Thục trung, Đường môn, chém giết hết sức thê thảm, bằng vào cơ quan điêu luyện, đệ tử Đường môn đã sát thương rất nhiều giáo chúng Ma Thần tông, nhưng Đường môn cũng thương vong thảm trọng, gần như mỗi khi khởi động một cơ quan thì phải trả giá bằng tính mệnh một đệ tử Đường môn. Tiếp tục như vậy, đệ tử Đường môn tất sẽ bị thiệt hại hết. Bách Trượng Thái Quân quả đoán bảo mọi người rút vào rừng vải trong vườn Phi Tử.
Vườn Phi Tử chỉ trồng cây vải, vô hiểm khả thủ, hơn nữa cũng không thuận tiện cho phóng ám khí, mọi người không rõ vì sao Thái Quân làm như vậy, nhưng các tộc lão thúc bối của Đường môn biết, Thái Quân chuẩn bị mở lá chắn cuối cùng của Đường môn —— Cơ Quan Chiến Trận!
Rất nhanh, đệ tử Đường môn đều lui vào vườn Phi Tử, Ma Thần tông tự nhiên đánh vào theo, hai vị tộc lão nói với Thái Quân:
- Thái Quân, tình thế nguy ngập, mời mở chiến trận!
Nói xong thân hình lóe lên, đứng chắn dưới cổng vòm vườn Phi Tử, đoạn thân hình xoay tròn, vô số ám khí như bão tố bắn tới giáo chúng Ma Thần tông.
Thái Quân lướt tới dưới Điệp Luyến đình, giơ Hàng long trượng gõ vào một cây trụ đình, nghe thấy một tiếng "cạch" như là tiếng khởi động cơ quan, sau đó tiếng ù ù vang lên truyền đến từ dưới mảnh đất trống trước vườn Phi Tử.
Thì ra, sau khi tiến vào cổng vòm vườn Phi Tử, có một mảnh đất trống rất rộng rãi, qua mảnh đất trống này mới là rừng vải. Khu đất trống này không trồng cây cối nào, cũng không đặt thứ gì, bình thường thậm chí không cho phép ai đứng ở trên đó. Cho tới nay, đệ tử Đường môn cũng không biết khu đất trống này rốt cuộc dùng để làm gì, vì sao phải bỏ trống, hiện tại, cuối cùng họ cũng biết.
Chỉ thấy theo tiếng ù ù, khu đất trống chậm rãi mọc lên từng căn nhà gỗ to hình vuông, ngang chín dãy, dọc chín dãy, tròn 81 căn. Nhà gỗ không có cửa sổ, không có cửa chính, đỉnh bằng phẳng, phía dưới có bốn bánh xe gỗ to, có thể di chuyển trước sau thậm chí hai bên. Nhà gỗ dãy sau lớn hơn hàng trước, phía trước nhất như một căn nhà nhỏ, mà căn nhà gỗ cuối cùng cao tới mấy trượng, giống như một ngọn núi.
Thì ra, chín hàng nhà gỗ này chính là Cơ Quan Chiến Trận của Đường môn, là sư tổ Đường môn Đường Cơ Trữ một tay thiết kế, mỗi một gian nhà gỗ đều là nhà cơ quan được tỉ mỉ thiết kế, chín dãy nhà cơ quan chính là chín tầng Cơ Quan Chiến Trận, tầng sau bá tuyệt hơn tầng trước!
Cơ Quan Chiến Trận từ khi hoàn thành chưa bao giờ khởi động qua, không ai biết uy lực của nó rốt cuộc lớn thế nào, thậm chí rất ít người biết sự tồn tại của Cơ Quan Chiến Trận, bao gồm các đệ tử của Đường môn. Mà Đường Cơ Trữ lưu lại di ngôn, chỉ có gia chủ Đường môn mới có thể khởi động Cơ Quan Chiến Trận, hơn nữa không đến thời khắc sống chết trước mắt của Đường môn, quyết không thể khởi động. Hắn lập di ngôn này là bởi vì trong lòng biết uy lực của Cơ Quan Chiến Trận này thật sự quá lớn, một khi để cho người ngoài biết, tất sẽ khiến thiên hạ thèm nhỏ dãi, đến lúc đó ngược lại sẽ mang tai họa vô cùng đến cho Đường môn!
