Giờ ra về, ông thầy còn để lên bàn của Vy một mãnh giấy nhỏ, rồi cười, một nụ cười nữa miệng với trạng thái rất ư là mỉa mai, hành động ấy rất nhanh, nên chỉ có Vy và Hà ngồi cạnh là thấy thôi.
" Tôi nghĩ em nên học thêm tiếng anh, `tôi rất bái phục trình độ hiện có của em´"
đó là nội dung của mẫu giấy, Vy chỉ thở dài một tiếng, còn Hà thì cười cười.
"Hải Anh"
"Có chuyện gì vậy Vy"
"À..thì..ban nãy ớ...thầy ớ...thầy có nói cái gì ớ...mà cả lớp cười dữ vậy ớ...."
"Và Vy không hiểu ớ....Vy muốn hỏi mình ớ...phải không ớ?"
Gãi đầu cười cười, bị nói trúng tim đen rồi, mà không ngờ Hải Anh lại vui tính đến thế.
"Ừm...Hải Anh hiểu gì nói Vy nghe với"
"Đại loại là thầy kêu bạn cần kiểm tra lại tai đó, cô nương"
"Hả, ổng..ổng dám...dám châm biếm mình...hừ..thật là quá đáng, mà lúc nãy cảm ơn Anh nhé!"
"Tôi không cần một lời cảm ơn suông, tôi cần một sự đền đáp cho cái bụng đang biểu tình"
"Oke, Vy sẽ khao lớp trưởng hôm nay"
****************-**********-*********
Tiếng chuông cửa inh ỏi ở nhà của Minh Vĩ, anh tỏ vẻ khó chịu trước hành động đó, vội ra mở cửa, vì trời đã khuya nên người giúp việc đã về.
"Chào anh yêu, em nhớ anh chết mất, tại sao về nước mà không nói với em, để em ở bển cô đơn, anh thật là quá đáng!"
Cô gái vừa nói vừa ngã vào lòng của Minh Vĩ hôn điên cuồng lên mặt và cổ trong tình trạng say khướt.
"Em có thôi đi không"
"Anh sao vậy? Em nhớ anh lắm! Chẳng lẽ anh không biết"
Vội vàng dìu Trúc Ly vào nhà, để cô xuống cái ghế sôpha ở phòng khách, rồi anh vào bếp pha một cốc nước chanh cho cô giải rượu.
"Tỉnh rồi đó à? Rất vui vì cô em gái của tôi đã về nước"
"Anh thôi ngay cái giọng điệu ấy đi, em cấm anh không được gọi em là em gái"
"Em thật nực cười, em đừng quên là chúng ta cùng chung cha và mẹ, em không phải em gái của anh vậy là gì chứ?"
"Là bạn gái, là người tình và là vợ tương lai của anh TRẦN MINH VĨ"
"Em nói xằng nói bậy gì thế, ngủ sớm đi"
"Anh đứng lại cho em, anh cũng đừng quên là chúng ta không có chung dòng máu, không một mẹ sinh ra, không có chung một họ. Em HỒ TRÚC LY, anh TRẦN MINH VĨ, nên không hề tồn tại cái tình anh em vớ vẫn này, đó chỉ là sự điên khùng của cha em và mẹ anh, chứ không hề...không hề có mối liên hệ máu mủ gì cả, anh nghe rõ chưa?"
Trúc Ly không giữ được bình tĩnh
"Em ngủ sớm đi, bay một quãng đường dài như vậy cũng mệt rồi, ngày mai anh còn phải đi làm"
"Em nói cho anh biết, thứ gì mà con Trúc Ly này đã muốn thì không bao giờ là không thể không có, và ngay cả anh TRẦN MINH VĨ, anh đừng hòng trốn tránh, em yêu anh, em yêu anh rất nhiều"
Nói rồi, cô cởi từng khuy áo trên cơ thể nuột nà của mình, nhằm chiêu dụ anh.Minh Vĩ rất bực mình trước hành động của cô, anh nể cô vì cô là con gái của ba dượng, anh có được như ngày hôm này, cũng nhờ rất nhiều vào nguồn vốn mà ba dượng sẵn có, từ đó hai người cùng nhau làm ăn, không biết là do số mệnh hai người hợp nhau, hay là do tài năng vượt trội mà làm việc gì cũng thuận lợi, như diều gặp gió, nên cơ ngơ hiện tại rất hùng mạnh. Và đứa con gái này, rất được ông cha dượng cưng chìu, nên anh cũng tỏ vẻ thương yêu, chứ không có tình cảm nam nữ như cô.
