Không biết qua bao lâu Sở Phong nghe được bên tai mơ hồ có tiếng suối chảy róc rách, hắn trong mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm thấy đầu còn hơi choáng, xem ra loại rượu đó của Tiêu Dao Tử quả thực lợi hại.
Mình đang nằm tựa bên một tảng đá cạnh dòng suối, dòng suối chảy qua ngay sát bên, trong suối nước in bóng một thân ảnh, một bộ thải y màu vàng nhạt, phong thái mạn mỹ, Sở Phong mới vừa tỉnh rượu nên nhìn không rõ lắm, mới định thần nhìn kỹ thì cảm thấy thân ảnh mạn mỹ này hình như đã từng gặp qua ở đâu, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra.
Thân ảnh kia chậm rãi xoay người lại, che mặt, hai mắt anh lãnh, tay trái cầm một cái ống trúc.
Là nàng? Sở Phong đã nhận ra, chính là cung chủ Thần Thủy cung ngày đó cùng mình phẩm trà còn trả tiền thuê phòng trọ giúp mình nữa!
- Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi?
Thanh âm của Thần Thủy cung chủ vẫn trong trẻo thúy lệ lại mang theo sự lạnh lùng hờ hững.
Sở Phong không quá hiểu rõ hai chữ "rốt cuộc" trong lời của nàng là có ý thế nào, hắn cũng không đứng lên mà vẫn nằm dựa vào tảng đá, bộ dạng uể oải ngó dọc ngước xuôi mọi nơi rồi nói:
- Đây là nơi nào vậy?
- Chân núi Thái Sơn!
- Ờ! Sao ta lại chạy đến chân núi Thái Sơn thế nhỉ?
Sở Phong hơi ngạc nhiên.
- Ta không mang ngươi tới nơi này thì ngươi đã sớm đi gặp Diêm Vương rồi!
Sở Phong vẻ mặt lười nhác nói:
- Vậy thì cung chủ đa sự rồi. Ta luôn muốn được gặp Diêm vương gia, Diêm vương gia thì lại luôn luôn sợ ta, lần nào cũng không chịu giữ ta lại, ta còn tưởng rằng lần này có thể cùng Diêm vương lão gia thống ẩm mấy ly, nhưng lại bị cung chủ làm hỏng mất, đáng tiếc à đáng tiếc!
Sở Phong vừa nói còn vừa lắc đầu, vẻ mặt quả thật như rất đáng tiếc.
Hai mắt Thần Thủy cung chủ lóe lên một cái, chợt hỏi:
- Chuyện lần trước ta nói với ngươi, ngươi suy nghĩ thế nào rồi?
Sở Phong lấy tay vỗ vỗ đầu:
- Ôi chao! Rượu này uống nhiều quá khiến mụ cả đầu, cái gì cũng nhớ không ra nữa. Lần trước cô nói cái gì với ta vậy?
Hai mắt Thần Thủy cung chủ thoáng lạnh lẽo, ống trúc trong tay đã quay về Sở Phong:
- Ta nghĩ ngươi hiện tại hẳn là đã biết lai lịch của ống trúc này rồi chứ?
Sở Phong vẫn cứ lười biếng nằm tựa vào tảng đá, nói:
- Là Thần Thủy tiễn đồng chứ gì, ta nghe nói nó sẽ phóng ra Thần thủy, cũng khá dọa người đấy, nhưng không biết tiễn đồng đó là thật hay giả vậy nhỉ?
Thần Thủy cung chủ chậm rãi đi tới trước mặt Sở Phong, nhìn hắn chằm chằm, tiễn đồng trong tay chậm rãi tiếp cận xuống, hầu như đã dán tới ngực Sở Phong.
- Ngươi có phải muốn biết tiễn đồng này là thật hay giả đúng không?
Thần Thủy cung chủ lạnh lùng nói .
Sở Phong vươn ngón trỏ tay trái khoát lên tiễn đồng rồi nhẹ nhàng gạt tiễn đồng chếch về phía bên phải một chút, nói:
- Nói cho cô một bí mật, tim của ta nằm ở bên phải cho nên cô phải nhằm chỗ này mà phóng ra!
Thần Thủy cung chủ đăm đăm nhìn hắn:
- Ngươi thực sự không sợ chết?
Sở Phong mỉm cười nói:
- Nếu như ta nói sợ chết thì cô sẽ thả ta chứ?
Thần Thủy cung chủ nhìn chăm chú vào hai mắt hắn, không lên tiếng.
Sở Phong đột nhiên nói:
- Cung chủ, cô có rượu trong người không?
- Chết đã đến nơi rồi còn muốn uống rượu?