Lại nói Đường Chuyết thấy nhà cơ quan đã mọc lên, hắn tung người muốn lao tới cổng vòm vườn Phi Tử tiếp ứng hai vị tộc lão trở về, Thái Quân giơ Hàng Long trượng cản lại:
- Không còn kịp rồi!
Vừa dứt lời, hai tộc lão dưới cổng vòm đã bị hơn mười tên cao thủ phân đường của Ma Thần tông vây quanh, bởi vì ám khí của họ đã phát hết. Đường môn lợi hại nhất là ám khí, một khi trên người không có ám khí, ngay cả cao thủ bình thường cũng không bằng, hơn mười cao thủ phân đường có thể chém nát hai người trong khoảnh khắc.
Hai vị tộc lão thấy hơn mười cao thủ vây tới, đột nhiên rung y sam, "vù" hai luồng khói đen tràn ra từ y sam của họ, thoáng chốc bao phủ cả cổng vòm. Chúng nhân Đường môn la lên thất thanh, trong tiếng la, hai vị tộc lão trong chớp mắt biến thành hai bộ xương khô, trở thành xương khô cùng họ, còn có hơn mười cao thủ phân đường.
Thì ra, khói đen tràn ra từ y sam hai tộc lão chính là một trong những khói độc đáng sợ nhất của Đường môn —— Tuyệt Mệnh Khô Yên, một khi tiếp xúc, sẽ biến thành xương khô trong khoảnh khắc, ngay cả người phóng ra cũng không thể mắn tránh khỏi, cho nên được xưng là Tuyệt Mệnh Khô Yên. Chính bởi vì loại khói độc này quá ác độc, cho nên Đường môn cấm đệ tử sử dụng loại khói độc này. Hiện tại hai vị tộc lão vì tranh thủ thời gian để mở Cơ Quan Chiến Trận, không tiếc phóng ra khói độc đồng quy vu tận cùng kẻ địch.
Khói độc từ từ tan đi, dưới cổng vòm hiện ra xương khô của hai tộc lão cùng với hơn mười cao thủ phân đường, vẫn đứng thẳng, thậm chí vẫn còn duy trì tư thế một khắc trước khi chết.
Chúng nhân Ma Thần tông thấy những bộ xương khô trắng bệch thì sợ hãi hít một hơi lạnh, cũng không dám chạm vào, dè dặt đi qua giữa các bộ xương khô. Lướt vào vườn Phi Tử, xuất hiện trước mắt chính là chín dãy nhà gỗ to. Đương nhiên, họ cũng không biết những căn nhà gỗ này là nhà cơ quan, càng không biết chín dãy nhà gỗ này là một tòa Cơ Quan Chiến Trận, chỉ cảm thấy những căn nhà này to đến khiếp người.
Chúng đã đánh giết tới đỏ cả mắt. Hơn mười cao thủ trước lướt vào dãy nhà gỗ đầu tiên. Bốn vách tường nhà đột nhiên mở ra từng hàng lỗ tên, vô số mũi tên bắn ra từ lỗ, không chỉ dày đặc, hơn nữa tốc độ nhanh, không ngừng nghỉ. Thì ra, trận cơ quan tầng thứ nhất là Liên nỗ tiễn trận, phía sau mỗi hàng lỗ tên đều ẩn nấp một hàng liên nỗ. Phi tiễn qua đi, hơn mười cao thủ Ma Thần tông ngã hết xuống đất, trên người cắm đầy mũi tên, không một ai may mắn tránh khỏi.
***
Chúng nhân Ma Thần tông dừng ngay lại, rốt cuộc ý thức được chín dãy nhà gỗ này chính là Cơ Quan Chiến Trận trong truyền thuyết, họ không dám xông tới nữa, tầng thứ nhất đã đáng sợ như vậy, phía sau có thể nghĩ.
Lãnh Mộc Nhất Tôn đi vào vườn Phi Tử, đứng ở trước trận, nhìn chín dãy nhà cơ quan khổng lồ.
Phi Ưng hiện ra:
- Cơ Quan Chiến Trận?
Lãnh Mộc Nhất Tôn gật đầu.
Phi Ưng nói:
- Nghe đồn Cơ Quan Chiến Trận là năm đó Đường Cơ Trữ một tay thiết kế, trận phân chín tầng, tầng sau lợi hại hơn tầng trước, có thể kháng cự thiên quân. Tuy nhiên Đường Cơ Trữ có di ngôn, chỉ có gia chủ Đường môn mới có thể khai mở Cơ Quan Chiến Trận?