"Em muốn tắm phải không? Phòng tắm ở đằng đấy, anh có việc nên phải ra ngoài một chút"
Cô đã cởi đến cái nút cuối cùng, bỗng anh lên tiếng.
"Anh đứng lại cho tôi, tôi nói anh có nghe không, hay là anh đang qua lại với con nào, anh đứng lại, ĐỨNG....LẠI...CHO...TÔI"
Mặc cho cô gào thét một cách hung hăng, anh vẫn tiếng thẳng, vội lấy chiếc xe bóng loáng của mình, phóng thẳng. Còn Trúc Ly, cô nghiến răng, vơ hết đồ đạc kế bên mà ném thẳng xuống sàn nhà, có lúc vô tình mà tay bị gớm máu do thủy tinh văng tung tóe. Tâm trí hiện giờ của cô không thể nào diễn tả được, lòng cô sôi sục như một con thú hoang.
"Tại sao? Tại sao tôi yêu anh như vậy mà anh không có một chút cảm giác chứ? Anh cứ đợi đó, anh chóng mắt lên mà xem con này nó sẽ làm gì để chiếm đoạt anh"
Phóng xe như điên như dại đến thẳng quán bar quen thuộc, tâm trí anh rất rối bờ, thật sự Trúc Ly rất quyến rũ, rất sexy, nhưng anh đã chay sạn với những phong cách đó, nên đâm ra nhàm chán, ngoài ra anh rất ghét cái loại phụ nữ mưu mô, hiểm độc và Trúc Ly thuộc cái dạng đó, anh muốn người phụ nữ của anh phải hiền hậu, giản đơn, và.....anh đã tìm kiếm được người phụ nữ ấy. Ngoài ra, mối quan hệ giữa anh và Trúc Ly rất lộn xộn, cha cô và mẹ anh đã tiến tới hôn nhân, ví dụ như hai người có muốn đến với nhau thì lại khiến cho mọi chuyện rất rối. Đó là những yếu tố mà anh không thể yêu cô, cũng như là không hề có cảm giác gì với cô khi... cô khiêu khích anh bằng thân thể.
Giờ ra về, ông thầy còn để lên bàn của Vy một mãnh giấy nhỏ, rồi cười, một nụ cười nữa miệng với trạng thái rất ư là mỉa mai, hành động ấy rất nhanh, nên chỉ có Vy và Hà ngồi cạnh là thấy thôi.
" Tôi nghĩ em nên học thêm tiếng anh, `tôi rất bái phục trình độ hiện có của em´"
đó là nội dung của mẫu giấy, Vy chỉ thở dài một tiếng, còn Hà thì cười cười.
"Hải Anh"
"Có chuyện gì vậy Vy"
"À..thì..ban nãy ớ...thầy ớ...thầy có nói cái gì ớ...mà cả lớp cười dữ vậy ớ...."
"Và Vy không hiểu ớ....Vy muốn hỏi mình ớ...phải không ớ?"
Gãi đầu cười cười, bị nói trúng tim đen rồi, mà không ngờ Hải Anh lại vui tính đến thế.
"Ừm...Hải Anh hiểu gì nói Vy nghe với"
"Đại loại là thầy kêu bạn cần kiểm tra lại tai đó, cô nương"
"Hả, ổng..ổng dám...dám châm biếm mình...hừ..thật là quá đáng, mà lúc nãy cảm ơn Anh nhé!"
"Tôi không cần một lời cảm ơn suông, tôi cần một sự đền đáp cho cái bụng đang biểu tình"
"Oke, Vy sẽ khao lớp trưởng hôm nay"
--
Tiếng chuông cửa inh ỏi ở nhà của Minh Vĩ, anh tỏ vẻ khó chịu trước hành động đó, vội ra mở cửa, vì trời đã khuya nên người giúp việc đã về.
"Chào anh yêu, em nhớ anh chết mất, tại sao về nước mà không nói với em, để em ở bển cô đơn, anh thật là quá đáng!"
Cô gái vừa nói vừa ngã vào lòng của Minh Vĩ hôn điên cuồng lên mặt và cổ trong tình trạng say khướt.
"Em có thôi đi không"
"Anh sao vậy? Em nhớ anh lắm! Chẳng lẽ anh không biết"
Vội vàng dìu Trúc Ly vào nhà, để cô xuống cái ghế sôpha ở phòng khách, rồi anh vào bếp pha một cốc nước chanh cho cô giải rượu.
