao thấy còn hơn cả hot girl trường mình nữa_ sinh 1 cùng nam sinh 2 bình luận…
- Đó là hội phó Blue Time phải không mạy, nhìn mặt ngây thơ thế kia, thì ai mà nghe lời ha_ Nữ sinh trường Ocean Sky nói…
- Mày đừng nói vậy, chỉ nhìn mặt thôi đâu đoán được gì, nếu không nghe thì cái chức còn giữ được đâu_ Nữ sinh trường ra vẻ triết lí (chị này nói hay :d)
Mọi người bàn tán xôn xao, phút chốc cả sân trường trở nên nào nhiệt, lúc này 15 thí sinh của 3 trường đang yên vị chỗ ngồi…
- Chào mừng mọi người đến với trường Ocean Sky, đến với cuộc thi được tổ chức hằng năm của 3 trường, hôm nay sẽ là ngày diễn ra phần thi nghệ thuật của 3 trường, và sau đây là giám khảo của 3 trường_Một nam MC giọng thao thao nói, sau đó 3 người lần lượt đi ra…
- Đầu tiên là, nữ ca sĩ xinh đẹp đang sở hữu số lượng fan khủng nhất Việt Nam: Lâm Hàn Minh Hà (hư cấu ấy ạ, đừng dò google tội Rùa, tại Rùa không hâm mộ ai hết, nên cũng không biết lấy ai)_ Một cô gái xinh đẹp bước ra với nụ cười rực rỡ, học sinh 3 trường hò hét…
- Tiếp theo là, người tổ chức ra cuộc thi, trưởng Ban GD&ĐT quốc tế_ Một đàn ông trung bước ra…
- Người cuối cùng là, một nghệ sĩ piano nổi tiếng, Deyseid Kallor_ Người đàn ông có mái tóc xoăn vàng óng bước ra, vẫy tay chào mọi người khiến tiếng hò hét càng lớn hơn…
Phần thi chính thức bắt đầu là lúc 5h30, đầu tiên là phần thi của trường đoạt quán quân năm ngoái Ocean Sky. Lúc này, trong phòng trang điểm…
- Sao rồi, mọi chuyện thế nào_ Một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng không ngây thơ như Hạc Di, ngược lại là nham hiểm, ánh mắt sắc bén đủ để thể hiện lòng dạ cô ta (mặc dù sao này Di cũng thế nhưng lòng dạ thì…)…
- Thưa chị Sa Sa, mọi chuyện ổn thỏa ạ, đây là chìa khóa ạ_ Một nhỏ khúm núm đưa chiếc chìa khóa bằng vàng ra..
- Tốt!!_ Cô ả có tên Sa Sa nhếch môi, rồi cuối cùng là cười ha hả…
- Blue Time, các người sẽ chẳng thể ngóc đầu_ Kim Sa Sa có mối thù nặng với Blue Time, đúng, cô ta trước kia là một học sinh của Blue Time, hơn nữa là học sinh ưu tú..
Vì khi Hạc Di vào trường, mọi thứ lại thay đổi hẳn, tất cả mọi thứ, dù ánh mắt hay là học lực, kể cả chức vị, đều thuộc về nhỏ đó chứ, cô không cam tâm nên chuyển trường, và cô chuyển đến Ocean Sky là hội trưởng của trường này…
-------------------
Rùa: Hết hơi rồi, ahihi, tác giả hôm đó có nói “sự trả thù ngọt ngào” sẽ ở chương này, nhưng mờ tác giả muốn làm “hoành tráng lệ” hơn, cho nên gắn chờ chap sau nhé….. :x
- Vậy sao??? Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, thật là mở rộng tầm mắt_ Dì Nhung hết lời khen ngợi Hạo, một cậu thiếu niên có ngoại hình cùng gương mặt như điêu khắc thế này, mặc dù Quân cũng không kém nhưng mà mức “mị hoặc”, Thiên Hạo hơn hẳn Quân…
- Ôi ôi, dì à, cũng tầm thường thôi, may mắn được sinh ra trong quyền quý, nhưng cũng ăn bám vào cha mẹ cả thôi!!_ Cô vừa nhéo nhéo batle, vừa châm chọc, hoàn toàn mất đi hình dáng ngây thơ làm cho Gia Lạc bất ngờ, chị cậu đây sao???