Lãnh Mộc Nhất Tôn nói:
- Sinh tử tồn vong, sao lại bận tâm di ngôn!
Phi Ưng nói:
- Năm đó tôn chủ từng muốn đánh vào Đường môn, muốn đoạt lấy Thục trung, chính bởi vì kiêng kỵ Cơ Quan Chiến Trận này, cuối cùng từ bỏ.
Lãnh Mộc Nhất Tôn không nói gì.
Phi Ưng nhìn chung quanh, thấy bốn phía vườn Phi Tử đều là núi non trùng điệp, địa hình hết sức đặc biệt, muốn vào rừng vải, phải xuyên qua chín tầng Cơ Quan Chiến Trận, không thể đi vòng qua. Lại nhìn sang chín dãy nhà cơ quan. Những căn nhà này hiển nhiên đều trải qua ngâm nước thuốc, không chỉ kiên cố, hơn nữa không sợ nước lửa. Xem ra muốn đuổi vào vườn vải, chỉ có thể công phá Cơ Quan Chiến Trận này.
Lãnh Mộc Nhất Tôn đột nhiên nói:
- Ta xông vào Cơ Quan Chiến Trận này thử xem!
Phi Ưng cả kinh:
- Tông chủ, không thể mạo hiểm!
Lãnh Mộc Nhất Tôn thản nhiên cười:
- Nếu như ta không xông vào một lần, sẽ có lỗi với các huynh đệ đã chết trong trận chiến hôm nay!
Trong tiếng nói, Lãnh Mộc Nhất Tôn đã bay vào dãy nhà cơ quan đầu tiên. Bốn vách tường lại mở ra từng hàng lỗ tên, vô số tên nhọn bắn ra. Có điều Lãnh Mộc Nhất Tôn thật sự quá nhanh, khi tên bắn ra thì y đã lướt tới trước dãy nhà cơ quan thứ hai.
Lần này bốn vách nhà chỉ mở ra một cái lỗ to nhử nắm tay, lại nghe được tiếng vang "bồng bồng bồng bồng" liên thanh, một vùng ngân quang bắn nhanh ra từ trong lỗ, giống như Bạo Vũ Lê Hoa bắn tới Lãnh Mộc Nhất Tôn.
Thì ra cơ quan trận tầng thứ hai chính là Bạo Vũ Lê Hoa trận, phía sau mỗi lỗ tròn đều là châm đồng Bạo Vũ Lê Hoa, hơn nữa những châm đồng này đã trải qua cải tiến tỉ mỉ, có thể liên tục phóng ra Bạo Vũ Lê Hoa châm, quả thực kinh người.
Ngân châm phô thiên cái địa, như một tấm lưới châm chụp tới Lãnh Mộc Nhất Tôn. Ngân châm dày đặc, né tránh căn bản không có khả năng. Lãnh Mộc Nhất Tôn đợi cho đến khi lưới châm chụp tới gần, y cuốn ống tay áo một cái, một luồng ngân châm bị cuốn vào trong tay áo, lưới châm trong nháy mắt xuất hiện một khe hở. Mặc dù chỉ trong một cái chớp mắt, đủ để cho Lãnh Mộc Nhất Tôn xuyên qua khe hở, lướt tới trước dãy nhà cơ quan thứ ba.
Dãy nhà cơ quan thứ ba nhìn qua không khác gì hai dãy trước, khác biệt chính là ven nóc nhà có từng rãnh nứt, không biết dùng làm gì. Khi Lãnh Mộc Nhất Tôn lướt tới gần nhà gỗ, từ rãnh nứt ven nóc nhà đột nhiên bắn ra vô số phi đao, những phi đao này xếp thành ma trận bắn xuống, cấu thành một tấm lưới đao ma trận thật lớn, phô thiên phủ xuống.
Đao không như châm, trọng lượng rất nặng, hơn nữa đâm thẳng xuống, rất có kình đạo, chỉ ống tay áo cuốn đi cũng không dễ dàng. Lãnh Mộc Nhất Tôn thoắt cái phân thân ra chín cái bóng. Lưới đao phía trên hình như đã nhận ra biến hóa của Lãnh Mộc Nhất Tôn, trong nháy mắt cũng tách ra thành chín tấm lưới đao, bao phủ lấy chín cái bóng của Lãnh Mộc Nhất Tôn, toàn bộ mũi đao đâm vào. Ngoài trận, chúng nhân Ma Thần tông đang khẩn trương nhìn chăm chú bên trong, nhất thời la lên thất thanh. Trong tiếng la, bóng dáng Lãnh Mộc Nhất Tôn đã xuất hiện trước dãy nhà cơ quan thứ tư. Chín cái bóng bị mũi đao đâm vào chẳng qua là hư ảnh do y biến ra.