"Tỉnh rồi đó à? Rất vui vì cô em gái của tôi đã về nước"
"Anh thôi ngay cái giọng điệu ấy đi, em cấm anh không được gọi em là em gái"
"Em thật nực cười, em đừng quên là chúng ta cùng chung cha và mẹ, em không phải em gái của anh vậy là gì chứ?"
"Là bạn gái, là người tình và là vợ tương lai của anh TRẦN MINH VĨ"
"Em nói xằng nói bậy gì thế, ngủ sớm đi"
"Anh đứng lại cho em, anh cũng đừng quên là chúng ta không có chung dòng máu, không một mẹ sinh ra, không có chung một họ. Em HỒ TRÚC LY, anh TRẦN MINH VĨ, nên không hề tồn tại cái tình anh em vớ vẫn này, đó chỉ là sự điên khùng của cha em và mẹ anh, chứ không hề...không hề có mối liên hệ máu mủ gì cả, anh nghe rõ chưa?"
Trúc Ly không giữ được bình tĩnh
"Em ngủ sớm đi, bay một quãng đường dài như vậy cũng mệt rồi, ngày mai anh còn phải đi làm"
"Em nói cho anh biết, thứ gì mà con Trúc Ly này đã muốn thì không bao giờ là không thể không có, và ngay cả anh TRẦN MINH VĨ, anh đừng hòng trốn tránh, em yêu anh, em yêu anh rất nhiều"
Nói rồi, cô cởi từng khuy áo trên cơ thể nuột nà của mình, nhằm chiêu dụ anh.Minh Vĩ rất bực mình trước hành động của cô, anh nể cô vì cô là con gái của ba dượng, anh có được như ngày hôm này, cũng nhờ rất nhiều vào nguồn vốn mà ba dượng sẵn có, từ đó hai người cùng nhau làm ăn, không biết là do số mệnh hai người hợp nhau, hay là do tài năng vượt trội mà làm việc gì cũng thuận lợi, như diều gặp gió, nên cơ ngơ hiện tại rất hùng mạnh. Và đứa con gái này, rất được ông cha dượng cưng chìu, nên anh cũng tỏ vẻ thương yêu, chứ không có tình cảm nam nữ như cô.
"Em muốn tắm phải không? Phòng tắm ở đằng đấy, anh có việc nên phải ra ngoài một chút"
Cô đã cởi đến cái nút cuối cùng, bỗng anh lên tiếng.
"Anh đứng lại cho tôi, tôi nói anh có nghe không, hay là anh đang qua lại với con nào, anh đứng lại, ĐỨNG....LẠI...CHO...TÔI"
Mặc cho cô gào thét một cách hung hăng, anh vẫn tiếng thẳng, vội lấy chiếc xe bóng loáng của mình, phóng thẳng. Còn Trúc Ly, cô nghiến răng, vơ hết đồ đạc kế bên mà ném thẳng xuống sàn nhà, có lúc vô tình mà tay bị gớm máu do thủy tinh văng tung tóe. Tâm trí hiện giờ của cô không thể nào diễn tả được, lòng cô sôi sục như một con thú hoang.
"Tại sao? Tại sao tôi yêu anh như vậy mà anh không có một chút cảm giác chứ? Anh cứ đợi đó, anh chóng mắt lên mà xem con này nó sẽ làm gì để chiếm đoạt anh"
Phóng xe như điên như dại đến thẳng quán bar quen thuộc, tâm trí anh rất rối bờ, thật sự Trúc Ly rất quyến rũ, rất sexy, nhưng anh đã chay sạn với những phong cách đó, nên đâm ra nhàm chán, ngoài ra anh rất ghét cái loại phụ nữ mưu mô, hiểm độc và Trúc Ly thuộc cái dạng đó, anh muốn người phụ nữ của anh phải hiền hậu, giản đơn, và.....anh đã tìm kiếm được người phụ nữ ấy. Ngoài ra, mối quan hệ giữa anh và Trúc Ly rất lộn xộn, cha cô và mẹ anh đã tiến tới hôn nhân, ví dụ như hai người có muốn đến với nhau thì lại khiến cho mọi chuyện rất rối. Đó là những yếu tố mà anh không thể yêu cô, cũng như là không hề có cảm giác gì với cô khi... cô khiêu khích anh bằng thân thể.