- Nhưng mà anh có thể nuôi sống em là được rồi, vợ “yêu” à!!_ Thiên Hạo lười nhác mở miệng, vừa nói vừa nhấn mạnh…
- Nè… đã bảo tôi với anh không qen không biết, không thân không thích, cũng chưa từng có hẹn hò, tại sao cứ gọi tôi là vợ suốt thế hở??_ Hạc Di “rống” giận, nghe từ “vợ” thật chướng tai, cô còn chưa có nụ hôn đầu, còn “ngọc thanh băng khiết” như vậy, từ khi nào đã có chồng =.=…
- Gọi trước… sau này sẽ khỏi phải tập_ Anh thản nhiên nói, Hạc Di hoàn toàn cứng miệng, câu nói kia nói như đúng rồi, là chắc chắn vậy, ừ!!! Độ bá đạo, cô thua!!!
Mọi người không nói gì, nhìn người họ cứ vợ vợ chồng chồng, người buồn nhất vẫn là Quân…
Buổi vui chơi không được nhiều thì nhanh chóng đến :…
Trước đó ’…
- Chuẩn bị xong cả chưa??_ Quân nhẹ giọng hỏi…
- Rồi a_ Lạc khuôn mặt lạnh nói…
Lúc này, Thiên Hạo và Hạc Di đồng loạt bước xuống, hôm nay là thi hát, nên thí sinh của trường được quyền mặc đồ tự do..., mà hôm nay, Thiên Hạo cùng Quân không mang đồ, cho nên hai người đều sử dụng đồ của Lạc, may mắn là tuy nhỏ tuổi hơn nhưng đồ của Gia Lạc rất vừa với người họ và phong cách ăn mặc cũng rất thích hợp…
- Khoan đã, đợi tí đã, cái…_ Hạc Di luống cuống, trên mặt là một lớp mồ hôi…
- Sao thế?? Chuyện gì xảy ra sao??_ Thiên Hạo nhíu mày, cô gái này gặp phải chuyện gì?? Sao lại hốt hoảng như thế…
- Chìa khóa… chìa khóa của cây đàn… mất rồi_ Hạc Di run giọng, cây đàn không có chìa khóa làm sao mở ra, nếu không có đàn chuyện hoàn thành tiết mục như thế nào đây, đây là chiếc dương cầm được thiết kê riêng do mẹ cô tặng lúc cô sinh nhật t, nó được thiết kế theo sở thích cùng thoái qen của cô, nếu thay đổi, cô sẽ đánh không được mất…
- Sao cơ?? Chị à, nghĩ kỹ xem chị làm mất ở đâu_ Gia Lạc hốt hoảng, chị cậu hậu đậu nhưng cũng chưa từng làm mất đồ!! Rốt cuộc là chuyện gì??
- Chìa khóa gì??_ Hạo vẫn giữ nguyên cái nhíu mày, hai người này nói chuyện, anh chẳng hiểu cái gì…
- Chìa khóa cây đàn dương cầm, nếu không có sẽ không mở được cây đàn, mà nó thì có một chiếc chìa khóa duy nhất _ Quân trầm tư một chút, Hạc Di sẽ không thể hậu đậu đến mức làm mất chìa khóa chứ?? Không thể nào?? Cô bé tuy vụng về nhưng những thứ cần phải giữ cẩn thận tuyệt đối sẽ không đê trày xước chứ đừng nói đến làm mất…
- Chìa khóa đa năng cũng không được??_ Hạo ngạc nhiên, cây đàn đó thiết kế tinh xảo vậy sao?? Nó chứa gì mà cần bảo mất ghê vậy??
- Không được_ Gia Lạc lắc đầu, ảo não…
- Sao lại như vậy được!!_Thiên Hạo bất ngờ, nhưng vấn đề đây không phải bất ngờ thôi mà làm sao để tham dự cuộc thi…
- A… _ Mắt Hạc Di sáng lên, nhớ ra rồi…_ Có cách rồi…
- Là cách gì??_ Cả Lạc, Hạo và Quân cùng đồng thanh…
- Phá ổ khóa_ Lời nói kia vừa thốt ra làm cho Gia Lạc trợn tròn mắt…
- Chị!!!!!_ Gia Lạc hét lớn, điên rồ!! Quá mức điên rồ, ổ khóa đó, là thiết kế vô cùng tinh xảo, phá thì không nói gì, nhưng chắc chắn chiếc đàn dương cầm sẽ chẳn còn nguyên vẹn như ban đầu nữa…
- Hey hey, Lạc Lạc à, sao lại không được?? Tuy đó là một chiếc đàn hiếm, nhưng nhiều lúc cũng phải biết hy sinh, đối với chị, vật chất chỉ là thứ hư vô, một cơn gió nhẹ, thổi bay hết cũng không chừng?? Cho dù đó có là cái chị thích nhất_ Hạc Di cười tươi, hồn nhiên khiến người khác giật mình, Gia Lạc cười khổ, sao cậu lại qên, bản tính ngây thơ của chị mình chứ…
- Thôi thua chị rồi!!_ Gia Lạc lắc đầu, rồi quay qua mọi người hối_ Thôi, đi mau lên, sắp trễ rồi, xe đến rước rồi kìa…
- Ừ!!_ Mọi người đồng thanh, rồi bước ra xe đến rước…
Hiện tại- tại trường Ocean Sky, nơi diễn ra cuộc thi…..