Sở Phong cười nói:
- Ta bỗng nhiên nhớ tới một truyện cười, kể là có một tên trộm phạm vào tử tội, trước khi sắp bị tử hình đao phủ hỏi hắn: 'Ngươi muốn uống một ngụm rượu không?', cô biết tên trộm kia trả lời thế nào không? Hắn nói: 'Không cần, nghe nói uống rượu sẽ tổn hại đến gan!' Cung chủ, cô nói tên trộm đó có buồn cười hay không chứ? Đã chết đến nơi rồi còn sợ gan bị tổn hại?
Thần Thủy cung chủ không cười, ánh mắt vẫn lạnh lùng mà thản nhiên.
Sở Phong nhìn hai mắt nàng không hề chớp mặt rồi nói:
- Cung chủ, hai mắt cô thật xinh đẹp, ta nghĩ hình dáng của cô nhất định cũng rất đẹp, có thể chính là 'Tăng một phân thì quá dài, giảm một phân thì quá ngắn, bôi phấn thì quá trắng, tô son thì quá đỏ. Mi như thúy vũ, da như bạch tuyết, eo như thúc tố, răng đều như bắp. Thản nhiên cười có thể mê cả Dương thành, say đắm cả nước Thái...'
Sở Phong đang thao thao bất tuyệt, ngón trỏ vốn đang khoát lên ống trúc đột nhiên gập lại, tiếp theo ngũ chỉ đã nắm lấy ống trúc lộn trở ra phía ngoài, ống trúc xoay 180 độ trở thành đối diện thẳng ngực Thần Thủy cung chủ, đồng thời trong lúc đó, Sở Phong liền bật người dậy, tay phải vươn ra như tia chớp nắm lấy cổ tay phải của Thần Thủy cung chủ rồi vòng tay quấn lấy bờ eo mạn mỹ yêu kiều của nàng.
Thần Thủy cung chủ thực sự không có nghĩ đến, một khắc trước Sở Phong còn lười biếng nằm tựa lên tảng đá tán thưởng mình, một khắc sau lại đột nhiên xuất thủ, hơn nữa xuất thủ lại nhanh như vậy, căn bản không giống đang say mới vừa tỉnh lại!
Sở Phong đắc ý, cười nói:
- Cung chủ, cô nhất định rất đẹp cho nên mới nghe đến xuất thần như vậy. Ta thật muốn vén lên tấm khăn che mặt của cô để nhìn một lần hình dáng của cô thế nào, đáng tiếc ta không có cái tay thứ ba!
- Ngươi xuất thủ cũng nhanh đấy!
Giọng điệu của Thần Thủy cung chủ vẫn không mang theo một chút kinh hoảng nào.
Sở Phong cười hì hì nói:
- Cung chủ, ta quên nói cho cô một bí mật, mỗi lần ta say rượu rồi tỉnh lại thì đặc biệt rất nhanh nhẹn, đặc biệt mạnh mẽ nữa!
- Ngươi muốn như thế nào?
Ánh mắt không có một tia cải biến nào, giọng điệu vẫn lạnh lùng thản nhiên như trước.
Sở Phong nhìn vào bộ ngực no tròn của nàng rồi nói:
- Thân hình cung chủ mềm mại như vậy, không biết có thể chống đỡ được thần thủy này không nhỉ? Ta hiện tại rất muốn biết tiễn đồng này là thật hay là giả đây?
Tấm khăn che mặt của Thần Thủy cung chủ đã bắt đầu phất phơ lên từng đợt, nhưng Sở Phong không có sợ hãi, dù sao thì hiện tại mục tiêu tiễn đồng quay về không phải là mình.
Thần Thủy cung chủ đột nhiên nói:
- Nếu như ta nói cho ngươi, lúc này đầu tiễn đồng đang đối diện về ngươi mới là miệng phóng ra Thần thủy thì ngươi sẽ thế nào?
Sở Phong ngẩn ra, nhìn tiễn đồng, hai đầu của tiễn đồng này lớn nhỏ như nhau không hề có sự khác biệt gì, thực sự không dám nói bên nào là đuôi, bên nào là đầu.
Chẳng qua hắn vẫn cười nói:
- Ta nghĩ sẽ không đâu, dù sao thì cung chủ sẽ không có dự kiến trước là tiễn đồng sẽ xoay ngược lại chứ?
- Nếu như ta lại nói cho ngươi, cả hai đầu tiễn đồng này đều có thể phóng ra Thần thủy, ngươi sẽ thế nào?
Sở Phong khựng cười, hai đầu tiễn đồng đều có thể phóng sao, điều này không phải là không có khả năng, hơn nữa nhìn từ thần sắc thản nhiên không sợ hãi của Thần Thủy cung chủ xem ra cũng rất có thể.
Hắn đột nhiên buông lỏng tay, buông ra tiễn đồng, cũng buông ra tay đang ôm lấy eo của Thần Thủy cung chủ rồi lại nằm ngửa ra tảng đá, lười biếng nói:
- Vậy coi như cái gì ta cũng chưa từng làm qua!
Hai mắt Thần Thủy cung chủ xẹt qua một tia ngoài ý muốn, không ngờ được Sở Phong lại buông ra mình đơn giản đến như vậy.
- Ngươi thực sự cho rằng hai đầu tiễn đồng đều có thể phóng ra Thần thủy sao hả?
Thần Thủy cung chủ nhẹ nhàng xoay lại tiễn đồng chỉ vào ngực Sở Phong.
Sở Phong ngả hai tay làm ra bộ dáng để mặc cho người xâu xé rồi nói:
- Ta hiện tại là thịt nằm trên đá, cô muốn bắn thì cứ bắn đi!
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ không giết ngươi?
Ngón cái thon thon của Thần Thủy cung chủ khẽ nhếch lên một chút, tùy thời sẽ ấn xuống!
Sở Phong sờ cằm, nói:
- Ta nghĩ cô sẽ không đâu, lúc ta say đến bất tỉnh cô cũng không có động thủ, chẳng lẽ lại chờ ta tỉnh lại rồi mới động thủ sao, cung chủ sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ? Huống hồ cung chủ suy cho cùng cũng từng mời ta phẩm trà, lại giúp ta trả tiền thuê phòng trọ, xem như là có ân với ta, ta thực sự nghĩ không ra lý do cung chủ muốn giết ta!
- Nếu như là ta muốn cướp Tàng Thiên Linh Châu thì sao?
- Muốn cướp thì cô dẵ cướp từ lâu rồi, hà tất phải chờ tới bây giờ?
- Ngươi thực sự không chịu gia nhập Thần Thủy cung của ta sao?
Thần Thủy cung chủ nhìn thẳng Sở Phong.
Sở Phong nói :
- Như vậy đi! Nếu cung chủ tháo khăn che mặt xuống để cho ta nhìn phương dung một lần, ta sẽ suy nghĩ lại!
- Ngươi rất muốn thấy chân diện mục của ta sao?
- Đương nhiên rồi, nếu như ngày ngày đều đối diện với một cung chủ xinh đẹp, ta sẽ nghiêm túc suy nghĩ đến việc gia nhập Thần Thủy cung!
Thần Thủy cung chủ đột nhiên thu lại tiễn đồng, khẽ gọi:
- Thần thủy sứ hiện thân!
- Vù vù!
Hai thân ảnh nhẹ nhàng bay xuống hai bên Thần Thủy cung chủ, một thân y phục màu xanh lục nhạt, tóc kết song hoàn kế búi cao, tô điểm thêm vài bông hoa trúc, trông rất nguy nga mỹ lệ, khi nhìn kỹ lại, cặp chân thon dài, cánh tay thon thon, eo như dương liễu, đôi môi anh đào chúm chím, thướt tha duyên dáng, tú lệ vô song.
Sở Phong thoắt cái bật người dậy, nhìn mà muốn lòi cả tròng mắt.
- Cung chủ!
Hai người hướng về Thần Thủy cung chủ hơi khom người, thanh âm yêu kiều thanh thoát.
Thần Thủy cung chủ nhìn Sở Phong, nói :
- Nếu như ngươi gia nhập Thần Thủy cung của ta, họ sẽ là người của ngươi!
- Cái gì? !
Sở Phong kinh ngạc nhìn Thần Thủy cung chủ, cho rằng cái lỗ tai của mình đã xảy ra sự cố.
- Nếu như ngươi gia nhập Thần Thủy cung, họ sẽ là người của ngươi!
Thần Thủy cung chủ nói lại một lần.
- Hai cô ấy là ai?
- Hai đứa nó là Thần Thủy sứ của Thần Thủy cung!
Sở Phong không khỏi tiến lên trước một bước bắt đầu tỉ mỉ quan sát, tú mi cong cong, má phấn ửng đỏ, thanh nhã thoát tục, như hoa sen mới nở, hai cô Thần Thủy sứ này thực sự xinh đẹp tuyệt trần đến độ vô pháp hình dung, hắn đảo mắt nói với cung chủ:
- Cô nói là người của ta thì sẽ là người của ta sao? Cô còn chưa hỏi là họ có đáp ứng hay không nữa mà?
Hai cô Thần Thủy sứ đồng thanh nói:
- Chúng tôi chỉ nghe cung chủ phân phó!
Sở Phong ngạc nhiên nói :
- Chỉ nghe phân phó? Loại chuyện này mà cũng có thể tùy tiện đáp ứng sao?
Hai cô Thần Thủy sứ lại nói:
- Chỉ cần công tử gia nhập Thần Thủy cung, chúng tôi nhất định sẽ tận lực hầu hạ công tử!
Sở Phong hơi nóng mặt, thế mà lại xấu hổ nói:
- Điều này... không tốt lắm... không tốt lắm đâu, ta ngay cả tên của các cô cũng chưa biết...
- Ta là Vi Sương!
- Ta là Tiểu Vũ!
Sở Phong càng nóng mặt, tim còn bất giác "Thịch thịch" bắt đầu nhảy loạn, nói ấp a ấp úng:
- Vi Sương...Tiểu Vũ hả, tên... rất dễ nghe...
Hai cô Thần Thủy sứ đồng thanh nói:
- Vậy là công tử đã đáp ứng gia nhập Thần Thủy cung?
Sở Phong vội xua tay:
- Không, không, ta đang suy nghĩ...
Hai cô Thần Thủy sứ đồng thời tiến lên trước một bước nói :
- Công tử cho là chúng tôi không xứng với công tử sao?
Sở Phong sợ quá lui một bước, trên mặt càng cảm thấy nóng hầm hập còn tim thì "Thình thịch thình thịch" nhảy liên hồi, nói:
- Ta... không phải ý như vậy, hai vị thần sứ tướng mạo tựa như thần nữ, ta...
- Vậy công tử vì sao không chịu gia nhập Thần Thủy cung?
Hai cô Thần Thủy sứ lại tiến lên trước một bước.
Sở Phong sợ quá lại lui một bước, gót chân "Kịch" đụng phải tảng đá phía sau, cả người bỗng chốc ngã ngửa ra nằm lên mặt tảng đá.
Hai cô Thần Thủy sứ đồng thời cúi người, hai cặp mắt trong suốt lóng lánh nhìn Sở Phong chằm chằm không hề nháy mắt, Sở Phong sợ đến nỗi lăn lông lốc để né tránh, lại "Bịch!" bị ngã nhào ra đất, chật vật không chịu nổi.
Sở Phong vội vàng đứng lên, nói :
- Các cô...các cô đừng qua đây!
Hai cô Thần Thủy sứ nhìn nhau, quay đầu nhìn qua Thần Thủy cung chủ, Thần Thủy cung chủ nói :
- Các ngươi lui ra trước đi!
- Vâng! Cung chủ!
Hai cô Thần Thủy sứ thân hình lóe lên, đã biến mất.
Sở Phong trong cơn hoảng hồn mới vừa bình tĩnh lại, thở dài một hơi, nói:
- Cung chủ, hai vị Thần Thủy sứ đó của cô sao trông bộ dạng hùng hổ doạ người quá vậy!
- Ngươi không thích họ sao?
Thần Thủy cung chủ thản nhiên nói .
Sở Phong xấu hổ nói:
- Thần nữ như vậy sao lại không thích? Nhưng mà cũng phải làm quen trước để tìm hiểu nhau cái đã chứ.
- Vậy ta bảo họ theo ngươi, để các ngươi tha hồ mà tìm hiểu?
- Nghìn vạn lần không được!
Sở Phong vội xua tay lắc đầu nói:
- Ta vừa thấy họ đã hoảng hốt tim đập chân run rồi!
- Ngươi quả thật không chịu gia nhập Thần Thủy cung?
- Cung chủ, nếu như ta cải biến chủ ý thì ta nhất định sẽ đến tìm cung chủ!
Thần Thủy cung chủ không có lên tiếng, đột nhiên nói:
- Thần thủy mộc lệnh còn đó không?
Sở Phong từ trong người lấy ra mộc lệnh, giơ lên nói :
- Tại hạ vẫn đang giữ nó!
- Được rồi! Nếu như ngươi cải biến chủ ý thì treo mộc lệnh này ra ngoài!
Sở Phong cười nói:
- Nếu như ta muốn tìm cô phẩm trà, tâm sự thì có thể treo mộc lệnh này ra ngoài được không?
Hai mắt Thần Thủy cung chủ chợt lóe lên lãnh quang, rồi xoay người rời khỏi, chợt Sở Phong gọi lại:
- Chờ một chút!
Thần Thủy cung chủ dừng lại, chậm rãi xoay người hỏi:
- Ngươi đã cải biến chủ ý?
Sở Phong sờ sờ quần áo, nói:
- Cung chủ, ta hiện tại không có một đồng nào, cung chủ có dư giả thì cho ta mượn một trăm hay vài chục lượng bạc để tiêu tạm đi!
Thần Thủy cung chủ nhìn kỹ hắn thêm một lần, quay người lại rồi giương tay hất về phía sau, một đạo kim quang phá không bắn về phía Sở Phong, Sở Phong đưa tay tiếp lấy, thì ra một miếng vàng lá, khi ngẩng đầu lại đã không thấy thân ảnh Thần Thủy cung chủ đâu nữa.