Dãy nhà cơ quan thứ tư không có bất cứ động tĩnh gì, hình như không biết Lãnh Mộc Nhất Tôn gần ngay trước mắt. Lãnh Mộc Nhất Tôn tiếp tục lướt vào, nhà gỗ chợt liên tục mở ra cửa sổ, sau đó từ cửa sổ không ngừng bay ra chuồn chuồn trúc. Những con chuồn chuồn trúc này kéo theo cái đuôi trúc rất dài, bay thành quỹ đạo hết sức tuyệt vời, còn kèm theo tiếng "ti ti", rất dễ nghe. Chuồn chuồn trúc bay cũng không nhanh, nhưng có thể bay vòng trên không trung thời gian rất lâu. Khi sắp hạ xuống, lại bay vào trong nhà gỗ từ cửa sổ, lại từ cửa sổ bay ra, vô cùng vô tận.
Chúng nhân Ma Thần tông ngoài trận rất kinh ngạc, không ngờ Cơ Quan Chiến Trận đáng sợ lại bay ra chuồn chuồn trúc tuyệt vời đến vậy. Càng khiến cho họ kinh ngạc là chuồn chuồn trúc rất nhiều, bay qua lại mà không xảy ra bất cứ sự va chạm nào, hình như quỹ đạo bay của mỗi một con chuồn chuồn trúc đều trải qua thiết kế tỉ mỉ, quả thật rất khó tin.
Lãnh Mộc Nhất Tôn lẳng lặng nhìn chuồn chuồn trúc bay lượn xung quanh y, vẫn thản nhiên bất động. Lúc này, một con chuồn chuồn trúc đã rời khỏi quỹ đạo bay của mình, chậm rãi bay tới Lãnh Mộc Nhất Tôn, hình như con chuồn chuồn trúc này vốn là Lãnh Mộc Nhất Tôn cho phép cất cánh, hiện tại bay trở về trên tay chủ nhân.
Lãnh Mộc Nhất Tôn rất tự nhiên đưa tay tiếp lấy. Ngay khoảnh khắc y cầm lấy đuôi nó, hai cái cánh đột nhiên thoát thoát khỏi đuôi, như hai lưỡi dao cắt tới cổ họng Lãnh Mộc Nhất Tôn, ngay sau đó chuồn chuồn trúc khắp bầu trời từ bốn phương tám hướng xoay tròn bay tới Lãnh Mộc Nhất Tôn.
Thì ra đuôi của đàn chuồn chuồn trúc này mặc dù làm bằng trúc, nhưng hai cái cánh bằng sắt mỏng như cánh ve, vô cùng sắc bén.
Lãnh Mộc Nhất Tôn nghiêng trước nghiêng sau một cái, lưng gần như dán vào mặt đất lướt trở lại mấy trượng, lui về sau dãy nhà cơ quan tầng thứ ba. Đàn chuồn chuồn trúc cũng không đuổi theo, bắt đầu từng con bay trở lại nhà gỗ.
Lãnh Mộc Nhất Tôn rời khỏi Cơ Quan Chiến Trận, cả tòa Cơ Quan Chiến Trận lại phục hồi cảnh yên tĩnh. Phi Ưng khẽ thở dài một hơi:
- Tông chủ thật sự không nên mạo hiểm như vậy!
Lãnh Mộc Nhất Tôn mỉm cười, trên tay còn cầm đuôi của con chuồn chuồn trúc.
Phi Ưng hỏi:
- Hiện tại làm sao? Nếu như cố tấn công chiến trận, sợ rằng... toàn quân bị diệt!
- Đợi!
- Đợi?
- Đã có người mở ra chiến trận, tự nhiên sẽ có người đóng chiến trận. Ta đã cài một quân cờ tại Đường môn, chúng ta chỉ cần chờ đợi!
Phi Ưng nhìn Lãnh Mộc Nhất Tôn, rất nghi ngờ.
Quân cờ mà Lãnh Mộc Nhất Tôn nói tự nhiên là chỉ Đường Phù. Từ khi bắt đầu tập kích các cứ điểm phụ cận Đường môn, y vẫn lén trao đổi tin tức với Đường Phù. Y nghĩ đến Bách Trượng Thái Quân sẽ không để ý di ngôn khai mở Cơ Quan Chiến Trận, nhưng y không ngờ Đường Phù sớm bị Thái Quân nhận ra thân phận, đã chết rồi. Cho nên Lãnh Mộc Nhất Tôn vẫn không ngừng lấy ám hương dò hỏi Đường Phù. Khó hiểu chính là. Bên Đường môn cũng lấy ám hương trả lời Lãnh Mộc Nhất Tôn, bảo Lãnh Mộc Nhất Tôn kiên trì chờ đợi.
Trả lời Lãnh Mộc Nhất Tôn đương nhiên phải là Đường Phù, là ai? Đường Chuyết. Thì ra trước đó Đường Chuyết đã đại khái suy đoán ra phương pháp lén trao đổi tin tức giữa Đường Phù cùng Ma Thần tông, cho nên khi Lãnh Mộc Nhất Tôn lấy ám hương dò hỏi, Đường Chuyết lập tức lấy ám hương đáp lại. Hắn muốn cầm chân Lãnh Mộc Nhất Tôn, hắn không sợ Lãnh Mộc Nhất Tôn tấn công chiến trận, chỉ sợ Lãnh Mộc Nhất Tôn sẽ thiêu hủy Đường môn. Bởi vì Đường môn lấy cơ quan trứ danh, cho nên phần lớn phòng xá của Đường môn đều làm bằng gỗ. Nếu như Lãnh Mộc Nhất Tôn hỏa thiêu Đường môn, Đường môn chỉ trong khoảnh khắc sẽ biến thành tro tàn, tại Thục trung sẽ không còn nơi đặt chân. Cho nên hắn muốn cầm chân Lãnh Mộc Nhất Tôn, cầm chân tới khi cao thủ các phái đến đây, sau đó tiền hậu giáp kích, đẩy lùi Ma Thần tông.
Lãnh Mộc Nhất Tôn đợi một ngày, dần dần cảm thấy không ổn. Bởi vì câu trả lời của "Đường Phù" mà y dò hỏi luôn muốn y đợi, chưa bao giờ đề cập đến tình huống hiện tại của Đường môn.
Lãnh Mộc Nhất Tôn chợt nói với Phi Ưng:
- Kiểm tra Đường môn!
Rất nhanh, thi thể của Đường Phù được tìm thấy. Lãnh Mộc Nhất Tôn nhìn thi thể của Đường Phù, sắc mặt không biểu cảm, hai mắt chỉ lạnh lẽo, y không ngờ được mình bị người ta đùa giỡn một ngày, còn không biết người đó là ai!
- Đốt Đường môn!
Lãnh Mộc Nhất Tôn thản nhiên nói. Trên thực tế, y vẫn chưa hỏa thiêu Đường môn là bởi vì Cơ Quan Chiến Trận của Đường môn quả thực khiến y kinh ngạc. Nếu nắm Đường môn trong tay, y đương nhiên muốn biến Đường môn thành một cứ điểm của Ma Thần tông, chỉ cần Đường môn rơi vào tay Ma Thần tông, Cơ Quan Chiến Trận tự nhiên cũng rơi vào trong tay Ma Thần tông, có cái Cơ Quan Chiến Trận này, Đường môn chính là cứ điểm kiên cố nhất của Ma Thần tông, cho nên y vẫn chờ đợi.
Chúng nhân Ma Thần tông đã sớm chuẩn bị vật dẫn lửa, chỉ chờ một câu nói của Lãnh Mộc Nhất Tôn, hiện tại được phóng hỏa chúng liền lập tức châm lửa. Đúng lúc này, một đệ tử Ma Thần tông chạy vội tới.
- Tông chủ, Thượng Quan Y Tử đang ở ngoài hai dặm, đang đi tới Đường môn!
- Thượng Quan Y Tử?
Lãnh Mộc Nhất Tôn xoay chuyển ý nghĩ, lập tức nhấc tay ra hiệu đình chỉ phóng hỏa, sau đó hạ lệnh:
- Lập tức thanh lý toàn bộ thi thể tại Đường môn, rời khỏi vườn Phi Tử!