- Aaaaaaaaaa, trời ơiiiiiii, hoàng tử của lòng tuii, thiếu chủ Detraidmon kìa_ Một học sinh nữ của trường Moon School la lên, kéo theo học sinh của trường Ocean Sky và Blue Time cũng chạy đến…
- Ôi, sao toàn hotboy thế nhỉ_ Nữ sinh xao xuyến…..
- Xem kìa, cô bé kia thật xinh đẹp đáng yêu, tao thấy còn hơn cả hot girl trường mình nữa_ sinh cùng nam sinh bình luận…
- Đó là hội phó Blue Time phải không mạy, nhìn mặt ngây thơ thế kia, thì ai mà nghe lời ha_ Nữ sinh trường Ocean Sky nói…
- Mày đừng nói vậy, chỉ nhìn mặt thôi đâu đoán được gì, nếu không nghe thì cái chức còn giữ được đâu_ Nữ sinh trường ra vẻ triết lí (chị này nói hay :d)
Mọi người bàn tán xôn xao, phút chốc cả sân trường trở nên nào nhiệt, lúc này thí sinh của trường đang yên vị chỗ ngồi…
- Chào mừng mọi người đến với trường Ocean Sky, đến với cuộc thi được tổ chức hằng năm của trường, hôm nay sẽ là ngày diễn ra phần thi nghệ thuật của trường, và sau đây là giám khảo của trường_Một nam MC giọng thao thao nói, sau đó người lần lượt đi ra…
- Đầu tiên là, nữ ca sĩ xinh đẹp đang sở hữu số lượng fan khủng nhất Việt Nam: Lâm Hàn Minh Hà (hư cấu ấy ạ, đừng dò google tội Rùa, tại Rùa không hâm mộ ai hết, nên cũng không biết lấy ai)_ Một cô gái xinh đẹp bước ra với nụ cười rực rỡ, học sinh trường hò hét…
- Tiếp theo là, người tổ chức ra cuộc thi, trưởng Ban GD&ĐT quốc tế_ Một đàn ông trung bước ra…
- Người cuối cùng là, một nghệ sĩ piano nổi tiếng, Deyseid Kallor_ Người đàn ông có mái tóc xoăn vàng óng bước ra, vẫy tay chào mọi người khiến tiếng hò hét càng lớn hơn…
Phần thi chính thức bắt đầu là lúc h, đầu tiên là phần thi của trường đoạt quán quân năm ngoái Ocean Sky. Lúc này, trong phòng trang điểm…
- Sao rồi, mọi chuyện thế nào_ Một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng không ngây thơ như Hạc Di, ngược lại là nham hiểm, ánh mắt sắc bén đủ để thể hiện lòng dạ cô ta (mặc dù sao này Di cũng thế nhưng lòng dạ thì…)…
- Thưa chị Sa Sa, mọi chuyện ổn thỏa ạ, đây là chìa khóa ạ_ Một nhỏ khúm núm đưa chiếc chìa khóa bằng vàng ra..
- Tốt!!_ Cô ả có tên Sa Sa nhếch môi, rồi cuối cùng là cười ha hả…
- Blue Time, các người sẽ chẳng thể ngóc đầu_ Kim Sa Sa có mối thù nặng với Blue Time, đúng, cô ta trước kia là một học sinh của Blue Time, hơn nữa là học sinh ưu tú..
Vì khi Hạc Di vào trường, mọi thứ lại thay đổi hẳn, tất cả mọi thứ, dù ánh mắt hay là học lực, kể cả chức vị, đều thuộc về nhỏ đó chứ, cô không cam tâm nên chuyển trường, và cô chuyển đến Ocean Sky là hội trưởng của trường này…
-------------------
Rùa: Hết hơi rồi, ahihi, tác giả hôm đó có nói “sự trả thù ngọt ngào” sẽ ở chương này, nhưng mờ tác giả muốn làm “hoành tráng lệ” hơn, cho nên gắn chờ chap sau nhé….. :x