Ba người Sở Phong, công chúa và Phi Phượng cưỡi ngựa Túc Sương, Hỏa Vân Phi chỉ mất một ngày đã chạy tới Trường An, sau đó liền lập tức đi nghe ngóng thì quả nhiên phát hiện gần đây có một gian Phượng Lâm các trên con phố ở thành Trường An.
Ba người liền chạy tới đó, không lâu sau thấy ngay một tòa lầu mới dựng, trên bảng hiệu viết ba chữ "Phượng Lâm các" rất to như rồng múa phượng bay được mạ vàng. Cách bố trí giống như đúc so với Đại Đồng Phượng Lâm các, chỉ thiếu là không có bức phù điêu Lưu ly tứ phượng ngồi trước cổng.
Ba người còn chưa kịp bước vào thì đã nghe được tiềng cười sang sảng của Phượng tỷ, bên trong thực khách rất đông, Phượng tỷ đang ở trước quầy vui vẻ trò chuyện với khách nhân, còn vị kế toán Tiêu trên mặt đã điểm mồi kia vẫn như trước đứng sau quầy hàng cúi đầu gẩy bàn tính lách cách.
Phượng tỷ thoáng thấy được Sở Phong, Phi Phượng cùng công chúa đi vào thì rất là kinh ngạc, vội tiến lên nghênh đón, nhưng chưa kịp mở miệng thì Sở Phong đã reo lên:
- Phượng tỷ, Phượng tỷ, ta rất đói rồi, mau chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn!
Phượng tỷ khanh khách cười, lập tức dẫn ba người lên lầu, vị kế toán Tiêu đang cúi đầu gẩy bàn tính lách cách không biết là vô ý hay cố tình đảo mắt nhìn lướt qua công chúa.
Trên lầu vẫn là một tòa Nghênh Phượng đình, rất nhanh thì một bàn rượu và thức ăn được dọn lên, Phượng tỷ vừa chào hỏi vừa nói:
- Sở công tử đột nhiên tới thật ngoài ý muốn, vị này chính là...
Ánh mắt dừng lại trên người công chúa.
Sở Phong nói :
- Đây là thập cửu công chúa.
- A?
Phượng tỷ kinh ngạc nói:
- Chẳng lẵ đây chính là hòa thân công chúa sao? Sao lại... Ha ha, công chúa quả thật là tiên tư ngọc chất, quốc sắc thiên hương!
Nàng vốn muốn hỏi: "Sao lại đi theo Sở công tử", nhưng lập tức liền chuyển ý.
Công chúa nói:
- Phượng tỷ quá khen, hôm nay ta cũng chỉ là một nữ tử bình thường!
Phượng tỷ đang thầm kinh ngạc, rồi quay đầu nhìn về phía Phi Phượng, ánh mắt dừng lại trên một thân Kim phượng phục ngũ sắc của nàng, bật thốt nói:
- Vị này chẳng lẽ chính là ... Thiên Sơn Phi Tướng Quân!
Bàn Phi Phượng chắp tay :
- Phượng tỷ, có lễ!
Phượng tỷ vội vàng nói:
- Thất kính thất kính! Ta vừa nhìn một thân y phục ngũ sắc kim phượng này đã đoán ra tám chín phần, ngoại trừ Thiên Sơn Phi Tướng Quân thì còn ai có tư thế oai hùng hiên ngang như vậy, như thiên phượng lâm phàm. Hôm nay Phượng Lâm các này của ta quả thật là danh xứng với thực.
Phi Phượng cười nói:
- Phượng tỷ quả là biết gạt người, miệng lưỡi lưu loát, chả trách tiểu tử thối nói tỷ một mình quản lý Phượng Lâm các, không chịu thua kém nam nhân chút nào!
- Tiểu tử thối?
Phượng tỷ ngạc nhiên thì chợt thấy Sở Phong đang cầm một cái đùi gà, vẻ mặt xấu hổ, ngượng ngùng cười, lập tức hiểu ra, khanh khách cười nói:
- Ta cũng chỉ nỗ lực kế thừa sản nghiệp của phu quân đã mất, Phi Tướng Quân đừng nghe Sở công tử nói mò, Sở công tử mới chính là vừa mở miệng đã lừa người ấy!
Phi Phượng nói :
- Phượng tỷ nói lời này quá đúng, hắn chỉ được cái dẻo miệng với người khác thôi!
Sở Phong vẻ mặt ủy khuất nói:
- Oan uổng! Phượng tỷ, tỷ xem cổ họng ta còn chưa phát ra một tiếng nào mà!
Phượng tỷ cười nói:
- Sở công tử chỉ lo ăn, còn chú ý tới cổ họng mình sao chứ!
Nói xong tất cả cùng cười.
Sở Phong thấy Phượng tỷ nói dăm ba câu đã hòa nhập với Phi Phượng, công chúa thì không khỏi âm thầm bội phục sự khôn khéo của nàng, thảo nào có thể làm cho Phượng Lâm các có danh tiếng như vậy, lại còn mở cả chi nhánh tại Trường An.
Nghĩ vậy đoạn nói:
- Phượng tỷ, lần này đúng là có việc đặc biệt muốn tới thỉnh giáo!
Phượng tỷ cười nói:
- Sở công tử vừa vào cửa đã kêu đói bụng, chi bằng ăn no rồi nói cũng không muộn!
Sở Phong nói:
- Việc này vô cùng khẩn cấp, đầu tiên ta sẽ kể lại ngọn nguồn mọi việc cho Phượng tỷ nghe!
Phượng tỷ liền thu hồi dáng tươi cười, Sở Phong bèn thuật lại đầu đuôi sự việc cầu hôn lần này, cuối cùng nói:
- Tả hiền vương muốn muốn chúng ta trong 15 ngày phải tìm được tế thiên kim nhân, bằng không công chúa không chỉ nguy hiểm đến tính mệnh mà hắn cũng sẽ khua quân sát phạt Trung Nguyên! Chúng tôi lại chưa bao giờ nghe qua tế thiên kim nhân, nhớ đến Phượng tỷ vốn sống tại tái ngoại, có lẽ sẽ biết được cho nên đặc biệt tới hỏi ý kiến.
Vẻ mặt Phượng tỷ biến đổi thất thường, trầm mặc một hồi mới nói :
- Tế thiên kim nhân chính là thánh vật của tộc Hung Nô, địa vị nó tương đương với Cửu đỉnh của Trung Nguyên!
- A?
Tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi!